Ma Thần Thiên Quân

Chương 642: Tiêu thất



“Xoạt..”. Uỳnh...”. “Rầm...”. Thiên Quân đao hạ xuống, cự đại đầu lâu cùng tử kim máu huyết vương vãi khắp nơi, Huyền Ưng Thiên Đế cho dù tại thời khắc mấu chốt tránh được thàn thông Trấn áp chư thiên mà vận dụng tất thảy lực lượng bảo vệ nơi phần cổ nhưng cũng chỉ có thể cản được hai đao của Thiên Quân, đầu lâu bị chém xuống thì kết cục của hắn có thể nghĩ được.

“Hỗn độn cảnh chuyển sinh có được sinh mệnh lực vô cùng cường đại nhưng sẽ cũng là có hạn, mà ngươi đã đến giới hạn đó rồi!”. Thiên Quân một đao chém xuống đầu lâu của Huyền Ưng Thiên Đế nhưng cũng không có dừng lại lạnh lẽo nói. Dứt lời thì tay trái vỗ vào chỗ phần cổ bị chém đứt kia, Thái sơ chân hỏa như là nước lũ chảy vào thể nội của Huyền Ưng Thiên Đế, hắn cảm nhận được linh hồn của Huyền Ưng Thiên Đế đang ẩn nấp trong bộ phận thân thể này.

“Ah! Tha cho ta, ta sẽ không...”. Huyền Ưng Thiên Đế linh hồn lập tức truyền âm cho Thiên Quân cầu xin nhưng cũng liền im bặt, Thái sơ chân hỏa đi qua liền đem linh hồn của hắn thiêu tẫn, cứ như thế một cái Hỗn độn cảnh chuyển sinh đại năng bị Thiên Quân chém giết.

“Ông...”. Thiên Quân hoa lại từ thể nội của Thiên Quân lao ra, chưa đến ba hơi thở sau Thiên Quân hoa liền đã quay trở lại thể nội của hắn, hai mắt hơi híp lại nhìn nơi phương xa một chút hắn liền khẽ phất tay lên ra hiệu. “Đi thôi!”. Hắn hiện tại bảo trì trạng thái bí ẩn, những kẻ ở bên trong Hỗn nguyên đại chiến trường hiện tại sẽ không biết hắn là ai, lưu lại chỗ này đương nhiên không phải chuyện tốt, trước tiên tìm một chỗ ở lại thì hơn.

Thần Quân tay khẽ nắm lại liền thu lại Ca lâu la thi thể, tiếp đó cũng mang lên Độc Cô Kiếm đi theo Thiên Quân, bọn hắn đương nhiên cũng hiểu được trận chiến ở đây tuy rằng ngắn ngủi nhưng chết đi cường giả đều không phải tầm thường, chắc chắn sẽ gây nên một trận rung chuyển trong Hỗn nguyên đại chiến trường, bọn hắn nếu cứ đứng trước đầu sóng ngọn gió thì cũng chưa chắc đã có thể bảo toàn xuống dưới, dù sao thì trong Hỗn nguyên đại chiến trường này vẫn còn có Tam thập lục đại Thánh vương, bọn hắn có những kẻ chưa chắc đã dưới Thiên Quân, nếu liên thủ với nhau thì Thiên Quân chưa chắc đã ở thế bất bại được.

Chém Bán bộ Hỗn độn cảnh Lưu Bá Thần, Ca lâu la, Huyền Ưng Thiên Đế đã thể hiện ra nhóm người Thiên Quân cường đại khủng bố, do đó cũng không có kẻ nào dám tiếp tục cản đường hay dám đi dò xét Thiên Quân mấy người, sau khi thu lại toàn bộ chiến lợi phẩm thì bọn hắn liền ngênh ngang rời đi trước con mắt sợ hãi của rất nhiều tu giả ở đây, đúng như bọn hắn suy đoán, quả nhiên đã có một vị có thể sánh ngang Tam thập lục Thánh Vương tầng thứ đi vào Hỗn nguyên đại chiến trường, nơi này trong tương lai gần sẽ không được bình tĩnh!

