Ma Thần Thiên Quân

Chương 682: Giết Trương Uy! Ung dung rời đi



Lấy thực lực tuyệt đối áp đảo Thiên Quân đem trận pháp do mười sáu người Trương Uy tạo thành đánh bạo, đồng thời khiến cho cả mười sáu người bị thương tổn nhất định. Điều này cố nhiên một phần như Lâm Huyền nói, bọn hắn còn không có hoàn toàn làm quen được với thiên địa pháp tắc của Ngao Thần tinh không nên còn không phát huy được chân chính thực lực, bất quá bọn hắn nhưng cũng không biết Thiên Quân cũng không có dùng toàn lực ah!

Phá trận một khắc thì Thiên Quân cũng túm được một cái tu giả gần hắn nhất, không ngờ được lại chính là cái kia cảm giác hơn người Trương Uy, tên này dĩ nhiên muốn Thiên Quân quỳ xuống nói chuyện với hắn, nếu không phải có lục bào công năng thủ hộ thì có khả năng Trương Uy đã bị thương nặng từ trước rồi, làm sao có khả năng nhảy nhót cho đến bây giờ?

Lực lượng cuồng bạo tan vỡ tản đi, Thiên Quân đứng giữa thiên không nắm lấy cổ của Trương Uy như xách gà con, người sau mặc cho làm sao rãy rụa cũng không thoát được, với hắn mà nói thì Thiên Quân tay phải chính như gọng kìm khóa lại thiên địa, vô luận bao nhiêu lực lượng cũng không nhúc nhích mảy may, mạnh mẽ vượt xa hắn có thể tiếp nhận.

“Trương Uy...”. Đám người Tương Tư cùng Lâm Huyền đứng ở xung quanh nhìn thấy cảnh này thì mới giật mình hô lên, tất cả khuôn mặt đều biến hóa không thôi, ai mà biết được Thiên Quân lại có thể như thế cường hãn, thực lực chỉ e không dưới Tương Tư hay Lâm Huyền lúc toàn thịnh! Tuy rằng điều này rất không hợp lý đối với vùng tinh không bị bỏ rơi này nhưng tận mắt chứng kiến thì bọn hắn không thể không thừa nhận, Thiên Quân thực lực cùng thiên phú so với bọn hắn chỉ hơn không kém, nên biết hắn tu vi tỏa ra cũng chỉ có Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất hậu kỳ mà thôi.

“Đạo hữu! Có gì từ từ nói, đừng giết hắn, giết hắn ngươi chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ, không những là ngươi mà những người, thế lực phía sau ngươi cũng không gánh được hậu quả...”. Tương Tư vội vàng hô lên. Thiên Quân có thể cảm nhận được nàng này là chân tâm nói, không phải muốn dọa hắn.

“Đúng thế! Đừng giết ta, ngươi giết ta thì Diệp Thần học viện chắc chắn sẽ không tha cho ngươi, Gia gia ta xuất quan cũng sẽ không tha cho ngươi!”. Trướng Uy phảng phất như túm được cọng rơm cứu mạng hô lên, hắn biết hiện tại cũng không thể thoát khỏi tay của Thiên Quân, chỉ có thể từ cách khác mong hắn thả người.

“Xùy...”. Thiên Quân nghe hai người nói vậy thì xùy cười nói. “Thế đạo thật là thú vị, các ngươi đều là kẻ có thể thế lực lại đi bắt nạt kẻ yếu, nói chém liền chém, nói giết liền giết, đến khi sắp bị giết lại nêu ra gốc gác, các ngươi lại có thể như thế nhàm chán?”. Hắn liếc nhìn đám người rồi lại nhìn trên tay Trương Uy lạnh lẽo nói. “Để hôm nay bản thiếu gia ta dạy ngươi một điều, giết người thì cũng nên chuẩn bị tâm lý bị người giết!”. Nói đoạn thì lực đạo trên tay cũng lập tức tăng mạnh, đương nhiên là muốn trực tiếp bóp chết hắn.

