Thiên Quân ước chiến Phượng Hoàng Thánh Vương bên trân Phượng Hoàng phong thời gian chớp mắt đã đến, thời gian vẫn còn có hai canh giờ thì phía trên Phượng hoàng phong chợt xuất hiện một cỗ uy áp mạnh mẽ bá đạo tuyệt luân, nhiều người nhìn lên thì có thể thấy được một con hoàng kim cự điểu cô cùng thần tuấn đang ngự trị phía trên Phượng Hoàng phong chi đỉnh, kẻ ngu cũng có thể đoán được đó đương nhiên chính là Phượng Hoàng Thánh Vương bản thể, mà hắn dĩ nhiên là đang thị uy đối với kẻ địch còn không có đến đây.
“Không đủ hai canh giờ nữa mà tên kia vẫn chưa đến, các ngươi nói hắn sẽ không phải chỉ trêu đùa Phượng Hoàng Thánh Vương chứ?”. Phượng Hoàng phong bên dưới tụ tập rất nhiều tu giả, lúc này tại một chỗ có một nhóm tu giả nói chuyện với nhau.
“Hắc! Hắn làm như thế thì không những là đắc tội Phượng Hoàng Thánh Vương thì tất cả những tu giả đến đây quan chiến cũng không tha cho hắn, lần này hắn nếu không dám đến thì Hỗn nguyên đại chiến trường này đã không có chỗ nào cho hắn, còn dám ở lại đây thì chỉ như chuột chạy qua đường, người gặp người đánh...”. Một cái tu giả khác quái dị nói.
“Cẩn thận cái miệng của ngươi, ta không biết hắn đến hay không nhưng nếu tên kia biết ngươi dám nói những lời này thì chỉ e ngươi không sống được trong Hỗn nguyên đại chiến trường này!”. Một vị Hư vô cảnh đỉnh phong nhìn sang khinh thường nói. Tên kia bất quá cũng chỉ Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba mà thôi, vị bí ẩn thiên kiêu kia có thể đem Hỗn độn cảnh chuyển sinh Huyền Ưng Thiên Đế đã tu hành đến Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba đỉnh phong thì một dạng Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba đỉnh phong ở trước mặt hắn chỉ e không đủ nhìn, một quyền đánh giết.
“Vậy cũng không biết được! Ta cũng nghĩ tên kia chỉ là mạnh miệng mà thôi, Phượng Hoàng Thánh Vương chính như đại năng như mặt trời ban trưa, nghe nói hắn nội trong ba mươi năm nữa là có thể thành tựu Hỗn độn cảnh, thực lực của hắn hôm nay chỉ e đã không kém một số kẻ mới đột phá Hỗn độn cảnh, Hỗn nguyên đại chiến trường này không người dám tự nói tự tin đả bại được hắn, lúc này tên kia dám đến chỉ e là đến nạp mạng mà thôi!”. Một đám tu giả nhao nhao nói chuyện thì một cái lão giả mở ra hai mắt nhìn sang lạnh nhạt nói, hắn một tia khí tức tỏa ra liền để xung quanh đám tu giả kinh sợ lùi lại, lão giả kia thình lình lại là một vị Bán bộ Hỗn độn cảnh! Đừng xem Thiên Quân có thể tìm đến chém giết tầng thứ này cường giả mà khinh thường, cho dù là tại trong Hỗn nguyên đại chiến trường này cấp độ này đã là thượng tầng rồi, nếu không phải xuất hiện số ít thiên kiêu cùng Hỗn độn cảnh chuyển sinh đại năng thì bọn hắn mới là những kẻ thống trị cốt yếu của nơi này.
“...”. Theo vị Bán bộ Hỗn độn cảnh này mở lời thì nhóm tu giả này đã không còn nói nhiều nữa, bọn hắn tuy rằng có bàn luận nhưng cũng không dám nói quá to, thỉnh thoảng bọn hắn lại kính sợ nhìn lên Phượng Hoàng phong đỉnh cái kia thần tuấn dị thường phượng hoàng, vị kia chính như là thần long thấy đầu không thấy đuôi Phượng Hoàng Thánh Vương.
Nhóm nhỏ tu giả nói chuyện phiếm như trên cũng không phải ít, bọn hắn cơ bản đều là đang nói xem Thiên Quân có đến đây hay không, bọn hắn thậm chí còn đang phân tích lợi hại của việc Thiên Quân đến đây, bất quá theo như số đông mà nói thì Thiên Quân cho dù đến hay không đến thì cũng đều sẽ gặp đến bất lợi. Đến sẽ phải trực tiếp đối mặt với cái loại như là vô địch đại năng trong Hỗn nguyên đại chiến trường, sống chết liền khó nói, nếu là không đến thì không những là có ô danh mang theo hết đời mà tương lai khó lòng đi vào Hỗn nguyên đại chiến trường này tu luyện, Phượng Hoàng Thánh Vương không nói, những vị Thánh Vương khác đến đây quan chiến cơ bản đều bị hắn đem ra tiêu khiển, đến lúc đó bị phần đông Thánh Vương ghi hận lên thì cho dù lại cường đại hơn nữa cũng đừng hòng đặt chân vào trong Hỗn nguyên đại chiến trường tu luyện.
