Tiêu Hoằng nói xong, liền nhấc tay, Bác Sơn chỉ nháy mắt một cái, các vị trí
trên người Tiêu Hoằng đột ngột bắn ra 9 sợi xích năng lượng, trên đầu mỗi sợi
xích đều có chùy năng lượng màu cam.
Nhìn 9 cái chùy năng lượng quân quanh người Tiêu Hoằng, Bác Sơn đã há to miệng, trong lòng run lên. Chỉ nhìn tư thế này là có thể thấy được, Chiến văn Lưu Tinh đó căn bản không đơn giản.
Đồng thời Bác Sơn cũng cảm nhận được, Tiêu Hoằng chỉ có thân phận ngoại đồ này đã triệt để ứng dụng kỹ thuật Để văn năm chiều của A Di La đến cực hạn, không có một chút kém cỏi nào.
Bây giờ trong đầu Bác Sơn đang lo nhất, chẳng lẽ Tiêu Hoằng sẽ bán cho hắn Chiến văn này chỉ với 2500 điểm thành tựu thôi sao?
Kỹ thuật Để văn năm chiều tuyệt đối tinh phẩm, chỉ dựa vào điểm này, ở Thánh Đàn tối thiểu phải 5000 điểm thành tựu mới lấy được, nhưng mà phải có người quen. Nếu không những tên biết kỹ thuật Để văn năm chiều sẽ không thèm để ý tới chút điểm thành tựu như thế, một đám đều là bảo bối của Di Đà Tinh.
Trong lúc Bác Sơn đang suv tư, Tiêu Hoằng ở gần đó đột nhiên chuvển động, kéo theo 9 cái Lưu tinh chùy năng lượng điên cuồng xoay tròn.
Xoay tròn mạnh mẽ, Bác Sơn có thể cảm giác được từng cơn gió lạnh xẹt qua má.
Rầm rầm rầm rầm...
Bác Sơn còn chưa phản ứng, Lưu tinh chùy năng lượng xoay nhanh quanh người Tiêu Hoằng, được khống chế đánh vào một khối đá khác!
Chỉ trong 1 giây, tấn công 9 lần liên tục, 9 tiếng nổ liền nhau, bề mặt tảng đá phía trước đã xuất hiện vô số vết nứt, những chỗ đánh trúng trực tiếp nổ thành hố lớn.
- Đây là công kích liên tục, cảm thấy sao?
Tiêu Hoằng quay đầu nhìn Bác Sơn hỏi.
Bác Sơn không trả lời, đứng nhìn bề mặt tảng đá bị công kích 9 lần, không khỏi nuốt nước miếng. Cả người cứng ngắc, hóa đá tại trận, chỉ cảm thấy da đầu tê dại, môi khô khốc, sống lưng lạnh buốt.
Bây giờ Bác Sơn mới chân chính cảm nhận được cái gọi là công kích bình thường mà Tiêu Hoằng đã nói chỉ là chuyện nhỏ. Bây giờ mới là màn chính, lực phá hoại như thế, tính kéo dài như vậy, Bác Sơn đã không tường tượng nổi còn có gì tốt hơn Chiến văn này, quá tốt, ít nhất là trong cùng cấp.
Kỹ thuật Để văn năm chiều, tính năng xuất sắc, chỉ dựa vào hai điểm này, Chiến văn Lưu Tinh kia đã đủ ngạo thị toàn bộ Phạm Cương Tinh. Bây giờ trong đầu Bác Sơn chỉ có một ý nghĩ, đó là cho ngươi 2500 điểm thành tựu, mau mau đưa Chiến văn Lưu Tinh cho ta đi.
Nhưng làm Bác Sơn tuyệt đối không ngờ, đó là biểu diễn còn chưa kết thúc.
- Bây giờ kiểm tra chỉ tiêu yêu cầu cuối cùng của ngươi, lực đánh sâu.
Tiêu Hoằng nói xong, hai tay nâng lên đầu, giữa hai tay bắt đầu lóng lánh ánh sáng màu cam.
Lưu tinh chùv năng lượng rậm rạp xuất hiện quanh người Tiêu Hoằng, hơn nữa nhanh chóng tụ tập trên đầu. Tiêu Hoằng giơ cao hai tay, hình thành một cái chùy năng lượng lớn đến 1m.
Tiếp theo Tiêu Hoằng bước nhanh tới trước, điều khiển chùy năng lượng đánh vào tảng đá tràn đầy vết nứt phía trước!
Tiếp theo, tiếng nổ đinh tai nhức óc truyền khắp thung lũng, dọa sợ đám chim
Ầm!
