Ngụy Vô Tiện lo lắng "Trưởng công chúa, rốt cuộc Tống đạo trưởng ra sao rồi? Hắn vẫn ổn chứ? Và còn thần khí, hắn có liên quan tới thần khí không?".
Đông Phương Trường Nguyệt nói "Chẳng những có liên quan mà chính hắn là người nắm giữ thần khí. Ta nghĩ thần khí đó xuất hiện, có thể là còn trước thanh kiếm Tuế Hoa này".
Lam Hi Thần nói "Không biết thần khí đó xuất hiện như thế nào?".
Đông Phương Trường Nguyệt nói "Khi ta phát hiện ra hắn thì kết giới đã tự khởi động trận pháp. Hắn lúc đó cũng đã trụ hết nổi. Nhưng vào thời điểm then chốt mà ta chưa kịp ra tay, có hai túi càn không rơi ra khỏi người hắn".
Ngụy Vô Tiện mi tâm nảy lên "Hai túi càn khôn?".
Đông Phương Trường Nguyệt nói "Cũng thật khó hiểu. Chẳng biết trong hai túi đó chứa cái gì mà tên họ Tống đó lại quý trọng tới mức chẳng quản mạng sống, một mực lo ôm vào trong lòng. Có lẽ lúc đó hắn đã khóc cho nên máu từ hốc mắt chảy ra, thấm vào hai túi đó. Khí lực của trận pháp quá mạnh, không đầy một cái chớp mắt đã làm rách cả hai túi, lúc đó ta mới nhận thấy, đó chính là hai linh thức của hai người đã chết, có điều rất yếu, rất nhạt".
Ngụy Vô Tiện nói "Sau đó thì sao?".
Đông Phương Trường Nguyệt nói "Ta cũng chẳng quan tâm gì nhiều, đành phá lệ cứu người một lần. Nhưng trong lúc ta điều khiển trận pháp, cũng không biết là vì cái gì, hai linh thức kia tụ lại, đồng thời đem hai thanh kiếm của tên họ Tống kia nhập lại làm một, sau đó nó tỏ ra một luồng lực rất lớn giống như gió. Dựa theo khả năng ta nhận biết, đó là thần khí, mang Phong tính. Chỉ là người kia lúc đó đã ngất đi, nên không hay biết cũng chẳng điều khiển được. Ta đem hắn đến U Linh vực là địa phận vô hình ngăn cách Ma giới và Nhân giới, kế đó đem hắn vào trong một ngọn núi đợi hắn tỉnh lại. Ta còn nghĩ nhà của hắn ở gần khu vực đó nên liền vào địa phận Nhân giới hỏi thăm. Ai biết được ta chỉ mới ra ngoài không lâu, hắn bất thanh bất động cũng liền biến mất. Ta cũng không tiện tìm kiếm nữa liền quay trở về, đúng lúc A Vi cho người tới mời".
Ngụy Vô Tiện nói "Có nghĩa là Sương Hoa và Phất Tuyết đã hợp nhất?".
Lam Vong Cơ nói "Chỉ là hiện tại, không rõ hắn ở đâu".
Nam Cung Nguyên Khang nói "Thế thì lật tung Nhân giới này lên, dù sao cũng phải tìm ra cho được. Chuyện thất khí cho đến hiện tại chỉ có Thần - Ma hai tộc biết, Yêu tộc và Âm phủ có biết cũng chẳng làm được gì. Chỉ lo phía Quỷ tộc, cái tên Hãn Thanh Thương đó mà nghe tin, không khéo hắn lại bày ra trò ngu xuẩn nào đó".
Kim Lăng khinh xuy "Biết thì đã sao? Ta thách hắn dám vác mặt tới đây gây chiến. Có khi lúc đó hắn thấy Tuế Hoa uy lực quá mạnh lấy mạng hắn như chơi, hắm lại quỳ xuống xin ta tha mạng cũng nên".
Bắc Đường Lạc Vi cười giễu "Nhóc con nói mạnh miệng nhỉ? Ngươi nghĩ Hãn Thanh Thương sẽ quỳ lạy chỉ vì một thanh thần kiếm sao? Trời đã muốn trưa rồi, đừng có ngủ mớ nữa!".