Phượng Hoàng Thánh Vương đi ra thì càng làm cho không khí càng thêm khẩn trương, một trận chiến thư hùng có hay không xảy ra khiến cho rất nhiều tu giả chờ mong, từng cái từng cái ánh mắt cũng linh thức không ngừng lan tràn hướng ra bên ngoài, bọn hắn đều muốn nhìn xem kẻ khiêu chiến kia đã đi đến đây hay chưa. Nếu kẻ bí ẩn kia thực sự muốn khiêu chiến thì khi gặp Phượng Hoàng Thánh Vương đi ra khiêu khích như thế cũng nên xuất hiện rồi mới phải, bất quá nửa canh giờ trôi qua vẫn không thấy kẻ khiêu chiến hiện thân, thật sự khó đoán hắn là hoảng sợ không dám đến hay còn là chưa kịp thời đuổi đến.
...
Tại chỗ kia, Thiên Quân nhưng đã nhìn thấy Phượng Hoàng Thánh Vương khiêu khích từ phía xa, hắn lúc này đang đạp không nhàn nhã đi về phía Phượng Hoàng phong, Thần Ma nhị Quân đã bị hắn thu vào thể nội thế giới, Ám Vũ ở lại cùng Độc Cô Kiếm, đợi cho người sau tỉnh lại thì sẽ đuổi đến, Thiên Quân là đang đi trước một bước.
“Bất tử phượng hoàng sao? Hôm nay Thiên Quân ta cũng muốn nhìn một chút, ngươi đứng trước Thiên Quân đao của bản thiếu gia ta liệu rằng có thể bất tử!”. Hắn nhìn phía phương xa Phượng Hoàng phong đã hiện ra trước mặt lạnh lẽo nói.
Đi cũng không lâu thì hắn cũng đã đến đoạn sơn mạch phần đông tu giả dừng lại quan chiến, lúc này cũng đang có rất nhiều tu giả đang chạy đến đây quan chiến nên Thiên Quân đi đến cũng không quá bắt mắt, chỉ có đó là hắn bề ngoài chỉ như cái nam hài mười tuổi trên dưới đúng là để cho không ít cường giả đi qua hắn âm thầm kinh dị, bọn hắn đều nhìn lại bản thân Thiên Quân một hai lần.
Càng đi đến gần Phượng Hoàng phong thì Thiên Quân lại càng thêm cảm nhận rõ ràng Hỗn nguyên đại chiến trường chỗ tốt, tại đây nếu tu luyện thì tốc độ diễn sinh Hư vô chi lực sẽ nhanh hơn năm phần, có thể đoán được đứng ở Phượng Hoàng phong tu luyện sẽ có hiệu quả mạnh như thế nào, mà chỗ đỉnh núi kia bị Phượng Hoàng Thánh Vương quanh năm ở lại sẽ lại có tác dụng mạnh mẽ như thế nào?
Lại nói đến Phượng Hoàng phong, nói này nguyên bản cũng không có tên như thế, chỉ là từ khi Phượng Hoàng Thánh Vương đến đây chiếm đất xưng vua thì thời gian mấy trăm năm đến nay nơi này đã có cái tên như này, đợi một thời gian nữa Phượng Hoàng Thánh Vương đột phá Hỗn độn cảnh rời đi Hỗn nguyên đại chiến trường thì nơi này tám chín thành sẽ đổi chủ, đến lúc đó nó sẽ có cái tên khác.
“Không trách Hắc Liên đám người lại có cái ý nghĩ liên hợp tu giả trong Hỗn nguyên đại chiến trường lại, loại này bảo địa chính là vạn vạn khó kiếm, Phượng Hoàng Thánh Vương lại chiếm lấy cho số ít thuộc hạ của mình tu luyện, bên trong không gian vẫn còn rất nhiều nhưng không cho kẻ khác đi vào tu hành, dĩ nhiên là gây nên tình trạng kẻ ăn không hết người lần không ra, lâu dần đã dẫn đến bất mãn vô cùng lớn. Tương lai sớm muộn cũng sẽ xảy ra một trận chiến như thế!”. Thiên Quân nội tâm thầm nghĩ lẩm bẩm.