“Không thể...”. Tương Tư cùng Lâm Huyền đồng thời hô lên. Lần này là bọn hắn dẫn đội đến chỗ hoang vu tinh không này, ai biết được vừa đến đã gặp phải một cái quái vật khủng bố, đồng đội bị chết đi nhưng khiến cho bọn hắn uy vọng tại Học viện xuống dốc trầm trọng, lúc trở về thậm chí còn phải chịu đến phạt nặng, còn có đủ loại thiệt thòi.

“Không...”. “Bồng...”. Trương Uy cảm thấy nơi cổ bị siết chặt thì cũng lập tức gào lên, ngay tại lúc hắn cảm thấy vô lực thì Lục bào trên người hắn lại sáng lên, dĩ nhiên là tự động hộ chủ, không muốn cho Thiên Quân giết hắn.

“Ồ?”. Thiên Quân hai mắt híp lại, chỗ kia Diệp Thần học viện quả nhiên đáng sợ, một cái học viên áo bào cũng có được công năng đáng sợ như thế này, giá trị của nó chắc chắn cũng là một con số thiên văn. “Hỗn nguyên đồng!”. Mi tâm khẽ lóe lên thì một đạo bạch quang lập tức bắn ra đánh về phía mi tâm của Trương Uy, Lục bào này có thể cản được pháp lực cùng nhục thân lực lượng, không biết có thể hay không cản lại linh hồn công kích?

“Bồng...”. Lục bào lại phát ra lực lượng mạnh mẽ, Bạch quang đánh đến mi tâm của Trương Uy thì lục quang cũng đã hiện lên chặn lại, dĩ nhiên Lục bào này là một kiện bảo bối vô cùng mạnh mẽ, công năng vô cùng hoàn mỹ, không biết là vị luyện khí sư nào mới có được thủ đoạn này.

“Ha ha ha, ngươi không phá được Lục y hộ bào đâu, đừng hòng thương tổn được ta!”. Trương Uy thấy như vậy thì lập tức há miệng cười lớn nói, mặc cho đang bị Thiên Quân khống chế vẫn vô cùng ngông cuồng, cười đầy trào phúng nhìn Thiên Quân.

“Đạo hữu mau dừng tay! Lúc này thu tay vẫn còn kịp!”. Thiên Quân hai lần liên tiếp công kích nhưng không có giết được Trương Uy, Tương Tư kia lại hô lên. Nàng nội tâm nhưng đang thở ra một hơi, Trương Uy không chết thì cái gì cũng dễ nói, nếu hắn bị Thiên Quân giết mất thì đúng là có chuyện phiền phức không hề nhỏ. “Chỉ cần ngươi thả ra hắn thì ta có thể để ngươi đi, chúng ta nước sông không phạm nước giếng!”. Nàng lúc này chỉ có thể lựa chọn thương lượng với Thiên Quân, nàng rõ ràng Lục bào kia có công năng nghịch thiên nhưng nó cũng có hạn chế, lực lượng trong đó cũng có hạn mà thôi, có thể cản lại mười lần công kích của Thiên Quân là cùng.

“Để cho ta đi? Các ngươi có thể cản được ta sao?”. Thiên Quân nghe vậy thì có chút thú vị nhìn Tương Tư hỏi. Tiếp đó lại nhìn về phía Trương Uy. “Cái mai rùa này xác thực là cứng, bất quá cũng không có khả năng cứu được ngươi!”. Nói đoạn thì tay trái hóa ra kiếm chỉ đâm về phía miệng đang cười của Trương Uy.

“Cái... Ah...”. Trương Uy đang cười được sảng khoái thì kiếm chỉ của Thiên Quân đã đâm vào trong miệng hắn, Thiên Quân khẽ hô một chữ “kiếm” thì kinh người kiếm quang lập tức xuất hiện đánh vào bên trong thể nội của Trương Uy, cái sau lập tức đau khổ hét lên.

“Đích xác là cái mai rùa...”. Thiên Quân khẽ cười lạnh một tiếng nói, hắn cũng chỉ là suy đoán mà thôi, không ngờ được đúng là như thế, Lục bào này cố nhiên mạnh mẽ nhưng cũng có hạn chế, nếu là lực lượng phát ra từ bên trong thì Lục bào cũng không cản được, chính xác hơn thì đó là nó không cảm nhận được công kích kia để tiến hành bảo vệ.

