Ma Thần Thiên Quân

Chương 673: Thú triều?



“Ầm...”. “Ầm...”. Theo từng tiếng nổ vang lên thì từng chỗ trụ sáng nối tiếp thiên địa xuất hiện, cái này dị tượng nhưng vô cùng khủng bố, tu giả đứng tại bên ngoài Táng thiên chi địa thâm chí cũng có thể nhìn thấy lốm đốm, những kẻ có đồng thuật tạo nghệ cao thâm nhìn thấy cũng không phải chuyện gì quá lạ.

Không có dừng lại ở đó, từng tòa tế đàn bên trên lại như phóng thích loại nào đó lực lượng vô cùng đáng sợ, tại trong Táng thiên chi địa này không gian cứng rắn là thế, Bán bộ Hỗn độn cảnh cũng khó có thể làm cho không gian nhúc nhích nhưng tại lúc này lại bị tế đàn tỏa ra lực lượng vặn vẹo biến hình, dĩ nhiên là có năng lực cực mạnh.

“...”. Thiên Quân đám người biểu tình đều vô cùng nghiêm nghị nhìn đến chỗ tế đàn kia, lúc này cho dù là những Quái thú kia cũng không gây được hứng thú của bọn hắn, tế đàn xuất hiện quá mức quỷ dị, mà chính là những quái thú kia cũng là như thế, bọn nó không có chút nào để ý đến đám tu giả đang ở gần đó, tất cả ánh mắt đều hướng đến chỗ tế đàn kia, biểu tình có kinh sợ, cũng có hưng phấn, dĩ nhiên là vô cùng phức tạp.

“Đạo hữu! Chúng ta làm gì bây giờ?”. Nhìn thấy quang cảnh quỷ dị như thế thì cho dù ở đây tu giả đều có Hư vô cảnh tu vi cũng cảm giác được mình tâm tình không đủ, tế đàn tập thể xuất hiện như này chắc chắn là có chuyện sắp phát sinh, bọn hắn nhưng không biết nên phản ứng ra làm sao, tất cả bọn hắn ánh mắt lại hướng đến chỗ Thiên Quân, một vị Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba thấp giọng hỏi.

“Cái gì cũng không làm, các ngươi mau chạy trở về đi, bằng tốc độ nhanh nhất đem những gì nhìn thấy thông tri cho đám Hỗn độn cảnh đại năng kia, để bọn hắn có phương pháp ứng đối! Cẩn thận phòng bị!”. Thiên Quân mày nhíu lại thật sâu ngưng trọng nói. Chỗ tế đàn tỏa ra lực lượng Thiên Quân nhìn đến lập tức nhận ra, đây chính là lực lượng trước đó công kích hắn, bây giờ nhìn lại thì Thiên Quân có thể chắc chắn đây cũng là dung hợp lực lượng, chỉ là hắn tạm thời không có xác định được là do những lực lượng nào dung hợp, tuy vậy nhưng hắn có thể chắc chắn một điều đó là bản thân hắn hiện tại không thể chống lại được lực lượng kia.

“Chúng ta chạy? Vậy còn ngươi đây?”. Phi Nguyệt hơi chút nhíu mày lại nói. Thiên Quân đây là đang để nàng cùng những người xung quanh trở thành kẻ nhát gan, rùa rút đầu sao? Những kẻ còn lại nhìn đến Thiên Quân ánh mắt cũng không được vui vẻ lắm, hắn có thể có được thực lực khủng bố nhưng cũng không có quyền được khinh thường bọn hắn như thế.

“Nói chạy thì lập tức cút đi, các ngươi ở lại chỗ này chịu chết sao?”. Thiên Quân mày nhíu lại càng sâu, hai mắt rách ra sát khí liếc lại phía sau. “Ta nghi ngờ phía sau sẽ xuất hiện thú triều, các ngươi còn ở lại đây thì chỉ có thể chết vô ích mà thôi!”. Hắn lạnh lùng nói. “Về phần ta, trước lưu lại xem một chút, ta muốn xem ở đây xuất hiện tế đàn là có chuyện gì!”.

