Ma Phi Khó Theo Đuổi

Chương 204: ♥ Không phải người thường



Hiện tại có nhiều website sao chép đăng lại truyện từ truyen88 trái phép, gây thiệt hại về kinh tế và ảnh hưởng tới tốc độ ra chương mới. Chúng tôi rất mong quý độc giả ủng hộ, đẩy lùi nạn sao chép trái phép bằng cách chỉ đọc truyện trên Truyen88.vip. Xin cảm ơn!
**********


"Nghe nói thực lực của học muội không tệ, có thể thử tham gia cuộc thi." Thủy Thanh Thanh cũng nói.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

"Đúng đúng đúng, nếu như học muội có thể đồng cấp với chúng ta thì tốt rồi." An Tri Hiểu gật đầu phụ họa.

"Cuộc thi vượt cấp à?" Tô Linh Phong khiêu mi.

"Các hệ trong học viện đều chia thành ba giai đoạn: sơ cấp, trung cấp, cao cấp, mỗi giai đoạn là ba năm, từng bước đi lên là đã tốn thời gian chín năm, rất nhiều đệ tử có thực lực không muốn phí thời gian trong học viện sẽ xin tham gia cuộc thi vượt cấp, thông qua được giai đoạn nào cuộc thi thì có thể học được ở lớp tương ứng." Hoa Nhược Hề giải thích.

Có thể nhảy lớp à? Tô Linh Phong có hơi chờ mong, việc này không tệ, chẳng ai cũng muốn lãng phí thời gian ở những chuyện không ý nghĩa, ở trong học viện 9 năm trời, đối với nàng mà nói thì hoàn toàn là quá lâu.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

"Đúng rồi, Học Viện đã cho nghỉ, mấy người chúng ta có ý định kết bằng hữu đi ra ngoài rèn luyện, học muội có hứng thú đi cùng chúng ta không?" An Tri Hiểu bỗng nhiên nói.

Linh Vũ Học viện ở thế giới này không phân chia học kỳ, mỗi năm có một kỳ nghĩ dài hạn, từ cuối năm đến mùa xuân, nghỉ liên tục ba tháng.

Lúc tới ngày nghỉ, các đệ tử hoặc là về nhà đoàn tụ cùng người thân, hoặc là cùng bằng hữu chung chí hướng lập thành một tiểu đội tạm thời để rèn luyện, lợi dụng mấy tháng này để gia tăng thực lực của mình bằng thực chiến.

Thật là trùng hợp, Dịch Thủy Giác đã từng nói nếu nàng đi rèn luyện thì nhớ gọi hắn, lúc này An Tri Hiểu mời nàng tham gia rèn luyện cùng tiểu đội của các nàng, Tô Linh Phong suy nghĩ một chút rồi hỏi: "Mọi người định đi đâu rèn luyện?"

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

"Đầu tiên là định đi về phía nam, có điều sẽ không cách Lăng Vân thành quá xa." Thủy Thanh Thanh nói tiếp.

Dù sao các nàng chỉ là tiểu đội nhỏ, không phải dong binh đoàn chân chính, đội mạo hiểm, vẫn đặt an toàn lên trên hết, xung quanh Lăng Vân thành là nơi thích hợp để rèn luyện, tuy rằng cũng rất nguy hiểm nhưng địa hình coi như là quen thuộc, hơn nữa, nghỉ ba tháng, trừ thời gian chuẩn bị trước khi xuất phát thì chỉ còn thời gian hai tháng, nếu đi quá xa thì không đủ thời gian.

Phía nam sao? Nơi Tá Dịch tặng nàng không phải là mỏ quặng nguyên thạch ở phía nam Lăng Vân thành sao? Bước vào đó là lãnh thổ của "Hành lang Thán Tức", nàng đang định đến đó để xem mỏ quặng, nói ra thì cũng tiện đường, có thể đồng hành cùng các nàng, nàng có ấn tượng rất tốt với ba cô gái này.

Hơn nữa, từ khi Linh thuật của nàng đột phá cấp hai, đấu khí đột phá cấp ba, nàng vẫn vội vàng tu tập thuật luyện kim, còn vũ lực thì vẫn luôn dẫm chân tại chỗ không tăng cấp, đây là thời điểm nên đi ra ngoài học hỏi kinh nghiệm để tăng lên thực lực của mình rồi.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!


"Được, khi nào mọi người chuẩn bị xong thì trước khi xuất phát hãy đến tìm ta." Tô Linh Phong nói.

"Thật tốt quá, một lời đã định!" An Tri Hiểu vui vẻ nói.

Sau khi ăn xong, ba ngươi Hoa Nhược Hề muốn chọn mua một ít đồ, hỏi Tô Linh Phong có muốn cùng đi không. Tô Linh Phong không có hứng thú dạo phố cùng mấy cô nương này, liền từ chối lời mời của các nàng, mang theo Tiếu Minh Lãng và Hứa Nặc trở về phủ thành chủ.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Tô Linh Phong vừa xuống xe ngựa, quản gia Mục Đạt liền chạy ra đón chào, "Tiểu tiểu thư, người đã trở về?"

"Ừ, ông ngoại tìm ta sao?" Tô Linh Phong thấy Mục Đạt đang đứng ở cửa thì đoán ra là ông ngoại mình bảo ông ấy đợi nàng rồi.

"Thành chủ đại nhân đang trong thư phòng đợi tiểu tiểu thư người đấy, tôi nghĩ đại nhân quan tâm đến kết quả cá cược của tiểu tiểu thư." Mục Đạt cười nói.

"Ta biết rồi." Tô Linh Phong nhẹ gật đầu, đi về hướng thư phòng của Tư Đồ Tiêu Sơn.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Trong thư phòng.