Kim Lăng sôi máu "Cái gì mà mớ? Đêm trước ngươi không thấy kiếm của ta có thể chém tan tàn đám quỷ thể chết tiệt kia sao? Bọn Thiết Thử Lữ Điểu nếu không vì ta bị chúng cắn lén thì đã.....".
Nói tới đây cậu ta bất giác ngậm miệng, len lén liếc nhìn Giang Trừng. Quả nhiên Giang Trừng trợn mắt "Đã thế nào?".
Kim Lăng lúng túng "Tất.... tất nhiên là đã một kiếm lấy mạng hắn rồi!".
Giang Trừng hừ một tiếng, lại nói "Còn tưởng ngươi đã đi gặp cha mẹ ngươi luôn rồi chứ. Tốt nhất là lần sau coi chừng tốt cái mạng nhỏ của ngươi cho ta".
Kim Lăng mím môi, ánh mắt đảo qua nơi khác né tránh Giang Trừng.
Đông Phương Trường Nguyệt có vẻ ngạc nhiên "Các ngươi nói kiếm này làm quỷ thể bị đánh tan?".
Bắc Đường Lạc Vi đáp "Đúng vậy! Chúng nó đều bị hóa thành cát bụi".
Đông Phương Trường Nguyệt nói "Vậy thì khắc tinh của Quỷ thể chính là thần khí. Hồng Quân Đạo tổ quả nhiên chính là Thiên đạo dự đoán trước chính xác vấn đề. Nếu như có thể nhanh chóng tìm đủ thất khí, may ra có thể chặt đứt một thế lực của Hãn Thanh Thương".
Ngụy Vô Tiện nói "Tên Hãn Thanh Thương này, mưu đồ của hắn dù chúng ta không biết chính xác là gì thì nó cũng đã hiển hiện trước mắt rồi. Tại sao Ma tộc và Thần tộc lại không ra tay trước để trấn áp hắn, đề phòng hậu hoạn về sau?".
Đông Phương Trường Nguyệt nói "Không phải là chúng ta không muốn. Nhưng bắt người xử tội phải có chứng cứ. Nếu bây giờ không có được bằng chứng thì sẽ không có lý do chính đáng để chinh phạt Quỷ tộc. Nhất là chuyện Hũ Cửu Lê bị trộm cùng lúc vs bọn quỷ thể làm loạn, không có chứng cứ để chứng minh do Hãn Thanh Thương làm dù chắc chắn vật đó đang ở trong tay hắn. Hiện tại hắn dù bên trong đang toan tính, nhưng ngoài miệng lại xông xáo nói là phải giúp Lục giới dẹp yên nạn, bắt Tứ đại hung thú..... Khoan đã, tứ đại hung thú?".
Bắc Đường Lạc Vi nói "Nguyệt tỷ tỷ, tứ đại hung thú thì làm sao?".
Đông Phương Trường Nguyệt nói "A Vi, chúng ta đều quên mất một chuyện. Tứ đại hung thú có liên quan đến Hỗn Độn Kiếm".
Bắc Đường Lạc Vi cả kinh "Chẳng lẽ.....".
Ngụy Vô Tiện nói "Cho phép ta xen ngang, hai người là đang nói cái gì vậy?".
Nam Cung Nguyên Khang nói "Hỗn Độn kiếm là thánh kiếm dùng để trấn áp nguyên thần của La Hầu Ma Tổ".
Giang Trừng nhíu mày "La Hầu Ma tổ? Lại là người này nữa sao? Hắn rốt cuộc là có can hệ gì?".
Bắc Đường Lạc Vi nói "Can hệ rất lớn là đằng khác!".
Ma tổ La Hầu là Ma Thần tối cao trong ba ngàn Ma Thần từ thuở Hỗn Độn sơ khai, ma lực vô thượng, cầm quyền Ma Đạo chi giáo, bản tính lại giống như người hiện nay coi trời bằng vung, là rào cản lớn nhất mà Bàn Cổ khó có thể vượt qua để khai thiên tích địa. Nhưng mọi thứ dù ngay từ lúc chỉ là một hạt bụi thì luôn phải có khắc tinh. Ma tổ La Hầu dù có kiêu ngạo oai phong coi thường mệnh số tới đâu cũng không tránh khỏi bị chính mệnh số an bài phải trở thành đối thủ của một đại cường giả là Đạo Tổ Hồng Quân, người được xem là thầy của Lục Vị Thánh Nhân, nắm giữ Thiên Đạo chi giáo trong tay.
