Ma Thần Thiên Quân

Chương 309: Đệ nhất thần thông: Chấn áp chư thiên!



Thiên Quân cả thân hình ẩn vào hư không loạn lưu, cả một vùng đen kịt hư không bị phá vỡ vẫn chưa có dấu hiệu hồi phục thì bất chợt như lâm vào tĩnh lặng, dưới chân Thiên Quân một cái đồ án hình tròn xuất hiện.

Đồ án được điểm lên chín hình tròn màu sắc khác nhau, tám vòng tròn bên ngoài có xám xịt, có sặc sỡ, có đen kịt, có tím..., bọn chúng ở giữa lại có một vòng tròn khác, chỉ là vòng tròn ở giữa chỉ nhấp nháy ánh sáng, cơ bản là không nhìn thấy nó chính xác là màu gì. Tám vòng tròn bên ngoài nhưng vươn ra vô số xúc tu chạy về phía vòng tòn sáng ở giữa, giữa chúng cũng có nhiều đường liên kết với nhau vô cùng chặt chẽ, mỗi một đường xúc tu đó lại như một cái hoa văn kỳ bí không có quy luật nào đáng nói, nó giống như được tùy tiện vẽ ra, cơ bản là không có khả năng phục chế.

“Thân thể ta...”. Thiên Quân cảm nhận một chút thân thể, hắn có cảm giác cả thân thể như một cái động không đáy, như đang hư vô hóa. “Thiên phú?”. Như trong minh minh cho hắn cảm giác này, hai từ đột nhiên hiện lên trong tinh thần của hắn, giống như những Thái sơ sinh linh khác, hắn thiên phú cũng xuất hiện, Vô cực thiên phú? Tạm thời còn không biết Vô cực thiên phú này có tác dụng gì Thiên Quân đành ném sang một bên, hắn nguyên bản thiên phú đã kinh khủng kiếp rồi, cái này Vô cực thiên phú lúc này còn chưa đã động được hắn nhiều, hắn con ngươi lại chăm chú nhìn dưới chân đồ án. Đương nhiên khi hắn nhận ra Vô cực thiên phú này có bao nhiêu kinh khủng thì lại khác.

“Đây chính là Vô cực thiên cảnh của ta, Vô Cực thiên đồ!”. Thiên Quân đứng giữa hư không bễ ngễ thiên hạ thấp giọng lẩm bẩm. Hắn dứt lời thì Vô cực thiên đồ cũng nhẹ chấn một cái như hưng phấn đồng ý với hắn, cả hư không cũng theo đó bị khuấy động lên nhưng rất nhanh liền như bị sức mạnh vô hình kiềm chế lại, hư không không tiếp tục phá toái nữa nhưng cũng không có dấu hiệu lành lại, nó đang bị cố định lại, như có một cái phong ấn vô cùng to lớn đánh xuống kìm hãm cả một vùng hư không rộng lớn khiến cho không có bất kỳ thứ gì có thể vận động, thời không, luân hồi... tất cả như lâm vào tĩnh mịch, mà tất cả những cái này chì là do Vô Cực thiên đồ chấn động một cái sinh thành mà thôi!

“Huh...”. Thiên Quân đứng trên Vô Cực thiên đồ dĩ nhiên không bị chút nào ảnh hưởng, thế nhưng hắn lại có thể cảm nhận rõ ràng cái cảm giác này, cảm giác như là tay chân một dạng, hắn có thể tùy thời đánh ra cái này phong ấn trạng thái, chỉ cần hắn có đủ lực lượng, cho dù là Ám ma cốc, thậm chí Hư thiên bí cảnh cũng có thể bị hắn một chiêu này cố định tất thảy!

“Không lẽ đây là thần thông mà ta diễn sinh ra?”. Thiên Quân ngẩn ngơ một hồi thì mới tỉnh lại khẽ nói. “Thu!”. Hắn quát nhẹ một tiếng thì quả nhiên, Vô cực thiên đồ nhẹ chấn một cái, cả một khu vực bắt đầu thay đổi trở lại như cũ, lực lượng phong ấn kia chớp mắt tan rã, Thiên Quân trán cũng bất giác chảy ra mồ hôi lạnh.

“Tiêu hao thật đáng sợ!”. Đây là cảm giác đầu tiên hắn cảm nhận thấy, trước đó hai ngày chém giết ám thú hắn tiện đường khai sáng kinh mạch đã tiêu hao chín thành lực lượng dung hợp, qua hai ngày cũng đã khôi phục được khoảng sáu bảy thành, lúc này hắn vừa mới vận dụng loại kia kỳ dị phong ấn lực lượng chưa đầy mười hơi thở đã tiêu hao đến một thành lực lượng của hắn rồi, đó là có bao nhiêu kinh khủng?