Bất quá nghĩ đi cũng phải nghĩ lại, bọn người Hắc Liên hành vi cũng không sai biệt nhiều, thế nhưng lại có mấy kẻ được như đám người Hắc Liên Thánh Vương có thể chống lại thậm chí vượt qua Hỗn độn cảnh chuyển sinh đại năng? Hỗn nguyên chiến trường đa phần bảo địa đều rơi vào trong tay Hỗn độn cảnh chuyển sinh, như thế thì tu giả thông thường chắc chắn sẽ là hướng thù hận đến những Hỗn độn cảnh chuyển sinh kia sẽ càng nhiều.
Cách Phượng Hoàng phong chưa đầy mười dặm thì Thiên Quân mới dừng lại ngẩng đầu nhìn lên phía trên đỉnh núi hoàng kim cự điểu, cho dù khoảng cách không phải là ngắn nhưng hắn có thể cảm nhận được từ phượng hoàng kia quanh thân phát tán lực lượng chính là Luân hồi chi lực vô cùng mạnh mẽ, nó dĩ nhiên là đã đạt đến Chung cực cấp độ.
“Phượng Hoàng Thánh Vương, bản thiếu gia ta đã đến!”. Hít một hơi sâu hắn mở miệng nói, giọng nói mang theo hùng hồn lực lượng truyền khắp Phượng Hoàng phong cũng như sơn mạch xung quanh, vô số tiếng huyên náo bên cũng theo đó im bặt.
“Phượng Hoàng Thánh Vương, bản thiếu gia ta đã đến!”.
Âm vang truyền đi giống như mãi mãi không dứt, chớp nhoáng im lặng thì vô số đạo linh thức, ánh mắt lập tức hướng đến trên người Thiên Quân, chính là bên cạnh hắn những tu giả đang phi hành qua lại cũng đều ăn ý lùi lại một khoảng cách với hắn. Kinh ngạc, kinh sợ, giật mình... Đủ loại tâm tình biểu hiện khi nhìn đến Thiên Quân, sau đó chính là sôi trào âm thanh truyền đến.
“Hắn đến rồi, chính là cái kia bí ẩn thiên kiêu...”.
“Quả đúng như lời đồn, hắn nhìn như cái nam hài mười tuổi trên dưới...”.
“Ah! Làm sao lại chỉ có Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất, hắn đang ẩn dấu tu vi sao?”.
“Kẻ này không lẽ là hư không hiện ra? Có được thực lực như này mà trước nay một chút tiếng gió cũng không có, không biết là thế lực nào âm thầm bồi dưỡng đi ra quái vật!”.
“...”. Đủ loại nghi vấn hướng đến Thiên Quân nhưng đương nhiên không được hồi đáp, Thiên Quân trước mặt nhưng đã nhiều hơn một người thanh niên hai bảy hai tám tuổi, kẻ này mang y phục hoàng kim, môi hồng răng trắng, lông mày không tính rậm nhưng rất hài hòa với khuôn mặt góc cạnh không tỳ vết, mà hắn quanh thân đúng là đang như có như không lan tràn Luân hồi chi lực, một thân khí tức vô cùng khủng bố. Kẻ này đương nhiên chính là Phượng Hoàng Thánh Vương.
“Không ngờ được kẻ dám ngang nhiên đối nghịch với bản tọa lại còn trẻ như thế!”. Phượng Hoàng Thánh Vương hai mắt ngang dọc đánh ra Thiên Quân một vòng rồi lạnh nhạt nói. Qua con mắt của hắn thì nhìn thấy được đại khái tuổi tác của Thiên Quân, không biết vì nguyên nhân gì nhưng hắn chắc chắn Thiên Quân không có khả năng chỉ có hơn mười tuổi như này, bất quá cốt linh cũng không phải rất lớn, vô cùng trẻ tuổi.
“Phượng Hoàng Thánh Vương cũng là danh bất hư truyền!”. Thiên Quân hai mắt khẽ híp lại cười cười nói. Không gặp thì thôi, gặp rồi mới biết tên này mạnh mẽ. Ngoại trừ Hỗn độn cảnh đại năng hắn từng gặp ra thì Phượng Hoàng Thánh Vương chính là kẻ mạnh nhất, Hỏa Linh Thánh Vương có lẽ vẫn còn kém một chút, người trước có khả năng đã chạm đến Hỗn độn cảnh cánh cửa rồi, thời gian không lâu nữa có thể sẽ đột phá.
“Giết Ca lâu la chính là đối nghịch với bản tọa, ngươi biết hậu quả chứ?”. Phượng Hoàng Thánh Vương từ chối cho ý kiến, giọng hơi chút lạnh lẽo nói.
