Những cái Tế đàn này Thiên Quân không biết làm từ vật liệu gì nhưng có thể được làm truyền tống môn trong Siêu cấp truyền tống trận thì đương nhiên không phải tầm thường, Thái sơ chân hỏa có thể đốt cháy Tẩy lễ lực lượng của Quái thú nhưng dĩ nhiên lại không thể đốt cháy được Tế đàn này thì có thể thấy được nó bất phàm ra sao. Mặt khác Thiên Quân muốn tìm hiểu nhất chính là Truyền tống môn trên đó, hắn thông qua những trí nhớ của mấy vị Hỗn độn cảnh kia đương nhiên cũng đã biết đến Truyền tống trận trận đồ cùng cách bày bố, nhưng đem sơ với Tế đàn bên trên đồ án lại xa xa không đủ nhìn, trên đó phức tạp vô cùng, biến hóa huyền diệu, đây không sai biệt lắm chính là ở chỗ truyền tống xa gần, Tế đàn này kết nối với một chỗ không gian không biết bao nhiêu xa xôi.
Thu lại Tế đàn hắn cố nhiên cũng phải kiêng kị cường giả bí ẩn kia, theo như hắn thấy thì Tế đàn này là truyền tống môn không giả, bất quá muốn truyền tống đến đây không thể nghi ngờ là phải có sự giúp sức của bị ẩn cường giả kia, tên kia nhưng đã sinh sinh xé rách Ngao Thần tinh không vách ngăn, có thể làm đến bước này thì ngoài kẻ này ra, Thiên Quân chỉ biết được có bốn người khác mà thôi, tuy rằng kẻ này xa xa không kịp bốn vị kia nhưng cũng dư sức đem Thiên Quân cũng như tất cả sinh linh trong Ngao Thần tinh không xóa bỏ, chỉ là xem ra nhận lấy áp chế nào đó, không thể tiến đến.
“Aiiii... Lần này đã đến một nhóm tu giả, không biết bọn hắn còn có thể hay không truyền tống từ Vực ngoại đến đây...”. Thiên Quân nhìn vào chỗ sâu trong Táng thiên chi địa thở dài một hơi nói. Theo những gì hắn thấy thì đám người Tương Tư, Lâm Huyền kia đến từ cái kia Tổ vũ trụ chắc chắn là tầng thứ cao hơn so với Ngao Thần tinh không cùng Tinh không vô tận, ở đó tồn tại cường giả đại năng vượt qua Hỗn độn cảnh, cũng chỉ có nơi như thế mới có khả năng đào tạo ra nhiều thiên kiêu mạnh mẽ như đám người Tương Tư. Không nói Tương Tư cùng Lâm Huyền, chính là Trương Uy bị hắn giết chết cũng có thực lực tiếp cận với đám Thánh Vương trong Hỗn nguyên đại chiến trường, đây nhưng là có cỡ nào đáng sợ?
Đã thu lấy toàn bộ tinh hoa lực lượng của Trương Uy, Thiên Quân tin tưởng những thắc mắc trong lòng hắn rất nhanh sẽ được sáng tỏ, hắn nhưng rất chờ mong!
Thiên Quân mục tiêu chính là những chỗ quang trụ bị đốt cháy kia, hắn đoán không sai biệt nhiều, Quái thú đàn đều đã bỏ lại những Tế đàn ở đây, Thái sơ chân hỏa đang đốt cháy ở đó bọn nó cơ bản đều là vô pháp dập đi, chỉ có thể gầm lên đầy giận dữ cùng run sợ lùi vào Táng thiên chi địa chỗ sâu, Thiên Quân một đường đi đến vậy mà không gặp lấy một con Quái thú nào, thu nhặt tám cái Tế đàn về sau thì hắn dám chắc những Quái thú kia đã chấp nhận bỏ qua cho bảo hộ những Tế đàn này. Mà theo hắn thu lại tế đàn thì cũng thu lại hỏa diễm, từng cái lại từng cái hỏa trụ dần dần biến mất, cái này nhưng rơi vào trong mắt của rất nhiều người.