Bỏ lại phía sau đám người sợ hãi, Thiên Quân năm người một đường đi vào Hỗn nguyên đại chiến trường chỗ sâu, tuy nói trong này cơ bản đã có phân chia địa vực lãnh thổ rõ ràng nhưng vẫn có không ít chỗ là vô chủ, cơ bản là không có người đến. Thiên Quân năm người đi đến một chỗ như thế, tại đây cơ bản là không hề có chút nào sinh mệnh khí tức, điều này cho thấy đã rất lâu rồi còn không có tu giả đến đây.

“Uhm! Chọn chỗ này đi!”. Đi đến một chỗ sơn mạch, Thiên Quân xác định đã không có người âm thầm đi theo thì chỉ xuống một chỗ nói. Trên đường đi hắn đương nhiên cũng bảo trì bí ẩn, những kẻ đi theo hắn không ngại cho bọn hắn một cái kết cục bi thảm, đi nửa canh giờ thì cơ bản đã không kẻ nào dám bám theo, sau ba canh giờ thì căn bản đã không ai biết Thiên Quân mấy người là ai, xác định không có người thì hắn mới dừng lại, tạm thời hắn cần dừng lại tiêu hóa những gì thu được.

Năm người đi xuống thì liền đến trước một chỗ sơn động khá lớn, đường kính cửa động cũng phải gần một trượng, sâu vào bên trong thì có chút tăm tối, nếu không có linh thức quét vào thì khó mà nhìn thấy tình hình ở bên trong. Quan trọng nhất đó là vị trí của nó khá bí ẩn, nếu không đi xuống nhìn thì rất khó nhìn thấy, dây leo cùng cổ thụ cơ bản đều đã che lấp.

“Vật này cho ngươi!”. Đi đi xuống thì Thiên Quân ném cho Độc Cô Kiếm một cái nhẫn trữ vật, đây là chiến lợi phẩm khi chém giết Lưu Bá Thần, Thiên Quân còn không có nhìn vào trong đó có vật gì, đối với hắn mà nói thì tinh túy của đại năng đã là tốt nhất rồi, những vật khác hắn tạm thời không có ý định thu lấy.

“Đây là...?”. Độc Cô Kiếm vươn tay bắt lấy nghi hoặc nhìn sang hỏi.

“Là của Lưu Bá Thần, hắn chính là một trong bốn kẻ phản bội Hạo Thiên Thần địa ta trong lần đại chiến trước, tab mới rồi đã đem hắn giết chết!”. Thiên Quân lạnh nhạt nói. “Những vật trong đó đều là của ngươi, kiểm tra xem có thứ gì hữu ích với ngươi hay không, chúng ta sẽ tạm thời ở đây một thời gian ngắn!”.

“...”. Độc Cô Kiếm ánh mắt hơi đổi nhưng cũng rất nhanh liền biến kiên định lên, hắn biết lúc này tốt nhất chính là không ngừng nâng cao thực lực lên một tầng cao mới, cũng chỉ có như thế mới có thể như Thiên Quân lúc này. Tuy không đến mức hoành hành vô kị nhưng cũng có được năng lực tự mình đảm đương một phía, tất cả đều lấy thực lực ra nói chuyện. “Đa tạ!”. Cuối cùng hắn cũng khẽ nói ra hai chữ.

“Ngươi cường đại với ta chính là một chuyện tốt!”. Thiên Quân từ chối cho ý kiến cười nhạt nói. Nói đoạn thì cũng dẫn đầu đi vào sơn động, bên ngoài tuy được dây leo che đây có chút ẩm thấp nhưng bên trong lại khá khô ráo, qua linh thức thì hắn thấy được sơn động này rất sâu, bên trong không gian thậm chí lại càng được mở rộng, chỗ này cho dù đồng thời ngồi hơn trăm người cũng không có cảm giác chật hẹp, không khó để suy đoán ra sơn động này trước đây cũng được tu giả ở vào tu luyện, chỉ là không biết vì nguyên nhân gì mà tốc độ cô đọng Hư vô chi lực giảm đi, những kẻ tạo nên chỗ này đã rời đi, thời gian có lẽ cũng ở rất lâu rồi.