“Kẻ muốn giết người thì nên chuẩn bị sẵn tâm lý sẽ bị giết, cái gọi là hậu quả bất quá cũng chỉ là ăn miếng trả miếng mà thôi!”. Thiên Quân khóe miệng khẽ nhếch lên lạnh nhạt nói.
“Ngươi nói cũng không sai!”. Phượng Hoàng Thánh Vương ánh mắt lập lòe nói. “Bất quá làm người trẻ tuổi thì nên biết có những người ngươi không có thể đắc tội, bằng không phía sau sẽ vô cùng khó gánh vác!”.
“Đa tạ Phượng Hoàng Thánh Vương nhắc nhở!”. Thiên Quân cũng hơi chút gật đầu nói. “Bất quá vãn bối thật không biết ngài nói người không nên đắc tội là ta hay là ngài?”. Hắn ánh mắt sắc lạnh nhìn trực diện Phượng Hoàng Thánh Vương không có cảm tình nói.
“...”. Hai người nói chuyện âm thanh cũng không tính lớn nhưng những kẻ ở đây đều có Hư vô cảnh tu vi trở lên, bọn hắn thính lực đều rất tốt, lại cố gắng nghe ngóng một chút thì đều có thể nghe rõ Thiên Quân cùng Phượng Hoàng Thánh Vương nói chuyện. Bọn hắn nhưng đều có cảm giác cổ quái, Thiên Quân cùng Phượng Hoàng Thánh Vương chính là muốn ra tay đánh đập tàn nhẫn ah, như thế nào lại có chút giống như đang đấu võ mồm đây?
“Ngươi thiên phú mạnh mẽ, miệng lưỡi công phu cũng không phải đùa đâu”. Phượng Hoàng Thánh Vương đáy lòng có chút tức giận lạnh lẽo nói. Hắn sống lại cho đến này đúng là còn không có kẻ nào dám nói với hắn như thế này, Thiên Quân cho dù có được thiên phú không tầm thường nhưng cũng chỉ là bậc vãn bối mà thôi, hắn đều không có xem vào mắt, lúc này nhưng lại ngang ngược trả treo với hắn, quả thực là tiểu bối vô tri ngông cuồng ah!
“Vậy cũng không có khả năng so sánh cùng với một số kẻ may mắn vớt lại được một mạng rồi đi hò hét với thế hệ hậu bối đâu!”. Thiên Quân khẽ cười nhạt nói. “Ngài nói có đúng hay không?”. Hắn khi nói đều là nhìn chằm chằm lấy Phượng Hoàng Thánh Vương, phảng phất như muốn nhìn thấu vị Hỗn độn cảnh chuyển sinh đại năng này.
“Ngươi muốn chết?”. Phượng Hoàng Thánh Vương nhíu mày trầm giọng nói, trên thân hắn khí tức ầm ầm bùng nổ, Thiên Quân câu nói kia nhưng chính là trực tiếp đâm vào chỗ đau của hắn, hắn đường đường Hỗn độn cảnh đại năng bị kẻ địch ám toán mà vẫn lạc, cho dù sống lại nhưng cũng là vết nhơ to lớn, lúc này Thiên Quân lại chọc đến? Mà lại không những là hắn, xung quanh Phượng Hoàng phong có không dưới mười cỗ khí tức ầm ầm bộc phát, sát khí nhưng đều hướng đến chỗ Thiên Quân một người.
“Ha ha, ta nói có chỗ nào sai sao?”. Thiên Quân hồn nhiên không để ý đến những này khẽ cười nói. “Các ngươi cũng chỉ là dựa vào bất diệt bản nguyên mà chuyển sinh thôi, nếu cảm thấy cường đại thì sao không đi tìm kẻ thù mà báo thù, đi chèn ép thế hệ sau thì có cái gì hơn người? Ta hôm nay để ngươi biết, thời đại này không phải là của các ngươi!”. Nói đoạn sau đó hắn quanh thân khí thế cũng ầm ầm hiện ra, tu vi đúng là vẫn chỉ có Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất nhưng uy áp đúng là một chút cũng không yếu so với Phượng Hoàng Thánh Vương.
“Phượng Hoàng Thánh Vương ngươi liệu có thể giết được ta?”. Tiếp đó Thiên Quân hai mắt bắn ra thao thiên chiến ý nhìn Phượng Hoàng Thánh Vương hỏi.
“Ngươi rất nhanh sẽ biết!”. Người sau hai mắt híp lại thành một đường tơ nhỏ, trong lúc nói đó thì tay phải cũng đã vươn ra chụp về phía Thiên Quân, uy thế lăng lệ khủng bố, không gian cũng theo đó vỡ ra mấy chỗ hư không đen kịt. Nói chuyện chấm dứt một khắc thì đại chiến cũng đã lập tức xảy ra.