“Hi vọng thu lại các ngươi không để cho ta uổng công một chuyến đi này...”. Hướng đến chỗ hỏa trụ thứ chín hắn khẽ thở ra một hơi nói. Không ngoài gì khác, hắn cần là Truyền tống trận đồ trên đó, tìm hiểu được nó thì hắn có khả năng hiểu được vượt qua vô số không gian truyền tống trận, thu được sẽ là lợi ích vô cùng lớn.
Đi cũng không lâu, một khắc còn không đến thì hắn đã nhìn thấy chân của hỏa trụ thứ chín, bất quá lúc này khác so với trước, hắn lại gặp đến một cái người sống, không những thế còn là một cái người quen. Độc Cô Kiếm! Thiên Quân thân hình YVEN1jG một hai cái lập lòe đã đến bên cạnh hỏa trụ hỏi. Hắn đến cũng không dấu đi thân hình hay khí tức, Độc Cô Kiếm nhưng đã nhận ra.
“Ngươi là... Vũ sư huynh???”. Độc Cô Kiếm lại càng là giật mình hơn nhiều, hắn là tại lúc Thú triều xảy ra đã tìm được một chỗ đặc thù trốn đi, lúc này đi ra nhìn thấy hỏa trụ mới kinh ngạc đến đây dò xét, nào ngờ lại thấy Thiên Quân cũng xuất hiện ở đây? So với trước thì hình thể của của Thiên Quân có chút thay đổi nhiều, nhìn từ bên ngoài đã như một cái thiếu niên mười sáu tuổi, một thân bạch y đơn bạc không chút tì vết, vẫn là khuôn mặt để cho nam nữ đều ghen tị, khí tức quanh thân thâm trầm biến ảo càng thêm huyền bí, Độc Cô Kiếm có cảm giác Thiên Quân so với trước còn mạnh mẽ hơn nhiều.
“Ngươi tại sao lại ở chỗ này?”. Thiên Quân khẽ gật đầu nói. Độc Cô Kiếm bề ngoài cũng không thay đổi nhiều, vẫn là bạch y, tay cầm cổ kiếm, quang thân lực lượng lưu chuyển huyền bí, dĩ nhiên là đã hoàn toàn dung hợp được với Kiếm đạo bản nguyên, thực lực so với trước mạnh mẽ hơn mấy lần. Thú triều mới xảy ra không lâu, Độc Cô Kiếm lại có thể đến được phạm vi này đương nhiên là không phải cùng Thú triều tranh đấu bên ngoài chỗ vành đai, có khả năng cũng là ở trong Táng thiên chi địa như hắn.
“Ah! Ta có chút đặc thù, nhìn thấy một chỗ sơn động kín đáo cách đây không xa, Quái thú cũng không phát hiện được ta!”. Độc Cô Kiếm hơi chút kinh ngạc nhưng cũng liền lấy lại bình tĩnh nói. “Sư huynh ngươi từ khi nào đã đến Táng thiên chi địa này rồi? Chuyện ở Hỗn nguyên đại chiến trường nhưng đã xong rồi sao?”. Hắn nhớ đến lúc chia tay với Thiên Quân là tại Hỗn nguyên đại chiến trường trên Phượng Hoàng phong, Thiên Quân khi đó còn cần đợi Thần Quân cùng Ma Quân tỉnh lại mới rời đi, lúc này đã đến đây đương nhiên chuyện kia đã xong. Kỳ thực Độc Cô Kiếm nếu chịu tìm hiểu một chút tin tức thì đã biết được Thiên Quân trong Hỗn nguyên đại chiến trường làm những gì, đáng tiếc là tên này thời gian gần đây đề là tại thực chiến có chút điên cuồng chém giết Quái thú, tiêu hóa vô số thiên tài dị bảo đến bồi bổ kiếm đạo bản nguyên nên không có để ý đến bên ngoài Táng thiên chi địa những tin tức sốt dẻo kia là gì.
