Bạn bè trong giới tuy rằng không mắng chửi người khác giống trên Weibo, nhưng cũng nói không ít lời chua lòm, có thể thấy được sự đua đòi trong giới thượng lưu rất cao.
Hoàng Yêu tắt máy tính cùng di động. Nhắm mắt lại bắt đầu hấp thu một chút ma lực. Bởi vì nàng bị trấn áp lâu năm, ma lực xói mòn làm nguyên thần của nàng cũng bị hao tổn theo đó. Giống như người bị thương không thể cứ một lần là khôi phục được sức mạnh, cần chậm rãi dưỡng thương. Hoàng Yêu chỉ có thể một chút rồi lại một chút chậm rãi hấp thu ma lực để tẩm bổ nguyên thần, chờ hoàn toàn chữa trị xong, sau đó mới hấp thu những ma lực mạnh mẽ còn lại.
Vì vậy, Hoàng Yêu lại càng cần nhiều điểm ma lực hơn nữa.
Sáng sớm, Hoàng Yêu thoải mái duỗi cái eo lười, thay quần áo ra cửa.
Hôm nay là ngày cô đến học viện Hoàng Anh báo danh.
"Tới đây đón tôi, cho cậu mười phút." Hoàng Yêu bấm gọi số điện thoại của Tần Cẩn Ngôn.
Bên kia Tần Cẩn Ngôn đang mơ mơ màng màng ngủ, nghe được khẩu khí giống như ra lệnh của Hoàng Yêu nháy mắt liền thanh tỉnh: "Này, Hạ Vô Ưu, đầu óc của cô hẳn bị úng nước đi, bổn thiếu gia sẽ không tới đón cô, tự mình đi đi." Nói xong không đợi Hoàng Yêu trả lời liền tắt điện thoại.
Nghe âm thanh "đô đô" trong điện thoại, Hoàng Yêu híp híp mắt, đáy mắt hiện lên một tia nguy hiểm.
Tần Cẩn Ngôn mới buông di động liền nghe được tiếng thông báo tin nhắn.
Hạ Vô Ưu: Cho cậu mười phút, nếu cậu không sợ bị bác trai bác gái biết thì cứ việc không đến.
Đây là uy hiếp trắng trợn!!!
Tần Cẩn Ngôn trừng mắt hận không thể xuyên qua di động bóp chết Hoàng Yêu. Nhưng cố tình tối hôm qua cha Tần lại nói, nếu hắn không chịu phối hợp liền đóng băng tài khoản ngân hàng của hắn.
"Hạ Vô Ưu, cô chờ đó." Tần Cẩn Ngôn nghiến răng nghiến lợi đánh trả lại mấy chữ, bực bội xốc chăn lên bắt đầu đánh răng rửa mặt thay quần áo.
Chờ thời điểm Hoàng Yêu trang điểm xong đi ra đến cửa, Tần Cẩn Ngôn đã ngồi trong xe thể thao không kiên nhẫn chờ.
"Này, Hạ Vô Ưu, không phải cô nói mười phút sao? Bổn thiếu gia đã đợi nửa tiếng rồi đấy." Tần Cẩn Ngôn kéo kéo nút thắt cổ áo, tóc bị gió thổi bay hỗn loạn, hướng về phía Hoàng Yêu mà quát, giống một con sư tử đang xù lông vậy.
"Đúng vậy, cho cậu mười phút đến nhà tôi." Hoàng Yêu nhún vai vô tội nhìn hắn: "Huống hồ nam sinh chờ nữ sinh nửa tiếng cũng không tính là vấn đề lớn lao gì mà."
"Cô........" Tần Cẩn Ngôn quả thực bị chọc giận đến dậm chân, cố tình Hoàng Yêu sau khi kéo cửa xe ra còn vỗ vỗ đầu hắn giống như đang trấn an một đứa trẻ con: "Ngoan ngoãn lái xe, đưa tôi đi ăn sáng sớm một chút."
"Này, cô xem bổn thiếu gia là bảo mẫu của cô sao? Xuống xe." Tần Cẩn Ngôn ghét bỏ phủi phủi nơi bị Hoàng Yêu sờ qua, gân cổ lên nói.
"Cậu không phải bảo mẫu, mà là vị hôn phu." Hoàng Yêu ngồi ở ghế sau. Bởi vì là xe thể thao mui trần, Hoàng Yêu trực tiếp nửa đứng lên từ phía sau ôm lấy cổ Tần Cẩn Ngôn, thân mật cọ cọ mặt hắn: "Cho nên, mang tôi đi ăn sớm một chút đi."
Tần Cẩn Ngôn bất ngờ bị ôm khiến hắn thiếu chút nữa giẫm sai chân ga. Giảm tốc độ xe lại: "Này, Hạ Vô Ưu cô muốn chết sao? Mau ngồi yên cho tôi."
Hoàng Yêu cười ranh ma nhìn bên tai phiếm hồng của Tần Cẩn Ngôn. Đột nhiên duỗi tay phủi phủ tai hắn, nhận lấy sự bất mãn kêu gào của Tần Cẩn Ngôn. Rốt cuộc chiếc xe vẫn hướng tới của hàng ăn sáng mà chạy đến.
"Ma nữ đại đại, chú sư tử nhỏ này đúng là ngạo kiều nha, người chọc hắn một chút hắn liền xù lông." Nháo Nháo trêu ghẹo nói.
Kịch bản thế giới trường học này thực cẩu huyết. Nữ chính là học bá, được đặc cách trúng tuyển học trường quý tộc. Sau đó cùng mấy người vương tử vườn trường dây dây dưa dưa. Tần Cẩn Ngôn chính là vương tử bá đạo không nói lý + nóng tính ấu trĩ.
Nhân vật Hoàng Yêu sắm vai đương nhiên là thiên kim hào môn + ác độc nữ phụ - vị hôn thê của anh ta!
Cũng không biết ma nữ đại đại sẽ chơi hỏng thế giới này như thế nào nữa? Nháo Nháo rất chờ mong.