Ma Thần Thiên Quân

Chương 295: Chạy!



“Ngao”. “Hống...”. Liên tiếp là những tiếng gầm rú vang lên, Ma Quân có thế xác định, có chí ít là ba con Huyết thú Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất đang lao về phía này, nhiếu nhất là trăm cái hơi thở liền đến.

“Chủ nhân...”. Thái cổ độc long tàn hồn lao ra khỏi huyết lang thi thể, nó long hồn vậy mà lớn thêm một đoạn, có lẽ không lâu liền đạt đến một trượng long hồn, xem ra là hấp thu cái kia lang hồn nó thu được lợi ích không nhỏ, chả trách lại xung phong giết địch. Sau khi xuất hiện nó liền nghiêm nghị nhìn ra phía xa, đương nhiên cũng cảm nhận được kinh thiên uy áp kia. “Chúng ta làm sao bây giờ?”.

“Hừ! Nếu chỉ có ba con thì hươu chết về tay ai còn chưa biết, mấu chốt là ta cũng không xác định được chuẩn xác có bao nhiêu con đến đây!”. Ma Quân hừ lạnh nói. Ở dạng Thái sơ chân thân hắn thực lực đã không kém Hư vô cấp giai đoạn thứ nhất cường giả rồi, lại thêm những huyết thú kia mặc dù cường đại thế nhưng hành động lại có chút trúc trắc không đủ linh hoạt, cận thân vật lộn hắn tự tin có thể giết được huyết thú, thủ đoạn có lẽ sẽ cùng vừa rồi giết huyết lang không có khác biệt nhiều.

“Tính ta một cái ah!”. Huyết Thiên đang điên cuồng thôn phệ huyết khí há mồm nói. Nó đối với những tàn hồn kia có kiêng kị thế nhưng nếu là chém giết nhục thân thì lại không có nhiều cố kị, thậm chí còn chiếm lấy tiên thiên ưu thế, nó có thể trực tiếp thôn phệ máu huyết của đối phương nếu đâm sâu vào bên trong đây.

“Ha ha, hiếm khi ngươi chịu nhận việc, như vậy thì buông tha huyết khí lần này đi, kẻ địch đã đến!”. Ma Quân cười nói, thân thể to lớn cũng cấp tốc xoay người tung ra một quyền đánh vào hư không.

“Kiu”. Hư không phá toái theo đó một cái cự trảo huyết sắc lộ ra chụp lên Ma Quân đầu lâu.

“Ầm!”. Hư không tan nát, một cái cự điểu huyết sắc bị đẩy ra khỏi hư không, Ma Quân thân hình cũng nhẹ lui hai bước, đối cứng xem như là tương đương.

Huyết ưng sải cánh lên đến sáu mươi trượng có hơn, thân hình dãi cũng hơn môn mươi trượng, trên thân lại kỳ quái có thể thấy được từng cái vẩy mờ vô cùng kỳ quái, không sai biệt lắm thì nó tàn hồn nên là dị chủng cự thú Thanh lân ưng.

“Gờ - réc...”. Huyết ưng bị đẩy ra khỏi hư không liền há miệng rộng gầm lên, cắp cánh khẽ vẫy thân hình liền như điện lao về phía Ma Quân, cặp chảo sắc bén lại một lần nữa chụp về phía ngực của Ma Quân.

“Chặn lại bên trái huyết thú!”. Ma Quân cũng gầm lên một tiếng sau đó lại lao về phía huyết ưng, hắn nói đương nhiên là nói cho Thái cổ độc long tà hồn cùng Huyết Thiên nghe rồi.

“Đi!”. Thái cổ độc long tàn hồn hô lên một tiếng liền chui vào hư không phía bên trái Ma Quân, Huyết Thiên cũng là hóa thành huyết đao hình dáng đâm vào hư không, liều mạng ngăn lại huyết thú đang đến kia.

“Huỵch...”. Một tiếng trầm đục vang lên, Ma Quân quyền sau nhưng đến trước đấm lên cánh của huyết ưng, chỉ là cặp cánh của huyết ưng cứng rắn trình độ cũng khiến Ma Quân cũng phải kinh dị, nó thân hình chỉ hơi lệch sang một bên, cặp chảo to lớn vẫn là hướng ngực của Ma Quân vồ lấy, thề muốn xẻ đôi cái này xâm phạm lãnh địa của huyết thú bọn nó.

“Hừm!”. Ma Quân lâm nguy không loạn, cả thân hình chợt nghiên sang bên phải hiểm hiểm tránh đi một chảo này thế nhưng mọt chảo này uy lực cũng khiến bên eo trái hắn rách ra một vết máu dài.