“Thú triều...?”. Phía sau đám người cho dù là Bán bộ Hỗn độn cảnh cũng giật mình không nhỏ khi chứng kiến sát khí của Thiên Quân, bất quá phía sau hắn nói lại càng để đám người sợ hãi, thú triều mới xảy ra mấy ngày trước thôi, hiện tại nhưng không có thể xảy ra mới phải, Thiên Quân nói vậy là muốn dọa bọn hắn sao?

“Hừ! Các ngươi trước nay là sống trên thân chó sao?”. Thiên Quân hừ lạnh một tiếng hỏi, hắn hiện tại nhưng đang tập trung nhìn đến chỗ tế đàn, đám này còn thích dây dưa làm gì đây? Thực sự là mất đi thời gian vô ích. “Những cột sáng kia là gì? Những chỗ đó tình huống có lẽ cũng ở đây không sai biệt, chuyện này có chín thành khả năng là kẻ đứng phía sau Quái thú gây ra, mà để đảm bảo không có ai có thể quấy rầy bọn hắn thì các ngươi nghĩ hắn sẽ làm gì?”. Hắn liếc nhìn phía sau đám người như là nhìn ngu ngốc nói.

“Ngươi...”. Đám người bị Thiên Quân chửi cho như thế thì có chút mộng bức, mặt mũi đỏ chót lên, sau đó nhưng càng là tức giận muốn phát tác, kẻ sĩ có thể chết không thể nhục ah, bất quá bọn hắn còn không có nói được cái gì thì nghe Thiên Quân nói đến phía sau thì từng cái mặt mũi biến hóa, trắng xanh run sợ, ánh mắt biến hóa thì từng cái đối với Thiên Quân cúi đầu. “Đa tạ đạo hữu nhắc nhở, ngươi hãy bảo trọng!”.

“Bất quá nếu chúng ta đều đi rời đi thì ngươi cũng sẽ chết trong thú triều...?”. Phi Nguyệt nhưng lại hơi có chút khó nói. “Còn có Đạo hữu tên là gì? Có thể nói cho bọn ta biết được hay không? Điều này sẽ tiện khai báo một chút!”.

“Đi đi, thú triều đến ta chạy cũng còn nhanh hơn các ngươi!”. Thiên Quân xua xua tay nói. “Về phần ta là Hạo Thiên Thần địa, Vũ Thiên Quân!”. Đã đến lúc này hắn nhưng không có dấu diếm cái gì, hiện tại đã không có ý nghĩa.

“Vũ Thiên Quân...”. Phi Nguyệt nghe vậy thì phản ứng đầu tiên chính là thét lên, những kẻ ở phía sau đều đang chuẩn bị lùi lại nghe thấy như vậy thì ánh mắt cũng biến đổi nhìn về phía Thiên Quân, cái tên kia nhưng chính là gây nên sóng gió mấy năm trở lại đây, là một vị không thể hình dung khủng bố thiên kiêu, bất quá Thiên Quân đã mấy năm im hơi lặng tiếng “chữa thương” trong Hỗn nguyên đại chiến trường, ai mà biết được hắn có thể như thế âm thầm đến Táng thiên chi địa này?

“Không trách...”. Ngắn ngủi kinh sợ qua đi, Phi Nguyệt nhẹ thở ra một hơi than thở, không trách được một cái Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất lại có được chiến lực đáng sợ như thế, đây nhưng là tồn tại kích thương Hỗn độn cảnh Phượng Hoàng Thánh Vương, truyền thuyết thì vị này thậm chí còn sở hữu bí pháp kích phát lên Hỗn độn cảnh chiến lực vô cùng đáng sợ để người người đỏ mắt. Bí pháp.

