Ma Thần Cùng Quản Gia

Chương 10: Quyết định chọn hoàng hậu của ma thần?!



Không biết chuyện làm sao truyền ra ngoài, tóm lại chỉ sau không đến mấy ngày, toàn bộ ám vực đến Chí Hạ điện đều thịnh truyền ma thần tìm được một ma tướng khả ái làm bạn lữ rồi.

Tư Mại Nhĩ đến lúc này mới biết, nguyên lai Na Già kia không chỉ là bằng hữu của Khấu Đức mà còn là con trai của tộc trưởng trong tộc của Khấu Đức, không trách được Khấu Đức đồng ý dẫn nó tới Chí Hạ điện.

Bên trong ám vực, các tộc trưởng cùng người thừa kế thông thường đều đã trở thành ma tướng danh trấn tứ phương, năng lực thuần huyết trực hệ so với ma tướng bình thường lại càng cường đại hơn, vị ma tướng được giải thưởng năng lực tối cao cũng là có huyết thống thuần túy.

Ma thần làm sao cũng không nghĩ đến mình sẽ phát sinh chuyện “Rượu say loạn tính” như thế này. Thế nhưng lại “thượng” nhầm người thừa kế bộ tộc, muốn giả chết phủ nhận đều không được.

Cái này thực sự là khó thu thập.

“Ma thần đại nhân, ngươi có mệt không? Để ta giúp ngươi nhé?”

“Ma thần đại nhân, đây là ta tự tay làm đó, thỉnh thử xem?”

“Ma thần đại nhân…”

Mỗi ngày Na Già kia thực đúng giờ, trước khi ma thần đang chuẩn bị xử lý án kiện cầu nguyện năm phút thì xuất hiện, quấn lấy ma thần nói đông nói tây, Tư Mại Nhĩ vài lần muốn đuổi nó đi, nhưng lại ngại vì thân phận của nó nên không dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ hé ra cái mặt lạnh lùng không thèm để ý.

Na Già cũng không để ý, cứ triền ma thần cả ngày như vậy, cho dù ma thần liên tục khiến cho nó ăn món canh ‘bế môn’*, cách ngày tái chiến cũng là sở trường của nó.

*Bế môn: Đóng cửa.

Làm người ta để ý, là thái độ của quản gia.

Trong thư phòng của ma thần, Tư Mại Nhĩ đang cúi đầu phê chuẩn văn kiện, gần đây hắn thường tránh ở thư phòng làm việc nên hiệu suất công việc tăng rõ rệt, đây đại khái là ưu điểm duy nhất của Na Già triền nhân đi.

Tiếng đập cửa thanh thúy vang lên, ma thần vội vàng ngẩng đầu “Mời vào.”

“Thất lễ.”

Trên tay ôm một chồng giấy, quản gia động tác nhẹ nhàng đẩy cửa gỗ tiến vào, ngồi bên cạnh ma thần, trong kim nhãn xinh đẹp tràn ngập cảm giác xa cách.

Điều này làm cho Tư Mại Nhĩ có chút không thích ứng.

“Chủ nhân, thuộc hạ đã đem án kiện cầu nguyện hôm nay đặt lên trên ngăn tủ, thỉnh ngài xem qua.” Khấu Đức cung kính khom người chào, đối với ma thần thì hẳn là phải quen với tiếng nói lạnh như băng, gần đây lại cảm giác không ra một chút độ ấm nào. “Nếu chủ nhân không còn gì nghi vấn, thuộc hạ trước hết xin cáo lui.”

Nói là như vậy, Khấu Đức cũng thực rõ ràng xoay người bước đi.

“Chờ…”

Ma thần theo bản năng gọi Khấu Đức lại, quản gia dừng lại, như là chờ Tư Mại Nhĩ phân phó, bất quá lại không quay đầu lại, điều này làm cho Tư Mại Nhĩ tâm một trận đau đớn.

