Ma Thần Thiên Quân

Chương 695: Nghi ngờ



Thiên Quân theo Ám Vũ đi tắm rửa đương nhiên cũng không theo cô nàng này sắp xếp, không biết nàng chính xác học được từ kẻ nào nhưng quả thực đã hiểu hết một cái thiếp thân nha hoàn công việc, nếu không phải bị hắn ngăn cản thì có khả năng đã cùng một lượt nhảy vào bồn tắm cùng hắn. Đây đương nhiên không phải là do hắn không ham mê nữ sắc mà là hắn hiện tại không dậy Zy1y7ur được một chút nào hứng thú, hắn hiện tại chỉ có mục tiêu đề thăng thực lực đến cực hạn, nếu không phải vướng lại chuyện ở Táng thiên chi địa này hắn đã trốn một chỗ bến quan tu hành rồi. Tuy rằng tu hành một đường có chút nhàm chán nhưng hắn cấp thiết nâng cao thực lực, chỉ có thực lực đầy đủ hắn mới có thể quay về “nhà” chân chính của hắn.

“Thối Thiếu gia...”. Ám Vũ cho dù không nguyện ý cũng không thể làm được gì, Thiên Quân mệnh lệnh chính là tối thượng, nàng cũng chỉ có thể tuân theo, cuối cùng liền làm một cái bồn tắm ngay tại bên cạnh đó, nhìn đến Thiên Quân thì có chút bất bình không ngừng nói xấu.

“Ha ha, ta có chỗ nào đắc tội nàng sao?”. Thiên Quân cho dù đang suy nghĩ nhưng cũng không nhịn được nhìn sang cười nói. Cô nàng này quả thực không có chỗ nào có thể bắt bẻ, vô luận là dung mạo, vóc người hay khí chất đều là đỉnh tiêm trong những người mà hắn gặp, có thể so sánh cũng chỉ có Hoàng Tiểu Vũ sang khi đã thức tỉnh Bổ thiên huyết mạch cùng Cô cô hắn Vũ Thế Nguyệt sau khi tiếp nhận tạo hóa từ Cường. Nếu là một cái khác, cho dù là Hỗn độn cảnh nhìn thấy nàng cũng khó có thể cưỡng lại, thậm chí là nếu tại hoàn cảnh khác Thiên Quân với nàng đã có thể xuất hiện sự tình nào đó, thời gian dài ở cùng hắn đối với nàng biểu hiện nhưng đã hoàn toàn tin tưởng nàng cùng trước kia Ám sinh vật đã là hai thái cực khác nhau, có thể nói nàng đã đạt được tân sinh trở thành một người hoàn toàn khác biệt.

“Thiếu gia ngài có chỗ nào ghét bỏ Ám Vũ sao?”. Ám Vũ nhưng không có trả lời hắn mà lại quay sang hỏi ngược lại hắn.

“Ồ? Ai nói như thế? Ám Vũ như thế khả ái, lại nghe lời, ta làm sao có thể ghét bỏ nàng?”. Thiên Quân nghe vậy thì có chút ngẩn ra kinh ngạc rồi nói, trên mặt càng là biểu hiện trầm xuống có vẻ tức giận.

“Vậy tại sao Thiếu gia không để Ám Vũ giúp ngài tắm rửa? Đây là nhiệm vụ của Ám Vũ nha!”. Ám Vũ có chút hớn hở nói. “Ngài nhưng lại không cho Ám Vũ thực hiện nhiệm vụ của mình, không phải là ghét bỏ thì là gì đây?”. Sau đó ánh mắt càng là biến đổi có chút long lanh nói.

“Ách... Không phải những này chứ?”. Thiên Quân ám lau mồ hôi lạnh nói. “Thiếu gia hiện tại đang có chuyện cần suy nghĩ, không tiện cùng Ám Vũ tắm, lần tới... Lần tới ah!”. Bất đắc dĩ cũng chỉ có thể đưa ra cái lý do này thoái thác.

“Hừ! Hay là do cái kia Tử Di? Nàng có chỗ nào tốt? Xinh đẹp cũng không bằng Ám Vũ, tính cách càng là như thế hung, còn là một cái chim xấu xí...”. Ám Vũ bất chợt lại hừ lạnh nói.

“Tử Di? Chỗ nào liên quan đến nàng ta?”. Thiên Quân nghiêng đầu nhìn sang cổ quái hỏi. Cái này tư duy logic có chút không hợp lẽ thường đâu, hắn có chỗ nào liên hệ đến được Tử Di cái kia Bất tử điểu tộc?

“Nàng ta nhưng cũng là Thiếp thân nha hoàn làm ấm giường của Thiếu gia!”. Ám Vũ hơi chút tức giận nói.

“Ha ha, ta còn tưởng làm sao, Thiếu gia ta chỉ đem nàng đùa giỡn một chút mà thôi, muốn làm ấm giường cho ta thì nàng ta còn không được!”. Thiên Quân hơi chút ngẩn ra sau đó phá lên cười nói.

“Há? Thật sao?”. Ám Vũ nghe vậy thì liền có chút kinh ngạc, hai mắt đầy hồ nghi nhìn Thiên Quân hỏi.

“Đó là đương nhiên!”. Thiên Quân chắc chắn nói. “Nếu cần sẽ để Ám Vũ đến làm là được rồi, ta đâu có muốn nằm trong cái tổ chim xấu xí kia...”. Hắn nội tâm nhưng cũng chỉ có thể xin lỗi Tử Di rồi.

