Mọi người đều đổ xô tới quầy nguyên thạch cấp thấp để mua nguyên thạch, những quầy khác đột nhiên vắng vẻ hơn nhiều.
Tô Linh Phong đi tới quầy nguyên thạch cao cấp, vẻ mặt người hầu tươi cười, cung kính đưa công cụ phóng to ra bằng pha lê và công cụ chiếu ánh sáng để thăm dò nguyên thạch cho nàng:” Tiểu thư, cô cứ từ từ chọn.”
Quầy nguyên thạch cao cấp đều chuẩn bị những công cụ chuyên dụng, thuận tiện để cho khách hàng lớn cược đá chọn đá.
Quầy bán nguyên thạch hạng bét thì đều là những nguyên thạch chất lượng kém giá rẻ như cải trắng ngoài chợ, không có người nào quan tâm đến việc ở đó có công cụ gì hay không.
Tô Linh Phong nhận lấy công cụ từ tay người hầu và bắt đầu chọn.
Nàng mở ra một "Siêu cấp bên ngoài treo",cho nên không cần những thứ này, nhưng với công việc vẫn không thể hời hợt được.
Ở nơi đánh cuộc này tốt xấu lẫn lộn, hiện tại nàng đang chú ý cao độ, đạo lý “Chuyện gì khác thường chắc chắn có quỷ”, mọi người đều biết.
Tiểu Bạch đã sớm ve vẩy cái đuôi nhỏ, vui vẻ vào bên trong nguyên thạch.
Ở quầy nguyên thạch này cũng không có nhiều nguyên thạch, chỉ có hai mươi mấy khối mà thôi.
Giá bán của mỗi nguyên thạch là khác nhau, đều dựa trên ưu điểm và nhược điểm của nguyên thạch để đưa ra giá bán, giá niêm yết là 8.800 đồng vàng!
Tiểu Bạch chui vào tra xét một lượt, lắc lắc chiếc đầu rồng nhỏ: “Tất cả đều là đá trắng bóng, vẻ ngoài quả nhiên là lừa gạt rồng… “
"..." Tô Linh Phong trừng mắt, suy nghĩ? Nó hiểu được suy nghĩ của nàng sao?
Mặc Vấn Trần cũng cầm lấy công cụ từ chỗ người hầu, vừa hờ hững chọn lựa, vừa cười híp mắt đùa giỡn Tô Linh Phong: " Này, tiểu nha đầu, hai khối nguyên thạch dự đoán kia là ta bỏ tiền ra mua đấy, có lời có phải nên chia cho ta một nửa không?”
Tô Linh Phong nghe được phong phanh vội bỏ công cụ ở trên tay xuống, vỗ vỗ tay, móc mười đồng tiền vàng từ trong túi ra: “Còn ngươi”
"..." Trán Mặc Vân Trần xuất hiện vạch đen: “Ta không muốn lấy tiền vàng của ngươi.”
Tô Linh Phong bình tĩnh tăng thêm một đồng tiền vàng, "Lúc này được chưa."
"...’’ Tiểu nha đầu, ngươi còn có keo kiệt như vậy sao?
Tô Linh Phong liếc nhìn Mặc Vấn Trần một cái rồi, lạnh lùng nói: “Trong thời gian ngắn như vậy, ngươi có thể kiếm lời gấp đôi, làm người phải hiểu như nào là đủ…”
"Ngươi tiểu nha đầu này, thật là..." Mặc Vấn Trần không nói gì nữa.
"Nếu ngươi không nhận, ta coi như ngươi không cần." Tô Linh Phong bày ra dáng vẻ muốn lấy lại tiền vàng.
"Muốn! Đương nhiên là muốn rồi.” Mặc Vấn Trần nhận lấy mười một đồng vàng ở trong tay Tô Linh Phong, cười toe toét với nàng: “Kiếm lời tốt như vây, sao lại không muốn, tiểu nha đầu, ừ...!Trên người ta còn có một ít tiền vàng, ngươi còn muốn mượn không?"
"..." Khóe miệng Tô Linh Phong giật giật, không tiếp tục để ý đến Mặc Vấn Trần nữa, quay đầu tiếp tục "Nghiêm túc " chọn nguyên thạch.
Nguyên thạch ở quầy nguyên thạch cao cấp có giá không rẻ, đá có thuộc tính giống nhau cũng không nhiều lắm.
Tô Linh Phong dặn Tiểu Bạch mô tả rõ ràng màu sắc ở bên trong nguyên thạch, độ to nhỏ, tính chất đặc biệt,...rồi mới quyết định có mua hay không.
Ở trên quầy nguyên thạch cao cấp, Tô Linh Phong chỉ hài lòng với hai khối, rồi nàng chuyển qua quầy nguyên thạch trung bình để chọn lựa.
Người có chút đầu óc, sẽ không đi tranh cướp mua nguyên thạch cấp thấp nữa, mà đi theo Tô Linh Phong, quan sát phương pháp chọn nguyên thạch và vẻ mặt của nàng, muốn tìm được bí quyết chọn nguyên thạch từ trong đó.
Đáng tiếc là khiến họ thất vọng rồi, Tô Linh Phong “chọn đá không hề dựa theo quy luật gì”.
Tô Linh phong chọn được bảy viên nguyên thạch có kích cỡ khác nhau, cấp bậc cũng không đồng nhất, rồi mới ngừng lại.