"Ông ngoại, ông tìm cháu sao?" Tô Linh Phong nhìn Tư Đồ Tiêu Sơn đang cúi đầu viết gì đó, thản nhiên mở miệng.


"Ừ. Mau lại đây." Tư Đồ Tiêu Sơn để bút trong tay xuống, ngẩng đầu nhìn Tô Linh Phong, hỏi: "Đã lấy được bản vẽ chưa?"

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

"Đương nhiên." trên mặt Tô Linh Phong là nét bình tĩnh trước sau như một, giọng điệu như thể đó là lẽ phải.

"Không tệ không tệ, ở tuổi con mà đã đột phá trung cấp luyện kim sư, đừng nói chưa từng nghe nói có người có thiên phú như vậy ở Địa tinh tộc chứ huống chi là ở Nhân tộc, càng khó có được kỳ tài!"

Tư Đồ Tiêu Sơn càng ngày càng hài lòng với đứa cháu gái này, cũng không biết ban đầu Tô gia dạy dỗ đứa trẻ này như thế nào mà lại biến một viên bảo ngọc có một không hai trở thành đá, đúng là nhìn nhầm người mà! Cũng may giờ đã mang đứa nhỏ này ở cạnh mình rồi, bây giờ bồi dưỡng nó vẫn còn kịp.

"Ông ngoại tìm Linh Phong là vì khen Linh Phong sap?" Tô Linh Phong nhìn ông lão rồi nói.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Tư Đồ Tiêu Sơn nghe vậy thì khóe miệng co quắp, ông ít khi khen người một lần, tiểu nha đầu này còn không biết cảm kích mchứ.

"Khụ..." Tư Đồ Tiêu Sơn ho một tiếng, biểu lộ nghiêm túc lên, "Sau này cháu có tính toán gì không?"

"Tính toán?" Tô Linh Phong khiêu mi, "Ý ông ngoại là phương diện nào?"


Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

"Đương nhiên là hướng tu luyện của con rồi." Tư Đồ Tiêu Sơn dừng một chút rồi tiếp tục nói: "Thiên phú Võ kỹ của con không tệ, tuổi còn nhỏ đã đột phá đấu khí cấp ba, sau này nhất định có thành tựu, ý của Vấn Trần là sau khi Thanh Kiều học viện vào học sẽ cho con theo học lớp Võ giả, có điều... biểu hiện thuật luyện kim của con chứng tỏ con rất có thiên phú, nếu như vào lớp luyện kim, cũng là lựa chọn tốt, ông ngoại muốn nghe ý nghĩ của con, con muốn học lớp hệ nào?"

"Ông ngoại, bây giờ Thanh Kiều, Linh Vũ Học viện vừa mới nghỉ, nghĩ đến học lớp nào có phải hơi sớm không?"

"Tuy rằng còn hơn hai tháng mới nhập học nhưng ông ngoại cảm thấy con nên lợi dụng khoảng thời gian này suy nghĩ thật kĩ, con muốn phát triển hướng nào, sau này muốn đi như thế nào, con nên cân nhắc thật kĩ."

Tô Linh Phong hiểu rõ lời nói của Tư Đồ Tiêu Sơn, bởi vì cái gọi là chuyên môn, năng lực của con người là có hạn, nên chuyên tâm nghiên cứu cho tốt một năng lực thì sẽ có khả năng trong tương lai tại nơi này có thành tựu cao, còn nếu như tham quá nhiều, nói không chừng sẽ "cái gì cũng biết nhưng lại chẳng biết cái gì".

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Có điều muốn nàng buông tha việc tăng thực lực để chuyên tâm nghiên cứu luyện kim thuật, nàng làm không được, nhưng để nàng vì chuyên tâm tăng thực lực mà buông tha cho luyện kim thuật, nàng cũng làm không được.

Nàng tin tưởng, có một số người có thể làm được nhiều mặt ở một số chuyện, nàng nghĩ lúc trước Mặc Vấn Trần để nàng vừa tăng thực lực lên, vừatu luyện thuật luyện kim đã nói lên rằng hắn cũng tin tưởng nàng có thể làm tốt mọi mặt được.

Nghĩ đến Mặc Vấn Trần, Tô Linh Phong không khỏi hơi sửng sốt, nàng lại tin tưởng phán đoán của Mặc Vấn Trần theo bản năng...

"Khụ! Khụ khụ!" Tư Đồ Tiêu Sơn hơi bất mãn với sự thất thần của Tô Linh Phong, đành ho khan vài tiếng.

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Tô Linh Phong tỉnh táo lại, bình tĩnh nói: "Ông ngoại, với cháu thì tăng thực lực của bản thân và nghiên cứu luyện kim thuật không có mẫu thuẫn gì cả, về phần học lớp gì thì đợi sau khi nhập học hãy nói."

Tư Đồ Tiêu Sơn nghe vậy, lông mày nhăn lại rồi nói: "Ý của cháu là cháu định chọn hai bên?"

"Đúng vậy ông ngoại."

Tư Đồ Tiêu Sơn trầm ngâm một lúc lâu rồi nói: "Ông ngoại khuyên con vẫn nên lợi dụng khoảng thời gian này suy nghĩ cho tốt, dù sao muốn cả chức nghiệp võ lực và chức nghiệp phụ trợ đều xuất sắc không phải là điều người thường có thể làm được."

Lâm Tân Ngôn cúi thấp đầu nhìn dáng vẻ của mình, nhận lấy, khoác lên người!

Tô Linh Phong vô cảm trả lời một câu tỉnh bơ: "Ông ngoại, Linh Phong không phải người thường."

Tư Đồ Tiêu Sơn: "..."




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.