Ma Thần Thiên Quân

Chương 681: Ngắn ngủi va chạm



Đâu đó bên trong Táng thiên chi địa, hôm nay đây đã trở thành một trong những nơi hung hiểm nhất trong Ngao Thần tinh không, đã mấy năm nay còn không có ai dám đi vào quá sâu tìm hiểu tình huống bên trong, cho đến hôm nay kinh hiện tế đàn, Thú triệu khác thường phát động... Mà Thiên Quân là cái duy nhất tu giả ở lại trong Táng thiên chi địa đã nhìn ra bí mật kia, bất quá hắn hiện tại đang phải đối mặt với một đám thiên kiêu đến từ vực ngoại, mỗi cái đều tương đương với đỉnh cấp thiên kiêu của Ngao Thần tinh không, thực lực vô cùng phi phàm. Bất quá thân lâm hiểm cảnh nhưng tên kia giống như không có nhận ra bản thân đang chịu đến hung hiểm tình cảnh.

“Ha ha, các ngươi là muốn giết người diệt khẩu?”. Thiên Quân nhìn thấy mười sáu con Quái thú đang lao đến như vậy thì phá lên cười. Nữ tử tên là Tương Tư kia dĩ nhiên là đang lấy chúng ra làm vật thử nghiệm, kiểm tra một chút Thiên Quân sâu cạn.

“Ông...”. “Ông...”. Ba mươi tư cái Liệt nhật chớp mắt hình thành trên đỉnh đầu của Thiên Quân, mấy kẻ này nếu đã muốn thấy thì hắn sẽ cho bọn hắn thấy một điểm, lúc này xung đột tuy rằng không được tốt lắm nhưng hắn cũng hết cách, chỉ có thể nhanh nhất đẩy lùi đám người này trước khi bị đám Quái thú Hỗn độn cảnh kia vây lại, nếu là như thế thì hắn bản thân muốn thoát đi cũng không được dễ dàng.

“Đi!”. Khẽ quát một tiếng thì ba mươi tư cái Liệt nhật lập tức lao ra đánh về phía đám Quái thú, biết rồi Thái sơ chân hỏa có thể đem đốt chết những Quái thú này hắn đương nhiên không cần hao sức quá nhiều để tiêu diệt những Quái thú này.

“Ngao...”. “Hống...”. “Oành...”. Mười sáu con Quái thú gầm thét đánh hướng Ba mươi tư cái Liệt nhật, bọn nó còn không biết những Liệt nhật này chính là nguyên nhân tiêu diệt Hỗn độn cảnh Quái thú đâu.

“Không được! Mau tránh!”. Tư Tương mấy người phía sau nhưng đều cảm thấy kinh dị, người trước lập tức sợ hãi hô lên.

“Oành...”. “Bồng...”. “Vù...”. “Ngao...”. “Ầm....”. “Ầm...”. Thế nhưng nàng đã chậm, Liệt nhật cùng Quái thú va chạm một khắc thì lập tức bộc phát, hỏa diễm lập tức tràn ngập đi ra, một chỗ hỏa diễm hải dương thành hình chắn lại ngay phía trước Thiên Quân cùng đám người. Trong đó đám Quái thú bị Thái sơ chân hỏa quấn thân lập tức gầm thét đầy đau đớn cùng sợ hãi, từng con không ngừng lăn lộn trên mặt đất vô cùng thống khổ.

“Mọi người cẩn thận hỏa diễm này, có thể thiêu đốt được Dị thú chắc chắn không kém Thần hỏa bảng trước một ngàn, đừng để nó chạm vào thân mình”. Lâm Huyền nhìn đến chỗ hỏa hải thì ánh mắt biến đổi lập tức hô lên, kẻ này đối với Hỏa diễm giống như có hiểu được một hai.

“Hắn chiếm được hỏa diễm xem ra không phải tầm thường, tản ra! Đem hắn vây lại!”. Tương Tư cũng lập tức hô lên. “...”. Sau đó giống như là truyền âm gì đó cho đám quái thú đang bị thiêu đốt.