Nhóm dịch Lãng Khách
Ngicời dich taneoka
Ma Ngân vìpvanda Đình Vũ
chóc, mặt đất gần đó cũng chấn động.
Ở trước mặt Tiêu Hoằng, tảng đá cao 7-8m đã trực tiếp san bằng!
- Cái... cái này...
Bác Sơn ở sau lưng Tiêu Hoằng nhìn cảnh này, giọng run lên.
-
Hẳn lần đầu tiên nhìn thấy có Chế Văn Sư phát huv Chiến văn Ngự sư cấp bốn ra uy lực lớn đến thế. Càng đáng sợ hơn, đó là Chiến văn Lưu Tinh không chỉ có uv lực lớn, năng lực công kích liên tục, năng lực công kích bình thường đều cực mạnh.
Ở trong Chiến văn loại độn kích, Bác Sơn không thể tưởng tượng được còn có thứ gì tốt hơn nó, trong lòng ngứa ngáy như mèo gãi, hai tay chà xát, bây giờ Bác Sơn sẵn sàng trả mọi giá vì Chiến văn trong tay Tiêu Hoằng.
- Đây là tính năng cơ bản của Chiến văn Lưu Tinh, còn có những công năng khác, ta sẽ không thí nghiệm, không có thời gian.
Tiêu Hoằng thu hồi Chiến văn Lưu Tinh, tới trước Bác Sơn nói, trong tay không ngừng lắc lắc Chiến văn Lưu Tinh một cách tùy tiện.
- Vâng, vâng.
Bác Sơn vội vàng đáp, hơi cúi người xuống. vốn dáng người ngang bằng Tiêu Hoằng, lúc nàv trực tiếp thấp hơn Tiêu Hoằng nửa cái đầu, ánh mắt không ngừng lên xuống qua lại theo Chiến văn Lưu Tinh lắc lư trong tay Tiêu Hoằng, sợ Tiêu Hoằng vô ý đánh rơi. Tuv rằng rớt không vỡ, nhưng trầy trụa một hai đường cùng đủ khiến ngừoi ta đau lòng.
- Vậy, bây giờ, có phải nên...
Bác Sơn nói, tiếp theo vươn tay qua muốn cầm lấy Chiến văn Lưu Tinh.
Không khéo là tốc độ phản ứng của Tiêu Hoằng nhanh hơn Bác Sơn nhiều, chộp lấy Chiến văn Lưu Tinh cầm chắc trong tay.
- Sao hả? H h đệ, muốn cướp sao?
Tiêu Hoằng nói.
- Không! Không phải! Ta chỉ là... ngài xem, cái này... Ta...
Bác Sơn ấp Úng cả buổi cũng không tổ hợp được một câu đầy đủ, toàn bộ lòng dạ đều đạt vào Chiến văn Lưu Tinh.
- Tóm lại, 2500 điểm thành tựu đâu, không được thiếu một điểm.
Tiêu Hoằng nói từng chữ một, lạnh lùng bình tĩnh hơn Bác Sơn nhiều.
Đúng vậy, Chiến văn Lưu Tinh ở trong mắt Bác Sơn là chí bảo, nhưng trong mẳt Tiêu Hoằng chỉ là vật bình thường thôi.
Tiêu Hoằng có thể tùy tiện chế tạo một cái, cũng có thể tùy tiện chế ra một đống lớn.
- Hiểu rồi, hiểu rồi.
Đầu óc Bác Sơn gần như trống rỗng, chỉ có một thứ duy nhất còn tồn tại, đó là Chiến văn Lưu Tinh.
Nói xong, Bác Sơn đã đưa Sức văn thân phận của mình cho Tiêu Hoằng.
Theo lẽ thường, Bác Sơn thường ngày tỉnh táo hơn người, nhất quvết sẽ không tùy tiện đưa Sức văn thân phận của mình cho người khác. Nhưng lúc này, đối mặt Chiến văn Lưu Tinh, Bác Sơn đã không chú ý gì nừa.
Đối mặt với Tiêu Hoằng, bộ dáng như tiểu đệ cho ngươi tùy tiện sai khiến.
Ánh mẳt Tiêu Hoằng không có chút dao động, chẳp tay sau lưng quav xuống núi, Bác Sơn cúi đầu khom lưng đi theo đằng sau.
Thật khó tưởng tượng, Tiêu Hoằng này là ng0ại đồ, Bác Sơn mới là đệ tử A Di La. Nhưng cái này cùng đã một lần nửa xác nhận câu nói đó: có kỹ thuật, chính là cao hơn người khác.