Đương nhiên tiêu hao kinh khủng cũng không ảnh hưởng nhiều đến Thiên Quân tâm tình vui sướng, hắn đệ nhất thần thông đã thành, Thiên cảnh cũng đã sáng tạo đi ra, hắn chiến kinh đã xem như có chút thành tựu rồi, một cổ vui sướng cảm giác nâng lên lồng ngực khiến cho Thiên Quân cũng khó lòng áp chế lại... Hắn hôm nay đã có tư bản cùng những đại năng Thái cổ sánh vai rồi, nếu nói trước kia hắn tựu tin tiềm lực đã vượt xa tiền nhân Thái cổ thì hôm này hắn liền tự tin, bản thân liền sẽ là vô địch đương thế, chỉ cần hắn có thể trưởng thành, tinh không này sẽ do hắn một tay lật úp!

“Ha ha ha....”. Như không thê kiềm chế hắn bất chợt há miệng cười lớn, tiếng cười vang vọng vô cùng, cho dù là ở rất xa cách hắn hơn ba mươi dặm đám tu giả đang ngồi đả tọa điều tức kia cũng bị hắn đánh thức, một đám kinh nghi bất định nhìn phía hư không phá toái kia không biết Thiên Quân lại nổi điên vì cái gì.

“Hắn xong rồi?”. Có kẻ thắc mắc nói. Bọn hắn tuy rằng đều có suy đoán Thiên Quân là đang lĩnh ngộ gì đó, thậm chí là đang điều chỉnh chuẩn bị đột phá cũng không phải không có khả năng, bất quá cho đến lúc này thì còn không có ai có thể khẳng định được, cho dù là hắn muốn đột phá lúc này thì cũng cần thời gian dài bế quan, nhiều người đương nhiên sẽ không tin tưởng Thiên Quân sẽ chọn lúc này tiến hành đột phá.

“Xem ra là đang linh ngộ chút gì đó, kỳ quái, tại sao một vùng hư không đó vẫn không có dấu hiệu lành lại, hắn vẫn đang công kích hư không sao?”. Lại có kẻ khác nói.

“Tại nơi này Ám thú đầy rẫy, hắn lại ung dung bế quan hai ngày đem chúng ta thành người bảo hộ, quả nhiên là tài cao gan lớn!”. Lại có kẻ khác âm dương quái khí nói.

“Được rồi, hắn nếu đã tỉnh lại sẽ rất nhanh chạy đến đây, đến lúc đó chúng ta lại thương nghị tiếp tục nên làm thế nào!”. Một kẻ khác có vẻ uy nghiêm nói. Bất quá một lời nói này liền nhận được không ít trào phúng.

“Thương nghị? Hắc! Thánh sứ là muốn các ngươi làm việc cho hắn chứ không phải thương nghị, đừng cho mình xuất thân cao mà tưởng hơn người!”. Một cái Hư thiên bí cảnh bản dân tu vi Thánh tổ bước thứ chín lạnh lùng nói. Qua hai ngày bọn hắn đương nhiên cũng biết đến, những Thí luyện giả ở đây có những kẻ từ khi đến đây chỉ đứng quan chiến mà không hề nhúng tay, lúc này đứng ở đây cơ bản đều là muốn theo phía sau Thiên Quân kiếm lợi mà thôi, nói xấu một chút liền là tiểu nhân âm thầm phía sau.

“Không sai! Bọn ta theo lới Thánh sứ đều đã cáo tri cho các ngươi cách diệt ám thú, nếu không nguyện đi theo hắn thì các ngươi liền rời đi, Hộ thiên hải cửa vào đang đợi các ngươi ah!”. Bên trong Hư thiên bí cảnh bản dân cũng có một cái khác âm dương quái khí nói. “Còn nói hắn cần các ngươi bảo hộ? Không muốn đợi liền cút! Bọn ta chưa bao giờ nói các ngươi ở lại đây đợi hắn!”. Nói đoạn chuyển giọng nhìn Thí luyện giả nói xấu Thiên Quân.