Đi vào phía sau thì năm người cũng riêng phần mình ngồi xuống tu hành, ngoại trừ Độc Cô Kiếm ra thì mấy người còn lại cũng đều có chút hao tổn, cần điều hòa lại một chút. Bất quá nói là như thế nhưng Độc Cô Kiếm cũng không có nhàn rỗi, hắn nhưng được phân công nướng thịt Ca lâu la, đây cũng chính là chỗ năng lượng mà hắn cần để cung cấp cho Bản nguyên lực lượng đang biến hóa của mình, Thiên Quân sau khi ném ra mấy loại Thánh dược cùng Thần dược thì đã không nhìn đến nữa, hắn có chuyện khác cần làm hơn nhiều.

Mà theo Thiên Quân mấy người ở vào sơn động bí ẩn này không lâu thì Hỗn nguyên đại chiến trường cũng xuất hiện một hồi rung chuyển địa chấn, thành danh lâu năm đại năng Hỗn độn cảnh chuyển sinh Huyền Ưng Thiên Đế bị bí ẩn thiên kiêu giết chết, không những thế kẻ này sát tính ngập trời còn giết đi một vị Bán bộ Hỗn độn cảnh của Trường Thanh Thần địa cùng Ca lâu la tộc một cái tộc nhân, chuyện này cũng tương đương với chọc nộ hai cỗ thế lực hùng mạnh phía sau bọn hắn, mà trước hết đó là tại Hỗn nguyên đại chiến trường này thì hắn đã động nộ hai vị Thánh vương!

Trường Thiên Thánh Vương và Phượng Hoàng Thánh Vương đều là Hỗn độn cảnh chuyển sinh, người trước tu vi đã đến Hư vô cảnh giai đoạn thứ tư hậu kỳ, thực lực thâm bất khả trắc, thế nhưng kẻ sau mới là kẻ đáng sợ, đơn giản là vì hắn được liệt vào top mười vị Thánh Vương mạnh nhất, nếu hai vị này đồng thời xuất hành đi truy sát thì vị bí ẩn thiên kiêu kia rất khó có thể chống lại, nhất là khi có dự đoán nếu hắn gặp phải Phượng Hoàng Thánh Vương thì cơ hội sống sẽ bằng không!

Mà đúng như dự đoán, ba ngày sau đó thì Trường Thiên Thánh Vương cùng Phượng Hoàng Thánh Vương đồng thời hạ xuống sát lệnh, chỉ cần ai tìm kiếm được tung tích của kẻ bí ẩn kia đem thông báo cho bọn hắn thì có thể đến trung tâm lãnh địa của bọn hắn tu hành mười năm, mà tại chỗ kia tương truyền có thể gấp ba lần tốc độ cô đọng, tạo ra Hư vô chi lực so với bình thường, điều này đã dẫn đến có rất nhiều kẻ liều mạng vì bọn hắn tìm kiếm kẻ bí ẩn kia tung tích. Đối với những Hư vô cảnh không có thế lực chống lưng thì đây chính là một cơ hội vô cùng lớn để nhanh chóng đề thăng thực lực, cơ bản là không người không động tâm.

Bất quá lúc này những kẻ tìm kiếm mới nhận ra một điều đó là ngày đó những kẻ âm thầm theo đuôi Thiên Quân mấy người đều tại trên đường bị giết chết, ngày đó đã không có ai dám đi theo Thiên Quân mấy người, bọn hắn cứ như thế hư không tiêu thất, một chút tung tích cũng không để lại. Mà điều này cũng cảnh báo những kẻ muốn đi tìm kiếm tung tích của mấy người Thiên Quân, nếu bị Thiên Quân phát hiện bị theo dõi thì chắc chắn sẽ bị giết, làm việc rồi thu lợi từ một vị Thánh Vương là tốt nhưng nếu vô tình đắc tội một vị hư hư thực thực có được thực lực không dưới Thánh Vương tầng thứ thì cho dù có bị giết chết cũng không ai đứng ra minh oan cho mình đâu.