Quav lại nhà gỗ, trong phòng khách có Ma Văn quản lý tư liệu, chỉ là dường
Nhóm dịch Lãng Khách
Người dich taneoka
Ma Ngân vipvanda Đình Vũ
như đã lâu không sử dụng, bên trong phủ kín bụi đất.
•
Khởi động Ma Văn quản lý tư liệu. gắn Sức văn thân phận của Bác Sơn vào, lúc này có thể thấy được dữ liệu của Bác Sơn. điểm thành tựu: 8100 điếm.
•
- Nhìn kỹ, trừ 2500 điếm thành tựu, chuyển cho ta.
Tiêu Hoằng vẫn bình thường như không, tiếp theo ở ngay mặt Bác Sơn, trừ đi 2500 điểm thành tựu chuyển sang Sức văn thân phận của mình. Sau đó tháo Sức văn thân phận của Bác Sơn và Chiến văn Lưu Tinh, cùng đật vào trong tay Bác Sơn.
Nhìn Bác Sơn, hai tay cầm Chiến văn Lưu Tinh, nhìn Ma Văn hoa lệ, trong lòng vô cùng kích động. Từ khi trở thành Ngự sư, Bác Sơn chưa từng được sử dụng Chiến văn có tính năng nổi trội, lần này đúng là cùng khổ đã qua mát lành đã tới.
Nghĩ đến đây, trong lòng Bác Sơn trăm mối ngổn ngang, cánh tay hưng phấn không ngừng run run.
Trái lại Tiêu Hoằng lấy được 2500 điếm thành tựu, liền không để ý tới Bác Sơn, đi vào phòng ngủ bất đầu tiếp tục nghiên cứu nước thuốc giúp tăng lên Ngự lực.
Bác Sơn ở phòng khách vẫn chưa qua thời kỳ hưng phấn, xem xét cả buổi, mới cẩn thận rót Ngự lực vào Chiến văn Lưu Tinh.
Kết quả, thần sắc Bác Sơn lại thay đổi, lúc này hắn chân chính cảm nhận được trong Chiến văn Lưu Tinh có hơn 10.000 cổ năng lượng, mạnh mẽ giáng cho Bác Sơn một cái bất ngờ.
Vốn Bác Sơn cho rằng Chiến văn tốt như thế có hơn 1000 cổ đã là rất tốt, nhưng sự thật là số cố năng lượng đã gấp 10 lần con số hắn dự đoán!
Nhiều cổ năng lượng như thế, đủ cho Bác Sơn sử dụng Chiến văn Lưu Tinh không chút kiêng dè, mấy năm tương lại cùng không lo hao hết Chiến văn.
Trong nháy mắt, Bác Sơn hưng phấn suýt nữa ngất đi, cảm thấy thân mình bay bổng như đang nằm mơ, hơn nữa còn đang nằm giấc mơ tuyệt vời.
Qua hồi lâu, Bác Sơn khôn ngoan khôi phục một chút lý trí, vừa định rời đi. Bước chân vừa dời, liền khựng lại, ánh mắt chuyển sang phòng ngủ, Tiêu Hoằng đang tập trung nghiên cứu trong đó.
Một vị đại sư chế văn nắm giữ kỹ thuật Để văn năm chiều, Bác Sơn không có lý do không làm quen.
Ở Phạm Cương Tinh, tuy rằng nhân duvên của Bác Sơn còn được, nhưng nếu đi lên trên nữa, Bác Sơn không có đệ tử cao cấp vững vàng bảo hộ. Đây cũng là vì cái gì ngay cả Triệu Quần cùng dám chém giá với hắn, về phần Hà Bác Tư, căn bản không chú ý tới Bác Sơn.
Trước mắt, theo Bác Sơn thấy đây là cơ hội, là cơ hội tốt nhất. Có thể kéo quan hệ tới với Tiêu Hoằng, sau này còn cần rầu rĩ vì Chiến văn hay sao?
Nghĩ thế, Bác Sơn liền rón rén vào phòng ngủ của Tiêu Hoằng, vẻ mặt a dua nịnh nọt.
- Còn có chuyện gì?
Tiêu Hoằng không nhìn Bác Sơn, lật sách, lên tiếng hỏi.
- Không... Không có chuvện gì, chỉ là muốn nói lời cảm ơn với ngài.
Bác Sơn đến cạnh Tiêu Hoằng, vẻ mặt nịnh nọt, so sánh với uv nghiêm bất mãn khi mới đến, lập tức từ đại gia biến thành cháu ba đời của Tiêu Hoằng.
- Cảm ơn thì miễn đi, giữa ngươi và ta thuộc giao dịch công bằng, không cần nói cảm ơn cái gì.
Tiêu Hoằng bình thản như không đáp lại, ánh mắt hờ hững