Nghe thấy Tiểu Bạch nói chen vào một câu như vậy, Đoàn Tử trố mắt nhìn, đôi mắt to vẫn ngập nước mắt chớp một cái, nước mắt trong hốc mắt không bị tràn ra, Đoàn Tử Quay đầu Tiểu Bạch, hỏi: "Thật à? Huynh cho rằng Đoàn Tử không xấu sao?"
Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!
Tiểu Bạch liền mặt nhăn mày nhíu, nó có hơi hối hận mình lúc trước không biết vì sao tự nhiên lại nói câu kia, mà sau khi nhìn thấy đôi mắt ngập nước chờ mong của Đoàn Tử, miệng Tiểu Bạch há ra lại khép vào, che dấu ý tứ của mình bằng giọng nói hơi không kiên nhẫn: "Bản... Bản Long gia đã bao giờ lừa gạt ngươi chưa? Nói ngươi không phải là quá xấu thì đương... đương nhiên là không quá xấu rồi."
Đoàn Tử mở to đôi mắt ngập nước lại chớp mắt một cái, vẻ ảm đạm trên mặt giảm xuống nhưng cảm xúc cũng không cao lắm, nó đầu cụp xuống, miệng nhỏ hơi vểnh lên nói: "Không phải rất xấu, nhưng cũng không được khá lắm, xem đi... mẹ cũng mất hứng rồi đây này..." Đoàn Tử cảm thấy trong lòng thật mất mát, nó còn cho rằng bây giờ mình trở lên rất đẹp rất đẹp rồi, Chẳng lẽ thẩm mỹ của con người và nó khác nhau vậy sao? Chắc là không phải như vậy đâu, nó cảm thấy mẹ rất xinh đẹp, những người khác cũng cảm thấy mẹ xinh đẹp mà! Vậy nó bây giờ cảm giác mình rất đẹp, mẹ có thể càng thêm thích nó, sao mà vẫn chưa thấy mẹ có biểu hiện gì đây...
Tô linh Phong vẫn đang túm lấy Đoàn Tử thấy hai đứa nhóc kia đối đáp thì khóe miệng không khỏi khẽ mấp máy, lại nhìn thấy Đoàn Tử bỗng nhiên trở nên buồn bã ỉu xìu, cuối cùng nàng cũng mở miệng nói: "Đâu có ai chê ngươi xấu..." Tô Linh Phong nói xong dừng lại một chút, lại bổ sung thêm một câu: "Coi như cũng nén lòng mà nhìn hai lần."
"Thật vậy chăng?" Đoàn Tử lập tức tươi tỉnh, nhìn Tô Linh Phong truy hỏi: "Mẹ cũng thấy Đoàn Tử bây giờ rất đẹp mắt đúng không?"
Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!
Tô Linh Phong nghe Đoàn Tử hỏi thì khóe miệng co rút một cái nhưng vẫn khẳng định gật đầu, cũng "ừ" một tiếng.
Đoàn Tử được Tô Linh Phong khẳng định thì nhất thời mặt mày mừng rỡ hớn hở, vui vẻ không thôi.
"Hứ!" Tiểu Bạch nhìn dáng vẻ đắc ý của Đoàn Tử, miệng rồng ngứa ngáy nhịn không được nói chen vào: "Để ý vẻ bề ngoài như vậy đúng là đồ hời hợt, nông cạn!"
Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!
"Hừ, huynh là ghen tị với ta!" Đoàn Tử liếc mắt nhìn Tiểu Bạch một cái, một lúc sau lại nhìn Tô Linh cười nịnh hót: "Người ta tương lai trưởng thành sẽ phải trở thành một mỹ nhân giống mẹ đó!"
"Hứ!" Tiểu Bạch đánh giá Đoàn Tử cao thấp một phen, miệng nhỏ bẹp ra.
"Đoàn Tử, con là giống cái à?" Không đợi Đoàn Tử tiếp lời Tiểu Bạch, Tô Linh Phong vội vàng chuyển chủ đề, vấn đề nàng muốn biết còn chưa hỏi xong đâu.
"Cái gì mà giống cái chứ? Mẹ, người ta là một cô bé đó nhé!" Đoàn Tử cải chính.
Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!
"Trước kia thật là không nhìn ra." Tô Linh Phong rất bình tĩnh lúc nói chuyện, nhưng trong giọng nói lại mang theo chút vẻ bỡn cợt.
Đoàn Tử lại liếc mắt trả lời: "Trước kia thì không phải, bây giờ thính là như thế."
"Có ý gì?" Cái gì mà trước kia không phải, bây giờ lại thành như thế? Tô Linh Phong không hiểu.
Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!
"Lúc thú Cố Lợi luân hồi vừa xuất thế không phân biệt được giới tính, vào lần thăng cấp đầu tiên thì được chọn giới tính theo ý." Tiểu Bạch liền xen vào giải thích cho Tô Linh Phong, xong lại nhỏ giọng nói thầm một câu: "Bình thường đã thấy giống thú cái, không ngờ lại chọn làm con cái thật..."
Tô Linh Phong nghe vậy liền nhớn mày, thế gian lại có ma thú sinh ra ròi mới chuyển giới tính sao! Mặc dù nàng ở thế giới này đã nhìn thấy không ít chuyện kỳ lạnhưng hôm nay nghe Tiểu Bạch giải thích như vậy thì trong lòng vẫn không tránh khỏi ngạc nhiên.
"Lần này con thăng cấp có thay đổi gì không?" Tô Linh Phong nhìn Đoàn Tử dò hỏi.
Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!