Ma Đạo Tổ Sư Ngoại Truyện Nhân Vật

Chương 37: Quyển 2 Nếu Như Người Chết Không Phải Là Sư Tỷ 12





Đây cũng chính là điều mà Nguỵ Vô Tiện hắn lo lắng nhất lúc này, hắn không biết mình có thể trốn ở Giang Gia bao lâu, liệu Lam Hi Thần có khả năng bảo hộ hai người bọn họ trước các bậc trưởng bối Lam Gia bao lâu, liệu Lam Trạm có thể tỉnh lại hay không, hắn đều không biết, cũng không thể biết.Nhưng hắn chắc chắn một điều, hắn không muốn rời xa Lam Trạm, một chút cũng không.Hắn không biết đây là vì sao, nhưng hình như hắn không thể rời xa người nọ nữa rồi."A Tỷ, tỷ có thể thay đệ đến Lam Gia một chuyến báo bình an với Trạch Vu Quân được hay không""A Tiện, tỷ sẽ thay đệ đến Lam Gia báo cho Lam Đại Công Tử một tiếng để hắn yên tâm"Giang Yếm Ly ngồi lại cùng Nguỵ Vô Tiện hàn huyên một lúc thật lâu, rồi mới nhẹ nhàng rời đi, trước khi đi còn khôn quên ôm hắn một cái thật chặt.


Đệ đệ này của nàng đã chịu quá nhiều khổ cực rồi.

Lam Hi Thần sau khi gặp Giang Yếm Ly, thần sắc cũng đã giãn ra không ít, chính là một tư thái thật an tâm.


Vài tháng sau đó, tin tức Di Lăng Lão Tổ quay về Giang Thị cũng được Giang Trừng công bố ra bên ngoài, rất nhiều các tiên môn thế gia muốn đến Vân Mộng thảo phạt Di Lăng Lão Tổ nhưng lại e ngại thực lực của Di Lăng Lão Tổ cường đại, trận chiến Bất Dạ Thiên đêm đó, quả thực tiên môn thế gia đều tổn hại vô số kể, chưa thể hồi phục, Cô Tô Lam Thị luôn có ý muốn dẫn đầu thảo phạt, cướp lại thi thể Hàm Quang Quân nhưng luôn bị Trạch Vu Quân khuyên ngăn.

Kim Tử Hiên cũng không còn sống, vậy nên Giang Yếm Ly luân phiên ở lại hai nhà Giang Thị cùng Kim Thị, bấy giờ Kim Thị thế lực vô cùng bành trướng, vậy nên những tiên môn thế gia nhỏ lẻ cũng vô cùng kiêng kị mà không giám đến Giang Gia làm loạn.Vậy nên những ngày sau đó Nguỵ Vô Tiện đều sống vô cùng tốt.

Tựa như hắn của năm mười sáu tuổi, vô âu vô lo, cùng giúp Giang Trừng huấn luyện đệ tử Lam Gia.


"Giang Trừng, khẩu khí của ngươi cũng to thật đấy, liền cứ vậy mà công bố ta ở đây".



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.