“Ha ha, ta mới đến Táng thiên chi địa chưa lâu, nghe nói ngươi một năm này rất là sôi động nha!”. Thiên Quân khẽ cười nhạt nói. Chỗ kia tứ bảng, Độc Cô Kiếm lấy Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất tu vi leo lên Thiên bảng vị trí hai ngàn để cho vô số người kinh sợ, Hạo Thiên Thần địa mạnh mẽ lại càng in đậm vào tâm trí của rất nhiều người.
“Đó là nhờ Vũ sư huynh cho ta Kiếm đạo bản nguyên!”. Độc Cô Kiếm nghe như vậy thì có chút nghiêm nghị lại cúi đầu chắp tay nói. “Đời này Độc Cô Kiếm ta chắc chắn sẽ luôn theo Vũ sư huynh, cho dù là lên núi đao, xuống biển lửa, chết cũng oán thán!”. Hắn trước đó ở Hỗn nguyên đại chiến trường thời gian đều là ở dung hợp Kiếm đạo bản nguyên nên cũng không có sâu sắc hiểu được nó đáng sợ, về sau đến Táng thiên chi địa này thì mới hiểu được Bản nguyên không những để hắn Thể nội thế giới biến lớn mà càng vận dụng hắn cảm thấy bản thân Kiếm đạo mạnh mẽ, đối mặt với Quái thú một chút cũng không bị áp chế, Tẩy lễ lực lượng kia tác động lên hắn gần như bằng không, mà thực lực của hắn cũng mạnh hơn tu giả cùng cấp khác rất nhiều, tất cả nhưng đều là Thiên Quân ban tặng, hắn không thể không cảm tạ cái này đại ân!
“Không cần như thế! Ta cho ngươi Kiếm đạo bản nguyên là cảm thấy ngươi xứng đáng, mà ngươi đúng là không cô phụ nó, cố lên, tương lai của chúng ta còn rất nhiều!”. Thiên Quân lắc đầu nói. Hắn cho Độc Cô Kiếm Kiếm đạo bản nguyên là cái khởi đầu mà thôi, nếu Độc Cô Kiếm không có cố gắng không ngừng hoàn thiện cùng phát triển thì sẽ không cường đại được như hôm nay, Thiên Quân cho đi một đạo bản nguyên này nhưng không có uổng phí.
“Được rồi! Có chuyện gì thì để sau khi đi ra Táng thiên chi địa lại nói! Rất nhanh thôi!”. Thiên Quân khẽ cười cười vỗ vai Độc Cô Kiếm nói. Nói đoạn thì đi về chỗ hỏa trụ vươn tay thò vào trong hỏa trụ chụp lên chỗ Tế đàn.
“Sư huynh! Ngươi làm gì?”. Độc Cô Kiếm nhìn thấy như vậy thì giật nảy mình, hỏa diễm này hắn đã thử qua, dĩ nhiên là vô cùng khủng bố, chính là Đàn quái thú đi qua đây cũng như nhìn thấy xà hạt, từng cái tránh qua vô cùng sợ hãi. Thiên Quân nhưng lại lấy nhục thân đi chạm vào chỗ hỏa diễm này? Như vậy không phải chính là đang tìm chết sao? “Ah...”. Thế nhưng sau đó thôi hắn lập tức kinh ngạc trợn trừng hai mắt, bàn tay Thiên Quân sờ đến thì hỏa diễm kia như nhìn thấy thân nhân, dĩ nhiên lại tách ra một lỗ hổng, để Thiên Quân chạm vào trong đó Tế đàn.
“Ông...”. “Ông...”. Thiên Quân lực đạo tăng lên tác động vào tế đàn, cái sau đã không có bất kỳ lực lượng nào gia trì, hắn đơn giản liền đã thu vào Thể nội thế giới, hành động trước sau vô cùng trôi chảy. Theo từng tiếng “xuy” “xuy” vang lên thì hỏa trụ cũng toàn bộ bị Thiên Quân thu vào trong thể nội, biến mất trong thân thể của hắn.