“Ngao...”. “Hống...”. Sau đó mười sáu con Quái thú như nhận được kích thích, toàn thể như quên đi hỏa diễm thiêu đốt mà lập tức đứng lên, từng cái ánh mắt hừng hực nhìn về phía Thiên Quân, gầm thét tầm đó liền lao về phía hắn, dĩ nhiên là cho dù trút xuống hơi thở cuối cùng cũng phải đem Thiên Quân giết chết.

“Hừ!”. Thiên Quân nhìn đến như vậy thì hai mắt híp lại, song quyền nắm lại lao về phía Quái thú, đương nhiên vẫn cần âm thầm đề phòng đám người Lâm Huyền, Tương Tư đánh lén.

“Hống...”. “Oành...”. Một con Dị điểu vỗ cánh như là hỏa tước mỹ lệ đánh về phía Thiên Quân, miệng lớn mở ra táp xuống thì bị một quyền tám thành lực lượng của Thiên Quân đánh đến, một tiếng va chạm mạnh, Dị điểu một nửa đầu lâu lập tức bị đánh nổ.

“Ngao...”. Bất quá lúc này đám Quái thú chỉ biết đến điên cuồng công kích Thiên Quân mà thôi, Dị điểu trọng thương gần chết cũng không ảnh hưởng đến những con thú khác, một con Độc nhãn thú lê đôi cự trảo chụp về phía đỉnh đầu của Thiên Quân.

“Oành...”. “Rầm...”. Thiên Quân hai mắt khẽ híp lại, nắm tay khẽ tăng lực, lại là một quyền đánh ra thì Độc nhãn thú song trảo chụp đến lập tức sụp xuống, trước ngực một lỗ máu xuất hiện, dĩ nhiên đã chết.

“Oành...”. “Hống...”. Mười sáu con Quái thú lúc này đã hóa thành mười sáu con Hỏa thú vô cùng đáng sợ, bọn chúng bất chấp tất cả đại giới điên cuồng công kích Thiên Quân nhưng cũng không thu được kết quả gì, bọn nó đơn thuần thực lực có bản đã không phải đối thủ của Thiên Quân, lúc này lại bị Thái sơ chân hỏa quấn thân, lực lượng đang trên đà tụt dốc không phanh như thế thì làm sao có thể là đối thủ của Thiên Quân? Một quyền hạ xuống thì liền sẽ có một con Quái thú ngã gục, sinh mệnh đoạn tuyệt, lực lượng từng cái lập tức bị Thiên Quân chớp mắt cướp đoạt mất.

“...”. Đám người Tương Tư cùng Lâm Huyền nhìn thấy những này thì ánh mắt biến hóa được lợi hại, bọn hắn suy đoán Thiên Quân có hỏa diễm cường đại mà thôi, ai mà biết được thực lực cũng như thế cường hãn, chém giết Bán bộ Hỗn độn cảnh Dị thú như là không có gì, phảng phất đã làm không biết bao nhiêu lần. Từng cái nhìn nhau một chút liền làm ra quyết định, từng cái một gật đầu rồi lùi về một chỗ, mười sáu người đứng ở mười sáu vị trí khác biệt, Lâm Huyền cùng Tương Tư nhưng lại đi vào bên trong.

Thời gian không lâu, Thiên Quân đem toàn bộ mười sáu con Quái thú giết chết, quanh thân đều là thi thể, Dị thú hạch đang ở ngay bên cạnh nhưng hắn hiện còn không có thời gian thu lấy, ánh mắt nhìn ra phía bên ngoài xung quanh, mày bất giác nhíu lại một chút. “Trận pháp!”.

“Không sai! Là trận pháp!”. Lâm Huyền cùng Tương Tư đứng song song với nhau, người trước khẽ nhếch mép cười lạnh nói. “Một cái Man cổ tội dân như ngươi lại để bọn ta vận dụng đến cả Thập lục thiên tử trận đến vây giết thì ngươi cũng nên cảm thấy tự hào!”.

