Ma Thần Thiên Quân

Chương 310: Kinh thành! Dị tượng sinh! Thiên Quân hoa!



Từ Hồng hoang bắt đầu, mỗi khi ra đời một vị đại năng đều có dị tượng khác nhau nhưng cũng phân lớn nhỏ, đây giống như một loại công nhận của tinh không vô tận dành cho tu giả đó, có những dị tượng chỉ có thể kinh động một khu rừng, kinh động một tinh cầu, thậm chí còn có kinh động cả một tinh vực!

Như ở cuối hồng hoang thời kỳ, Thái sơ sinh linh hoàn thành sáng tạo ra viên mãn chiến kinh dị tượng chính là trải dài mấy chục cái tinh vực đánh dấu sự vô địch của bọn hắn. Giống như có Thái sơ sinh sinh bị giết chết lại càng sinh ra huyết hoa khắp nơi trong mấy tinh vực... những dị tượng này đều đánh dấu một sự kiện vô cùng to lớn.

Một ngày này Thiên Quân, một cái hậu nhân đi sau nhưng về trước, dưới cơ duyên xảo hợp đạt được Thế giới thụ cây con mà thành tựu Thái sơ thân thể đồng thời nắm giữ tám loại Chung cực lực lượng hình thức ban đầu sau đó dung hợp đi theo con đường của tiền nhân mà sáng tạo chiến kinh cho riêng hắn!

Một ngày này khi hắn chiến kinh hoàn thành cả tinh không cũng lâm vào chấn động mạnh, vô số tiểu thế giới ẩn nấp trong hư không đang ở trạng thái phong ấn đột nhiên vỡ ra, phong ấn lực lượng cấp tốc giảm xuống cho phép những sinh vật bên trong đó có thể bước ra ngoài tinh không vô tận nhưng vẫn có một hạn chế đó là Hư vô cảnh Thánh hiền đại năng còn không thể hàng lâm tinh không, bọn hắn chỉ có thể nhao nhao ẩn nấp, khóa lại khí tức trốn trong các tiểu thế giới. Nhưng bọn hắn biết theo vô số tiểu thế giới ở Thái cổ ẩn đi một lần nữa quay lại gắn liền với tinh không thì trình độ cứng rắn của thiên không đã nâng cao đáng kể rồi, kỳ hạn trăm năm chỉ sợ liền rút ngắn nhiều, tối đa hai mươi năm nữa Tinh không sẽ cho phép Hư vô cảnh đại năng tồn tại. Khi đó chỉ sợ sẽ là một lần rầm rộ!

Vô số tiểu thế giới đột nhiên hàng lâm tinh không đương nhiên cũng gây nên sóng ngầm to lớn, thời đại này sinh linh cùng những sinh linh trong tiểu thế giới đi ra khó tránh khỏi những trận chiến đẫm máu, những kẻ thù từ xa xưa Thái cổ thời đại cũng dần tìm đến nhau, đương nhiên những chuyện này còn chưa nói đến, còn có rất nhiều biến đổi khác xảy ra...

Cả tinh không như lâm vào một lần xáo trộn to lớn, hư không loạn lưu tàn sát bừa bãi ngăn cách các nơi trong tinh không giống như đang định hình lại một lần, khắp nơi xảy ra hỗn loạn nhưng có nhiều đại năng lại âm thầm kinh hãi, bọn hắn biết, chỉ sợ là có dị số sinh ra rồi, có thể khiến cả tinh không lâm vào trao đảo đương nhiên không phải một cái đơn giản dị số, dị tượng này không phải là dùng đến kinh khủng để hình dung được, chỉ là không biết điều này nói lên cái gì mà thôi.

“Tinh không đột nhiên biến hóa đương nhiên không phải đơn giản, chúng ta quay lại được cố thổ chưa hẳn đã là một chuyện mừng...”. Có Hỗn độn cảnh đại năng ở một chỗ nào đó cũng bị kinh động thức tỉnh, bất quá hắn rất nhanh liền cưỡng ép bản thân khóa lại lực lượng không lộ ra chút nào, hắn không sợ tinh không uy hiếp đến mình nhưng lúc này hắn không thể vận dụng lực lượng, có nhiều thứ khác có thể uy hiếp đến hắn tồn tại ah.

