Ma Đế Quân

Chương 283: Thái Phượng Phu Nhân





Trong đại điện nghị sự.Nơi đây là một khuôn viên rộng lớn trang nghiêm, vẫn là lối kiến trúc phủ đầy một hắc sắc âm trầm ấy, lúc này đang có toàn thể cao tầng Thiên Ma Cung đang kính cẩn đứng đó.Thanh Ngọc ung dung nhàn nhã đứng một bên, theo sau lưng hắn là Trần Kiều Ân và Âu Hà.Trần Kiều Ân lúc này đã thoái vị Cung chủ, nàng cũng không có ý muốn tiếp nhận lại quyền hành của Thiên Ma Cung nữa.Dù gì bây giờ thâm tâm nàng cũng chỉ ngập tràn hình bóng của nam nhân trước mặt mình mà thôi, tình chủng của Hợp Hoan Nhiếp Hồn Chú đã ăn sâu vào trong thức hải Trần Kiều Ân rồi.Đối với việc này, bảy vị trưởng lão còn lại của Thiên Ma Cung cũng không hề có ý kiến gì.Mọi người đang tề tựu ở đây để bàn bạc, xem tương lai ẩn môn toàn bộ đều là Ma tu này sẽ đi về đâu.Ma Nhị tiến lên một bước nói:- Nguyễn công tử, ta thấy người vẫn nên là ngồi lên vị trí Cung chủ này, tất cả Trưởng lão đoàn và chúng đệ tử Thiên Ma Cung ở đây đều nhất tâm trung thành, mặc người phân phó.Thái độ của chúng trưởng lão và hộ pháp, chấp sự lúc này đối với Thanh Ngọc muốn bao nhiêu cung kính thì có bấy nhiêu đấy.Cũng phải thôi, uy thế của hắn bày rành rành ra đó.Không thấy Thánh Đế trùng tu cũng bị xích chó lôi đi đấy hay sao?Ma Tam cũng lập tức tán thành, hắn làm động tác chắp tay lên trời cao mà nghiêm mặt ôn tồn nói:- Đúng vậy a, Nguyễn công tử, chúng Thánh hàng lâm đã dặn dò, kêu bọn ta phải chọn người mà phò tá, công tử vẫn nên thượng vị a!Ma Ngũ chêm vào:- Đó là dĩ nhiên rồi, bây giờ Trần tỷ cũng đi theo công tử, vậy bọn ta ở đây xem như là rắn mất đầu a.Thanh Ngọc âm thầm suy nghĩ, một lúc sau mới thở dài một hơi, sau đó đáp:- Được rồi, ta sẽ đảm nhận chức vị Cung chủ này.

Nhưng có điều tên tuổi của ta tuyệt đối không được ngoại truyền, nếu không…Ma Nhị vui mừng, lập tức đáp ngay:- Cung chủ an tâm, nếu ở ngoại giới có bất cứ ai biết được danh tính của người, bản trưởng lão tự mình đem đầu tới tạ tội!Sau đó, Ma Nhị quay đầu lại:- Các ngươi đã rõ chưa?Nguyên một đám trưởng lão, hộ pháp và chấp sự ở bên dưới lập tức đứng vào hàng lối, chắp tay cúi đầu đáp:- Cẩn tuân Cung chủ lệnh!- Đinh! Chúc mừng thiếu gia hoàn thành nhiệm vụ “Truyền bá Ma Đạo”, nhận được phần thưởng Hồn khí phi hành Thiên Khung Vũ, 40000 điểm tích lũy.


Hệ thống bắt đầu thăng cấp, mười hai canh giờ sau sẽ hoạt động trở lại!- Đinh! Đang thiết lập nâng cấp…Nghe tới thanh âm trong đầu mình, Thanh Ngọc cũng có chút kinh hỉ.

Không biết lần này nâng cấp lên Hệ thống sẽ có gì đổi khác mới lạ đây.Thanh Ngọc lập tức truyền lệnh:- Thiên Ma Cung chuẩn bị di dời!…Nửa tháng sau, Thanh Ngọc mau chóng quay trở về Trung Đô.Toàn bộ Thiên Ma Cung đã được di dời đến bờ Nội Hải, chỉ cách Nguyễn gia thủ phủ chưa tới ba mươi dặm, thuận tiện cho việc phân tranh thiên hạ sắp tới.Thanh Ngọc sở hữu Tích Địa Châu, nên việc mang toàn bộ Thiên Ma Đảo đi cũng không có khó khăn gì lắm.Hiện tại bây giờ, hắn vẫn còn có việc gấp phải làm đấy.Khi mang theo Trần Kiều Ân và Âu Hà tiến vào Đế Quân Uyển, thì ngay lập tức Thanh Ngọc đã thấy ánh mắt ai oán của Cung Hà Trang, Trần Phi Quỳnh, Diễm Khanh và Diễm Hoa đang nhìn mình.Nam nhân của các nàng đúng là một đại củ cải, cứ năm bảy hôm là lại dẫn theo nữ nhân về.Hơn nữa người nào người nấy đều là bậc quốc sắc thiên hương, đến tự bản thân các nàng nhìn vào mà cũng mê đắm, chứ chưa nói tới ai khác.Trần Kiều Ân và Âu Hà thấy tình cảnh có chút không đúng, liền khẽ che miệng cười khúc khích.Nhị nữ thì không sao rồi, càng nhìn thấy nhiều mỹ nhân ở đây các nàng càng thích.