“Không...”. Tương Tư cùng Lâm Huyền mấy người mới nhẹ thở ra được một chút thì khi nhìn thấy những này lập tức hô lên, hai người lập tức đánh về phía Thiên Quân, dĩ nhiên là muốn cứu lại Trương Uy.

“Các vị không nên vội, sẽ đến các ngươi!”. Thiên Quân thấy vậy thì khẽ cười nhạt, tay trái thu lại hóa đao vạch ta một đạo trước người, nhất thời phân liệt thiên địa ánh đao xuất hiện chém về phía Tương Tư cùng Lâm Huyền đang lao đến. Cảm nhận được bọn hắn so với trước mạnh hơn chút ít, Thiên Quân cũng không keo kiệt, một đao này nhưng có tiếp cận chín thành lực lượng, tầm thường Hỗn độn cảnh tiếp một chiêu này không thành vấn đề, hai người này thực lực còn không có hoàn toàn phát huy đi ra, cản được đã là cực hạn.

“Oành...”. “Rắc...”. “Ầm...”. Tương Tư cùng Lâm Huyền nhìn thấy ánh đao kia thì chỗ nào dám khinh thường, nhuyễn kiếm cùng thiết quyền lập tức vung lên cùng va chạm, thế nhưng mặc cho bọn hắn có như thế cố gắng, lực lượng cũng tung ra toàn bộ nhưng vẫn xa xa không đủ, ánh đao mang theo phô thiên cái địa lực lượng lập tức đem cả hai người đánh bật ngược ra phía sau, nếu không phải hai chỗ bí bảo cùng Lục bào công năng thì bọn hắn cũng khó có thể tránh được kết cục bị thương.

“Hống...”. “Ngao...”. “Ngao...”. Cũng ngay tại lúc này thì nơi phương xa vang lên một loạt tiếng gầm thét vang động thiên địa, sáu cỗ khí tức bạo ngược đến cực hạn xuất hiện nơi chân trời.

“Chậc! Thời gian của ta đã hết, đừng cảm thấy mình may mắn, ta không muốn giết các ngươi, tên này chết chính là cái giá mà các ngươi mạo phạm ta, ngày sau các ngươi dám đụng đến ta một lần nữa thì ta chắc chắn không dễ nói chuyện như hôm nay!”. Thiên Quân nhìn chỗ phương xa cười nhạt nói. “Còn có Ngao Thần tinh không này không phải nơi của các ngươi, ta không biết mục đích của các ngươi là gì nhưng quay về đi!”. Hắn đây là nói thật, hắn nếu muốn giết những người này thì tuyệt đối có được tự tin làm đến, hắn cùng đám người này cơ bản là không có thù oán, bọn hắn đến Ngao Thần tinh không là có chuyện gì đó nhưng chỉ cần không đụng đến hắn cùng Hạo Thiên Thần địa thì có thể xem như là không có liên quan. Ngoài đó ra hắn cảm thấy được có chuyện không đơn giản đang diễn ra, Ngao Thần tinh không chỉ e đã vướng vào một chuyện vô cùng đáng sợ, hắn còn cần quan sát mới được.

Nói đoạn sau đó Thiên Quân quay người đạp không rời đi.

“Đạo hữu! Hi vọng ngươi có thể để lại thi thể của Trương Uy, bọn ta hứa tại trong Ngao Thần tinh không này nhóm người chúng ta cùng Đạo hữu nước sông không phạm nước giếng!”. Thiên Quân còn không có đi được bao xa thì phía sau vang lên một tiếng đầy bình tĩnh, là Lâm Huyền. Hắn khuôn mặt lúc này đã trầm xuống vô cùng nghiêm nghị.

“Ha! Cũng tốt!”. Thiên Quân quay đầu nhìn lại thì khẽ cười nhạt một tiếng, tay phải khẽ hoa lên, Lục bào cùng nhẫn trữ vật của Trương Uy liền bị hắn đoạt lấy, những này hắn cần nghiên cứu một phen mới được. Sau đó liền hóa thành một đạo lưu quang rời đi, để lại chỗ này mười bảy người cùng mấy chỗ hỏa diễm vẫn đang còn cháy dữ dội.