“...”. Tương tự cũng có không ít đại năng bị đánh thức, bọn hắn cũng không có vận động gì nhiều, một đám đều im lặng tại chỗ mình ngủ say âm thầm quan sát, bọn hắn tuy rằng không động dụng chút nào lực lượng nhưng vẫn có thể cảm nhận rõ ràng những chuyển động xung quanh, dị biến tất có dị số, bọn hắn muốn xem rút cục là cái nào dị số.

“Nhiều nhất vạn năm nữa tinh không sẽ khôi phục như Hồng hoang Thái cổ, khi đó thiên hạ lại là của tộc ta...”. Lại có Hỗn độn đại năng lẩm bẩm.

Hỗn độn cảnh đại năng chính là đỉnh tiêm đại năng của tinh không, bọn hắn mỗi tôn đều chính là đại biểu cho quyền lực tối thượng nhưng tinh không hôm nay lại chính là sợi dây kìm lại bọn hắn, đây như một loại quy tắc bất thành văn nhưng vô cùng đáng sợ, căn bản sẽ không có Hỗn độn cảnh đại năng nào đi phá, nếu không tìm được nơi nào đó có thể để bọn hắn tồn tại thì tất cả đều sẽ tìm nơi nào đó ngủ say chờ đợi. Dĩ nhiên cũng có một chút đại năng không làm như vậy...

Thiên Quân hoàn thành chiến kinh ảnh hưởng đến cả tinh không thì đương nhiên Hư thiên bí cảnh cũng bị khuấy động lên không nhỏ, cả thiên không như khuấy động lên, thiên địa như tùy thời bị băng liệt phá toái, nếu nơi này không phải được Hỗn độn cảnh đại năng đánh xuống quy tắc thì chỉ e đã như những tiểu thiên địa khác bị phá vỡ trở lại tinh không rồi, điều này cũng khiến nhiều kẻ cảm nhận được rõ ràng.

“Chuyện gì xảy ra... Áp lực thật đáng sợ!”. Vô Đạo đang nhắm mắt tu hành trên một ngọn núi chợt mở mắt ra nhìn thiên không khiếp sợ lẩm bẩm, hắn có thể cảm nhận rõ ràng không những Hư thiên bí cảnh bị ảnh hưởng mà bên ngoài Hư thiên bí cảnh cũng bị ảnh hưởng không nhỏ, điều này cho thấy dị tượng này có lớn lao uy năng như thế nào.

Hư vô cảnh đại năng trong Hư thiên bí cảnh đều có thể cảm nhận rõ ràng tinh không biến đổi, cảm giác này khiến bọn hắn không hiểu kinh sợ nhưng cũng rất nhanh liền bị kỳ dị hiện tượng khác thay thế, không những là Hư thiên bí cảnh, cho dù là tinh không vô tận cũng xuất hiện hiện tượng này.

Một loại hoa tám cánh trắng như tuyết đột nhiên hư không sinh ra rơi xuống khắp nơi đại địa, cả tinh không to lớn khắp nơi đều tràn ngập loại này hoa tuyết tám cánh, hoa tuyết sau khi rơi xuống đại địa, nước hay đụng vào sinh vật... lập tức tiêu tán nhưng còn có vô số những tuyết hoa khác rơi xuống tạo nên một kỳ quan vô cùng khủng bố.

“Đây là...”. Vô số đại năng kinh hãi, cho dù là Hỗn độn cấp đại năng cũng động dung không thôi, hiện tượng này quỷ dị vượt qua tất cả những điều bọn hắn có thể lý giải.

Một nơi nào đó lại có những đứa trẻ nhìn thấy cảnh lạ chạy ra vui đùa không có bao nhiêu suy tư. Lại có những người không hiểu sợ hãi mà đứng trong nhà nhìn ra ngoài trời mà không biết những bống hoa tuyết kia cũng không có chút nào uy hiếp đến bản thân.