Thiên Quân giết mấy kẻ kia được mười ngày thì bên trong Hỗn nguyên đại chiến trường đã sôi trào lên rất nhiều rồi, Thiên Quân đám người tin tức một chút cũng không có như thể bọn hắn đã biến mất trong Hỗn nguyên đại chiến trường, mà hai vị Thánh Vương kia cũng đã chính thức ra mặt tìm kiếm, thậm chí đã đi vào lãnh địa của mấy vị Thánh Vương khác thăm hỏi, đương nhiên cũng đã có chút ma sát, sau đó nhưng lại càng có thêm sáu vị Thánh Vương khác tìm kiếm tin tức của Thiên Quân mấy người, mục đích trong đó lại không có ai biết. Ngoài đó ra chính là đã nổi lên một tràng chiến tranh đoạt địa bàn, Huyền Ưng Thiên Đế chết đi thì nguyên bản lãnh địa của hắn vốn là một chỗ phúc địa đương nhiên sẽ có kẻ đến tranh đoạt, mà lần này là do hai vị Thánh Vương đứng ra tranh đoạt nên cơ bản là không người dám nhúng tay, tranh đoạt chỗ này là do Huyền Vũ Thánh Vương và Thao Thiết Thánh Vương hai vị Thánh Vương đứng ra, đánh giết đã có mấy lần vô cùng kịch liệt nhưng chưa có bên nào dành được ưu thế, tạm thời lui binh.

Lại là năm ngày nữa trôi qua, Hỗn nguyên đại chiến trường càng không được bình tĩnh, có người nghi ngờ Thiên Quân mấy người vì sợ mấy vị Thánh Vương truy sát nên đã đi ra Hỗn nguyên đại chiến trường, hai vị Thánh Vương kia đều là Hỗn độn cảnh chuyển sinh nên cơ bản là không thể ra ngoài Hỗn nguyên đại chiến trường được, nếu Thiên Quân mấy người thực đã đi ra thì đây không thể nghi ngờ được chính là lựa chọn chính xác, đợi một thời gian nữa quay lại cũng không phải không được. Bất quá những suy đoán này chỉ e sẽ phải thay đổi rồi, hôm nay, sau nửa tháng tiêu hóa lực lượng mà thông qua chém giết thu được, Thiên Quân đã tỉnh lại.

“Cho dù không chém giết Phượng Hoàng Thánh Vương thì nội trong hai năm nữa ta có thể để bát đại chi hải đều đạt đến Vực cấp, đến lúc đó lại dành chút thời gian dung hợp chúng lại, Hỗn nguyên đại chiến trường này ta một tay liền có thể đem lật úp!”. Thiên Quân hai mắt thanh minh rõ ràng mở ra thở nhẹ một hơi nói. Chém giết Huyền Ưng Thiên Đế hắn đã thu được Thiên phạt lực lượng đạt chung cực cấp độ, nửa tháng tiêu hóa thành công thì hắn đã đem nó hóa vào Thiên phạt chi hải, lúc này ngoại trừ Luân hồi chi hải ra thì bảy chi hải còn lại đều đã có Chung cực lực lượng hòa vào, ngày bát đại chi hải đều đạt đến Vực cấp lực lượng đã không xa!