“Còn chạy được sao!”. Ma Quân chợt cười lạnh, tay trái nâng lên ôm lấy đôi cự chảo kép vào nách trái, tay phải cũng nhanh như điện nắm lấy cổ của huyết ưng, một lần liền khóa lại di chuyển của nó.

“Ngao...”. Hư không bên cạnh đột nhiên vang lên một tiếng gầm rú, theo đó hư không phá nát, một con nhìn như sư tử huyết thú cũng từ đó lao ra, nó biểu hiện liền cùng huyết lang trước đó y đúc, điên cuồng lăn lộn trên đại địa, giữa đầu nó lại đang cắm lấy một thanh huyết đao đang điên cuồng hút lấy nó máu huyết. Xem ra Thái cổ độc long tàn hồn sau khi hấp thu được lang hồn ban nãy đã cường đại hơn không ít, dĩ nhiên có thể cùng sư hồn kia tranh đấu mà không rơi vào hạ phong, nếu không chỉ e là Huyết Thiên cũng không dễ dàng đánh trúng đầu cũng như đang thôn phệ lấy huyết khí của huyết sư.

“Phạch!”. “Phạch!”. Huyết ưng bị Ma Quân túm chặt đương nhiên không cam lòng, hai cánh như đôi quạt sắt lập tức điên cuồng vỗ mạnh đánh lên thân thể Ma Quân, nó đương nhiên cũng đủ liều mạng rồi.

“Hừ!”. Ma Quân mày hơi nhướng lên, huyết ưng lực lượng dĩ nhiên khiến hắn cảm thấy đau đớn ah. “Huh...”. Bất chợt hắn con ngươi co rụt, tay trái đang ôm cặp chảo của huyết ưng chợt buông lỏng, tay phải lại là dùng lực quậy mạnh huyết ưng sang phía bên phải đánh vào hư không.

“Kiu...”. “réc...”. Huyết ưng ứng biến dĩ nhiên không kịp, chỉ kịp kêu lên một tiếng thì thần thể to lớn cũng đánh lên một cự lực không kém khiến nó lập tức hét thảm.

“Rầm!”. Hư không bên phải Ma Quân bị hắn đem huyết ưng biến thành gậy th*t đập nát, từ trong đó một con xà loại huyết thú bị đánh bay ra, dĩ nhiên là nó đang lao nhanh mà đến không kịp tránh đi một kích bất ngờ của Ma Quân, cả hai cái huyết thú liền gặp cái thiệt lớn.

“Rầm!”. Ma Quân còn chưa kịp cao hứng thì phía sau hắn hư không tan nát, một cái cự chảo liền từ đó thò ra chụp lên lưng hắn, đến vô cùng “đúng lúc”! Dĩ nhiên là điều hắn lo lắng đã xuất hiện.

“Xoạt!”. Ma Quân thái sơ thân thể cường đại vô cùng thế nhưng dưới một chảo này cũng bị rạch ra bốn vệt máu dài từ gần bả vai xuống đến eo, nhìn thảm thương vô cùng.

“Gầm...”. Ma Quân gầm lên giận giữ, chân trái nhẹ lùi thân hình liên quay lại, tay trái mang theo huyết ưng ném vào hư không phía sau lưng hắn, hắn muốn biết là cái nào huyết thú đánh lén hắn đây.

“Hống...”.Huyết thú bên trong hư không phản ứng có chút chậm dĩ nhiên không tránh được, nó hống lên một tiếng mang theo sóng âm đánh về phía Ma Quân, thân thể to lớn cũng bị Ma Quân vung lên huyết ưng đánh ra khỏi hư không.

“Rầm!” “Hừ!”. Ma Quân đánh bay huyết thú kia ra khỏi hư không thì cũng bị sóng âm kia công kích lên thân thể khiến hắn cũng phải lạnh rên một tiếng đau đớn, thân hình cũng cấp tốc lùi lại.

“Ngao...”. Ma Quân lùi lại thì huyết thú kia cũng gầm lên tiếp tục lao về phía Ma Quân, giống như cùng huyết ưng va chạm cũng không ảnh hưởng nhiều đến nó. Lúc này Ma Quân mới nhìn rõ, nó vậy mà là long loại huyết thú, xem ra cường đại hơn so với mấy con còn lại một chút.

“Hừ! Cho ngươi đau khổ!”. Ma Quân hừ lạnh, bốn loại lực lượng không chút nào giữa lại liền đã tập trung lên tay phải hắn, quyền khé nắm lấy thì thân hình dưới Thời không chi lực bao lấy cũng tiêu thất. Một lần nữa xuất hiện đã đứng bên trái huyết long, không phải nó đánh lén Ma Quân hắn sao? Liền cho nó biết đánh lén hậu quả.