Tuyết hoa tám cánh rơi xuống khắp nơi thì cùng rơi trên tay Thiên Quân, hắn từ lúc hoàn thánh chiến kinh đã đứng ở đây cảm nhận thiên địa biến hóa, hắn cảm nhận được tất cả đều là do bản thân sáng tạo nên chiến kinh mang đến biến đổi to lớn, hắn đương nhiên không biết đến tinh không bên ngoài cũng bị hắn làm cho ảnh hưởng biến đổi nghiêm trọng.

“Đây là dị tượng do ta mà sinh sao...”. Thiên Quân vươn tay nắm lấy một bông hoa tuyết tám cánh, hắn chợt cảm thấy bản thân nên cho loại hoa này một cái tên, một cảm giác tự nhiên mà sinh ra vô cùng kỳ quái. “Như vậy liền gọi ngươi là Thiên Quân hoa!”. Hắn chợt cười nói mà không biết một câu nói này ảnh hưởng to lớn như thế nào.

Thiên Quân hoa!

Ba chữ này đột nhiên hiện lên trong đầu tất cả những ai đụng lên Tuyết hoa tám cánh, cho dù là đại năng hay thường nhân chỉ cần đã từng chạm vào tuyết hoa kia đều sẽ có cảm giác tên của loại hoa này có tên là như thế, chỉ một sát na trước bọn hắn còn không biết loại hoa này tên tuổi thì lúc này trong đầu chợt nhiều thêm một cái tên này, vô cùng kỳ quái mà xuất hiện.

“Thiên địa thừa nhận...”. Chỉ có số ít đại năng mới kinh hãi lẩm bẩm, đến bọn hắn cấp độ đương nhiên liền biết những thứ mà hầu hết tu giả không biết, một khắc trước nó còn không có tên, lúc này lại đột nhiên có tên giống như bọn hắn đã biết từ lâu lắm rồi, có thể giải thích việc này chỉ có cách nói kia mà thôi.

Sự vật tại nên dị tượng sinh ra loại hoa này được thiên địa thừa nhận, nó mặc định lạc ấn trong đầu những sinh vật khác loại hoa này tên là Thiên Quân hoa!

Tinh không vô tận có hai nơi lại có biến đổi kỳ lạ liên quan đến Thiên Quân hoa.

Một chỗ này lôi điện khắp nơi tàn sát bừa bãi, Lôi điện chỗ sâu lại càng làm cho Thánh tổ cấp cường giả cũng phải kinh sợ lùi bước, bất quá điều này cũng không ngăn cản Thiên Quân hoa hàng lâm ở đây, không những thế ngay khi Thiên Quân đặt ra cái tên này thì Thiên Quân hoa như có linh tính có rất nhiều kéo đến Lôi điện khu vực chỗ sâu như đang tập trung lại một chỗ, ở đó đang ngồi một chỗ tu luyện một cái nam tử hắc y nhìn khoảng hai lăm hai sáu đột nhiên mở mắt ra. Bất quá hắn còn chưa kịp phản ứng gì thì vô số Thiên Quân đã chui vào hắn thể nội tan biến khiến kẻ này hai con ngươi trợn trừng, bất quá hắn rất nhanh nhận ra khác biệt.

“Thiên Quân hoa! Cảm giác thật thân thuộc, là Quân nhi sao?”. Nếu Thiên Quân ở đay đương nhiên nhận ra hắc y nam tử không phải ai khác mà chính là phụ thân hắn Vũ Thế Thần. “Xem ra cũng không có chuyện gì... Huh?”. Hắn nhẹ lẩm bẩm giống như cảm nhận được gì đó thì đột nhiên há miệng kinh ngạc. “Vô cực chi lôi?”. Trong một chút đó hắn cảm nhận được bản thân nhận được một loại giống như truyền thừa, một cái tên xa lạ Vô cực chi lôi xuất hiện trong não hải của hắn. Nhắm mắt cảm nhận một chút thì hắn con ngươi lóe lên khiếp người hào quang. “Thật đáng sợ!”.

Lại là một nơi khác non xanh nước biếc giống như tiên cảnh, ở đây đang một mảnh huyên náo, rất nhiều người có nam có nữ đều đang đứng ra vươn ta đụng lấy Thiên Quân hoa, ngay khi cái tên này hiện ra trong đầu bọn họ thì đột nhiên Thiên Quân hoa như có linh tính đột nhiên lao về phía một cái thiếu nữ mười bảy mười tám tuổi chỉ có Tụ nguyên cảnh tu vi sau đó lao vào trong thể nội của nàng.