“Sư huynh! Hỏa diễm này...?”. Độc Cô Kiếm kinh ngạc ngây người chốc lát, đầu óc điên cuồng vận chuyển, cuối cùng đưa ra một cái đáp án không dám chắc chắn.
“Là của ta!”. Thiên Quân cũng không có dấu diếm nhàn nhạt nói. “Đi thôi! Đến chỗ Hỏa trụ tiếp theo, vừa đi vừa nói!”. Nói đoạn thì cùng nhảy lên thiên không lao về phía Hỏa trụ tiếp theo. Độc Cô Kiếm thấy như thế thì cũng lập tức đi theo, hắn nhưng cũng có vô số nghi vấn đâu.
“Sư huynh! Cái này là có chuyện gì? Những hỏa trụ này cùng Quang trụ là có chuyện gì?”. Độc Cô Kiếm phi hành ngay bên cạnh Thiên Quân hỏi, hắn nhưng có rất nhiều nghi vấn cần Thiên Quân giải đáp đâu.
“Ngươi nếu đã ở bên trong Táng thiên chi địa tại trước khi xảy ra Thú triều thì cũng nên biết đến những Quang trụ xuất hiện...”. Thiên Quân cũng không có ý định dấu diếm nói. Từ khi Quang trụ xuất hiện, Tế đàn công năng, hắn đốt Tế đàn cùng quang trụ, gặp mặt đám người Tương Tư, Lâm Huyền...
“Hỗn độn cảnh Quái thú?!? Ngoại vực sinh linh?!?”. “...”. Độc Cô Kiếm nghe đến thì mặt mũi lập tức biến hóa không ngừng, nhất là khi Thiên Quân nhắc đến Hỗn độn cảnh Quái thú cùng đám người Lâm Huyền thì hô hấp đã có chút dồn dập, đây là còn may Thiên Quân không nói bản thân nhưng đã chém mười con Hỗn độn cảnh Quái thú cho hắn biết, bằng không thì chỉ e sẽ không phải là như thế đơn giản.
“Nói như vậy tức là bọn hắn có ý định xâm lấn Ngao Thần tinh không chúng ta?”. Độc Cô Kiếm sau đó mặt mũi âm trầm hỏi Thiên Quân.
“Mục đích của bọn hắn là gì ta cũng không dám chắc nhưng sẽ không đối với Ngao Thần tinh không có lợi!”. Thiên Quân lắc đầu nói. “Bất quá lần này nhưng cũng có thể sẽ là một lần cơ hội vô cùng lớn cho Tu giả trong Ngao Thần tinh không!”.
“Cơ hội?”. Độc Cô Kiếm nghe vậy thì có chút nhíu mày không hiểu nhìn Thiên Quân nghi vấn. Trong mắt hắn thì đám Vực ngoại tu giả kia đến đây đã thả ra Quái thú, điều này nhưng chính là gây hại cho Ngao Thần tinh không, về sau chỉ e sẽ càng có nhiều tu giả ngã xuống, nơi nào là cơ hội?
“Là cơ hội lớn!”. Thiên Quân nhưng lại nghiêm nghị gật đầu nói. “Bọn hắn chắc chắn đến từ một vùng tinh không khác cường đại hơn nhiều so với Ngao Thần tinh không, nơi đó được gọi là Tổ vũ trụ, ở đó có tu giả đại năng vượt ra Hỗn độn cảnh, điều này đối với Tu giả chúng ta thì chính là một đường sáng để đi đến thiên địa cao cấp hơn, tương lai bước đi cũng sẽ xa hơn!”. Hắn nhìn nhàn nhạt nhìn vào Táng thiên chi địa chỗ sâu nói. “Đương nhiên đó là nếu biết cách vận dụng cơ hội đó mới được, ta e sẽ có nhiều chuyện sẽ xảy ra nữa, so với Quái tai sẽ càng thêm đáng sợ!”.