“Ngâm...”. Huyết long con ngươi linh động có lại thế nhưng phản ứng không chút nào chậm, đầu lâu to lớn liền quay sang táp lấy Ma Quân quyền đầu, cái đuôi phía sau cũng vẫy mạnh quất ngang hông Ma Quân, đánh cho hư không cũng phải vỡ tan tách ra từng đợt âm phong như lợi nhận.

“Bồng...”. Ma Quân một quyền đánh thẳng lên hàm trên của huyết long khiến đầu nó cũng bị đẩy hẳn lên phía trên, gần như một nửa hàm trên bị lực lượng kinh khủng đanh cho hóa thành huyết vụ, gần nửa đầu lâu cũng theo đó biến mất, thế nhưng Ma Quân cũng không dễ chịu, chỉ nghe “ầm” một tiếng, ở eo hắn truyền đến cự lực to lớn lập tức đánh bay hắn sang một bên, thế nhưng còn chưa hết.

Ma Quân thân hình còn chưa ổn định thì liền có một cái cự vĩ khác quất về phía hắn, đương nhiên là đuôi của huyết xà, cùng với đó một cặp cự trảo cũng hướng đến đầu hắn vồ lấy, mưu đồ xé toạc đầu hắn ra.

Ma Quân thân hình có hơi chật vật, sau lưng không nhìn thì thôi, nhìn lấy thì liền không thể hình dung được đau đớn, huyết xà cùng huyết ưng hợp kích lập tức khiến hắn khốn đốn.

“Con mẹ nó! Chạy!”. Ma Quân gầm lên một tiếng lập tức thu lại Thái sơ chân thân, quanh thân dưới Thời không chi lực thoải mái lập tức biến mất khỏi vị trí kìm kẹp giữa hai có huyết thú.

“Huh...”. Thái cổ độc long cùng Huyết Thiên đang cùng huyết sư giằng co thấy vậy cũng lập tức rút lui hóa thành một đạo huyết quang bỏ chạy.

“...”. Huyết xà cùng huyết ưng đang công kích thì đột nhiên mục tiêu biến mất, công kích đánh vào hư vô thì có chút ngẩn ra nghi hoặc, huyết long đầu lâu đang cấp tốc trùng tổ cũng là nghi hoặc, huyết sư thì thoát khỏi dây dưa lại đứng thẳng lên gầm rú.

“Ngao..”. “Hống...”. Bốn con huyết thú sau một chút dò xét xung quanh không phát hiện mục tiêu thì gầm lên giận dữ đánh phá hư không, chỉ tiếc đến bóng dáng của kẻ địch cũng không gặp. Nếu bọn chúng là chân chính Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất dĩ nhiên không thể để Ma Quân tại ngay dưới mắt đào tẩu như vậy được, dù sao hắn còn chưa đột phá Hư vô cảnh, cho dù có Thời không chi lực phụ thân thì muốn chạy trốn e rằng vẫn không dễ.

“Hừ!’. Tại một chỗ cách đó hơn năm nghìn dặm, Ma Quân thân hình hiển lộ khẽ hừ một tiếng sau đó ngoái đầu lạnh lùng nhìn phía sau. “Bên trong Huyết điện huyết thú với nhau hình như có lẫn nhau liên hệ...”. Trầm ngâm một chút hắn lẩm bẩm. Trước đó chém giết huyết côn bằng tốc độ nhanh chóng cùng với bất ngờ khiến kẻ sau không kịp phản ứng, thế nhưng khi chém giết huyết lang thì nó khi gặp nguy hiểm trí mạng lền đã liên tục hú dài, bây giờ ngẫm lại chỉ sợ là nó muốn kêu gọi huyết thú khác đến giúp, chỉ là nó vẫn không thoát được kết cục mà thôi.

“Hử?”. Ma Quân mày khẽ nhíu, không phải quá đen đủi chứ? Vừa mới tránh đi bốn con huyết thú lại gặp phải ba con huyết thú khác nhắm đến? Xem ra có biến ah! Thân hình lập tức biến mất, hắn lúc này liền lấy tốc độ nhanh nhất theo đường cũ trở về cái kia huyết điện đại môn, hắn đang bị thương không nhẹ, nếu lúc này lại cùng huyết thú Hư vô cấp đánh nhau có lẽ cũng không được sáng suốt, nên quay trở lại huyết đường phạm vi khôi phục thương thế, sau đó giết trở lại cũng không muộn.

