Rất nhanh, theo Tiêu Hoằng rót chất dịch của một quả Bạch Tương Quả vào trong ống nghiệm, Tiêu Hoằng liền bắt đầu thật cẩn thận lấy ra Ma Văn tinh luyện, ra sức tinh luyện toàn bộ tạp chất bên trong độc tố của Bạch Tương Quả này.
Toàn bộ quá trình có thể nói là cực kỳ chuyên tâm, bởi vì không có người nào rõ ràng hơn Tiêu Hoằng về trình độ đáng sợ của loại độc tố này, hơi chút sơ suất, thì hậu quả sẽ không thể chịu nổi.
Theo hai vòng xoáy gặp nhau, một chùm tia sáng bắn vào trong bạch tương độc tố, chất lỏng màu trắng trong ống nghiệm đã chậm rãi biến thành màu đỏ, đồng thời bắt đầu trở nên không ổn định.
Mười phút trôi qua, bạch tương độc tố dường như đã rút đi ngụy trang của nó, biến thành màu hắc lục, bán trong suốt.
Mùi thơm phát ra không khí càng lúc càng trở nên nồng đậm và thanh thuần, chỉ từ hương vị này, rất khó tưởng tượng ra sự đáng sợ của chất lỏng bạch tương độc tố này.
Thật cẩn thận đặt bạch tương độc tố sang một bên, Tiêu Hoằng lại lần nữa lấy ra Tái thạch Áo đinh mặt lõm, tạo hình Để Văn trên bề mặt một cách vô cùng thành thạo.
Lần này, Tiêu Hoằng muốn chế tác một loại tên là Xà Dụ, so với Xà Thứ khi trước, thì càng có nhiều biến hóa hơn, dùng độc tố để tấn công thì càng thêm mãnh liệt, nhất là lần này, có thể phối hợp rất xứng với Hàn băng vạn năm.
Sau khi kích hoạt Để Văn, đồng thời tạo hình xong cả chủ văn và văn trong văn, Tiêu Hoằng liền bắt đầu phối chế Ma Văn dịch cần thiết.
Trong đó tài liệu trung tâm tất nhiên chính là bạch tương độc tố, tiếp theo còn có vài thứ khác, trải qua Tiêu Hoằng phân tích, vật chất có thể tăng cường bạch tương độc tố bao gồm tuỷ não của một loại linh thú tên là Hắc Ám Vinh Nguyên (kỳ nhông), đặc điểm lớn nhất của loại Hắc Ám Vinh Nguyên này là có thể từ trong lỗ chân lông, phun ra một loại thần kinh độc tố, chỗ khác chính là, loại độc tố này tồn tại theo hình thức năng lượng thể, sẽ không bay theo gió, cũng sẽ không bị không khí làm loãng.
Ước chừng trôi qua một giờ, Tiêu Hoằng mới hoàn thành phối chế Ma Văn dịch, so với trước đây, toàn bộ quá trình tiến hành khá là chậm, tuyệt không dám dễ dàng làm rớt ra một giọt nào, trang phục dụng cụ sử dụng, thì toàn bộ đều là đồ dùng một lần, sau khi dùng xong, sẽ hủy toàn bộ.
Về phần Lân Kim, Tiêu Hoằng cũng không lo lắng, bởi vì lưỡi của Lân Kim thì đều là lưỡi dao bằng năng lượng thể được dùng Ngự lực để khu động ra.
Không tạm dừng quá lâu, chỉ hít sâu mấy hơi thở, Tiêu Hoằng liền bắt đầu rót Ma Văn dịch vào bên trong chủ văn, sau đó kích hoạt.
Rất nhanh, ở trong tay Tiêu Hoằng liền hình thành các văn lộ màu xanh thẫm và đen nhánh đan vào cùng một chỗ, giống như vô số con độc xà tụ tập cùng một chỗ, nhìn qua khiến cho người ta có một loại cảm giác không rét mà run.
Đưa Ngự lực trong cơ thể xâm nhập vào trong đó, lần này Tiêu Hoằng có thể cảm nhận được 1000 cổ năng lượng, đối với Ma Văn của Ngự Sư cấp hai mà nói, cộng thêm Hàn băng vạn năm, thì số năng lượng như vậy thật sự không tính là nhiều lắm, nhưng Tiêu Hoằng đã có thể cảm nhận được uy lực của nó.