“...”. Độc Cô Kiếm nghe nói như vậy thì mắt đột nhiên bắn lên ánh kiếm, nhìn vào Táng thiên chi địa chỗ sâu tràn ngập chiến ý, trong đó có rất nhiều Tu giả đến từ vực ngoại mà theo như Thiên Quân nói đều là thiên kiêu, hắn rất chờ mong một trận chiến đây. Nắm giữ lấy Kiếm đạo bản nguyên thì ngoại trừ Thiên Quân hắn không muốn đi khiêu chiến ra thì còn lại tất cả hắn đều không e ngại.
“Sư huynh đã có phương pháp ứng phó?”. Lại nhìn theo bóng lưng Thiên Quân, người sau nói cũng không có bao nhiêu kinh hoàng, Độc Cô Kiếm đoán không sai thì Thiên Quân đã có phương pháp đối mặt mới những biến hóa sắp tới.
“Chuyện tương lai còn không biết thì làm sao có phương pháp ứng phó?”. Thiên Quân nghe vậy thì có chút kinh ngạc quay đầu nhìn Độc Cô Kiếm, sau đó nhưng lại khẽ cười nhe ra hàm răng trắng nói. “Bất quá chuyện này liên lụy quá lớn, sau khi đi ra ngoài thì để đám Hỗn độn cảnh cao cao tại thượng kia đau đầu đi, về phần chúng ta thì chỉ cần không ngừng đề thăng thực lực lên là được, có được thực lực tuyệt đối thì kẻ địch mạnh hơn cũng vô dụng, đem tất cả bọn hắn thành đá mài đao là được!”.
“Đá mài đao...”. Độc Cô Kiếm nghe vậy thì hơi chút ngẩn ra, sau đó ánh mắt dần biến thành sắc bén lên, kiếm quang um tùm. “Không sai! Đem bọn hắn thành đá mài đao là được!”. Hắn tự tin cười cười nói. “Đa tạ sư huynh chỉ điểm!”.
“Không cần nói nhảm nữa, nhanh lên một chút!”. Thiên Quân cười nhạt lắc đầu, sau đó nhưng đều là một được đi thu lại tế đàn, theo đó thì từng cái Thông thiên hỏa trụ cũng biến mất không còn.
Gần nửa ngày sau Thiên Quân cùng Độc Cô Kiếm đi đến chỗ hỏa trụ cuối cùng, cả hai nhưng đều có chút cười cười, xong cái này nhưng có thể quay về được rồi, một đường đi đến đây nhưng cũng trò chuyện được không ít đâu.
“Ông..”. “Xuy...”. Hành động nước chảy mây trôi mau lẹ, Thiên Quân thu lại tế đàn cùng hỏa trụ thì cũng lập tức cùng Độc Cô Kiếm phá không đi về phía Táng thiên chi địa bên ngoài, một chặng đường này bọn hắn đúng là một cái Quái thú cũng không có gặp đến, xem ra bọn chúng đều đã đi vào Táng thiên chi địa nơi xuất hiện truyền tống kia. Bất quá lúc này bọn hắn bị chặn lại, không phải là Quái thú, mà là Tu giả của Ngao Thần tinh không.
“Đạo hữu phía trước xin dừng bước!”. Thiên Quân cùng Độc Cô Kiếm nhìn lại thì thấy được bốn vị Hỗn độn cảnh cùng ngàn danh Hư vô cảnh giai đoạn thứ ba trở lên Tu giả đang lao về phía này thì nhất thời có chút giật mình. Cái này đội hình nhưng có chút mạnh mẽ lóa mắt nha!
“Cự Kình đại nhân!”. Độc Cô Kiếm nhìn trung niên nhân kia một cái liền hơi chút giật mình hô lên, dĩ nhiên là có nhận biết.