“Xuy...”. Một đạo huyết quang cũng lao nhanh ngay phía sau hắn, đương nhiên chính là Huyết Thiên cùng Thái cổ độc long hai cái, hai tên này tốc độ chạy trốn cũng khống chút nào chậm.

“Hử?”. Ma Quân vận dụng thời không chi lực chạy nhanh vầ phía huyết điện thế nhưng hắn vẫn có thể cảm nhận rõ ràng, ba con huyết thú kia đúng là hướng đến hắn ah, điều này có chút kỳ quái. Cảm nhận một chút hắn lại càng không dám lưu lại, tốc độ còn muốn nhanh hơn, hắn có thể cảm nhận được, ba con huyết thú kia khí tức mạnh hơn bốn con huyết thú hắn vừa giao thủ nhiều, không sai biệt liền là Hư vô cấp giai đoạn thứ hai huyết thú! “Xem ra ta chọc giận đại năng rồi...”.

“Huh! Đã đến!’. Chưa đầy năm hơi thở Ma Quân đã đến huyết điện đại môn, không chút suy nghĩ hắn lập tức lao ra, phía sau ba con huyết thú kia chỉ sợ liền đến.

“Cạch...”. Ma Quân chạy đến gần thì huyết điện cũng tự động mở ra, xem ra mấy vị đại năng bố trí kia cũng mở đường thoát cho thí luyện giả, xem như không quá tuyệt tình, có lẽ là không muốn để cho thiên tài đơn giản lãng xẹt chết đi như thế, nên biết muốn đi vào được Huyết điện thì cần đến Hư vô cấp chiến lực cùng tương đương ah, thí luyện giả đạt đến cấp độ đó có cái nào không phải ngút trời thiên tư?

Ma Quân lao ra khỏi huyết điện phạm vi thì đại môn liền đóng lại, ngay sau lưng hắn ba đạo hư không hành lang mở ra hiện thân ba con cự thú to lớn, bọn chúng sau khi nhìn thấy đại môn thì đều vô cùng kiêng kị lùi lại rồi hống lên liên tục, dĩ nhiên là vô cùng giận dữ. Đương nhiên chuyện này còn không ảnh hưởng nhiều đến Ma Quân, quay trở lại Huyết đường liền đã là một thê giới khác rồi.

“Huh...”. Lao ra khỏi đại môn Ma Quân liền hơi chút nhìn về phía sau, còn may chạy kịp ah! Không dừng lại lâu hắn lại tiếp tục chạy ra Huyết thiên địa, cần tìm một chỗ tĩnh dưỡng ah, huyết long kia công kích khiến hắn bị thương không nhẹ đâu.

Thần Quân đi sâu vào bên trong Luyện hồn cốc cùng hồn thú chém giết, rất nhanh cũng đã cùng Hư vô cấp hồn thú giao thủ, kết quả lại cùng Ma Quân không có bao nhiêu khác biệt, vậy mà cũng là khiến cho Hồn thú vây công chật vật mà bỏ chạy!

Xem ra cả Huyết thiên địa cùng Luyện hồn cốc bên trong là có điểm tương đồng.

Bên trong Ám ma cốc cũng đang xảy ra kịch liệt tranh đấu, có hai nhóm người cùng với ám xà đàn đang kịch liệt đánh nhau, nói đúng hơn là có một nhóm người có khoảng gần hai mươi người đứng vây quanh ám xà quật đang trợn mắt há mồm nhìn nhóm còn lại chỉ có sáu người đang chém giết ám xà đàn. Từ khi nào ám thú đạt đến Thánh tổ bước thứ sáu trở lên lại dễ bị tiêu diệt như thế?

Sửa lại một chút cho đúng hơn thì nhóm sáu người chỉ có năm người đang vây giết ám xà đàn, con lại một cái đeo mặt nạ thanh niên thì đang đứng một bên lạnh nhạt quan sát, mục tiêu của hắn chỉ có ám xà đầu lĩnh Thánh tổ bước thứ tám, hắn thi thoảng còn nhìn ám xà cốc chỗ sâu không biết có ý nghĩ gì.

“Hổ Gia! Ngươi nhớ đừng giết nó!”. Bất chợt thanh niên đeo mặt nạ lại hướng chỗ đang giao chiến kịch liệt nhất nói. Một câu chính là như bứa tạ nện vào lòng nhóm người đang vậy quanh ám xà quật.

“Thiên Tứ huynh ah! Như vậy có chút khó...”. Gọi là Hổ Gia thanh niên đang cùng ám xà đầu lĩnh chém giết cũng hô lớn, thế nhưng lực lượng công kích liền giảm đi một chút, dĩ nhiên là không có ý định giết ám xà đầu lĩnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.