Ông chủ của “Khai bảo đường” vô cùng kích động, nhiệt tình gọi Tô Linh Phong: “Không ngờ tiểu thư còn trẻ như vậy, mà mắt nhìn thật tốt, chọn được mấy viên nguyên thạch này nhìn vẻ ngoài đều không tầm thường! Chắc là người lành nghề đúng không?”
“Ta cũng không phải là người lành nghề gì, chỉ là muốn thử vận may mà thôi.” Tô Linh Phong nhìn ông chủ mập kia, lạnh lùng nói: “Ông chủ, tôi mua nhiều nguyên thạch như vậy, ông có thể bớt cho tôi không?”
"Bớt?" Ông chủ kia lần đầu tiên nghe được từ ngữ mới mẻ này thì hơi sửng sốt còn chưa kịp phản ứng lại.
“Ý là, ông chủ có thể giảm giá một ít được không?” Đầu của Mặc Vấn Trần vận chuyên rất nhanh, hắn đã cắt nghĩa từ trong lời nói của Tô Linh Phong.
“Điều này….
Có thể giảm một ít, nhưng không thể giám quá nhiều được, nguyên thạch ở “Khai bảo đường” của chúng ta đều được khai thác từ các mỏ có chất lượng cao, giá nhập vào cũng không rẻ…
“Có thể giảm bao nhiêu, mời ông chủ nói thắng.” Tô Linh Phong nói.
“Những thứ này tổng cộng là sáu ngàn tiền vàng!” Ông chủ mập quyết tâm nói.
Mặc Vấn Trần lắc đầu cười khẽ: “Ông chủ, giá mấy cục nguyên thạch này, tổng cộng có sáu ngàn lẻ ba mươi đồng tiền vàng, ông giảm còn sáu ngàn, có phải là quá không có thành ý không?
"Tiểu thư, các hạ, chúng ta thật sự không kiếm được bao nhiêu tiền…” Vẻ mặt của ông chủ mập đầy khó xử.
Tô Linh Phong cúi người, tùy ý nhặt một cục nguyên thạch từ trên quầy bán hàng rồi nói với ông chủ mập.”
“Tôi đưa cho ông sáu ngàn cũng được, khối nguyên thạch này, ông cho tôi thì thế nào.”
Ông chủ mập cẩn thận liếc cục nguyên thạch ở trong tay Tô Linh Phong, chỉ thấy là một khối nguyên thạch bình thường, lại còn rất nhỏ, ngay lập tức "Nhịn đau" gật đầu nói: “ Được rồi, cục nguyên thạch này đưa thêm cho tiểu thư, sau này cô nhất định phải thường xuyên tới “Khai bảo đường” của chúng ta.”
"Chắc chắn rồi." Tô Linh Phong lấy tiền vàng ra, giao dịch với ông chủ.
Mặc Vấn Trần đã chuẩn bị xong tiền để cho Tô Linh Phong ứng, không khỏi ngạc nhiên nâng mi, không ngờ trên người tiểu nha đầu này lại mang theo nhiều tiền như vậy! Trong khi lịch luyện nhà họ Tô cho nàng nhiều tiền để tiêu xài như vậy sao? Không phải là nàng đi đánh cướp đấy chứ?
Mặc Vấn Trần không biết, hắn thật sự đã đoán đúng! Phần lớn tiền ở trên người Tô Linh Phong đều là tiền cướp được ở tiệm buôn bán vũ khí, còn có tiền của đội người Hạo Thiên kia….
"Tiểu thư, những nguyên thạch này cô có muốn mở ngay tại đây không?” Ông chủ mập tươi cười hỏi Tô Linh Phong.
Mọi người xung quanh đều nhìn Tô Linh Phong với vẻ mặt đầy mong chờ.
"Không, ta mang đi." Nói đùa, bên trong những nguyên thạch này đều là đá quý, nếu như mở ngay tại đây, nàng còn có thể an toàn đi ra khỏi trận cược đá quý này không?
"Thật sự đáng tiếc, ta không có phúc nhìn thấy…” Ông chủ mập lắc đầu.
“Mượn nhẫn không gian của ngươi dùng một lát.” Tô Linh Phong nói với Mặc Vấn Trần.
Chiếc nhẫn không gian mà Tô Linh Phong đeo không gian quá nhỏ, nên không thể nhét vừa những tảng đá lớn này, nhưng mà nàng tin chiếc nhẫn không gian ở trên tay Mặc Vấn Trần có không gian đủ lớn!
"Tiểu nha đầu, ta muốn thu phí đảm bảo.”
Tô Linh Phong không nói gì, móc ra một đồng tiền vàng ném cho Mặc Vấn Trần.
Mặc Vấn Trần nhặt đồng tiền vàng kia, cười híp mắt nói "Ta thu phí đảm bảo cũng không dễ dàng như vậy…”
Mắt Tô Linh Phong híp lại đầy nguy hiểm: “Cuối cùng, người có hay không?”
“Lấy, nhưng mà, ít nhất cũng phải một đồng vàng một khối nguyên thạch chứ.” Mặc Vấn Trần cò kè mặc cả.
"Được, ta đồng ý."
Sau khi cất nguyên thạch đi, Tô Linh Phong và Mặc Vấn Trần không tiếp tục ở lại, hai người cùng nhau rời khỏi Khai Bảo Đường.
Trong đám người, có một tên đại hán nhìn theo bóng lưng bọn họ rời đi, ánh mắt lóe lên, vẫy tay một cái đã có thêm mấy tên đại hán xuất hiện tụ tập với hắn.
"Lão đại, muốn sắp xếp thế nào?”.