Trước khi Bàn Cổ khai thiên, Hồng Quân và La Hầu coi như nước sông không phạm nước giếng, đạo ai người nấy giữ. Nhưng khi Bàn Cổ khai thiên, gϊếŧ đi hai trăm Ma Thần, vô biên ác niệm vì thế mà tích tụ khiến La Hầu Ma Tổ bị ảnh hưởng. La Hầu Ma Tổ đã tìm đến Bàn Cổ, nói rằng nếu ông ta còn tiếp tục, hắn sẽ không nhẫn nhịn nữa. Bàn Cổ vì nghiệp lớn và chúng sinh, không thể không làm tiếp. La Hầu Ma Tổ nổi trận lôi đình, đem Thí Thần Thương đâm nát búa Bàn Cổ thành mảnh vụn, khiến Bàn Cổ phải mất thêm hai ngàn năm nữa mới rèn lại được, sau đó vẫn tiếp tục công cuộc khai thiên tích địa. La Hầu Ma Tổ rốt cuộc không thể tiếp tục để yên, hắn tuyệt không để Bàn Cổ hoàn thành ý nguyện.
Lúc đó mọi thứ đều đang im lặng bất động chờ búa Bàn Cổ phá vỡ, La Hầu Ma Tổ lại khiến cho chúng không hề bất động. Hắn tụ tập vô biên oán khí sát niệm, kết hợp ma lực chính mình luyện ra Tiên thiên sát phạt chí bảo Tru Tiên Tứ Kiếm. Không những vậy, La Hầu Ma Tổ còn khiến cho toàn bộ cõi hỗn độn đều không được yên với hắn.
Ngoài ba ngàn Hỗn Độn Ma Thần, còn có mấy chục linh chủng sinh linh tộc mà đứng đầu là Long tộc, Phượng Tộc và Kỳ Lân tộc. Trên không tôn Nguyên Phượng làm Phượng Tổ của Phượng Tộc. Dưới đất bái Chính Lân làm Lân tổ của Kỳ Lân tộc. Biển sâu kính Chân Long làm Long tổ của Long tộc. Ba Tổ này tuy rằng làm chúa không ai cao hơn ai, thế mà đối với nhau lại bằng mặt không bằng lòng. Đó chính là điểm mấu chốt giúp La Hầu Ma Tổ thực hiện kế hoạch.
Cụ thể là trước dẫn dụ Bệ Ngạn - con trai của Chân Long đến địa phận của Phượng tộc để bắt cóc Uyên Sồ - con gái của Phượng Hoàng và là cháu gái của Nguyên Phượng về làm vợ. Bởi vì Long tộc biểu thị dương khí, Phượng tộc biểu thị âm khí, nếu hai khí hòa hợp thì con cháu sinh ra sẽ vô cùng mạnh mẽ. Còn Lân tộc gần như không cần kết hợp với một trong hai mà là đủ cả hai, lại muôn màu muôn trạng. Nhưng không may cho Bệ Ngạn, còn chưa kịp gắp Uyên Sồ ra khỏi lãnh địa Phượng tộc thì đã bị con trai của Nguyên Phượng, em trai của Phượng Hoàng, tức đế tước Côn Bằng bắt gặp.
Vốn Côn Bằng mới từ chỗ Chính Lân gây sự trở về, đương trong cơn tức giận lại thấy cháu mình bị một kẻ thù tộc khác bắt cóc liền nổi trận lôi đình, không lôi thôi dài dòng mà mổ chết Bệ Ngạn ngay tại chỗ. Em trai của Uyên Sồ là Điêu Phong thấy Bệ Ngạn đã chết liền đập cánh thổi bay xác Bệ Ngạn về biển sâu. Chân Long thấy con trai chết thảm không rõ nguyên nhân liền đau lòng không thôi, thề sẽ gϊếŧ kẻ nào đã gây tội. Đó là thời điểm tốt nhất cho La Hầu Ma Tổ ra tay.