“Hừ!”. Thí luyện giả một phương mấy kẻ nói kia liền im lặng, một đám âm trầm nhìn về phía Hư không loạn lưu, chỉ cần không ngu liền sẽ đợi Thiên Quân tỉnh lại rồi đi theo, như vậy sẽ được an toàn hơn nhiều, cho dù là mấy cái kế thừa giả cũng không thể không cúi đầu, chạm mặt ám thú Thánh tổ cảnh bước thứ chín bọn hắn đã biết ám thú tầng thứ đó có bao nhiêu kinh khủng, một con còn có thể ung dung giết chết nhưng nếu là ba năm con đây? Như ám thú triều vừa rồi đây? Bọn hắn e là phải lập tức quay đầu trốn ra Ám ma cốc, cùng Hộ thiên hải vô duyên.

“Một đám tiểu nhân!”. Hư thiên bí cảnh bản dân cũng hừ lạnh nói. Bọn hắn tuy rằng đều là Thái cổ chủng tộc nhưng cũng có khác nhau nhiều, Tổ tiên những bản dân này ở Thái cổ liền bị đày bên trong Hư thiên bí cảnh, bị xem như tội nhân, điều này dẫn đến những bản dân này đối với thí luyện giả đều có tiên thiên bài xích, cơ bản là đều không ưu. Đương nhiên bọn hắn cũng là một đám tôn trọng cường giả, đây xem như một tính cách được bảo tồn từ xa xưa, đối với Thiên Quân bọn hắn đều là tin tưởng, chí ít cho đến lúc này Thiên Quân còn chưa làm ra cái gì có lỗi với những bản dân này, bọn hắn cảm thấy cái này “nhỏ yếu” Nhân tộc còn đáng tin hơn nhiều những kẻ cũng được gọi là Thái cổ chủng tộc kia.

“Bọn người này nếu dám kêu gào trước mặt Vũ huynh ta e là sẽ bị hắn tại chỗ tát chết!”. Hồ Tú Anh, Tuyết Thanh Hà nhóm người đứng một chỗ lẫn nhau trao đổi, Hồ Tú Anh nói. Bọn hắn là nhóm đầu tiên đi theo Thiên Quân đương nhiên sẽ có cảm tình hơn nhiều, về phần chuyện Thiên Quân muốn phá hư Hư thiên bí cảnh quy tắc giúp Bản dân thoát khốn thì bọn hắn tạm không để ý, chuyện này là chuyện của đại năng lo lắng, bọn hắn còn không có cản trở nào, thù hận bao nhiêu năm kia chí ít lúc này còn không liên quan với bọn hắn, lúc này đối đầu với Thiên Quân mới là ngu ngốc.

“Hắc hắc! Chết có lẽ là không, bất quá Hỗn độn cảnh ấn ký cũng phải hao đi không ít, ta Tuyết tộc không có vật này, quả thật muốn xem qua một hai!”. Tuyết Thánh Hà cười quái dị nói.

“Đừng xem thường Hỗn độn cảnh ấn ký, nếu bọn hắn liều mình cá chết lưới rách đem phụ thể chỉ e Hư vô cấp giai đoạn thứ ba cũng phải nuốt hận trong tay bọn hắn, Hỗn độn cảnh ấn ký không phải trò đùa đâu!”. Ngạo Phong ngồi một bên cũng nhẹ giọng nói.

“Ta thấy Vũ đại ca cũng đâu có xấu như lời đồn, chắc là do mấy tên kia trước tiên đi chọc hắn!”. Lục Thanh ngồi bên lúc này lại nói một chuyện khác không hợp hoàn cảnh.

“Nha đầu này chỉ sợ đã động xuân tâm!”. Hồ Tú Anh quay sang cười trêu ghẹo khiến Lục Thanh khuôn mặt cấp tốc đỏ bừng không nói khiến một đám cười lớn không thôi.

“Ta nghe nói Vũ Thiên Quân cũng là một cái siêu cấp mỹ nam, chỉ là không biết hắn tại sao lại đeo mặt nạ, ở Huyết thiên địa hay Luyện hồn cốc hắn giống như không có đeo mặt nạ ah!”. Hồ Tú Anh lại nói, bất quá nàng chợt cảm thấy thời gian như dừng lại, không những là nàng, xung quanh nàng tất cả mọi người không phân biệt là ai, tất cả đều cảm giác như bị định trụ một chỗ, chỉ có ý nghĩ có thể lưu chuyển, cả đám đang vui cười vẫn là như thế, chỉ có nơi đáy mắt là lóe lên sợ hãi, nhưng rất nhanh liền có kẻ đã có thể vận lực.