“Bọn ta sẽ nhanh nhất đem thông tin này chuyển cáo cho các vị Hỗn độn cảnh. Cáo từ!”. Nhẹ thở ra một hơi Phi Nguyệt hơi chút cúi đầu nói, phía sau nàng những người kia cũng là cúi đầu một chút rồi mới quay đầu rời khỏi. Bọn hắn đều biết được Thiên Quân ở lại đây quan sát là vô cùng nguy hiểm, mặc cho hắn thực lực cường đại nhưng đứng giữa thú triều chính là Hỗn độn cảnh cũng bỏ mình chứ đừng nói là Thiên Quân.

“Vù...”. “Vù...”. Đám người một khi quay đầu liền lập tức đã dùng tốc độ tối đa lao đi, bọn hắn cần nhanh nhất cáo tri những gì mà bọn hắn nhìn thấy, chuyện này nhưng có khả năng sẽ dẫn đến đại chiến càng thêm đáng sợ, những tế đàn này chỉ e sẽ dẫn đến kẻ phía sau những quái thú này xuất hiện. Bọn hắn tất cả nhưng đều không biết từ khi dị tượng này xuất hiện thì tại chỗ vành đai bên ngoài Táng thiên chi địa đã có kẻ nhìn thấy, Hỗn độn cảnh tọa trấn ở đó đương nhiên cũng đã biết, hiện đang có thương nghị.

“Thiếu gia! Chúng ta ở lại đây sao?”. Đám người đi hết thì chỉ còn lại Thiên Quân cùng Ám Vũ, người sau đi đến bên cạnh Thiên Quân hỏi. Theo như nàng thấy thì chỗ này cách quá xa nơi biên giới, nếu Thiên Quân cùng nàng ở lại chỗ này thì sẽ gần như là chỗ trung tâm của thú triều, đến lúc đó cho dù thực lực thông thiên cũng sẽ có lúc hao lực, kiến nhiều thì vẫn có thể cắn chết voi được.

“Không! Ta ở lại, ngươi cũng quay về đi!”. Thiên Quân hơi chút trầm ngâm lắc đầu nói. “Lấy thực lực của ta thì chỉ cần quái thú không có xuất hiện Hỗn độn cảnh ta liền không cần sợ, bọn chúng đến nhiều hơn nữa vây công ta cũng không có kết quả gì!”. Hắn nói đầy vẻ ngưng trọng nhưng tràn đầy tự tin, cho dù đứng giữa thú triều thì hắn vẫn có cái tự tin này.

“Vậy thì để ta ở lại giúp ngài...”. Ám Vũ nghe vậy thì mi tâm hơi nhíu lại có vẻ tức giận nói. Nàng chỗ nào muốn cùng hắn tách ra đâu, mấy cái quái thú mà thôi, nàng cũng không sợ bọn nó.

“Không được! Ngươi có chuyện khác cần làm!”. Thiên Quân lắc đầu nói. “Hiện tại đám người Độc lang đội có lẽ còn đang đợi chúng ta, ngươi đến đó đem bọn hắn đi ra Táng thiên chi địa, ta không muốn thấy bọn hắn chết!”. Hắn nhàn nhạt nói. “Còn có nếu trên đường gặp đến tổ đội nào thì cũng đem bọn hắn ra ngoài, bên trong Táng thiên chi địa này muốn nguy hiểm rồi”.

“Đến lúc này rồi Ngài còn lo cho bọn hắn làm gì? Ta không giết bọn hắn đã là may mắn, bảo ta đi bọn hắn... Hứ...”. Ám Vũ nghe vậy thì hơi chút trợn mắt lên nói, sau cùng nhưng càng là quay đầu sang một bên không để ý Thiên Quân.