Thu hồi Ngự lực, Tiêu Hoằng liền chậm rãi để Xà Dụ Độc Văn vào trong Ma Văn túi, cũng không tiến hành thí nghiệm, bởi vì Tiêu Hoằng rất rõ ràng, loại độc tố này thì hắn căn bản sẽ không giải được, cho dù có thể giải, thì cũng không có thời gian mà chữa sau khi trúng độc, bởi vậy, vẫn nên cẩn thận sử dụng là hơn, thật sự không dám tùy tiện sử dụng, nếu không một khi không lưu ý, hậu quả sẽ không chịu nổi.
Tiếp theo, tiêu hủy toàn bộ các dụng cụ trên bàn, Tiêu Hoằng liền tiến vào trong phòng nghỉ, tiếp tục tu luyện.
Trải qua nhiều ngày luyện thống khổ như vậy tu, hiện giờ Ngự lực của Tiêu Hoằng đã đạt tới 8020 cổ, rốt cục đột phá cánh cửa 8000 cổ, còn có không đến 1000 cổ, thì có thể tăng lên tới Ngự Sư cấp ba.
Hai ngày trôi qua, ở chiến tuyến Tây Cương, giờ khắc này gần như mọi người đều không biết, một lưỡi dao sắc bén đã treo trên đỉnh chiến tuyến Tây Cương vốn có vẻ vẫn bình thản này.
Theo áp lực chiến đấu giảm bớt, các quân đoàn cũng đã bắt đầu mang ý xấu, đều tự mình mang tâm tư riêng, hơn nữa toàn bộ chiến tuyến Tây Cương đang âm thầm đã chia làm hai phái, một phái là thân cận Bối La quân đoàn, dùng Hải Long quân đoàn cầm đầu, một phái còn lại là chống lại Bối La quân đoàn, dùng Vân Đoan quân đoàn cầm đầu, dưới cờ là Tô Môn quân đoàn và Liên hợp thứ 9 đoàn.
Giờ phút này, trong bộ chỉ huy Tinh Tế, Mã Hiết Nhĩ đang thông qua màn hình, đàm luận với Cáp Y Mỗ.
- Thượng tá Mã Hiết Nhĩ, không cần ta nhiều lời, nói vậy ngươi cũng phải rõ ràng, tình huống hiện tại phi thường bất lợi đối với chúng ta, bất kể quân hàm hay là trang bị, thậm chí là sức chiến đấu, Bối La quân đoàn của Tiêu Hoằng đều dẫn đầu xa chúng ta, nếu chúng ta tiếp tục ngồi chờ chết như vậy, rất có thể sẽ hoàn toàn bị Tiêu Hoằng nuốt sống, cái kia tên ăn thịt người chưa bao giờ nhả xương, bất kể là quân đội bạn hay là quân địch.
Cáp Y Mỗ tuy rằng lệ thuộc Sư đoàn 19 đế quốc, nhưng không thể nghi ngờ, lúc này đã cùng một giuộc với Mã Hiết Nhĩ.
Nét mặt của Mã Hiết Nhĩ có thể nói là khá khó coi, trên mặt có vẻ cao ngạo miễn cưỡng hiện lên, còn có cả một chút phẫn hận nữa.
- Dẫn đầu vượt xa chúng ta? Thượng tá Cáp Y Mỗ, lời này có chút hơi quá chứ? Nói cho ngươi, không lâu trước đây, Mạn Đạt đã âm thầm điều cho ta một doanh quân đội, hơn nữa đưa tới vô số trang bị, ngươi nếu còn dùng ánh mắt khi trước mà nhìn Vân Đoan quân đoàn, vậy ngươi sẽ mười phần sai lầm rồi, nói cho ngươi biết, nếu không phải nhìn trên mặt mũi quân đội bạn, ta chỉ hận không thể đánh một trận với Bối La quân đoàn, để cho hắn kiến thức một chút, thực lực chiến đấu hiện tại của Vân Đoan quân đoàn như thế nào! Nói cho hắn biết ai mới là Vương bài quân đoàn chân chính của chiến tuyến Tây Cương.