“Ha ha, ta nên cảm thấy tự hào, mà các ngươi lại nên cảm thấy chính là xấu hổ ah!”. Thiên Quân hai mắt khẽ híp lại cười lạnh nói. Trận pháp kia nhìn như chỉ có mười sáu người bay bố nhưng tổ hợp biến hóa lại dày đặc, trình độ phức tạp cơ bản là vượt xa những kiến thức trận pháp mà hắn có thể hiểu được vận dụng. Điều này nhưng để hắn đáy lòng một lần chắc chắn, lần này quay về chắc chắn sẽ tìm hiểu tham ngộ tất cả những gì có thể tham ngộ tìm hiểu.

“Miệng lưỡi cũng không cứu được ngươi!”. Lâm Huyền nghe vậy thì hơi chút cứng lại không nói nên lời, bất quá cũng không lâu lạnh nhạt nói. “Ta cho ngươi cơ hội cuối, nương nhờ vào chúng ta, ta đảm bảo chỉ cần sau khi xong việc bọn ta sẽ để ngươi được tự do, bằng không thì ngươi sẽ có kết cục rất thảm!”.

“Ha ha! Các ngươi muốn làm gì cũng được, đừng đụng đến ta liền tốt, đã đụng đến ta thì bọn nó là bắt đầu!”. Thiên Quân đứng bên trong hỏa hải không có trả lời Lâm Huyền mà lại cười nhạt chỉ vào đám thi thể Quái thú nói. “Các ngươi đều có một đám bí mật, hôm nay toàn bộ nôn ra cho ta đi! Như vậy ta sẽ cân nhắc tha cho các ngươi một mạng”. Hắn như là hỏa diễm quân vương đứng trong Hỏa hải lạnh lùng nhìn Lâm Huyền cùng Tương Tư nói, trận pháp kia cố nhiên cường đại nhưng Thiên Quân không tin trận pháp đó có thể nhốt được hắn.

“Ngươi đã không chịu tỉnh ngộ như thế thì chết đi! Trận khởi!”. Lâm Huyền nghe đến như vậy thì lạnh lùng quát lên. Nhất thời không gian vặn vẹo biến hóa, mười tám người kia biến mất, thậm chí chính là Tế đàn kia cũng biến mất, chỗ này chỉ còn lại Thiên Quân cùng mười mấy cỗ thi thể Quái thú vẫn đang còn bốc cháy mà thôi.

“...”. Thiên Quân linh thức như là thủy triều lập tức tràn ngập đi ra, bất quá hắn cái gì cũng không có nhìn ra, trận pháp kia xem ra cũng không phải đơn giản. “Dùng trận pháp đến vây khốn ta, các ngươi đúng là không sợ mất mặt!”.

“Ngươi không cần làm kế khích tướng, sư tử vồ thỏ còn phải dùng toàn lực, ngươi thực lực cũng không tầm thường, nếu không phải bọn ta còn không có làm quen thiên địa pháp tắc ở đây thì cũng không cần cái hạ sách này đi đối phó với ngươi!”. Lâm Huyền giọng nói từ bốn phương tám hướng lúc xa lúc gần truyền đến bên tai Thiên Quân.

“Lâm Huyền! Như vậy có chút không tốt sao? Nếu như hắn đúng là kẻ kia thì chúng ta làm như vậy không phải sẽ phản tác dụng?”. Tại bên ngoài đại trận, Tương Tư cùng Lâm Huyền đứng trên thiên không, người trước nói. Nếu Thiên Quân hiện tại ở bên ngoài thì có thể nhìn đến kinh ngạc, mười sáu người bày trận dĩ nhiên là đứng nguyên tại chỗ, theo bọn hắn ấn quyết biến đổi thì trận pháp cũng theo đó biến hóa, bản thân Thiên Quân nhưng lại có thể nhìn thấy được rõ ràng từ bên ngoài.