“Đi đi, ta còn có chuyện cần làm!”. Thiên Quân khẽ lắc đầu cười khổ nói. Bà cô này nhưng vẫn rất có tính tình ah, hắn cũng không tiện làm căng với nàng, quả thực nếu là cái hung ác chi nhân như trước hắn có lẽ còn không đến mức khó xử, bây giờ nhưng nhìn như thế nào cũng là cái khả ái đại mỹ nhân, lại bắt nạt đúng là không được thoải mái cho lắm.

“Hừ! Ta không nhìn Ngài...”. Ám Vũ nghe vậy thì hừ lạnh một tiếng rồi quay đầu hóa thành một đạo bạch quang rời đi, nàng cho dù một trăm lần không nguyện ý nhưng cũng không đi trái lời của Thiên Quân, mặt khác hắn nói còn có chuyện đâu, ở lại có khi còn chọc hắn không cao hứng.

“Hà... Các ngươi đang ẩn dấu bí mật gì đây?”. Ám Vũ cuối cùng cũng chịu rời đi, Thiên Quân khẽ thở ra một hơi nhìn đến chỗ Tế đàn lẩm bẩm. Nói cho bọn kia là xuất hiện thú triều nhưng chính bản thân Thiên Quân cũng dám hoàn toàn nắm chắc, bất quá cũng thôi, phòng còn hơn tránh, đổi lại là hắn nếu là kẻ đứng sau đám quái thú này chắc chắn sẽ làm vậy, mà cho dù không có xuất hiện thú triều thì lúc này cũng không nên lại trong Táng thiên chi địa này làm gì, nó quá nguy hiểm, đủ loại nguy cơ tiềm ẩn không biết.

Hắn đứng tại một chỗ đỉnh núi đằng xa quan sát, khoảng cách đến chỗ tế đàn khoảng hơn trăm dặm, khoảng cách này tuy có chút xa nhưng lấy Thiên Quân thị giác thì vẫn có thể nhìn thấy được rõ ràng, hắn không có lấy linh thức đến dò xét vì không muốn đánh động nhưng Quái thú kia cũng như thần bí cường giả trước đó công kích hắn. Tế đàn phía trên tỏa ra khí tức đạo vận càng lúc càng thêm huyền ảo kỳ bí, ngoài đó ra thì lực lượng mà nó tỏa ra càng lúc càng mạnh, không gian nứt ra từng đạo lại từng đạo khe hở. Mười sáu con quái thú kéo tế đàn cũng đã lùi lại, bọn nó kéo lê xích sắt đã bị đứt ra, tế đàn như có một bàn tay vô hình nâng lên giữa thiên không, lấy nó làm trung tâm thì hơn một dặm quanh đó đã không có Quái thú đến gần, tất cả đều đang vây quanh đó phủ phục xuống, phảng phất như đang chờ đợi cái gì.

“Uỳnh...”. “Ầm...”. “Ầm...”. Đột nhiên thiên không nổ vang, mây đen tụ tập, cuồng phong đột ngột xuất hiện. Phảng phất như là thiên băng địa liệt chao đảo, Thiên Quân đứng chỗ ngọn núi cũng rung động kịch liệt, tại một khắc này Thiên Quân chợt có cảm giác toàn bộ không gian xung quanh chấn động kịch liệt, thiên địa biến sắc, chỗ tế đàn kia cũng ông ông tác hưởng, lực lượng, đạo vận tỏa ra càng thêm khủng bố, không gian xung quanh đó cũng ầm ầm phá toái.

“Uỳnh...”. “Oàng...”. Thiên lôi nổ vang, nơi phương xa hơn trăm cột sáng kia có lẽ cũng không sai biệt đang điên cuồng bùng phát sức mạnh, Thiên Quân nhìn đến tất cả thì ánh mắt lập lòe kinh sợ hào quang, đây đương nhiên không phải là tự nhiên mà thành, hắn có cảm giác như có cường giả đang gây nên tất cả những chuyện này!