Đã sắp vài ngày rồi.

Quản gia từ lúc nhìn thấy hắn và Na Già ngủ cùng nhau, đã không còn liếc mắt nhìn qua hắn một lần.

Thân là ma thần, bị đối xử bất kính như vậy, hẳn là sẽ đối y trừng phạt, đúng không?

Nhưng là hắn làm sao cũng không thể đối đãi quản gia tiên sinh như thế được, huống chi… chính mình đã làm chuyện có lỗi với quản gia tiên sinh.

Hắn hẳn là phải nói gì đó với quản gia tiên sinh, hay là, giải thích sao?

Phải làm sao, quản gia tiên sinh mới có thể quay đầu nhìn hắn một cái.

“Chủ nhân nếu không có gì đặc biệt phân phó, thuộc hạ phải chuẩn bị ngọ thiện, không thể bồi.” trong khi Tư Mại Nhĩ còn đang không ngừng phân vân, Khấu Đức bỏ lại những lời này, bước nhanh rời đi.

“Quản gia tiên…”

Nhìn bóng dáng Khấu Đức, trong mắt Tư Mại Nhĩ không tự giác chứa đầy sương mù, tay trái cũng nắm chặt lấy ngực.

Ai có thế nói cho hắn biết, vì cái gì rung động lại đau như vậy không?

Nếu là đau như thế, vì cái gì vẫn vì quản gia tiên sinh mà rung động?

Một sự kiện trọng đại khacs sau khi thiên tuế tế chính là hội nghị ma tướng ở Ma Vực trăm năm mới tổ chức một lần, thông qua hội nghị này mà ma thần biết được tình hình Ma Vực.

Mặc dù tên là “Thần”, chuyện mà ma thần không làm có thể nói là nhiều đến không thể tưởng tượng được.

Vấn đề đã tới rồi.

Nếu ma tướng thượng cấp của Ma Vực đều tham gia, thân là người kế thừa bộ tộc Na Già liền dự định là lần này cần phải lộ diện, phần lớn ma tướng đều nghe qua “lời đồn” cho nên hội nghị lần này không khí tự nhiên sẽ không nghiêm túc như dĩ vãng, trái lại còn có chút quỷ dị.

“Ngô danh Na Già, từ nay về sau sẽ đại biểu tộc tham dự.” một thân chiến giáp màu xám bạc, Na Già tinh thần có vẻ sáng láng, khuôn mặt đáng yêu toát ra khí phách không thể bỏ qua, cung kính đơn độc quỳ xuống đất hành lễ.

Tư Mại Nhĩ trên mặt nở nụ cười tà khí, tư thái biếng nhác ngồi ở vương tọa, cả người tràn ngập khí tức cuồng ngạo không kiềm chế được, không có mở miệng nói gì.

Na Già cũng cứ quỳ như vậy, không nhúc nhích.

Cứ như vậy giằng co thật lâu, thẳng đến khi một ma tướng lớn tuổi nhìn không được, vội vàng lên tiếng: “Chủ thượng, hôm nay ngoài việc giới thiệu tân nhiệm tộc trưởng của Ám Vực, còn có một việc mà bọn thuộc hạ hy vọng chủ thượng có thể sớm ngày quyết định.”

“Việc gì mà gấp như vậy a? Khó có được các ngươi thúc giục ta như vậy, nếu không phải là chuyện thực sự quan trọng… ta đây sẽ tức giận đó.” Cầm lấy trà nóng người hầu đưa qua, ma thần vẫn là vân đạm phong khinh, trong nháy mắt ma khí tản ra làm cho tất cả ma tướng ở đây phải rùng mình, chỉ cảm thấy quanh thân áp lực tăng nhiều.

Chỉ thấy Na Già chậm rãi đứng lên, khuôn mặt phấn nộn bay lên một tia đỏ ửng.

