Ly Hôn Với Nhân Vật Phản Diện

Chương 43: Ly hôn với tổng tài bá đạo (6)



Đêm khuya yên tĩnh, trên căn hộ cao cấp nằm trên tầng cao nhất của chung cư, ánh đèn hành lang sáng choang, Kỳ bá tổng người luôn luôn độc đoán, giờ đây lại một mình cô đơn dựa vào góc tường, tựa như một con chó cảnh cỡ lớn bị vứt bỏ, cúi thấp đầu, rầu rĩ cụp mí mắt, đáng thương gửi tin nhắn cho bà xã.

“Cưng à, mở cửa cho anh đi.”

“Không.”

“Em nhốt tôi ở bên ngoài dù sao cũng phải có lý do chứ! Tôi rất muốn biết đến cùng tôi phạm tội gì?”

Trần Mộc không muốn dông dài với anh, trực tiếp thu âm, “Trước hết nói đến người yêu cũ của anh một chút đi.”

Kỳ Uyên: …. Đọc Full Tại Truyenfull.vn

“Người yêu cũ? Cái gì người yêu cũ?!”

“Anh là ngốc thật hay là giả ngu đó?”

“Tôi thật sự không biết.”

Gần đây để có thể giành thời gian cùng với bà xã tham gia ghi hình chương trình thực tế, anh phải tăng ca đến mức trời đất tối tăm. Căn bản không có nhiều thời gian quan tâm đ ến mấy cái tin tức bát quái, dĩ nhiên không hề hay biết lão phu nhân cùng với cô Út lại thêu dệt nên chuyện xấu gì.

Trần Mộc nghĩ nghĩ, nói đúng sự thật những tin đồn bát quái trên mạng cho anh nghe, cuối cùng nói thêm một câu, “Cho nên bọn họ nói người yêu cũ, rốt cuộc là ai?”

Kỳ Uyên nhìn cô chất vấn, ý cười trên khóe miệng càng rõ ràng, ngón tay thon dài chọt chọt lên màn hình, cực nhanh đánh ra dòng chữ: “Em rất để ý sao? Em ghen?”

Trần Mộc nghiến răng nghiến lợi, nghĩ thầm tôi ghen cũng bình thường mà, nhưng lập tức nghĩ tới cốt truyện của thế giới này, ở nơi này cô với Kỳ Uyên chỉ là hôn nhân hợp đồng, cô còn chưa động lòng, căn bản không nên có loại hành vi ghen tuông này! May mắn là Kỳ Uyên kịp thời nhắc nhở cô.

“Tốt xấu gì thì bây giờ tôi cũng là vợ của anh, dù sao tôi cũng có quyền được biết một ít đúng không? Tôi chính là tò mò!” Cô cứng nhắc đưa ra lý do cho phản ứng thái quá của mình.

Kỳ Uyên nhíu mày, tò mò đến mức nhốt anh bên ngoài? Thật đúng là không giống như phản ứng thông thường.

Anh vô tội trả lời: “Tôi cũng không biết là người yêu cũ nào nữa.”

Trần Mộc nghiến răng nghiến lợi, nghĩ thầm có nghĩ là có quá nhiều người yêu cũ đến mức không nhớ rõ sao?! Trong lúc nhất thời cô có cảm giác như mình vừa ăn sống một trăm trái ớt, cả người như muốn nổ tung!

Từ từ, Trần Mộc miễn cưỡng ngăn chặn lòng ghen tuông nơi nội tâm của mình, lấy ra một tia lý trí phân tích những gì Kỳ Uyên nói. Hai người họ đều là người xuyên không, cũng là nửa đường mới trở thành nhân vật này, cho nên anh nói không biết, chắc là thật sự không biết. Người yêu cũ trong miệng hai người kia, hẳn là người đến trước khi hai người xuyên vào, chắc là một nhân vật tồn tại của cốt truyện.

Nghĩ tới đây, lại nghĩ đến phản ứng quá mức mẫn cảm của mình, Trần Mộc cảm thấy có chút xấu hổ, “Thật sự không biết?”

Kỳ Uyên dụ dỗ nói: “Ngày mai tôi điều tra thêm một chút sẽ báo lại kết quả cho em được không? Bà xã, trước tiên mở cửa có được hay không~”

Tay Trần Mộc cầm điện thoại run lên, nếu để người ta biết Kỳ bá tổng sấm rền gió cuốn trước mặt bà xã còn biết nũng nịu, không biết mọi người có phản ứng như thế nào.

