Ma Phi Khó Theo Đuổi

Chương 236: ♥ Còn có một cách...



Các bạn vào group facebook để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
**********


"Ôi chao! Minh thần của tôi ơi, có cái gì mà tò mò chứ!" Quỷ mị trừng mắt nhìn thân rắn của tiểu trùng, lẩm bẩm: "Một con người mang dòng máu của ma có được một con ma sủng của Ma giới, có cái gì tò mò chứ, có cái gì tò mò......"

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Đáng tiếc Quỷ mị không dám nói ra tiếng, cho nên Nguyệt Quang không nghe thấy, nhìn thấy tiểu trùng tiếp tục khó hiểu......

Tô Linh Phong nghe xong lời của Quỷ mị cũng hơi nhướn mày, lúc đầu nghĩ đến con rắn thối này chắc cũng là một con biến dị ma sủng thôi, không ngờ lại là ma thú của ma giới?

Vốn thế giới này có bảy đại lục, trừ bỏ bốn đại lục bây giờ ra thì còn có đại lục Thần tộc, đại lục Ma tộc và Cự long sống ở ba đại lục, chỉ là ba đại lục này đã biến mất mấy ngàn năm.

Mặc Vấn Trần từng nói, trên đại lục vẫn tồn tại người của Thần tộc nhân và Ma tộc, chỉ là người đời không biết thôi, vậy ma thú Ma giới kia đến từ đâu? Chắc chắn đại lục Ma tộc không thể giấu ma thú trong đám ma thú bình thường đâu nhỉ?

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Tô Linh Phong nghi ngờ trong lòng, nhưng lúc này nàng không muốn nghĩ nhiều, ánh mắt nhìn chằm chằm trong vùng đất trũng, tiếp tục chú ý tình hình chiến đấu bên trong.

Con ma sủng của Mặc Vấn Trần cũng không biết là cấp bao nhiêu, rất biến thái, sau khi gia nhập cuộc chiến, chỉ thấy tiểu trùng vung một cái đã ném địa tích á long biến dị xuống mặt đất thật mạnh, sau đó nó lập tức xông lên, mở miệng rộng cắn một miếng lên cánh bên phải của địa tích á long biến dị, khiến cho nó hét thảm một tiếng......

Con địa tích á long cấp 8 là ma thú biến dị cao cấp, nhưng chống lại con rắn nhỏ này, đừng nói là đánh trả lại, ngay cả chống đỡ cũng phải cố hết sức, nào còn hơi sức mà hưởng dụng con bích bích hồ đang hấp hối trên mặt đất.

Đám người Tá Dịch, Tiếu Minh Lãng kinh ngạc vô cùng, rốt cuộc con rắn này là ma sủng cấp bậc bao nhiêu? Sức chiến đấu thật mạnh mẽ!

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Xem tình hình thì tiểu trùng giải quyết con địa tích á long biến dị kia là chuyện sớm muộn, có điều con bích bích hồ biến dị hiển nhiên là đang thoi thóp, trong lòng Tô Linh Phong căng thẳng, không thể để "Nàng" chết!

"Nguyệt Quang, xin huynh giúp ta kéo con bích bích hồ kia lên!" Tô Linh Phong khẩn cầu nhìn Nguyệt Quang.

"Ớ......" Nguyệt Quang sửng sốt một chút rồi nói: "Tiểu Phong Phong nàng...... Nàng không cần khách khí với ta......" Nói xong, hắn triệu ma đằng ra, quất xuống vùng đất trũng......

Nàng lại nói "xin" với hắn? Nàng vẫn luôn yên tâm thoải mái hưởng thụ hắn phục vụ, còn không cho chút vẻ mặt hòa nhã nào. Sao hôm nay lại khách khí với hắn như vậy?? Nguyệt Quang có vẻ hơi không thích ứng......

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu


Ngay cả Mặc Vấn Trần, Tá Dịch, Tiếu Minh Lãng và Hứa Nặc cũng đều biểu tình nhất trí, kinh ngạc nhìn Tô Linh Phong, không rõ vì sao nàng ấy lại coi trọng con bích bích hồ biến dị kia như vậy.

Con Bích Bích hồ khắp người toàn máu nhanh chóng được Nguyệt Quang kéo lên.

Nguyệt Quang thấy Tô Linh Phong rất coi trọng con bích bích hồ này nên không dám sơ suất, triệu một đống lá cây ra làm thành cái đệm thật dày, cuốn bích bích hồ, nhẹ nhàng đặt nó trên cái đệm lá cây.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Tô Linh Phong ngồi xổm xuống giữ cái đệm lá cây, nhìn bích bích hồ trên cái đệm, nhẹ giọng hỏi: "Cô...... Còn có thể nói chuyện không?"

Bích bích hồ cố gắng mở to mắt, ánh mắt vô thần, nhìn thấy Tô Linh Phong trước mặt, miệng đóng mở vài cái, đứt quãng hộc ra một câu nhỏ đến nỗi gần như nghe không ra tiếng, "Loài, loài người...... cuối cùng... ta... cũng.... Gặp con... người......"