“Ma thần đại nhân, ngươi… ngươi lúc nào thì muốn làm lễ kết hôn với ta?” ngữ khí hảo thẹn thùng.

“Khụ khụ! Khụ!”

Trước mặt chúng ma tướng trên đại điện, Tư Mại Nhĩ thiếu chút nữa thì đem nước trà nóng trong miệng phun ra hết, hắn dụng lực ho khan vài tiếng, Na Già lập tức lên vỗ lưng thuận khí cho hắn, bất quá ma thần đẩy nó ra, tiếp tục ho khan.

Bị làm cho khó xử trước mặt mọi người, Na Già cũng không có tức giận, chỉ cúi đầu, có chút ủy khuất mà liếc nhìn ma thần.

Ma tướng cũng xấu hổ không biết nên làm cái gì thì hảo.

Chờ ma thần thuận khí xong, hắn trừng đôi mắt ưng, “Lễ kết hôn? Ta và ngươi từng có ước hẹn sao? Ngươi cư nhiên yêu cầu ta như vậy, có phải là quá mức hay không?”

“Nhưng là… ma thần đại nhân, đạo ma khí đầu tiên của ta cho ngươi, theo tộc quy của ta, nếu ma khí cho nữ tử, liền thú nữ tử làm vợ, nhưng nếu là cho nam tử, nhất định phải ủy thân cho đối phương.” Hé ra khuôn mặt hồng hồng, Na Già càng nói càng hạ thấp đầu, “Thân là tộc trưởng, chịu chế ước sâu nhất của tộc quy, thỉnh ma thần lượng giải, cùng Na Già kết hôn.”

“Ta…”

“Thỉnh chủ thượng tuân thủ theo tộc quy này, nạp vị tộc trưởng Na Già làm phi.” Lão ma tướng lớn tuổi nhất cũng lên tiếng cùng, trời biết rằng tuy rằng ma thần tuổi tác lớn hơn họ không biết bao nhiêu lần, nhưng bởi vì chính mình xem như tuổi tác đã cao, kính ngưỡng ma thần biến thành từ ái tâm tình, tự nhiên phi thường hi vọng trong lúc sinh thời thấy được ma thần đón dâu.

“Thỉnh chủ thượng tuân thủ.”

Tư Mại Nhĩ đúng thật là ngây người, bình thường ở trong hội nghị xem các ma tướng cãi nhau cũng không có một lần bình tĩnh, thế mà vào lúc này lại đoàn kết một lòng như thế.

Kỳ quái, bọn họ làm sao lại chắc rằng Na Già muốn ‘ủy thân’? Lúc trước hắn đều là ‘ủy thân’ cho quản gia tiên sinh thì tính cái gì…

Không đúng rồi, cái này không phải là trọng điểm, loại bức hôn này… hắn phải ứng đối thế nào đây?

“… Ta suy nghĩ vài ngày, sẽ cho ngươi một cái công đạo.”

Bần cùng, ma thần đành đánh cái đáp án, bắt đầu thật sâu hối hận tại sao trước đây không nghe lời quản gia tiên sinh học bài nhiều hơn.

Đang phiền não nên ma thần đương nhiên không có phát hiện, Na Già trong điện đang đứng thẳng cười đến có bao nhiêu thâm ý.

Bên kia tranh cãi ầm ỹ, bên này lại im lặng có chút không thích hợp.

Bối Nhĩ vụng trộm dò xét Khấu Đức lệ nhan lạnh lùng, đã muốn vài ngày vùi đầu vào công việc, đáy lòng có chút sợ hãi cùng lo lắng.

Sợ, là vì Khấu Đức gần đây không có phát giận, lại lạnh đến làm cho người ta không rét mà run.

Lo lắng, vì Khấu Đức đều đem tất cả mọi việc lên trên người, không có nghỉ ngơi như bình thường, sắc mặt trắng bệch thật rõ ràng, giống như tùy thời có thể ngã xuống vậy.