“...”. Lâm Huyền phi thân lên tiếp lấy thi thể của Trương Uy, nhìn một chút hắn liền thở dài một hơi rồi thu vào nhẫn trữ vật. Thân thể dần hạ xuống chỗ đám người Tương Tư nhưng ánh mắt vẫn nhìn về phía đạo lưu quang kia biến mất nơi chân trời, biểu tình vô cùng phức tạp.

“Chúng ta cứ để hắn đi như thế?”. Trong đám người phía sau Tương Tư có một cái thanh niên trên lục bào có tứ diệp nói.

“Vậy ngươi nói phải làm sao? Chúng ta thực lực còn không phát huy được đến tám thành, liều mạng với hắn cũng không có lợi gì, thậm chí còn có khả năng có người ngã xuống, Trương Uy một người đã đủ rồi!”. Lâm Huyên mày hơi nhíu lại nhìn phía sau nói.

“Cho dù là như thế nhưng tại sao ngươi lại nói chúng ta cùng hắn tại Ngao Thần tinh không này nước sông không phạm nước giếng?”. Tên kia lại nhìn về phía Lâm Huyền hỏi. “Đợi chúng ta khôi phục thực lực thì làm sao cần sợ hắn?”.

“Chúng ta không có thể vận dụng được toàn bộ thực lực nhưng ngươi có chắc chắn hắn đã xuất toàn lực hay không?”. Lâm Huyền nhìn về phía tên kia nói, người kia nghe đến như vậy thì cứng họng không nói được. Thiên Quân trước mặt bọn hắn thể hiện ra cao chót vót một mặt, cơ bản là không thể nhìn ra sâu cạn, hắn có vận dụng thực lực hay không thì cũng không có ai biết được.

“Ai...”. Tương Tư cũng nhẹ thở ra một hơi nói. “Xem ra tình báo là sai, chỗ tinh không này không có đơn giản như đã nói, có khả năng cực cao tồn tại Hỗn độn cảnh, chúng ta tạm thời điệu thấp làm việc, muốn tranh đoạt được thì chúng ta cũng cần cẩn thận một chút, lần này hàng lâm Ngao Thần tinh không ngoài chúng ta Diệp Thần học viện còn có Hỏa Ma, Thiên Thần cùng Nguyên Võ học viện, trước đi tập hợp với bọn người của Học viện chúng ta đã!”.

“Uhm! Tương Tư nói không sai, chuyện trước mắt chính là hội hợp với bọn hắn, các ngươi hãy làm quen với Thiên địa pháp tắc của nơi này đi, sau đó chúng ta sẽ đi tìm bọn người còn lại của Học viện!”. Lâm Huyền gật đầu nói.

“Như vậy thì chuyện của Trương Uy thì sao?”. Một cái Tam diệp học viên lại có chút ngưng trọng nói.

“Chuyện này trước tạm thời quên đi, tên kia cũng là cái cường địch đáng sợ, tại chỗ dị thế này chúng ta tốt nhất không nên tạo cho mình quá nhiều địch nhân cường đại, đối với mục đích của chúng ta không có lợi!”. Lâm Huyền nói. “Về phần chuyện ở Học viện thì để sau khi quay về lại nói, ta cùng Tương Tư sẽ đứng ra chịu trách nhiệm!”. Hắn cùng Tương Tư hiện tại chính là người dẫn đầu của nhóm người này, tất cả hành động đều là bọn hắn chịu trách nhiệm, cũng chỉ có thể như thế.

“Uhm! Chuyện này để ta cùng Lâm Huyền chịu trách nhiệm, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ kia chúng ta có thể thoải mái rồi!”. Tương Tư cũng gật đầu nói.

“Ta nghe nói Nguyên Võ học viện Trương Long cũng đi đến đây, nếu hắn biết Trương Uy bị giết chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ!”. Lại là một cái Tứ diệp thanh niên khác nói.