“Hắn vốn đã không phải kẻ muốn hợp tác, nếu đã là kẻ kia thì chúng ta đem hắn giết, cướp đoạt bản nguyên, để chúng ta đến thay thế hắn là được rồi!”. Lâm Huyền hai mắt khẽ híp lại lạnh lẽo nói. “Đừng chần chờ nữa, nhanh chóng giải quyết hắn tránh để đêm dài lắm mộng!”. Nói đoạn thì trên tay hắn quang hoa chợt lóe, một đôi găng tay bạc xuất hiện, đây dĩ nhiên là một đôi hộ thủ mạnh mẽ, đối với một kẻ chuyên tu quyền pháp cùng trảo pháp như Lâm Huyền thì nó cũng không khác đao kiếm của những tu giả khác nhiều. Sau đó hắn liền hướng chỗ trận pháp vỗ xuống.

“Cũng chỉ có thể như thế thôi sao? Aiiii...”. Tương Tư khẽ thở dài một tiếng, trên tay cũng liền nhiều hơn một căn nhuyễn kiếm, nàng cũng không chần chừ cái gì, một kiếm mang theo quỹ tích vô cùng cổ quái đánh hướng Thiên Quân, như đâm, như chém không được rõ ràng.

“Mới có như này đã nắm chắc ăn được ta? Hỗn nguyên đồng!”. Thiên Quân mi tâm khẽ lập lòe, trận pháp kia có thể ẩn dấu kẻ khác điều tra nhưng Hỗn nguyên đồng của hắn bất đồng, phân giải tất cả đến cực hạn, hắn còn không tin bản thân không nhìn thấy được trận pháp này biến hóa.

“Ông....”. “Xuy...”. Bất quá ngay tại lúc này thì một trảo cùng một kiếm đột nhiên thò ra hư không đánh về phía Thiên Quân, khí tức này Thiên Quân lập tức nhận ra đó là Lâm Huyền cùng Tương Tư, bất quá uy lực so với trước mạnh mẽ hơn nhiều.

“...”. Thiên Quân đồng tử lập tức co rụt lại, trận pháp kia không những che lại linh thức của hắn mà đến cả một chút cảm giác cũng không có, điều này nhưng vô cùng đáng sợ!

“Phốc...”. “Phốc...”. Một trảo kia dĩ nhiên đánh xuyên đầu Thiên Quân, kiếm cũng đâm xuyên ngực hắn, bất quá lại cũng không phải tiếng đâm vào huyết nhục, ngay tại lúc chạm đến đó thì Thiên Quân đã lập tức gọi là Vô cực chân thân, hắn biết tránh nhưng cũng không được.

“Oành...”. “Oành...”. “Hự...”. Mà đồng thời với lúc gọi ra Vô cực chân thân thì hắn iIdPZKf song quyền cũng nắm lại thủ thế, hai chiêu kia đánh lên người hắn thì song quyền cũng đã đánh ra. Hai tiếng kinh thiên va chạm truyền đến, hai tiếng lạnh rên đau đớn cũng vang lên, chớp mắt một cái thì thiên địa cũng lập tức khôi phục lại bình thường như trước.

“Đi!”. Thiên Quân ánh mắt khẽ biến, trận pháp kia thế mà lại như thế lợi hại? Hai người kia công kích một chút cũng lộ ra tiếng gió đã đến bên cạnh hắn, nếu không phải tự thân hắn sở hữu thiên phú nghịch thiên thì có khả năng đã bị thương nặng do không kịp đề phòng rồi, nhìn xuống mấy cỗ thi thể, hắn lập tức vận chút lực đá mười sáu cỗ thi thể về mười sáu phương vị khác nhau, hắn tin tưởng những kẻ đang bày trận kia vẫn đang ở khoảng cách gần mà thôi, không tin bọn hắn không bị Thái sơ chân hỏa đang thiêu đốt kia ảnh hưởng.

“Xùy...”. “Ông...”. Quả nhiên đúng như Thiên Quân dự đoán, mười sáu cỗ thi thể mang theo Thái sơ chân hỏa điên cuồng đốt cháy đem thiên địa xung quanh biến hóa, trận pháp do mười sáu người kia bố trí cũng bị ảnh hưởng, Thái sơ chân hỏa nhưng đang phá hủy trận pháp kết cấu, mười sáu người kia không muốn đụng đến hỏa diễm thì cần phải biến trận, Thiên Quân đợi chính là thời khắc này.