Nàng này tuy rằng còn chưa hoàn toàn lớn lên nhưng đã hiện ra là một cái bại hoại mỹ nhân, bất quá nàng lúc này đang trợn mắt kinh ngạc sau đó khuôn mặt dịu lại. “Thật quen thuộc...”. Nàng nhẹ nhàng nhắm mắt lại giống như cảm nhận lấy chút cảm giác thân thuộc ôm ấp này mà không biết biến cố bất ngờ này khiến cho nơi này một trận huyên náo.

“Xoạt!”. “Xoạt!”. Không ngừng có người hiện lên đứng bên cạnh nàng như lâm đại địch, tất cả mọi người đứng đây đều kinh nghi bất định nhìn nàng, Thiên Quân hoa quỷ dị kia đột nhiên dung nhập thân thể nàng khiến cho bản thân nàng cùng nhiều người khác kinh dị, tạm thời còn không có ai dám đụng đến nàng.

“Nói cho ta biết chuyện gì xảy ra?”. Một cái trung niên nhân uy nghiêm lạnh lùng nói. Kẻ này tu vi có chút không tầm thường, thình lình cũng có Thánh tổ bước thứ chín trung kỳ, ở tinh không vô tận lúc này chắc chắn cũng là một phương đại năng khủng bố.

“Hồi cốc chủ! Là cái kia Thiên Quân hoa không biết là có chuyện gì đột nhiên lao vèo thể nội nàng, hình như là ngay khi cái tên kia hiện ra...”. Một cái thanh niên đứng ra khom lưng nói. Bọn hắn đương nhiên không giải thích được cái tên kia vì sao xuất hiện ah.

“Huh...”. Gọi là cốc chủ mày khẽ nhướng lên. “Nàng là cái nào chi mạch?”. Nói đoạn chỉ tay vào thiếu nữ kia nói.

“Hồi cốc chủ, nàng là cô nhi được lão nhặt về!”. Một cái lão ẩu nhìn như sắp chết hơi bước lên cung kính nói. “Thấy nàng tư chất thông tuệ nên mới đem vào trong cốc nuôi dưỡng, không biết hôm này lại xảy ra điều kỳ quái...”.

“Uhm...”. Đột nhiên đang nhắm hai mắt thiếu nữ kia chợt mở ra, hai con ngươi như tinh thần lấp lánh nhìn mọi người xung quanh, ngay sau khi nhìn thấy đám người trước mặt liền kinh hãi quỳ xuống. “Liên Hoa gặp qua cốc chủ cùng các vị trưởng lão!”.

“Huh! Đứng lên đi, nói cho bổn cốc chủ biết, vừa rồi là có chuyện gì? Ngươi cảm giác như thế nào?”. Gọi là cốc chủ phất tay một cái một đạo nhu lực chợt sinh ra nâng nàng lên khẽ hỏi.

“Dạ?”. Liên Hoa hơi chút kinh ngạc, lần đầu tiên nghe được cốc chủ nhẹ giọng như vậy ah! “Con không biết có chuyện gì xảy ra, chỉ biết Thiên Quân hoa kia đột nhiên lao đến chỗ con, cảm giác có chút thân thuộc giống như là người thân của con, bất quá cũng rất xa lạ!”. Nàng hơi chút cúi đầu nói.

“Không biết? Cảm giác thân thuộc?”. Cốc chủ mày hơi nhíu. “Còn có gì nữa?”. Hắn trong lòng lại là kinh đào hải lãng, không lẽ nói đại năng gây nên dị tượng vừa rồi là người thân của thiếu nữ này? Cho dù không phải thì chỉ e cũng có quan hệ mật thiết, nha đầu này là cô nhi nên không nhận ra cũng không lạ.

“Giống như truyền cho ta công pháp!”. Liên Hoa hơi chút rụt rè nói.

“Công pháp?”. Cốc chủ khiếp sợ không thôi, lại có thể thông qua dị tượng truyền công pháp cần đến đại thần thông gì? Hắn khiếp sơ đương nhiên cũng khiến nhiều kẻ sau đó cũng khiếp sợ, trong đó thậm chí còn có nhiều kẻ lóe lên nguy hiểm quang mang, công pháp kia cường đại đến đâu?