Suy nghĩ cẩn thận biết rõ mình trách oan anh, Trần Mộc cũng không có làm ra vẻ, tranh thủ thời gian ra mở cửa cho anh, thật ra cùng lúc Kỳ Uyên gửi tin nhắn, cô tức khắc đứng lên đứng phía một bên cánh cửa.

Ngoài cửa, Kỳ Uyên cất di động, đứng thẳng dậy, một tay đút túi, bày ra tư thế ngọc thụ lâm phong, đợi khi cô ra mở cửa ra ánh mắt đầu tiên có thể thấy anh đầy soái khí. Sau đó thấy cửa lớn mở ra một khe hở nhỏ, người phụ nữ vô tình đem nhốt anh ngoài cửa, chính là từ khe hở ló đầu ra nhìn anh, một đôi mắt xinh đẹp mang theo vài phần ý cười lấy lòng.

“Kỳ tổng, anh về rồi à, đã hơn nửa đêm sao còn đứng ngoài cửa thế kia, mau vào đi.”

Kỳ Uyên: ….

Người phụ nữ này trở mặt còn nhanh hơn lật sách!

Ngày hôm sau, Kỳ tổng đem bao nhiêu ấm ức vì bị vợ mình nhốt ngoài cửa chuyển hóa thành phẫn nộ gấp đôi trút lên cái người yêu cũ kia, truyền đạt mệnh lệnh cho đại trợ lý đệ nhất của mình, “Điều tra, điều tra cẩn thận cho tôi, ngày đó ‘người yêu cũ’ tham gia tụ họp là ai?! Tra không được cậu đưa đầu vào gặp tôi.”

Quách Tử: … Đọc Full Tại Truyenfull.vn

Có phải bá tổng nào cưới vợ làm diễn viên xong cũng chuyển thành diễn viên theo luôn không? Còn có chuyện đưa đầu tới gặp? Đây là phim cung đình sao?!

Mặc dù nội tâm đang điên cuồng châm chọc ông chủ của mình, nhưng Quách Tử vẫn ngay lập tức nhận mệnh đi điều tra.

Thật ra điều tra người cũng không có gì khó, nhưng người có thể làm cho Kỳ Uyên nổi giận như vậy, Quách Tử không hề dám chậm trễ, đi ra ngoài gọi vài cuộc điện thoại, liền có thể đem người cùng với nội tình lật cả gốc gác lên trời.

“Con gái của ông chủ Tống, tập đoàn Tống thị Tống Tư Tư, mới vừa du học nước ngoài về. Mấy năm trước, cũng có qua lại với anh một thời gian, lão phu nhân rất thích cô ấy, lúc ấy còn khóc lóc đòi anh cưới cô ấy.” Quách Tử đem những tin tức mình tìm hiểu được báo cáo cho Kỳ Uyên.

Kỳ Uyên cười lạnh, lão phu nhân rất thích?? Chỉ cần là thiên kim con nhà giàu, lão phu nhân sẽ thích.

Anh cố gắng lục lọi ký ức nhưng một hồi lâu vẫn không nhớ nổi là ai, “Có ảnh chụp không?”

Quách Tử lại cúi đầu nhìn điện thoại gửi tin nhắn, rất nhanh nhận được hình chụp của Tống Tư Tư, sau đó ấn mở đưa cho Kỳ Uyên xem.

Kỳ Uyên liếc một cái, ghét bỏ nói: “Xem ra gương mặt này chỉnh sửa cũng không ít, cô ta còn có thể cười sao? Lão phu nhân thích như vậy à?”

“Nói đúng ra là cô Út của anh mời cô ấy.”Quách Tử nói bổ sung, “Tống Tư Tư từ sau khi về nước, rất thân cận với cô Út của anh.”

Kỳ Uyên nhíu mày, vuốt vuốt dao rọc giấy, không vui nói: “Tuổi càng lớn càng ấu trĩ, coi tôi như lão phu nhân mà khua tay múa chân hay sao? Cậu đi tra cho tôi, nhìn xem hiện tại Kỳ Tuấn đang lăn lộn với tiểu minh tinh nào.”

Vừa nhắc đến quý tử của cô Út, hai người đều trưng ra bộ dáng ghét bỏ, Quách Tử nói: “Nghe nói cậu ta không có bạn gái cố định, bạn gái thay đổi mỗi ngày.”

Kỳ Uyên nhìn chằm chằm lưỡi dao rọc giấy, mắt sáng như đuốc, “Vậy chụp lại cuộc sống hàng ngày của cậu ta thành một cuộn phim lớn đi, tôi cầm đi hiếu kính cô Út.”