Tu luyện mị công mà không có nam nhân bên cạnh thì…nữ nhân cũng được a!Không có vấn đề gì lắm.Thanh Ngọc nhẹ nhàng đáp xuống đất, rồi nâng cằm Cung Hà Trang lên hôn xuống, mãi cho tới khi mặt nàng đỏ ửng, hơi thở gấp gáp thì mới buông ra hỏi:- Ghen à?Cung Hà Trang đánh nhẹ vào vai hắn, u oán nói:- Chàng này, ở đây giữa thanh thiên bạch nhật mà làm trò…Thanh Ngọc cười hắc hắc, sau đó nựng má Trần Phi Quỳnh rồi rảo bước vào trong, vừa đi vừa nói:- Ai, xem ra phải tính tới chuyện ban phẩm vị cho các nàng.Cung Hà Trang tự khắc đi theo sát sau lưng Thanh Ngọc, còn nhị nữ Trần Kiều Ân và Âu Hà thì cũng biết ý, tự động lùi lại phía sau.Hai nàng đều là người thông minh, tất hiểu một điều rằng ở đâu cũng có quy củ, nhập gia phải tùy tục.Tại một nơi sâm nghiêm như Nguyễn gia, mỗi một hành động hay lời nói của người khác sẽ đều mang theo thâm ý nhất định.Có những việc không nhất thiết phải nói ra miệng, nhưng mà chỉ cần nhìn qua thôi, người thông minh ắt sẽ biết nên xử sự làm sao.Tỷ dụ như Thanh Ngọc vừa mới về tới nơi, đã hôn Cung Hà Trang đầu tiên, chứng tỏ nữ nhân này trong lòng hắn địa vị là cao nhất ở đây.Phẩm vị của chúng nữ ở trong Đế Quân Uyển này cao hay thấp không phải là chỉ do một câu nói của Thanh Ngọc thôi sao?Trần Phi Quỳnh và Diễm Khanh, Diễm Hoa thấy Trần Kiều Ân và Âu Hà hiểu chuyện như vậy, nên cũng nhẹ nhàng mỉm cười xem như chào hỏi với các nàng.Dù gì sau này cũng còn chung sống với nhau lâu dài, không thể lúc nào cũng chưng ra cái bộ dạng mặt ủ mày chau mà gặp nhau được.Trong thế đạo này, một nam nhân mà có nhiều nữ nhân xinh đẹp đến vậy, thì chắc chắn quy củ trong hậu cung của Thanh Ngọc càng phải chặt chẽ hơn.Nữ nhân thông minh tự khắc sẽ thấu hiểu được đạo lý phu thê tương ái, tôn ti trật tự.


Các nàng càng thấu hiểu nhiều thì càng được thương yêu nhiều.Còn nếu nàng cố tình giả vờ không hiểu ư?Vậy thì xem ra tương lai cuộc sống của nàng sẽ rất khó khăn đấy.Nhân sinh vẫn luôn phức tạp là vậy, một Ma tu như Thanh Ngọc vốn dĩ phải thuận theo ý mình, thích gì làm đó.

Ấy thế nhưng việc quản lý nội gia hắn cũng không thể bỏ mặc các nàng tự biên tự diễn, mà vẫn muốn nữ nhân của mình nên tuân theo quy củ!Không có quy củ, ắt nó sẽ biến thành một cái chợ!Hôm nay nàng này hãm hại nàng kia, hôm sau nàng kia đánh đập nàng này…Ai, nghĩ mà đã thấy khổ sở rồi!Đây không phải là thế giới văn minh nhân quyền như trái đất, mà nó là thế đạo cường giả vi tôn.

Thanh Ngọc có thể yêu chiều chúng nữ, nhưng nếu không có sự phân hóa trong phẩm vị, người này nói người kia không nghe, vậy thì chắc chắn Đế Quân Uyển của hắn sẽ loạn thành một đoàn.Tất cả các nàng đều bình đẳng như nhau ư?Trong lòng Thanh Ngọc có thể quan niệm điều đó, nhưng xử sự bên ngoài thì lại không thể như thế được.Nói đùa gì vậy?Thanh Ngọc không phải nam chính trong “sảng” văn!Mấy cái cố sự gì mà sủng thiếp hại thê, thiếp ngồi lên đầu thê gì gì đó, Thanh Ngọc mới nghĩ qua thôi mà đầu cũng muốn to như cái đấu.Bây giờ nữ nhân của hắn nhiều, tận gần ba mươi người.Ba người thôi cũng đủ mệt rồi, chưa nói tới gấp mười lần như vậy.Cung Hà Trang cũng hiểu thấu suy nghĩ trong lòng Thanh Ngọc, nhưng nàng cũng không dám có ý kiến gì.

Dù sao bây giờ nàng cũng chỉ là một tiểu thị nữ mà thôi.Thân phận cao quý trước đây của nàng vẫn bày ra đó, các tỷ muội đều kính trọng nàng, nhưng mà trước mặt nam nhân kia thì Cung Hà Trang không dám có chút dị nghị hay đòi hỏi nào cả.Về điểm này chính bản thân Thanh Ngọc cũng vô cùng hài lòng, hắn biết trước đây cuộc sống của Cung Hà Trang chắc cũng phải thuộc tầm thiên chi kiêu nữ, vạn chúng chú mục.


Ấy vậy mà bây giờ lại ngoan hiền như một thiếu phụ nhân biết vun vén tề gia, lại vô cùng hiểu chuyện.Thanh Ngọc vừa rảo bước vào trong Đế Quân Uyển, vừa gọi:- Kim An, lại đây!Kim An đang sai bảo hạ nhân chăm sóc vườn linh dược, lúc này mới thấy được Thanh Ngọc đã trở về.

Hắn vội vàng chạy tới, khom người thi lễ:- Kim An tham kiến thiếu gia!.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.