“Bồng..”. “Bồng...”. Kinh khủng lực lượng trấn áp đột nhiên xuất hiện khiến một đám hoang mang sợ hãi, bọn hắn bắt đầu vận lực chống lại thế nhưng lại như lâm vào vũng bùn, ý nghĩ đã có nhưng thân thể lại không phản ứng kịp, giống như rất lâu khi lực lượng đã luân chuyển khắp cơ thể thì bọn hắn lại nhận ra thân hình bị định trụ tại chỗ không thể nhúc nhích, chỉ có bảy tám cái kế thừa giả gọi ra Chung cực lực lượng mới có thể chống lại một hai nhưng như cũ bị hạn chế một chỗ, bọn hắn chính là những kẻ đầu tiên phát hiện ra dị thường!

Ở đây dù sao cũng không có cái nào đơn giản, thấp nhất cũng có Thánh tổ bước thứ năm đỉnh phong, qua hơi mười hơi thở bọn hắn liền bắt đầu có thể vận dụng lực lượng, bất quá đều không thể thoát ra cầm cố lực lượng kia, bọn hắn đều như rơi vào một khu vực quỷ dị, khắp nơi tràn đây trấn áp lực lượng! Chỉ là khi bọn hắn đang cố gắng vận động không thành thì lực lượng trấn áp đột nhiên như khói sương biến mất, tất cả đều trở lại như thường để lại một đám âm tình bất định, mồ hôi lạnh chảy khắp lưng...

Nguyên nhân của tất cả là do một kẻ ở cách đó hơn ba mươi dặm, Thiên Quân! Hắn đang thử vận thần thông của bản thân, thần thông đầu tiên!

“Xem như đã vận dụng tùy ý!”. Thiên Quân thu lại Vô cực thiên đồ hưng phấn nói, thần thông này hắn vận dụng bốn lần, gần như hao hết dung hợp lực lượng thì mới có thể nắm giữ được cách vận dụng nhưng uy lực của nó cũng khiến Thiên Quân vô cùng hài lòng, hôm nay lực lượng dung hợp còn cần hắn đến điều khiển mới có thể dung hợp dẫn đến tốc độ khôi phục khá chậm, chỉ khi nào nó có thể tự động dung hợp thì Thiên Quân hắn mới có thể dễ dàng vận dụng thần thông mà không e sợ tiêu hao.

Thần thông này có thể khiến một phương thiên địa bị hắn cố định tại chỗ, tất cả sinh vật trong phạm vi lực lượng lan đến đều sẽ bị cố định lại, đương nhiên kẻ bị cố định trấn áp lực lượng càng mạnh thì khả năng chống lại sẽ càng lớn, bất quá ngày sau khi lực lượng dung hợp lại đề thăng lên thì Thiên Quân cũng không nghĩ đến uy lực lúc đó sẽ cường đại như thế nào? Lúc này bất quá chỉ là do tám loại Thế tiểu thành dung hợp mà thôi, nếu là tám loại Vực lực lượng dung hợp, tám loại Chung cực lực lượng dung hợp còn đạt được uy lực đến cấp độ nào? Chỉ sợ cả thiên không, tinh vực cũng bị hắn một cái thần thông chấn áp đến không thể vận hành!

Thử hỏi khi cùng kẻ địch tranh đấu tung ra một chiêu này trấn áp cả thiên địa cũng như đối thủ không thể nhúc nhích, chỉ có mình hắn có thể vận động thì có ai có thể là kẻ địch của hắn? Cho dù là kẻ có tu vi, lực lượng cao hơn hắn một đoạn cũng có thể cũng phải nuốt hận! Hắn biết đây tất cả là do lực lượng dung hợp mang đến thần thông, uy lực vô cùng to lớn!

“Ha ha, ngươi là đệ nhất thần thông của ta, tên Chấn áp chư thiên!”. Thiên Quân cười lớn nói. Theo hắn dứt lời thì cả thiên không như cũng đồng ý nhận định mà run rẩy, một sát na này Thiên Quân Vô cực chiến thiên kinh chính thức thành hình, hắn con đường đã bước được một nửa, một ngày kia khi hắn dung hợp lực lượng đạt thập thành, bát đại lực lượng đạt đến Chung cực lực lượng thì hắn đã đến viên mãn, khi đó hắn mới đạt đến trạng thái tối thượng, bất quá đó chỉ là vấn đề thời gian mà thôi, bước khó nhất hắn đã thành công bước ra rồi!

Tất cả Thái sơ sinh linh sau khi hoàn thành chiến kinh mà không bị Thái sơ sinh linh khác giết chết thì đều thành tựu Hỗn độn cảnh lưu danh muôn đời, được xưng vô địch cùng cảnh giới!

Một ngày này Vô cực sinh, tinh không cũng đánh dấu một bước chuyển lớn...

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.