Mã Hiết Nhĩ hiện lên vẻ khinh thường, đáp lại.
Cáp Y Mỗ nghe thấy Mã Hiết Nhĩ vô tình nói thế, trong lòng lập tức vừa động, âm thầm cảm thán, quả nhiên, cho dù Tiêu Hoằng có mạnh đi nữa, cho dù có tài hoa xuất chúng, nhưng dường như cũng không làm nên chuyện gì cả, chiến tuyến Tây Cương muốn quật khởi, thì không phải nhờ Tiêu Hoằng, mà là Mã Hiết Nhĩ.
Trong lúc Bối La quân đoàn của Tiêu Hoằng đang điên cuồng phát triển, Mạn Đạt cũng ở sau lưng không ngừng đưa trang bị tới, còn đưa cả quân đội nữa, Tiêu Hoằng có mạnh đi nữa, thì cũng chỉ có một đoàn, nắm giữ được một viên tinh cầu, nhưng mà sau lưng Mã Hiết Nhĩ lại có cả một sư lực lượng ủng hộ.
Mà trọng yếu hơn một chút là, quan trên hy vọng Mã Hiết Nhĩ cường đại hơn, chứ không phải là Tiêu Hoằng.
- Vậy sao, không thể tưởng được Mạn Đạt Tướng quân quả nhiên chiếu cố cho ngài a, Mạn Đạt quan ái ngươi như vậy, thì Bối La quân đoàn sẽ rất khó đuổi kịp và vượt qua được Vân Đoan.
Cáp Y Mỗ nói với vẻ lấy lòng, không hề nghi ngờ, hắn đã hoàn toàn gây thù với Bối La quân đoàn, dường như vào thời điểm này, cũng cũng chỉ có đi theo Mã Hiết Nhĩ để tìm nơi nương tựa mà thôi.
Về phần đám người A Minh Tả, Phùng Chinh, thì đều đã trở thành một bọn rồi!
- Nói cho ngươi biết, hiện tại ta chỉ hy vọng tìm một đội quân cường hãn của Duy Lâm Công Quốc, làm lớn một hồi, để cho Tiêu Hoằng nhìn một cái, Vân Đoan quân đoàn của ta có sức chiến đấu cường hãn thế nào, cũng nói cho hắn, nếu muốn làm lão đại ở chiến tuyến Tây Cương, đợi kiếp sau đi.
Mã Hiết Nhĩ nói với vẻ không thèm quan tâm.
Đồng thời hơi nhìn một cái lên màn hình, nơi đó hiện ra khu vực số 3 tại Tây Cương mà Vân Đoan quân đoàn gác, cùng với Hiểu Lan Tinh, đây là một công sự phòng ngự tại chiến tuyến Tây Cương, mà Hiểu Lan Tinh cũng đa phần là vùng núi, tuy rằng không phải là Nghi Cư Tinh thuần túy, nhưng tuyệt đối có thể nói là dễ thủ khó công.
Nhưng mà, gần như ngay khi Mã Hiết Nhĩ vừa mới nói ra, toàn bộ chiến tuyến Tây Cương bỗng nhiên vang lên tiếng còi báo động mãnh liệt, đồng thời Ma Văn thông tin trước mặt quan chỉ huy các quân đoàn cũng lóe sáng.
Trong màn hình chính là hình ảnh thăm dò khí tại chiến tuyến Tây Cương truyền về, chỉ thấy trong lãnh thổ Duy Lâm Công Quốc có rất nhiều Ma Văn hạm cùng lao ra, sau đó phân tán, giết về phía chiến tuyến Tây Cương!
Làm cho người ta có một cảm giác, lần này không thua gì một hồi tổng tiến công, hoặc là một cuộc đại quyết chiến!
Nhìn thấy cảnh này, bao gồm cả Mã Hiết Nhĩ, tất cả đều biến sắc, hiển nhiên, đây là muốn liều mạng a, vừa rồi còn vô cùng bình tĩnh, ngay sau đó đã xuất quân toàn bộ, điều này quả thực là quá đột nhiên.