“Chém giết Ca lâu la sẽ dẫn đến Phượng Hoàng Thánh Vương động nộ thì thôi, không ngờ được Trường Thanh Thần địa cũng có Hỗn độn cảnh chuyển sinh đạt đến cấp độ Thánh Vương, kẻ này chắc chắn sẽ tìm đến ta!”. Thiên Quân sau đó ánh mắt lại lập lòe lẩm bẩm. “Phượng Hoàng Thánh Vương là cái lợi hại đại năng, đối mặt với hắn ta cần có chuẩn bị mới được!”. Tuy rằng hắn có tự tin đem Phượng Hoàng Thánh Vương cho giết chết nhưng vẫn cần thận trọng mới được, có thể lọt vào top mười Thánh Vương mạnh nhất thì Phượng Hoang Thánh Vương này không phải là kẻ tầm thường. Về phần Trường Thiên Thánh Vương, nếu để Thiên Quân hắn thấy được thì chắc chắn sẽ đem chém giết.

“Hạo Thiên Thần địa ta cũng có một vị Hỗn độn cảnh chuyển sinh là Linh Vân tiền bối chưa đạt đến Thánh Vương tầng thứ, không biết nàng đang ở chỗ nào?”. Linh Vân là Hỗn độn cảnh chuyển sinh của Hạo Thiên Thần địa, trước đây Thiên Quân còn không biết nhưng thông qua trí nhớ của Lưu Bá Thần cùng Huyền Ưng Thiên Đế thì đã biết được vị này nữ tính đại năng. Nàng này đi vào Hỗn nguyên đại chiến trường về sau cũng có chút bí ẩn, đã từng bị kẻ địch là Trường Thiên Thánh Vương truy sát qua, truyện này Thần địa bên kia cho dù biết cũng vô pháp nhúng tay, chỉ có thể để nàng tự mình đi làm. Về sau đúng là đã tránh được truy sát nhưng không có tung tích rõ ràng mà thôi.

“Thôi bỏ đi! Đợi ta đem Phượng Hoàng Thánh Vương giết chết lại nói, đến lúc đó giương lên đại kỳ của Hạo Thiên Thần địa ta, không sợ nàng ta không đến!”. Suy nghĩ chốc lát hắn lắc đầu nói. Hiện tại hắn tốt nhất vẫn không nên để lộ thân phận thì hơn.

“Thiếu gia!”. Thấy Thiên Quân tỉnh lại thì Ám Vũ cũng đi đến, nàng thời gian này cơ bản đều là tại diễn sinh Hư vô chi lực cùng hộ pháp, đã có chút nhàm chán. Mà theo hắn tỉnh lại thì Thần Quân, Ma Quân, Độc Cô Kiếm cũng lần lượt tỉnh lại.

“Uhm! Cũng đến lúc chúng ta ra ngoài đại chiến một lần rồi!”. Thiên Quân cũng đứng lên khẽ cười nói. Hắn ánh mắt liếc nhìn một vòng rồi cố định lên Độc Cô Kiếm, người sau thời gian này cơ hồ đều là tại tiêu hóa lực lượng tinh túy trong huyết nhục của Ca lâu la đến cung cấp đến cho Bản nguyên đang không ngừng biến đổi của mình, lúc này khí thế so với dĩ vãng đã mạnh hơn mấy phần, toàn thân kiếm quang ẩn hiện, khí tức thế nhưng lại trầm tĩnh, dĩ nhiên là đã có bước tiến dài, vẫn đang trong thời gian không ngừng lớn mạnh. Nói đoạn sau đó cũng đi đầu bước hướng ra ngoài sơn động, hắn nửa tháng nay yên tĩnh đủ rồi.

“Hắc hắc, ta cũng muốn thử một chút thực lực của mình!”. Đi cuối cùng nhất chính là Độc Cô Kiếm, hắn cảm thấy toàn thân khí lực chạy chồm, theo Bản nguyên thay đổi biến mạnh thì cảm nhận kiếm đạo lại càng thêm mạnh một phần, thực lực vượt xa lúc trước, muốn đi tìm kẻ nào đó đến thử kiếm một chút.

“Ha ha, sẽ không thiếu cơ hội cho ngươi!”. Thiên Quân nghe vậy thì quay đầu cười cười nói.

Tác giả: Đế Thanh

Thần cmn hào

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.