Ma Thần Cùng Quản Gia

Chương 2-2: Thư phòng của ma thần



Thân là một vị ma thần vĩ đại, chịu kính ngưỡng, sùng bái của vạn dân, điều này hết thảy là đương nhiên.

Thân là một loai ký thác tinh thần, được tín đồ ngưỡng mộ, bị quần chúng yêu cầu, cũng là bình thường.

Những chuyện như vậy phát sinh ở trên người thì hẳn sẽ trở thành một vị thần kiêu hãnh.

Nhưng đối với ma thần mà nói, có lẽ được nhận cùng bị tiếp thụ đều rất thống khổ.

Hơn nữa, hắn còn có một quản gia với khả năng hoàn mỹ cùng tính tình táo bạo.

Vì muốn ma thần phải tự giác với chức trách của mình, Khấu Đức đã cho xây một cái phòng nhỏ bên cạnh tẩm điện của ma thần, nghe nói tên là “thư phòng”, chỉ có ma thần cùng Khấu Đức mới có thể tự do ra vào, người hầu ở trong tẩm điện không thể bước vào một bước.

Thư phòng chuyên dụng của ma thần, mục đích sử dụng chủ yếu có mấy cái sau:

Công dụng thứ nhất, là nơi ma thần Tư Mại Nhĩ có thể mặc kệ bên ngoài hỗn loạn xô bồ, chuyên tâm yên lặng xem xét án kiện cầu nguyện của tín đồ Tô Lý Á.

“Ôi…Sao lại nhiều như thế này a? Làm người sao lại có lắm phiền não vậy sao?…” Tư Mại Nhĩ cắn cán bút, buồn rầu đối mặt với hơn mười tờ cầu nguyện của tín đồ.

Muốn con trai? Hắn cũng không phải là chim đưa con (1), loại chuyện này không phải là vợ chồng buổi tối cần cố gắng sao? Không cần lo cũng được, đặt sang một bên.

Một đêm làm giàu? Chính hắn còn đến mấy trăm năm mới làm ra cái đại lục này, cư nhiên có kẻ vọng tưởng một buổi tối làm được phú ông? Giống như không nhìn thấy, để qua một bên.

Làm cho toàn thế giới biến thành BL cùng GL… thật sự là cái nguyện vọng loạn thất bát tao, có điều BL với GL là gì nhỉ?

Đủ loại nguyện vọng loạn thất bát tao khiến ma thần đại nhân xem đến buồn phiền lại thấy thú vị, nhưng trọng điểm là Tư Mại Nhĩ vẫn chưa phê nửa chữ, ngẫm lại không biết quản gia tiên sinh lúc nào sẽ vào kiểm tra bất chợt, mỗ ma thần vẫn là nhận mệnh ở trong thư phòng viết này nọ lên án kiện.

“Chủ nhân, đã qua 7 giờ 35 phút 16 giây, tiến độ của  ngài đến đâu rồi?” quản gia vạn năng Khấu Đức trên tay bưng một cốc trà nóng, đi vào thư phòng quan sát tiến độ của ma thần.

Bị Khấu Đức đột nhiên tiến vào làm kinh hách, ma thần đại nhân oán hận nói: “Quản gia tiên sinh, ngươi đi đường sao không phát ra tiếng động? Làm ta sợ muốn chết.”

“Ta đi đường không có tiếng động đã không phải là chuyện ngày một ngày hai, còn có, chủ nhân ngài cơ bản là không có sinh mệnh cuối, cho nên ta cũng không thể hù chết ngài dễ dàng như thế.” Đem chén trà nhét vào tay ma thần xong, quản gia tiên sinh tiện tay cầm mấy tờ cầu nguyện lên xem.

Không xem thì còn đỡ, vừa xem gân xanh liền bạo phát.

Nội dung chỉ thị của ma thần vĩ đại như sau:

Muốn con trai – đi tìm thần, nhà bọn họ có thiên sứ đưa con, dùng tốt lắm.

Một đêm làm giàu – tốn chút tiền đi mua xổ số, trúng liền giàu ngay trong một đêm rồi.

Làm cho toàn thế giới biến thành BL cùng GL- Cái gì là BL và GL?

Này… Đây là…

Cái gì gặp quỷ lời phê a?

Quay đầu nhìn về phía ma thần đang hạnh phúc uống trà, mắt vàng của Khấu Đức giống như sắp phun ra lửa, nghiến răng nghiến lợi nói: “Khấu Đức có thể thỉnh giáo chủ nhân, ngươi phê chỉ thị như vậy là sao a?”,

“Úc, cái này a.” ma thần vì được uống trà ngon quản gia tiên sinh tự tay pha, còn đang chìm trong hạnh phúc, “Ta nghĩ thế nào liền viết như thế, quản gia tiên sinh thấy thế nào?”

