Ma Phi Khó Theo Đuổi

Chương 76: ♥ Lớn hơn vài tuổi có lẽ sẽ có cảm giác hơn...



Hiện tại có nhiều website sao chép đăng lại truyện từ truyen88 trái phép, gây thiệt hại về kinh tế và ảnh hưởng tới tốc độ ra chương mới. Chúng tôi rất mong quý độc giả ủng hộ, đẩy lùi nạn sao chép trái phép bằng cách chỉ đọc truyện trên Truyen88.vip. Xin cảm ơn!
**********


Tô Linh Phong dùng khinh công phi tới tiểu viện nhà Tá Dịch nhưng cũng không vội trở vào mà giương mắt nhìn ra một quán ăn nhỏ còn sáng đèn gần đó, nàng đương tay xoa bụng, liếm môi, giằng co cả đêm, bây giờ quả thật hơi đói...

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Vừa vào tiểu điếm, chọn một chỗ có thể nhìn ra đường mà ngồi xuống, nàng gọi một bầu rượu ấm và hai đĩa điểm tâm, vừa chậm rãi ăn vừa chú ý động tĩnh trên đường.

Ăn uống no say mà vẫn chưa thấy Mặc Vấn Trần chạy về, Tô Linh Phong không khỏi nhíu mày, sao hiệu suất làm việc của tên này kém quá vậy!

Nàng tính tiền, đứng dậy ra khỏi quán duỗi cổ nhìn ra chung quanh...

"Tiểu nha đầu, cô đang lo lắng cho ta sao?" Bên tai đột nhiên vang lên tiếng cười trầm thấp, hơi thở ấm áp thổi qua tai khiến Tô Linh Phong hơi ngứa...

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Nàng giật nảy mình, nhanh chóng quay người, phản xạ có điều kiện cong đầu gối lên, đá thẳng vào hạ thân người tới, đồng thời tay phải nắm chặt thành nắm đấm quật thẳng vào mặt hắn ta!

Cũng may Mặc Vấn Trần phản ứng khá nhanh, hai chân mạnh mẽ kẹp lấy chân Tô Linh Phong, một tay bắt lấy một quyền của nàng, một tay vòng qua vòng eo thon của nàng, khóa nàng vào trong ngực, "Này! Tiểu nha đầu, ta ta, nàng muốn mưu sát phu quân hả!"

Tô Linh Phong nghe ra là tiếng của Mặc Vấn Trần, vốn đang sững sờ, đôi mi thanh tú đột nhiên nhíu lại, lạnh lùng nói: "Huynh nói cái gì? Ai là phu quân của ai?!"

"A ha... Không có gì, nói nhầm nói nhầm..."

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Tô Linh Phong cũng chẳng buồn truy cứu vấn đề "nói nhầm" gì gì đó, trong lòng nàng đang thầm giật mình, Mặc Vấn Trần tới sau nàng từ bao giờ? Tại sao nàng lại chẳng có chút cảm giác gì, thật không thể tin được! Thực lực của hắn rốt cục đã tới trình độ nào rồi?!

"Gặp quỷ rồi má ơi, ba ơi, trời ơi, đất ơi! Tên này tòi ra từ đâu vậy trời?! Đáng sợ quá đáng sợ quá đi..." Tiểu Bạch trợn tròn mắt, run rẩy cơ thể nhỏ...

Khóe miệng Tô Linh Phong tự động co rút một cái, một "hồn rồng" lại kêu "gặp quỷ rồi", đúng thật là một chuyện quỷ dị xiết bao...

Mặc Vấn Trần kề sát đầu vào khuôn mặt nhỏ nhắn của Tô Linh Phong, mượn ánh trăng nhìn kỹ biểu hiện thất thường trên mặt nàng, cảm thấy vô cùng thú vị, trong lòng lại muốn đùa giỡn, giọng nói trầm thấp vang lên: "Phong Nhi vẫn chưa trả lời ta, vừa rồi đang lo lắng cho ta sao?"

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Tô Linh Phong nghe vậy liền thu hồi vẻ kinh ngạc và hồ nghi trên mặt, nhàn nhạt nói: "Ta lo lắng cái gì? Cho dù thực lực của huynh không đủ, không đánh nổi những người kia, nhưng chân dài cỡ vậy chẳng nhẽ trốn không thoát sao?"

"Khụ! Nhỡ như ta đánh không lại, trốn cũng không thoát thì sao? Dù sao ta cũng là người có cốt khí chớ bộ..."

"Trong đầu toàn rơm rác, có chết cũng đáng." Tô Linh Phong nói mà chẳng có biểu tình gì.

"... Tiểu nha đầu mạnh miệng, nàng không nói dễ nghe chút được sao?" Mặc Vấn Trần phiền muộn nghiến răng.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!


Tô Linh Phong xem thường liếc hắn, "Bây giờ huynh không phải đang đứng ở đây, xoắn cái gì?"

Không hiểu nổi, đúng là không hiểu nổi mà!

"..."

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

"Buông tiểu thư nhà ta ra!" Theo một tiếng hét to, một thân thể tráng kiện bỗng nhiên xông ra, cự kiếm chém tới Mặc Vấn Trần.

Mặc Vấn Trần vẫn ôm Tô Linh Phong, bước chân nhẹ bẫng tránh thoát một kiếm hung dữ kia, cười nhạt một tiếng, "Tá Dịch, huynh làm gì vậy? Chúng ta hình như đâu có thù hận gì đâu ta..."

Tá Dịch đen mặt trừng hắn, chĩa kiếm vào hắn: "Thương Ngô, còn không mau buông tiểu thư ra! Nếu là thầy của nàng ấy sao có thể làm ra loại chuyện bực này chứ!"

