Y là đứa con riêng của bá tước phu nhân nên người trong gia tộc không ưa y, các anh cùng mẹ khác cha của y thường xuyên cùng với đám bạn của chúng bắt nạt y. Năm y 10 tuổi, y vì một lần bị vu oan ăn trộm thức ăn đãi khách nên bỏ nhà ra đi.
Y từ nhỏ luôn ước mình có được sức mạnh để không bị ức hiếp. Trong lúc lang thang vừa đói vừa mệt, y gặp được một Ma đạo sư và xin gia nhập Ma giáo đoàn. Điều y mong muốn sắp trở thành sự thật vì y nghe nói chỉ những kẻ mạnh mới được Ma giáo đoàn trọng dụng và chống đối được với Thánh giáo đoàn của Quân vương.
Thánh giáo đoàn bao gồm các Thánh kỵ sĩ và Thánh đạo sư chuyên diệt quái vật và bảo vệ quý tộc. Ma giáo đoàn bao gồm các Ma chiến sĩ và Ma đạo sư chuyên săn quái vật và kho báu, và luôn thách đố với Thánh giáo đoàn. Y ở trong Ma giáo đoàn đã được huấn luyện nghiêm ngặt, được cho làm cả ma chiến sĩ và ma đạo sư, pháp thuật lẫn kỹ thuật chiến đấu đều tinh thông luyện thạo. Y muốn báo thù bọn quý tộc đã từng khinh thường y, muốn cho họ biết y mới là kẻ mạnh mẽ thực thụ, không để họ cư nhiên ức hiếp nữa.
Mười năm trôi qua, y sau bao khổ luyện giờ đã trở thành thành viên chính thức của Ma giáo đoàn và là chàng trai đôi mươi khôi ngô tuấn nhã, khiến vô số mỹ nữ say mê. Y không màng những người ngu ngốc ấy, chỉ chăm chú luyện tập và săn lùng báu vật, tự nâng cao bản thân mình hết mức có thể. Tiếng tăm của y ngày càng lan rộng bởi những trận chiến với quái vật, những trận đụng độ điên cuồng với Thánh giáo đoàn và cả những cuộc tấn công chớp nhoáng tranh giành bảo vật. Không ai trong Ma giáo đoàn có thể so sánh với y, nhưng y trước sau không đổi vẫn chỉ luôn một mình, lãnh đạm trầm mặc.
Thánh giáo đoàn và bá tước cùng đến tham dự bữa tiệc mừng thọ của lãnh chúa trong vùng phía Nam xa xôi tên Giả Hựu. Y vô tình gặp lại bá tước trong bữa tiệc vì y cũng được mời. Ai cũng thắc mắc vì sao y được mời, chỉ có y và lãnh chúa mới biết. Còn bá tước và hai anh trai (giờ cũng là học viên trong Thánh giáo đoàn) vừa kinh ngạc vừa ganh tị với dáng vẻ uy nghiêm của y hiện tại. Y nhếch môi cười chào họ, hoàn toàn không còn cái bộ dạng yếu đuối của 10 năm trước nữa.
Tại bữa tiệc, con trai lãnh chúa tên là Giả Nghiệt làm y chú ý. Cậu có gương mặt tao nhã, đôi mắt vô cùng sáng và cường nghị. Nếu chọn ảnh vệ cho mình, y nghĩ sẽ chọn cậu. Ấn tượng đầu tiên của cậu với y rất tốt, thậm chí y cũng chẳng hiểu sao lại có cái ý nghĩ muốn cậu là người theo bảo vệ cho y nữa. Hẳn là ở một chữ duyên đi?
Lãnh chúa Giả Hựu bận rộn với việc tiếp các vị khách, chưa có thời gian nói chuyện với y. Hai anh trai y thấy y ngồi uống rượu một mình liền mon men bắt chuyện, tỏ ý muốn làm lành, lại bị y liếc một cái sắc như dao, ngồi im tại chỗ. Bá tước thấy thế cũng không nói gì.
Sau bữa tiệc, các quan khách ra về hết, mặc dù người của Thánh giáo đoàn vẫn nghi hoặc nhìn y. Đợi họ rời khỏi, Y và lãnh chúa mới xuống mật thất bàn chuyện đại sự. Đại sự ở đây là lãnh chúa muốn lật đổ Quân vương để chiếm ngôi, Ma giáo đoàn đã cử y tới giúp ông ta, vì y đặc biệt nhất.
-Ta không phải giúp bất cứ ai cũng được và ngài phải trả giá xứng đáng cho điều ngài muốn. Ngài hiểu ý ta chứ?
Y ngồi đối diện lãnh chúa, chăm chú nhìn ông ta, tay xoay xoay tách trà nóng nghi ngút khói.
-Ta hiểu rõ quy tắc của Ma giáo đoàn mà. Ngươi muốn nhận được gì, Phiêu?
Lãnh chúa nhướn mày, hỏi lại y.
-Con trai của ngài, thưa lãnh chúa!
-Cái gì?
Lãnh chúa tròn mắt nhìn y, sự tức giận dâng trong mâu quang màu nâu của ông ta.
-Không đời nào! Ta chỉ có nó là con trai. Ta đem nó cho ngươi, vậy ai sẽ nối dõi gia tộc chứ. Ta biết một khi ai mà tham gia Ma giáo đoàn đều phải đoạn tuyệt với thân quyến, đồng nghĩa ta mất đi nó. Ta tuyệt đối không chấp nhận điều kiện này.
Y cười lãnh đạm, tiếp lời:
-Chẳng phải lãnh chúa phu nhân đang mang thai hay sao? Muốn làm việc lớn phải biết trả giá, huống chi ta có đòi giết cậu ta đâu. Chuyện này thành công hay không là tùy vào ngài đấy, lãnh chúa Giả Hựu!
Lãnh chúa im lặng một lúc lâu, cơn phẫn nộ cũng nhịn xuống, lát sau mới chầm chậm gật đầu tỏ ý nhượng bộ.
-Việc này nhờ cả vào ngươi. Ta muốn có vương vị, cho dù phải hi sinh tất cả. Tiến hành mau lên, ta e bọn Thánh giáo đoàn đã bắt đầu nghi ngờ rồi đó, Ma chiến đạo sư Phiêu. Ta tin ta và ngươi sẽ làm được, không chỉ vì chúng ta mà còn vì những người bị Quân vương cùng Thánh giáo đoàn chèn ép bóc lột ngoài kia nữa.
-Được, ta biết rồi.
Y đứng dậy, đôi mắt đỏ rực nhìn về phía phòng của Nghiệt, môi vẽ nên một độ cong ma mị mà không ai biết rõ y đang nghĩ gì trong đầu.