“Ngươi biết hắn?”. Thiên Quân quay đầu lại hỏi, nói xong liền cảm thấy hỏi thừa. Hắn mới đến Táng thiên chi địa này chưa lâu nên không biết đến đại năng Hỗn độn cảnh ở đây, Độc Cô Kiếm nhưng lại khác, ở đây một năm lại còn lập nên chiến tích đáng sợ như thế, chỉ e là từng diện kiến rất nhiều Hỗn độn cảnh rồi cũng nên.
“Cự Kinh đại nhân chính là một trong tám vị Hỗn độn cảnh luôn luôn lưu thủ ở Táng thiên chi địa vành đai, Tu giả chúng ta có thể cản lại Quái thú Thú triều thì công lao của hắn có thể nói là cao không thể với!”. Độc Cô Kiếm hơi có chút kính ý nói. Đồng thời với đó cũng âm thầm kinh ngạc, Thiên Quân đương nhiên biết đối phương là Hỗn độn cảnh nhưng một chút sợ hãi cũng không có, ánh mắt nhìn đến vô cùng thanh tịnh, phảng phất như Cực Kình cùng ba vị Hỗn độn cảnh cũng chỉ như tu giả bình thường mà thôi.
“Ồ? Vậy để xem bọn hắn đến đây làm gì? Thú triều cũng đã qua lâu như thế bọn hắn mới đến đây, không phải quá dư thừa!”. Thiên Quân nghe vậy cũng không xem vào đâu nói. “Ồ? Người quen sao?”. Bất chợt hắn cảm nhận được một đạo khí tức quen thuộc, khóe miệng khẽ nhếch lên lạnh lẽo.
Không đến mười hơi thở, bốn vị Hỗn độn cảnh đi đầu cũng đã đến trước mặt Thiên Quân cùng Độc Cô Kiếm, ba nam một nữ, trung niên nhân cao lớn đi đầu cùng nữ tử lam y kia dĩ nhiên đều là Yêu tộc, còn lại là một cái hắc y nam tử hai tám khoảng chừng Nhân tộc và cuối cùng một vị Thiên Quân quen biết, chính là kẻ từng muốn giết hắn, Hình Thiên Vũ!
“Độc Cô Kiếm?”. Đi đầu trung niên nhân cao lớn chính là Cự Kình, hắn nhìn thấy Độc Cô Kiếm liền có chút kinh ngạc, tên tiểu bối này gần đây nhưng lọt vào mắt rất nhiều đại năng, nếu không phải người sau vốn đã là Thần tử của Hạo Thiên Thần địa thì không biết có bao nhiêu kẻ muốn ra tay tranh đoạt.
“Độc Cô Kiếm ra mắt các vị đại nhân!”. Độc Cô Kiếm hơi chút cúi đầu nói. Nội tâm nhưng đang biến hóa không thôi, hắn nhưng biết được Thiên Quân cùng Hình Thiên Vũ có thù oán với nhau, nhất là khi hai người mới chạm mặt đã nhìn nhau chằm chằm, Thiên Quân thậm chí còn đang cười nhạt đâu.
“Vị tiểu hữu này là ai đâu?”. Cự Kình hơi chút nhíu mày nhìn sang Thiên Quân, một cái Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất tiểu bối mà thôi, đứng trước mặt hắn lại một chút cũng không có kính ý, ánh mắt dĩ nhiên đều chỉ hướng đến Hình Thiên Vũ. Thật sự là không được quản giáo tốt.
“Kẻ này Bổn tọa biết, hắn chính là Hạo Thiên Thần địa, Huyết Họa Thánh Vương, Vũ Thiên Quân!”. Hình Thiên Vũ ánh mắt lập lòe sát khí lạnh lẽo nói.
“Ha ha! Không ngờ được tên của Bản thiếu gia ta còn được Hình Thiên Vũ ngươi nhớ kỹ ah!”. Thiên Quân khẽ cười lạnh một tiếng nói. Đây căn bản là ngang hành luận giao, một cái Hư vô cảnh giai đoạn thứ nhất lại dám nói như thế đối với một cái Hỗn độn cảnh chỉ e chính là muốn chết!