"Ta cho rằng làm hộ vệ chỉ cần làm tốt chức vụ hộ vệ của mình là được rồi, Tá Dịch, huynh còn nói ta?" Mặc Vấn Trần cười tủm tỉm hỏi lại, vẫn không có ý buông Tô Linh Phong ra.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

"Thả ta ra." Tô Linh Phong bỗng nhiên lạnh luingf nói.

Hắn ôm còn chưa đỡ ghiền mà T_T...

"Khụ..." Rốt cục Mặc Vấn Trần vẫn luyến tiếc buông cơ thể mềm mại của Tô Linh Phong ra.

Tiểu nha đầu này, suốt ngày trưng bộ mặt trứng thối người lạ chớ lại gần ra nhưng cơ thể lại thơm thơm mềm mềm, chỉ tiếc, có vài chỗ vẫn hơi nhỏ, lớn thêm vài tuổi chắc sẽ có cảm giác hơn...

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!


"Sao huynh lại ở đây?" Tô Linh Phong nhìn Tá Dịch.

"Ra tìm cô." Tá Dịch nguội lạnh nói.

Tô Linh Phong mãi chưa trở về, Tá Dịch lo nàng xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn nên ra ngoài tìm một vòng vẫn không thấy nàng, sợ nàng về rồi liền vội vàng trở về, ai ngờ lại thấy một cảnh như vậy!

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Thấy Tô Linh Phong và Mặc Vấn Trần ôm chặt lấy nhau như vậy, Tá dịch vô cùng tức giận, tên Mặc Vấn Trần thối tha bại hoại cặn bã này dám nổi ý xấu lên với học trò của mình! Mà càng khiến cho hắn ngạc nhiên chính là không hiểu sao, hắn lại phát hiện trong lòng sinh ra một cảm giác bị đè nén, cảm giác này vô cùng lạ lẫm, trong nhất thời hắn vẫn chưa làm rõ được cảm giác này rốt cục là gì...

"Về thôi." Tô Linh Phong không chú ý tới biến hóa cảm xúc của Tá Dịch, cất bước dẫn đầu về tiểu viện.

Môi mỏng của Tá Dịch khẽ mấp máy, rầu rĩ đi theo sau lưng Tô Linh Phong.

Mặc Vấn Trần vung tay áo rộng, cũng nhấc chân đi theo.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

"Huynh đi theo làm cái gì?"

"Tá hộ vệ có ý kiến?" Khuôn mặt tuấn tú của Mặc Vấn Trần nở nụ cười ôn nhã, ngữ khí nhu hòa nói: "Nếu Phong Nhi không muốn ta theo cùng ta mới không theo."

"Để hắn đi theo." Tô Linh Phong ở phía trước vẫn không quay đầu lại, bình tĩnh nói một câu.

Tá Dịch cũng chẳng còn gì để nói nữa.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!


Trở lại nội viện, Tô Linh Phong nói với Tá Dịch : "Tìm cho ta một gian nhà kho."

"Tiểu thư muốn nhà kho dạng gì? Dùng làm gì?"

"Tốt nhất là kín đáo chút, chứa hàng tồn."

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Tá Dịch cũng không hỏi nhiều nữa, suy tư một lát rồi mang Tô Linh Phong và Mặc Vấn Trần vào trong tầng ngầm.

Tô Linh Phong đánh giá chung quanh một chút, coi như thỏa mãn với chỗ này, quay đầu nói với Mặc Vấn Trần: "Để ở đây đi."

"Tiểu nha đầu, hình như nàng quên đưa phí bảo quản cho ta rồi..." Mặc Vấn Trần cười tủm tỉm nói.

"..." Có mấy miếng kim tệ mà nhớ kĩ ghê vậy! Tô Linh Phong nhìn Tá Dịch, "Đưa kim tệ cho hắn, bảy miếng!"

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

"Là tám miếng!" Mặc Vấn Trần đính chính. Viên đầu tiên hắn cũng phải thu...

"..." Sao phải trả thù lao cho hắn? Sao phải cho tên khốn này tiền chứ?! Tá Dịch hung dữ lườm Mặc Vấn Trần.

Mặc Vấn Trần lại rất chi là thưởng thức khuôn mặt đen thui của Tá dịch, tâm tình rất tốt, mỉm cười đưa tay tới trước mặt hắn.

Tá Dịch không nói gì, nghiến răng moi tám kim tệ ra ném cho Mặc Vấn Trần.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

Mặc Vấn Trần cất kỹ kim tệ rồi lấy nguyên thạch trong nhẫn trữ vật ra ném xuống đất.

"Huynh mang tiểu thư đi đánh bạc?!" Tá Dịch trợn mắt nhìn đống nguyên thạch lớn nhỏ không đều, bề ngoài không tồi, chỗ này... tốn không ít kim tệ đâu

"Yên tâm, Phong Nhi đánh bạc ra ba viên minh liệu rồi, nhất định có thể thu vốn." Mặc Vấn Trần vỗ vai Tá Dịch.

"Huynh đi được rồi." Vừa ra khỏi tầng hầm, Tô Linh Phong nói với Mặc Vấn Trần.

Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!

"..." Lợi dụng xong là đuổi người vậy đó hả, đồ nhóc con trở mặt! Mực Vấn Trần đưa tay sờ đầu Tô Linh Phong, "Được rồi, ba ngày sau gặp ở Tùng Ngâm sơn cốc..."

Nói xong không đợi Tô Linh Phong hất tay mình ra, hắn đã quay người nhẹ nhàng bỏ đi...




Truy cập Truyen88 để đọc truyện nhanh nhất!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.