Chỉ cần nói với Chân Long rằng Chính Lân cai quản thực địa biết tường tận mọi việc, sau đó Chân Long sẽ đi tìm Chính Lân. Mà Chính Lân vì không muốn có dính líu đến mối ân oán này nên nói là không biết, sau để Chân long điều tra ra liền thấy thời điểm Bệ Ngạn bay tới Phượng tộc có ngang qua chỗ của Chính Lân, khiến cho Chân Long hiểu lầm Kỳ Lân tộc và Phượng tộc ở sau lưng mình câu kết với nhau. Mâu thuẫn tam tộc từ đó nảy sinh dữ dội. Vì báo thù cho con trai, Chân Long khiêu chiến muốn giải quyết một trận sống còn với Nguyên Phượng và Chính Lân. Phượng tộc tự cho bản thân mình là chúa loài cưỡi mây đạp gió nên cũng muốn nhân việc này làn rõ cái oai phong cho bản thân. Còn Chính Lân dù vô cớ bị lôi vào, nhưng vì bản tính kiêu ngạo ngất trời cũng không ngại quyết chiến một trận.
Trận ấy gọi là Long Hán sơ kiếp, mở đầu cho mọi trận chiến trong Càn Khôn Thiên Địa về sau.
Tam đại sinh linh tộc gây nên hỗn chiến suýt chút nữa diệt tộc, đối với Ma tổ La Hầu mà nói thì tốt không còn gì bằng. Mượn tam tộc trong lúc quyết đấu vô biên khí sát phạt nghiệp lực mà chuyển hóa thành lực đạo của Tru Tiên Tứ Kiếm, khiến cho bốn thanh kiếm ấy uy lực vô song áp chế được mọi vật, cũng làm cho Bàn Cổ khốn đốn không biết làm sao đến cuối cùng phải nhờ đến Hồng Quân lúc ấy đang giảng đạo ở cung Tử Tiêu.
Hồng Quân Đạo Tổ biết trước không thể tránh khỏi trận chiến này, nên ngưng giảng pháp, đích thân đi gặp La Hầu Ma tổ. Hai bên vốn đã nắm giữ đạo pháp đối nghịch, nay lại vì chuyện khai thiên tích địa của Bàn Cổ mà làm giọt nước tràn ly. Thế là cuộc đại loạn đầu tiên thuở sơ khai nổ ra, La Hầu Ma Tổ cùng Hồng Quân Đạo Tổ đại chiến bảy ngày bảy đêm, ngay cả tinh tú cũng bị trận chiến đó ảnh hưởng. Sau đó Hồng Quân Đạo Tổ đại thắng, nhưng không thể đem La Hầu Ma Tổ hoàn toàn tiêu diệt bởi vì hắn một thân bất tử, bèn lấy một nửa tiên lực tạo thành một thanh kiếm được gọi là Hỗn Nguyên, dùng nó phong ấn nguyên thần của La Hầu Ma Tổ dưới tận đáy của Huyết Sát Vực, nơi được xem là vùng tử địa.
Tuy nhiên trước lúc La Hầu Ma Tổ hoàn toàn biến thành bị chôn vùi, hắn đã giáng lời nguyền rằng bản thân sẽ có một ngày quay trở lại, đem Thiên Địa phá nát không còn một mảnh để trả mối thù xưa. Sau đó thì Bàn Cổ dùng búa khai thiên tích địa rồi qua đời. Dưới sự dàn xếp của Hồng Quân Đạo Tổ, Long tộc quay trở về biển sâu tiếp tục trông coi Tứ hải, một sốt người còn sống của Phượng tộc được giao nhiệm vụ trông coi các ngọn núi lửa. Còn Lân tộc thì chỉ còn sót lại mỗi ba người con của Chính Lân là: Tứ Bất Tượng, Ngân Linh Tử và Thủy Kỳ Lân. Tứ Bất Tượng thân là thái tử mà yếu hèn không biết khuyên can cha nên bị Ngọc Thanh Hỗn Nguyên Thánh Nhân tức Nguyên Thỉ Thiên tôn thu phục về núi. Ngân Linh Tử thì phải mang trọng trách cứu thế, về sau giúp đỡ Yêu tộc. Còn Thủy Kỳ Lân, bởi vì nguyên khí gần với Chính Lân nhất nên có năng lực trấn áp, được Hồng Quân Đạo tổ giao cho canh giữ Hỗn Nguyên Kiếm.
Ôn Ninh rùng mình "La Hầu Ma tổ, hắn thực sự quá lợi hại rồi!".