“Tôi hiểu rồi.” Lần này Quách Tử một lần nữa nhận lệnh đi ra ngoài, lúc đi tới cửa còn có chút ngốc, trong lòng hoài nghi có phải mình đi nhầm phim trường rồi không, ông chủ của cậu đường đường chính chính là bá tổng, vì sao trong nháy mắt vừa rồi, cậu cảm thấy ông chủ thật ra là một lão đại lăn lộn ngoài đường??

Cuối tuần, Kỳ Uyên đưa Trần Mộc về tứ hợp viện ăn cơm, đây là quy củ do Kỳ lão tiên sinh sinh thời lập ra. Sau khi Kỳ lão tiên sinh mất rồi, nhưng quy củ này vẫn giữ nguyên, hiện tại có thêm Trần Mộc, trên thực tế, lão phu nhân chỉ mong Kỳ Uyên về nhà nhưng không có Trần Mộc đi theo.

Lúc trước Kỳ Uyên đã nói những lời tàn nhẫn, nói muốn đem tài sản chuyển cho Trần Mộc, muốn dùng cái này để lão phu nhân tiếp nhận Trần Mộc. Đúng là lão phu nhân thừa nhận thân phận của Trần Mộc, nhưng cũng không nói sau này cho cô sắc mặt tốt.

Cho nên lần thứ hai Trần Mộc về tứ hợp viện, đối mặt vẫn là lão phu nhân và cô Út âm dương quái khí, trong lòng Trần Mộc cũng không cảm thấy giận, theo cái cốt truyện này Kỳ Uyên với cô chính là hôn nhân hợp đồng, căn bản không cần thiết phải quan tâm đ ến thái độ của người nhà anh. Nói cho cùng, cô cũng không xem hai người kia là người nhà chân chính.

Căn bản bà không để ý đến tôi thì tôi cũng không để ý đến bà, mọi người bình an vô sự, biết làm sao được chính là bát tự của Trần Mộc với cô Út là trời sinh không hợp, cũng muốn tìm cảm giác tồn tại, thừa dịp Kỳ Uyên đi vệ sinh, liền lôi kéo cô buôn chuyện về cuộc tụ hội ngày đó.

Cô Út nói lời chân thành: “Không phải là bọn ta không mời con đâu, dù sao con cũng không phải người trong giới này, mọi người gặp mặt không tìm được đề tài để nói chuyện, con cũng sẽ thấy xấu hổ.”

Trong lòng của Trần Mộc cảm thấy buồn cười, con hổ giấy này cũng chỉ có thể tranh thủ Kỳ Uyên không có mặt để cào cô.

“Cô Út quá lo lắng rồi, khoảng thời gian này lịch trình của con rất bận, cho dù có gọi con đi nữa, con chưa chắc đã có thời gian, cho nên lần sau nếu muốn gọi con, phiền cô gọi trước cho con ít nhất một ngày.”

Cô Út: ….

Cô Út cảm thấy không thể tưởng tượng nỗi, không đoán được vì sao Trần Mộc cái gì cũng dám nói, hóa ra lão phu nhân nếu muốn gặp cô, cũng phải hẹn từ sớm?

“Đúng rồi, còn có chuyện muốn nói với cô Út một chút.” Trần Mộc nói: “Vì sao con còn nghe nói lần tụ hội này còn có người yêu cũ của Kỳ Uyên?? Tin tức này rốt cuộc là do ai tuồn lên mạng? Thanh danh của tập đoàn Kỳ thị khá có tiếng, bây giờ Kỳ Uyên cũng đã kết hôn, với hình tượng tốt là một người đàn ông yêu thương chăm lo cho gia đình, nếu đem so thì vẫn tốt hơn thanh danh của mấy tên playboy rất nhiều. Hy vọng cô Út yêu quý hỗ trợ một chút, đừng có truyền ra những loại tin đồn hỗn loạn như vậy. Dù sao thì Kỳ Uyên có tốt thì tập đoàn Kỳ thị mới tốt được, mọi người cũng từ đó mà tốt theo, cô nói có đúng hay không?”

Cô Út không thể nghĩ được mình không những ép buộc không thành ngược lại còn bị dạy dỗ, một gương mặt mo có chút không nhịn được, nhịn không được cả giận nói: “Ý của cô là tôi truyền tin tức ra ngoài?!”

Trần Mộc nâng chung trà lên nhấp một ngụm, vừa nghiêm túc vừa bình tĩnh nói: “Con không có nói như vậy, chẳng qua con cảm thấy cô cũng nên có tác dụng giám sát một chút, dù sao cũng là tụ hội do cô đứng ra tổ chức.”