“Ta cảm thấy thế nào ư? Chủ nhân đầu của ngươi chứa thứ gì vậy a!” dùng sức vỗ xuống bàn, Khấu Đức bắt đầu rống: “Bảo nhà người ta đi tìm thiên sứ đưa con, ngươi cư nhiên bảo con dân của ngươi đi tìm thiên sứ! Còn có một đêm làm giàu, ngươi sao lại muốn người ta đi đánh xổ số? Người ta chính là đánh mãi không trúng mới cầu ngươi a! Cái BL, GL loạn thất bát tao kia ngươi cư nhiên cũng trả lời, ta cơ hồ ngày nào cũng cho ngươi thể nghiệm cái gọi là BL đó sao ngươi còn không biết hả? Ôi trời ạ!” Nước, cho ta nước, ta phải tiêu hỏa.

Thế là mỗ ma thần ở trong thư phòng 7 tiếng 35 phút 16 giây để làm ra một cái cục diện rối rắm.

Công dụng thứ hai, là nơi ma thần nghỉ ngơi đọc sách bồi dưỡng khí chất.

Phần tử trí thức quản gia trên mặt đeo kính, một tay cầm thước dạy học, một tay cầm quyển “Tri thức bách khoa ma- thú- nhân trên đại lục”, đứng ở trước mặt ma thần.

“Được rồi, ta hiện tại bắt đầu hỏi chủ nhân, mỗi câu ngươi có 3 giây để trả lời.” Đẩy đẩy kính mắt, Khấu Đức giống như một lão sư nghiêm khắc, làm cho Tư Mại Nhĩ ngồi nghiêm chỉnh không dám ho he một tiếng. “Ta sẽ hỏi từ dễ đến khó, chủ nhân nếu đã đọc hết sách ta đưa cho thì nhất định sẽ trả lời được.”

“Hảo, ngươi bắt đầu đi!” hảo một bộ dáng hy sinh anh dũng.

“Câu thứ nhất…”

Tư Mại Nhĩ cũng không phải ngu ngốc, cho dù Khấu Đức có hỏi vấn đề phức tạp như thế nào, hắn cũng có thể nhanh chóng trả lời chính xác, dạy gì học sinh đều ghi nhớ, quản gia tiên sinh phi thường hài lòng.

“Tốt lắm, toàn bộ đều thông qua, vậy kế tiếp,” Khấu Đức hé ra một tờ giấy, tràn đầy ô vuông còn có một bài văn, “Xem xong bài văn này, rồi viết cảm nhận cho ta, bốn mươi phút sau thu bài.”

Nói rồi ra khỏi thư phòng, tận dụng 40 phút ngắn ngủi dọn sạch tẩm điện.

Bốn mươi phút sau, y đúng giờ đem tẩm điện sửa sang lại xong, đẩy cửa đi vào thư phòng.

Gõ thước dạy học đánh ‘cạch’ một cái.

“Đứng dậy cho ta!” ‘ba’ một tiếng

“A ô”

Ma thần tuy là không ngốc, nhưng khi đối mặt với văn vẻ thì luôn bị thần ngủ triệu hồi, lại bị quản gia tiên sinh dùng yêu tiên (roi) đánh tỉnh.

Thực không hiểu được làm sao Khấu Đức có thể đem một đống kiến thức nhét vào trong đầu ma thần. (Phương pháp dạy học độc đáo, hồi sau sẽ rõ, hia hia hia =)

Công dụng thứ ba, khi lửa giận của quản gia tiên sinh bùng nổ, là nơi ma thần tránh bão tị nạn.

Không có ví dụ, bởi vì cho dù là trốn thì cùng lắm được 3 phút sẽ bị quản gia tiên sinh lôi ra.

Công dụng thứ tư, là nơi phạt cấm túc ma thần.

“Trong vòng 3 ngày, chủ nhân đừng nghĩ đến bước ra khỏi thư phòng nửa bước.” ánh mắt mang theo sát khí, quản gia âm thanh đe dọa nói: “Nếu đào tẩu, chủ nhân biết là ta sẽ làm gì rồi đấy!”

“Ta sẽ không đào tẩu.” ma thần ngữ khí kiên định, tiếp theo lập tức làm nũng, “Cho nên nếu ta không đào tẩu, quản gia tiên sinh ngày mai có thể cho ta ra ngoài sao?”

Gân xanh lại bạo khởi.

Khấu Đức không có trả lời ngay vấn đề, mà trực tiếp khiêng ma thần đến thư phòng rồi khóa cửa, rồi mới xử lý mỗ ma thần “dung mãnh vô song” rồi để lại di chứng- tiền trợ cấp cho ma thần nằm viện.

Nhìn xem động tác chộp người của quản gia có bao nhiêu liền mạch dứt khoát tự nhiên.

Bởi vậy cũng biết ma thần có bao nhiêu bi quan…

…đến nỗi, cái công dụng cuối cùng…

“A… Ân… quản gia tiên sinh đừng… A a a…”

“Chủ nhân… ngươi rất không thành thực…”

Ân, mọi người trong lòng hiểu rõ là tốt rồi.

Chú thích:

1, chim đưa con (Tống tử điểu) trong truyện cổ tích của một số nước (như Nhật Bản…) trẻ em ko phải là do ba mẹ sinh ra mà do con chim đưa đến.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.