“Tên là gì?”. Cốc chủ kìm hãm sợ hãi nói. Biết đâu là một loại tối thượng công pháp nào đó, như vậy hắn nhặt được bảo rồi.

“Vô cực cửu âm kinh!”. Liên Hoa có chút rụt rè nói, nàng cả đời còn chưa nhìn thấy tình cảnh này đâu.

“Kinh pháp đâu, còn không mau giao ra...”. Lúc này đã có kẻ không nhịn được đột nhiên ra tay hướng Liên Hoa xuất thủ, kẻ này tu vi cũng có Thần tôn đỉnh phong, mục đích đương nhiên là muốn cưỡng ép giao ra kinh pháp kia. Chỉ là bất ngờ phát sinh...

“Bồng...”. Dưới chân Liên Hoa đột nhiên sinh huy, một vòng sáng trống rỗng xuất hiện, chính xác hơn chính là một bông hoa tuyết tám cánh cùng Thiên Quân hoa giống nhau y đúc, chỉ khác đó là nó to lớn hơn nhiều, khoảng một trượng có hơn một chút. Liên Hoa đứng bên trong Thiên Quân hoa bao phủ phạm vi, tên kia công kích đến gần nàng thì Thiên Quân hoa khẽ động một chút, cảm giác lạnh lẽo chợt hàng lâm, tên kia công kích Liên Hoa còn chưa đạt được mục đích đã bị chém thành mấy chục mảnh, phía sau đám người cốc chủ cũng không tự chủ lui lại mấy bước, một đám kinh hãi nhìn dưới chân Liên Hoa Thiên Quân hoa bóng mờ.

“Ah...”. Liên Hoa hoa dung thất sắc thét lên một tiếng, nàng còn là lần đầu nhìn thấy cảnh tượng chém giết thê thảm như vậy, một chút trước còn lành lặn, chớp mắt sau đã bị chém thành thịt vụn, máu tươi vương vãi khắp nơi. Không những thế tất cả giống như là do Thiên Quân hoa bóng mờ dưới chân nàng gây nên...

“Tự động hộ chủ...”. Cốc chủ một đám kinh hãi, ai mà biết được Thiên Quân hoa kia lại có kinh khủng uy năng như vậy? Một cái Thần tôn liền không chút nào phản kháng đã bị chém thành thịt vụn, Thiên Quân hoa cũng quá đáng sợ rồi!

Cốc chủ con ngươi cấp tốc lưu chuyển sau đó mỉm cười hòa ái, cũng không vì Liên Hoa “vô tình” giết một cái Thần tôn mà tức giận. “Ngươi có nguyện ý nhận bổn cốc chủ làm sư phụ?”. Hắn hướng Liên Hoa nói. Chỉ cần lưu lại nàng trong cốc còn sợ không có một ngày nàng truyền lại cái kia Vô cực cửu âm kinh? Thiên Quân hoa tự động thủ hộ nàng đã kinh khủng như thế, chỉ e cái kia kinh pháp còn muốn khủng bố.

“Hoa nhi, còn không mau tạ ơn cốc chủ?”. Lão ẩu ban nãy nói nhặt Liên Hoa đang kinh sợ ngây người nghe như vậy thì vội nói. Bà ta dù sao cũng là người mang nàng về đây, Liên Hoa đương nhiên là nghe lời bà ta nhất.

“Dạ?”. Liên Hoa ngẩn người sau đó cúi đầu hướng Cốc chủ kia. “Đệ tử nguyện ý!”. Nàng bất quá mới mười chín mà thôi, lại là người sống khép kín, chỉ nghe lời lão ẩu kia nên cũng không bài xích nhiều.

“Ha ha! Tốt! Theo bản cốc chủ vào nội cốc đi!”. Cốc chủ nghe vậy thì cười lớn sau đó quay đầu hướng bên trong cốc bước đi. Liên Hoa ngay sau đó cũng chạy theo, nàng cũng chỉ Tụ nguyên cảnh sơ kỳ mà thôi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.