Cậu thực sự là rất phiền não a.

Tái trộm ngắm Khấu Đức một cái, Bối Nhĩ bị dọa sắc mặt trắng bệch, thân mình Khấu Đức lung lay, cảm giác sắp hôn mê.

“Khấu Đức tiên sinh!” cậu tiến lên đỡ lấy Khấu Đức lung lay sắp đổ, “Khấu Đức tiên sinh, ngươi đừng làm nữa, đi nghỉ ngơi đi.”

Phủ lên cái đầu đau nhức, Khấu Đức khoát tay, “Không sao, việc này chưa làm xong thì ta chưa thể nghỉ ngơi, ngươi nếu mệt thì về trước đi.”

“Khấu Đức tiên sinh, ngươi về nghỉ ngơi cho ta, cho dù ngươi muốn đánh muốn mắng muốn trừng phạt ta thế nào cũng được, nhanh trở về nghỉ ngơi, còn lại để ta làm là được rồi.” Khó có được khi Bối Nhĩ tức giận rống  lên với Khấu Đức, thuận tay đẩy Khấu Đức.

Khấu Đức ngây người nhìn cấp dưới ngày thường tính tình ôn hòa này, cư nhiên lại sinh khí với mình như vậy, trừ bỏ ngạc nhiên, còn có một chút cảm kích thản nhiên.

Nghĩ đến, chính mình mệt mỏi Bối Nhĩ nhì rõ, y thực sự là không được rồi.

“… Cám ơn ngươi, ta nghe lời ngươi, còn lại liền giao cho ngươi.” Nhu nhu đầu Nhĩ Bối, Khấu Đức mỉm cười với cậu, “Ta sẽ hảo hảo nghỉ ngơi, ngươi không cần lo lắng nữa.”

Đúng vậy, tổng cũng nên tỉnh lại.

Trở lại phòng mình, Khấu Đức ngồi lên giường, đối với tình trạng cơ thể của mình gần đây cũng không cảm thấy thích hợp.

Đã nhiều ngày tới nay, dễ dàng cảm thấy váng đầu hoa mắt còn có bụng nóng rực, trong lúc nghỉ trưa cũng có thể rơi vào trong trạng thái ngủ sâu, cho dù là thương tâm khổ sở, thể lực cũng không thể kém như vậy được.

Thân thể rốt cục là đã xảy ra vấn đề gì rồi?

“Thử tìm xem.” Khấu Đức nói thầm, nhắm mắt lại, làm cho ma lực chạy khắp toàn thân, cẩn thẩn kiểm tra từng bộ vị khí quan một lần.

Đột nhiên, Khấu Đức không hiểu vì sao cấp thu ma khí, dòng khí nghịch hướng làm ngực y đau đớn, nôn ra một ngụm máu tươi, nhưng y tuyệt không để ý, y hiện tại để ý một việc khác.

Một việc mà làm cho Khấu Đức lần đầu tiên trong đời không biết làm gì.

“Này… sao lại có thể…? Rõ ràng chính là ta…” lầu bầu một trận, Khấu Đức chau mày, một bộ dáng nghi hoặc, sau đó bừng tỉnh đại ngộ, “Chẳng lẽ…”

Đứng lên, tìm kiếm một trận trên giá sách, Khấu Đức rút ra một quyển điển tịch thoạt nhìn rất cổ, bắt đầu lật xem.

Qua hơn mười phút, Khấu Đức đóng quyển sách vào, như là xác định cái gì, hít một hơi thật dài.

“Quả nhiên là… như vậy a.” cười tự giễu, đúng là đau khổ, “Đều đã đến loại tình trạng này, dĩ nhiên là ta a…”

Đều đã đến tình trạng này, đều đã muốn như thế này…

Nằm trên chiếc giường rộng thùng thình lạnh như băng, bàn tay thon dài khẽ vuốt ve trên bụng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.