“Ông...”. Vô cực thiên cảnh xuất hiện, Thiên Quân trên đỉnh đầu ba mươi sáu cái Liệt nhật xuất hiện. Vô cực thiên cảnh xuất hiện chính là đề phòng Lâm Huyền cùng Tương Tư đánh lén như trước, ba mươi sáu cái Liệt nhật nhưng là không có trật tự sắp xếp, dưới sự điều khiển của Thiên Quân bắt đầu xoay tròn.

“Hự... Khốn kiếp!”. Lâm Huyền cùng Tương Tư hai cái được mười sáu người vận dụng trận pháp lực lượng đem ra khỏi đại trận lập tức ho ra một ngụm máu, người sau không nhịn được chửi tục một câu, hắn lần đầu đến chỗ địa phương cấp thấp này lại bị ăn thiệt thòi lớn như thế? Cả hai nhìn nhau đầy kinh hãi cùng không hiểu, bọn hắn mắt thấy rõ ràng đã đâm lên người Thiên Quân nhưng lại có cảm giác như là đâm vào hư không, Thiên Quân một chút thương tổn cũng không có mà lại còn đồng thời công kích hai người, lực đạo kia nhưng để cả hai kinh hồn táng đảm, nếu không phải có lục bào chặn lại hơn năm thành công kích lực lượng thì bọn hắn chỉ e đều đã bị thương nặng. Bất quá vẫn không có dừng lại ở đó, Thiên Quân sau khi đánh bật hai người liền đã đem mười mấy cái thi thể đang bốc cháy kia ném ra bên ngoài, hỏa diễm kinh khủng kia lập tức để cho trận pháp xuất hiện bất ổn.

“Biến trận!”. Mười sáu người bên trong kia một cái có tứ diệp trên lục bào hô lên, thế nhưng ngay khi trận pháp biến hóa thì cũng để lộ ra lộ tuyến vận hành, Thiên Quân thân mang Hỗn nguyên đồng lập tức đã nhìn ra một số kẽ hở, tuy rằng rất nhanh nhưng hắn đã bắt được chỗ yếu, kết cục chính là một cái cự đại phong long được cấu thành nên từ Liệt nhật thành hình.

“Không tốt! Mau hủy trận pháp, lùi lại!”. Lâm Huyền nhìn thấy những này thì mặt mũi tái xanh gầm lên, bất quá đừng nói là hắn, mấy kẻ đang điều khiển trận pháp cho dù đã nhận ra bất ổn nhưng vẫn không kịp làm như thế.

“Oành...”. “Ầm...”. Hỏa phong long xuất hiện, kinh người lực phá hoại muốn đâm thủng thiên không, đột nhiên một tiếng kinh thiên va chạm truyền đến, không gian cũng theo đó tan vỡ, một mảnh hư không đen kịt xuất hiện, lực lượng quét ra bốn phía, Thiên Quân đứng trên Vô cực thiên đồ, hai mắt híp híp nhìn xung quanh.

“Hừ!”. Trong cảm giác của hắn bắt được một cỗ khí tức, thân hình lập tức khẽ động đã đến bên cạnh kẻ kia, tay phải như là thiên ưng trảo vươn ra chụp lấy cổ của đối phương, nhất thời liền có chút kinh ngạc cười cười. “Là ngươi sao? Thật là có duyên!”. Bị hắn bắt lấy dĩ nhiên là Trương Uy. Vực ngoại sinh linh cùng hắn giao thủ chính là tên này, mà kẻ đầu tiên bị hắn bắt lại cũng chính là kẻ này, không phải là có duyên thì cũng lạ nha!

Trương Uy trong mắt vẫn còn lại kinh ngạc đến sợ hãi, bị Thiên Quân túm lấy cổ thì lập tức giật nảy cả mình, hai mắt ầm ầm biến hóa sợ hãi đến cực hạn, trước mặt hắn nhưng là một cái quái vật bên trong các quái vật mà hắn biết.

Tác giả: Đế Thanh

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.