“Cô…”

Lần trước gặt mặt, đều là Kỳ Uyên che chở cho Trần Mộc, cô để lại ấn tượng là một người ôn thuần dễ bắt nạt cho người khác, hôm nay bị cô nói một thôi một hồi như thế, cô Út mới kinh ngạc phát hiện, trên thực tế cô ra nhanh mồm nhanh miệng, thật không đơn giản!

Lão phu nhân vẫn luôn ngồi bên cạnh quan sát, cũng thầm giật mình, nhưng rất nhanh nghĩ đến, có thể tóm được Kỳ Uyên một cách gắt gao như thế, đã kết hôn chớp nhoáng cộng thêm sẵn sàng đưa hết tài sản, bản thân cô gái này thật sự không đơn giản, là hai người bọn họ đã đánh giá thấp thực lực của đối phương.

Cô Út bị chỉnh đến mức không còn lời gì để nói, đang muốn đem thân phận trưởng bối ra ép cô, bà ta còn chưa kịp làm khó dễ cô, Kỳ Uyên đã nhanh chóng trở lại.

Kỳ Uyên ngồi xuống bên cạnh Trần Mộc, lập tức mẫn cảm phát hiện được không khí giương cung bạt kiếm (*) nơi phòng khách, không khỏi nhíu mày, hững hờ nói: “Mọi người đang nói chuyện gì mà vui vẻ sao?”

(*)弩张剑拔 – Giương cung bạt kiếm; thành ngữ, dùng để chỉ sự xung đột gay gắt giữa hai bên. (Theo Baidu)

Đám người: ….

Thật không hiểu anh nhìn chỗ nào ra là bọn họ đang rất vui vẻ?!

Trần Mộc: “Em đang thảo luận với cô Út chuyện tụ hội lần trước, cô Út nói lần sau có tụ hội sẽ gọi em.”

Kỳ Uyên quay đầu nhìn cô Út nói: “Hiện tại Tiểu Mộc lại là người bận rộn, lần sau cô Út muốn gọi cô ấy, phải báo trước cho cô ấy một ngày mới được.”

Cô Út: ….

Nghĩ thầm: Hai vợ chồng nhà này thật sự làm cho người ta tức chết mà!

Vừa rồi cô Út thừa dịp Kỳ Uyên không có ở đây để làm cho Trần Mộc cảm thấy không thoải mái, bây giờ Kỳ Uyên đã trở về tọa trấn, tự nhiên bà ta cũng không tiếp tục cái đề tài tụ hội này, vội vàng kiếm cớ chạy đi một chút, liền nói: “Để tôi đi xem phòng bếp đã làm xong thức ăn chưa.”

Không chờ bà ta rời đi, Kỳ Uyên mở miệng nói: “Cơm chín rồi quản gia tự nhiên sẽ thu xếp thôi, cô Út vẫn là ngồi xuống đi, ngược lại chỗ này tôi có một vài chuyện vui muốn cho cô xem qua.”

Bỗng nhiên cô Út có dự cảm xấu, trên miệng Kỳ Uyên nói là chuyện vui, cũng không hẳn là chuyện vui thật, nhưng mà anh đã mở miệng, cô Út cũng không thể quay đầu rời đi, chỉ có thể quay về chỗ ngồi bên cạnh lão phu nhân.

Chỉ thấy Kỳ Uyên lấy điện thoại ra, nhấn mở cái video, sau đó đưa cho cô Út.

“Đây là cái gì?” Lão phu nhân hỏi.

“Các người xem sẽ biết ngay.” Kỳ Uyên thừa nước đục thả câu.

Cô Út có chút do dự, không dám ấn mở video, cuối cùng vẫn là lão phu nhân tự mình động thủ.

Hình ảnh rất hỗn loạn, là một đám người trẻ tuổi đang ở phòng bao nào đó hít mây nhả khói, ở chính giữa ghế salon, một người đàn ông đẹp trai cực kỳ bắt mắt, chỉ thấy hắn ta đang say mê hút một cái gì đó, ở bên cạnh hắn còn có một đám phụ nữ vây quanh, trong làn khói dày đặc, thật giống như yêu ma quỷ quái.

Cô Út liếc mắt một cái liền nhận ra người ở giữa kia là con trai của mình, sợ tới mức trong nháy mắt hét lên một tiếng quái dị, “A!!!”

Lão phu nhân cũng giật mình, vội vàng cầm điện thoại nhìn kỹ một chút, “Đây là Kỳ Tuấn!”

Kỳ Uyên cười như không cười nhìn chằm chằm cô Út nói: “Cô Út, trước khi muốn quản tôi, cô hãy đi quản thằng con trai của cô trước đi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.