Bất kể là quan chỉ huy nào, đều có chút không dám tin được, toàn bộ cuộc tiến công này lại không bị phát hiện khi chuẩn bị, hành động lần này quá lớn mật, hay là bị linh hồn Tiêu Hoằng phụ thể vậy?
Tuy nhiên, đối mặt với đợt tiến công đột nhiên như vậy, chiến tuyến Tây Cương cũng không luống cuống tay chân, các quân đoàn đều bắt đầu tiến hành bố trí, các trọng pháo được bố trí tại các vẫn thạch trong không gian, cũng cùng lúc chuyển đầu pháo, hướng về phía Duy Lâm hạm đội!
Trong căn cứ quân sự Bối La, Tiêu Hoằng, thông qua Mắt nhìn trộm, tất nhiên cũng có thể phát hiện ra hành động của Duy Lâm Công Quốc.
Khi hình ảnh truyền đến Ma Văn thông tin của Tiêu Hoằng, phản ứng đầu tiên của Tiêu Hoằng chính là nheo mắt suy nghĩ, cũng không có chút ngạc nhiên nào!
Hắn đã dự cảm được điều này, Duy Lâm Công Quốc dường như muốn xuất ra đòn sát thủ cuối cùng.
Đồng dạng, Tiêu Hoằng cũng có thể dự cảm được, lần này chiến tuyến Tây Cương sẽ gặp phải khảo nghiệm chân chính, bước ngoặt của cuộc chiến sắp xảy ra rồi.
Chậm rãi buông bộ sách về mặt chiến thuật trong tay xuống, Tiêu Hoằng đứng lên, lập tức tuyên bố mệnh lệnh cho toàn bộ các nhánh Bối La quân đội đóng trên Vũ Nhuận Tinh, toàn thể tiến vào trạng thái cảnh giới cấp hai, chuẩn bị tốt để quay về.
Đồng thời, Tiêu Hoằng lại lần nữa tuyên bố mệnh lệnh, các sĩ quan ở trong trung tâm căn cứ quân sự Bối La, tức khắc đến phòng họp tác chiến của Khu cảnh giới số 1 để tập hợp.
Chỉ dùng nửa tiếng, đám người La Kiệt, Mạc Hi đã đều tập trung tới trong phòng tác chiến, một số mang sắc mặt nghiêm trọng, bọn họ khi trước đã thông qua Ban tình báo thu hoạch được tin tức Duy Lâm Công Quốc tiến công quy mô lớn, sau đó lại thấy Tiêu Hoằng tuyên bố hội nghị tác chiến, mục đích đã rất rõ ràng rồi.
Đó chính là Bối La quân đoàn muốn có hành động rồi, trải qua thời gian tu dưỡng dài như vậy, đây cũng là lúc Bối La quân đoàn cần hoạt động.
Rất nhanh, Tiêu Hoằng đi vào phòng họp tác chiến, phi thường tự nhiên ngồi trên ghế chủ tọa, ánh mắt không có vẻ quá nghiêm trọng, nhưng tràn ngập vẻ lãnh liệt.
Tại trung tâm bàn hội nghị hình trứng, cũng có hình ảnh của bốn Doanh trưởng khác, trên mặt đầy hồng quang, nhất là tên mập trắng thì lại béo thêm một vòng, miệng mở ra cười đắc ý. Tại màn hình chính, hiện lên hình ảnh do Mắt nhìn trộm truyền về.
Hiện giờ toàn bộ chiến tuyến Tây Cương sẽ lại lần nữa nổi lên chiến hỏa, làm cho người ta có cảm giác, trong nháy mắt đã tiến vào tình trạng gay cấn.
- Lần này triệu tập mọi người đến, mục đích cũng không cần ta nhiều lời nữa, đều biểu hiện trên màn hình chỉnh rồi, hơn nữa ta có một loại cảm giác, thời gian chúng ta đi hoạt động cũng không xa nữa, nói không chừng ngay ngày mai, cũng có lẽ là một giờ sau.
Tiêu Hoằng biểu tình bình thản, gằn từng chữ.