Nói xong, khóe mắt trào ra hai giọt nước mắt......

Nàng sắp chết sao? Nàng vừa chết đã phải chết tiếp sao??

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Trước khi chết cuối cùng nàng cũng đã biết, thì ra thế giới này không chỉ có quái vật, vẫn có con người tồn tại......


Hy vọng sau khi nàng chuyển thế có thể đến thế giới kia......

Cho dù......

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Nàng không bao giờ... muốn làm một con súc sinh như thế này nữa!!!

"Ủa, ý của nó là gì vậy? Cuối cùng nó cũng gặp con người à??" Nguyệt Quang chớp mắt hoa đào hai cái, khó hiểu nói, "Ma thú không phải e sợ tránh nhân loại không kịp sao? Dường như nó rất hy vọng nhìn thấy con người ấy nhỉ?"

Đám người Mặc Vấn Trần nhìn con bích bích hồ cổ quái này, trong lòng có cùng nghi vấn.

Tô Linh Phong nhếch môi, lấy một lọ dược cầm máu đỉnh cấp ra từ trong nhẫn trữ vật, đổ vào miệng bích bích hồ.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Lúc này, bích bích hồ đã không nuốt nổi cái gì nữa, thuốc đổ vào miệng trào ra theo máu làm ướt cả lá cây dưới thân nó......

"Có cách nào cứu nàng ấy không? Mọi người có cách nào cứu nàng ấy không??" Tô Linh Phong ngẩng đầu nhìn mấy người Mặc Vấn Trần, Tá Dịch đứng ở chung quanh, vẻ mặt lo lắng nói.


Mọi người vô cùng kinh ngạc trước vẻ lo lắng xuất hiện trên mặt nàng, nhưng lúc này hiển nhiên cũng không phải lúc thỏa mãn lòng hiếu kỳ.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Mặc Vấn Trần ngồi xổm xuống kiểm tra thương thế của bích bích hồ, hắn hơi chau mày, chần chờ một chút nhưng vẫn ăn ngay nói thật nói: "Nó sắp không xong rồi, ta bất lực."

Tá Dịch xem miệng vết thương trên cổ bích bích hồ rồi cũng lắc đầu.

Tô Linh Phong dừng ánh mắt ở trên người Nguyệt Quang, Tinh Linh Tộc là chủng tộc thân cận với tự nhiên nhất, cũng là chủng tộc được nữ thần Sinh Mệnh chiếu cố nhất, hắn chắc là có cách cứu sống một con ma thú sắp chết chứ?

Nguyệt Quang phát sầu đối diện với ánh mắt mong đợi của Tô Linh Phong, hắn không đành lòng làm cho nàng thất vọng, nhưng mà...... Hắn cũng không có cách!

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

"Haiz...... Tiểu Phong Phong, nàng đừng nhìn ta như vậy, ta có quả sinh mệnh, nhưng nó cũng phải ăn vào thì mới được......" Nguyệt Quang nhếch miệng.

"Ôi chao! Minh thần, quả sinh mệnh của Tinh Linh Tộc có tác dụng khởi tử hồi sinh, còn có thể tăng tu vi, chính là bảo vật khiến cho người ta điên cuồng đó, cho dù con bích bích hồ này có thể ăn đi nữa thì cũng rất lãng phí, thật không tốt!" Mỗ kỵ sĩ vong linh lại không nén được thì thầm.

Tiểu Bạch cắn móng vuốt, hoài nghi nhìn mỗ vong linh, người này không phải quên sạch rồi à? Không phải ngay cả mình là ai cũng không biết sao? Sao còn có thể nói tào lao, chuyện gì cũng đều xen mồm vào vậy?

"Mẹ ơi, nó thật đáng thương quá......" Đoàn Tử nhìn bích bích hồ mà nước mắt lưng tròng.

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

"Vậy Dịch Thủy Giác thì sao? Dịch Thủy Giác có thể cứu nàng ấy hay không? Còn có Bùi Ngọc Khiết nữa, nàng ta cũng không thể được sao?" Tô Linh Phong lại nhìn Mặc Vấn Trần, ôm tia hy vọng cuối cùng hỏi.

Dịch Thủy Giác là luyện dược sư, Bùi Ngọc Khiết là linh thuật sĩ hệ sinh mệnh, nếu bọn họ có thể cứu "Nàng ấy", Mặc Vấn Trần dùng linh thuật đưa "Nàng ấy" đi tìm bọn họ thì chắc sẽ kịp chứ?

"Linh thuật sĩ hệ Sinh mệnh cũng không phải y sư vạn năng, Dịch Thủy Giác...... Nếu hắn là tông sư luyện dược sư thì có lẽ có thể......"

Tô Linh Phong hơi nhụt chí, thì thào nói: "Chẳng lẽ thật sự cứu không được nàng ấy sao......"

Sau cái đêm hôm đó, cô nghĩ rằng cả đời này cô sẽ không có được tình yêu

Mặc Vấn Trần trầm tư một lát, bỗng nhiên nói: "Còn có một cách!"




Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.