“Rắc...”. “Rắc...”. Đột nhiên Thiên không phía trên nở rộ lôi đình, kinh thiên động địa Thiên phạt dị tượng xuất hiện, Thiên Quân cho dù không có trực tiếp cảm nhận nhưng có thể đoán được một hai, lôi đình xuất hiện lập tức oanh hướng những chỗ cột sáng, dĩ nhiên là muốn đem những chỗ tế đàn kia phá hủy.

“Hừ!”. Đột nhiên một tiếng như là trống gầm vang lên bên tai Thiên Quân làm hắn đồng tử co rụt lại đầy kinh hãi, tiếng hừ kia phảng phất như tràn ngập khắp thiên địa truyền đến trong tai của hắn, tiếp đó nhưng càng có một giọng nói lạnh lẽo mà quen thuộc vang lên. “Ngươi ngăn cản không được!”. Đó dĩ nhiên chính là giọng nói của cường giả công kích hắn!

“Oành...”. “Rắc...”. Thiên không phía trên lại vang lên một tiếng nổ lớn, tiếp đó một tiếng nứt vỡ vang lên, khi Thiên Quân nhìn lên thiên không thì càng thêm giật mình sợ hãi, chỗ đó hư không tách ra, một con bạch thủ như ngọc lộ ra, tuy rằng không biết được rõ ràng nhưng Thiên Quân có cảm giác bạch thủ chủ nhân nhưng đang xỏ xuyên không biết bao nhiêu vị diện vươn đến đây, mà cũng tại lúc này thì những tế đàn kia cũng càng thêm kịch liệt dung động, không gian xung quanh chúng ầm ầm phá toái.

“Không lẽ là truyền tống...”. Thiên Quân nhìn lại chỗ tế đàn thì liền lập tức kinh hãi gần chết thầm hô không ổn, tại trên chỗ tế đàn kia dĩ nhiên là đại phóng quang hoa, thời không lực lượng điên cuồng bắn ra bốn phía, đây không thể nghi ngờ chính là đang thực hiện truyền tống, dĩ nhiên là có sinh linh đang thực hiện truyền tống đến đây.

“Ngao...”. “Hống...”. Mà cũng gần như đồng thời, những Quái thú xung quanh tế đàn đột nhiên ngửa đầu nhìn thiên không gầm thét, không những như thế, phảng phất như có lan truyền tín hiệu dạng cầu tuyết, liên tục xuất hiện những nơi có thú hống âm thanh, Táng thiên chi địa lập tức rộn rã tiếng gầm rú của đám quái thú.

“Không tốt! Đúng là có thú triều!”. Thiên Quân khuôn mặt trầm xuống, hắn suy đoán quả thực không sai, sau hàng loạt tiếng thú không vang lên thì đại địa bắt đầu xuất hiện chấn động, Thiên Quân nhìn đến phương xa thì liền cảm nhận được áp bách mạnh mẽ ép đến, sau đó không lâu chính là từng tiếng rầm rập như có ngàn vạn sinh vật đang bôn tẩu, bên trong Táng thiên chi địa khói bụi mù mịt.

“Ngao...”. “Gầm...”. Những con quái thú vây quanh chỗ tế đàn nơi Thiên Quân cũng gầm thét càng thêm mãnh liệt, sau đó từng cái đầu lớn nhìn về phía bên ngoài Táng thiên chi địa rồi bắt đầu đứng dậy lao đi, vị trí mà Thiên Quân đứng đương nhiên cũng nằm trên đường đi của bọn nó.

“Hừ! Đến đây đi!”. Thiên Quân thấy như vậy nhưng cũng không có bao nhiêu sợ hãi mà chỉ hừ lạnh nói, đám quái thú này đương nhiên không có khả năng làm hắn sợ, hắn muốn nhìn một chút những kẻ đang đến đây kia là ai, bọn hắn nhưng chính là chủ nhân của đám quái thú này sao?

Tác giả: Đế Thanh

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.