“Vậy thì để hắn đi báo thù đi! Để hắn đi thử thực lực của tên kia, xem xem có thể hay không tìm được một chút ngọn nguồn!”. Lâm Huyền nghe vậy thì ánh mắt khẽ lóe lên nói. Hắn đã hứa sẽ không đối địch với Thiên Quân trong Ngao Thần tinh không này nhưng cũng không có nghĩa là không có kẻ khác đi tìm Thiên Quân phiền phức ah.

“Được rồi! Chúng ta trước đem bản thân lực lượng làm quen với Thiên địa pháp tắc của nơi này đi!”. Cuối cùng nhất Tương Tư vỗ tay nói, nàng nói đoạn thì cũng đi đầu ngồi xuống nhắm mắt đả tọa, Thiên địa pháp tắc khác biệt khiến cho bọn hắn thực lực không thể phát huy được toàn bộ, lúc này vẫn nên làm quen một chút mới được. Theo nàng dẫn đầu, tất cả người còn lại trừ Lâm Huyền đều ngồi xuống nhắm mắt đả tọa, hắn dĩ nhiên là làm cái hộ pháp cho đám người này rồi.

Lại nói đến Thiên Quân sau khi giết Trương Uy liền đã thu lấy toàn bộ tinh hoa của hắn, đối với Vực ngoại Thiên Quân vô cùng cảm thấy hứng thú nên không có khả năng bỏ qua trí nhớ của tên này. Ngoài đó ra hắn còn cướp lấy Lục bào cùng nhẫn trữ vật, vật trước có giá trị nghiên cứu, cái sau nhưng là có khả năng chứa lấy thư tịch hay một chút tin tức gì đó...

Tước đoạt đi tất cả, Thiên Quân liền bắt đầu tính toán con đường đi tiếp theo. Hiện tại còn lưu lại bên trong Táng thiên chi địa chính là hành vi không sáng suốt, cần phải nhanh chóng rời đi mới được. Việc này với hắn có thể xem như là việc quen tay, chỉ cần không xui xẻo đến mức trực tiếp đụng phải Hỗn độn cảnh Quái thú thì hắn không có khả năng bị lộ hành tung.

Đi hơn nửa ngày, cẩn thận dấu đi khí tức Thiên Quân đi qua Quái thú đàn đang quay về Táng thiên chi địa chỗ sâu, hắn đi đến một chỗ thông thiên hỏa trụ, chỗ này đã không có khả năng truyền tống, những Quái thú kia giống như đã cảm nhận được không có khả năng sửa chữa hay khôi phục nên cũng không để tâm đến chỗ này, nơi này nhưng đã trở nên trống không.

“Đã không có khả năng truyền tống, nếu như vậy chỗ Tế đàn kia đã mất đi uy năng...”. Nhìn chỗ Hỏa trụ kia Thiên Quân chợt nổi lên một cái ý nghĩ điên cuồng, dĩ nhiên là đi đến đó vươn tay chụp về phía Tế đàn. Thiên RPzvjZk Quân đoán không sai thì Tế đàn có thể liên quan đến bí ẩn cường giả xé rách thiên không kia, trên đó lại còn có siêu cấp Truyền tống trận trận văn, thu lại nhưng có thể thu được khổng lồ lợi ích ah.

“Ông...”. “Ông...”. Quả nhiên đúng như hắn suy đoán, Tế đàn bên trên lực lượng đã không còn nhiều, hắn chụp vào một khắc liền cảm nhận được Tế đàn rung động, ý niệm khẽ động một chút hắn lập tức đem Tế đàn thu vào trong Thể nội thế giới, tại trong đó cho dù là siêu cấp đại khủng bố đại năng cũng không có khả năng lay động được Tế đàn một chút.

“Hắc hắc, vẫn còn hai mươi ba chỗ...”. Thu lại Tế đàn xong Thiên Quân liền cười quái dị nói, hắn đốt lên tổng cả là hai mươi tư cái Thông thiên hỏa trụ, cũng đã phá hủy đi hai mươi tư chỗ Truyền tống, đây tương đương với hai mươi tư cái Tế đàn đã mất đi tác dụng, Thiên Quân không có lý do gì mà không đem toàn bộ thu lấy. Sau đó lập tức phi thân hướng chỗ hỏa trụ gần nhất.

Tác giả: Đế Thanh

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.