Bắc Đường Lạc Vi nói "Đúng vậy! Cho nên Thần tộc trước giờ đều luôn kiêng kỵ Ma tộc bọn ta, bởi Ma tộc nắm giữ cả hai thần khí của La Hầu mà một trong số đó khiến cho Hỗn Nguyên Thánh Nhân phải né tránh. Ngoại trừ Hồng Quân Đạo tổ ra, sợ là không có ai đủ khả năng để chống lại La Hầu Ma Tổ".
Ôn Ninh nói "Vậy thì không cần lo nữa. Nếu như La Hầu Ma Tổ hồi sinh, chúng ta chỉ việc mời Hồng Quân Đạo Tổ ra là được".
Bắc Đường Lạc Vi nói "Nhưng sợ là không được rồi. Ngươi có điều không biết, ngày trước Hồng Quân Đạo tổ phong ấn La Hầu Ma Tổ bằng pháp lực, tức là Thiên đạo đã trấn áp được Ma đạo, nhưng cũng vì vậy mà khiến cho Âm Dương thiên địa không hòa hợp, gây nên chuyện Nhân giới đại loạn, chính là thời điểm hai triều Thương - Chu* giao chiến, sách lập Bảng Phong Thần. Sau khi lập xong Bảng Phong Thần, Âm Dương Thiên Địa cân bằng. Bởi vì Thiên đạo Dương tố quá lớn, không thể để cho Ma đạo Dương tố tồn tại nên Hồng Quân Đạo Tổ đã quyết định lấy đại nghĩa diệt thân, dùng chính mình ly khai vô cực thế giới".
*Đây nói tới Trụ Vương: Ân Thương và Võ Vương: Cơ Phát.
Ôn Ninh cảm thán "Thật cao cả! Ông ấy đã chết một cách đáng tự hào!".
Bắc Đường Lạc Vi phì cười, cốc nhẹ trán của Ôn Ninh "Chết cái gì mà chết? Hồng Quân Đạo Tổ là thầy của Lục vị Thánh Nhân, năng lực đã trên Hỗn Nguyên Thánh Nhân rồi thì còn chết thế nào được? Chẳng qua ông ấy đã hợp với Thiên đạo. Thường nói ý trời là Thiên đạo, mà Thiên đạo tức là Hồng Quân Đạo Tổ, toàn bộ đều là ý của ông ấy cả".
Lam Hi Thần nói "Hiện tại Hồng Quân Đạo Tổ đã hợp Thiên Đạo, vậy nếu La Hầu Ma Tổ thực sự quay trở lại, ông ấy có thể xuất hiện không?".
Bắc Đường Lạc Vi nói "Chắc chắn là không! Nếu Hồng Quân Đạo Tổ tách khỏi Thiên Đạo, nhất định sẽ là một mảnh hỗn loạn lưỡng nghi thái cực".
Ngụy Vô Tiện nói "Thế thì đáng lo rồi! Mà lúc nãy nhắc tới Tứ Hung thú, bọn nó chẳng phải liên quan đến Hình Thiên sao? Có dính dáng gì đến La Hầu Ma Tổ nữa?".
Bắc Đường Lạc Vi nói "Tứ hung thú tuy do Hình Thiên dùng Hũ Cửu Lê tạo ra, nhưng bọn nó đa phần đều là oán niệm từ trận chiến Hồng Hoang mà kết thành bản chất, đặc biệt là con đầu đàn, Thao Thiết. Nếu để bọn chúng tới Huyết Sát Vực, hợp lực lại mà nhổ thanh Hỗn Nguyên kiếm kia lên khác nào đem La Hầu Ma Tổ hồi sinh trở lại?".
Kim Lăng nói "Nhưng mà hiện tại trong tay Hãn Thanh Thương đã có đủ ba con Cùng Kỳ, Hỗn Độn và Đào Ngột rồi. Còn Thao Thiết thì không biết đang ở đâu".
Đông Phương Trường Nguyệt siết chặt tay, nghiến răng "Tên Hãn Thanh Thương chết tiệt! Không ngờ hắn lại xảo quyệt tới mức giả vờ trộm Hũ Cửu Lê, để chúng ta nghĩ hắn bất quá chỉ hồi sinh Hình Thiên. Không ngờ là để đánh lạc hướng cho mưu đồ dùng tứ đại hung thú thức tỉnh Ma Tổ La Hầu".