“Như vậy còn được!”. Ám Vũ nghe vậy thì quả thực đắc ý một trận. Sau đó lại nghĩ đến chuyện khác nói. “Phải rồi Thiếu gia, ngài nói điều tra người tên Bạch Khởi Phong là ai? Tuần vệ đội kia ngài gặp khi nào? Đây giống như là năm năm trước mới có tiểu đội chứ?”.

“Năm năm trước ta bị Hình Thiên Vũ truy sát chỉ có thể trốn vào trong thể nội của một cái Độc nhãn thú ẩn thân trong Tử vong địa vực, sau đó khi ra ngoài liền gặp bọn hắn!”. Thiên Quân giải thích. “Bất quá vì một chút nguyên nhân liên quan đến ta để bọn hắn chịu đến độc thủ, toàn đội đều bị kẻ gian giết chết!”. Nói đến đây hắn nhưng cũng không có che dấu sát khí.

“Ồ? Đó là khi nào? Trước khi Ngài gặp chúng ta đã gặp bọn hắn rồi sao?”. Ám Vũ nghe vậy liền có chút nghi hoặc hỏi tiếp. Ngày đó nàng cùng Hoa Chiến Kinh, Tiểu ma nữ, Thủy Yên Nhiên, Tử Di, Độc Cô Kiếm mấy người sau khi nghe tin Quái tai đều chạy đến Tử vong địa vực, đối với hoàn cảnh bên ngoài đó cũng hiểu được đại khái, Thiên Quân bị Hình Thiên Vũ truy sát cũng đã biết rõ ràng, về sau càng là cùng Thiên Quân liên hệ mới biết được thêm một chút tình huống, sau đó nàng chính là cùng hắn một đạo đi Hỗn nguyên đại chiến trường, cơ bản là không gặp đến bất kỳ người nào.

“Đúng thế!”. Thiên Quân gật đầu. “Sau khi gặp bọn hắn không lâu thì các ngươi cũng chạy đến, sau đó hai ta mới cùng Độc Cô Kiếm đi Hỗn nguyên đại chiến trường...”. Hắn đang nói thì đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, ánh mắt lập lòe, nói càng lúc càng chậm, cuối cùng càng là dừng lại.

“Ngày đó ta đi ra Tử vong địa vực cũng chỉ gặp có đám người Bạch Khởi Phong cùng mấy người Ám Vũ, Hoa Chiến Kinh vừa vặn chạy đến liền rời đi Hỗn nguyên đại chiến trường, như vậy thì đó cũng là tất cả những người ta gặp sau khi đi ra Tử vong địa vực...”. Thiên Quân trong đầu như xuất hiện từng đạo hình ảnh quay chậm về chuyện năm năm trước, hắn nhớ lại toàn bộ hình ảnh trước đó, hắn phảng phất như đã nắm được điểm mấu chốt trong đó.

“Điều này...”. Một chút trầm ngâm, hắn thân hình nhẹ chấn. “Bạch Khởi Phong đám người chết đi nếu không phải có kẻ gian đứng trong hàng ngũ Liên minh cao tầng hãm hại thì cũng chỉ còn lại hai khả năng, một là trong Tuần vệ đội đó vốn đã tồn tại kẻ gian, cái này nhưng không thể không loại bỏ yếu tố ngẫu nhiên, khả năng thứ hai nhưng có khả năng chính là có kẻ gian trong mấy người Hoa Chiến Kinh, không, không... Không đúng, đây là có chuyện gì...”. Tại một cái sát na, vô số ý nghĩ lóe lên trong đầu Thiên Quân rồi biến mất, hắn khuôn mặt lúc thì âm trầm, lúc lại hóa lạnh, mày nhíu cực sâu.

“Thiếu gia! Ngài không có chuyện gì chứ?”. Ám Vũ thấy Thiên Quân đột nhiên im bặt, sau đó trên mặt biểu tình lại không ngừng biến hóa, nhìn đến chốc lát đúng là vẫn không nhịn được có chút lo lắng hỏi.

“Ta không sao! Chuẩn bị y phục cho Thiếu gia!”. Thiên Quân lắc đầu trầm ngâm nói, sau đó càng là đối với Ám Vũ ra lệnh, hắn có mấy chuyện càng xác định.

“Nhưng mà mới tắm... Ah! Ám Vũ đi liền!”. Ám Vũ nghe vậy thì có chút ngẩn ra nói, sau đó cảm thấy không đúng, Thiên Quân còn chưa bao giờ nói với nàng giọng này đâu, kinh hô một tiếng thì liền hóa thành một đạo lưu quang, một chút thời gian trôi qua thì đã mặc lại y phục gọn gàng nhưng trên đầu tóc vẫn đang còn ướt lộn xộn, trên tay mang một bộ y phục cho Thiên Quân.

Mặc tốt y phục, Thiên Quân tóc vẫn còn không có buộc lại có chút rối nhưng hắn không có để tâm nhiều mà liền bước ra chỗ tắm rửa, linh thức khẽ động lập tức đem toàn bộ Hạo Thiên Thần địa trụ sở điều tra một lần, phát hiện ra Độc Cô Kiếm vị trí thì thân hình cũng lóe lên một cái biến mất, để lại Ám Vũ phía sau một trận dậm chân giận dữ.

“Vũ... Vũ sư huynh!”. Độc Cô Kiếm đang nhắm mắt tu hành đột nhiên cảm nhận được linh thức của Thiên Quân quét đến, cảm thấy kỳ quái mới mở mắt ra, nên biết hiện tại đã gần là buổi tối, Thiên Quân làm như vậy nhưng có ý gì đâu? Nào ngờ được mới mở ra hai mắt thì Thiên Quân thân hình cũng đã xuất hiện ở ngay trước mặt mình, nhất thời có chút giật mình hô lên.

“Uhm! Đến có chút đường đột nhưng có chuyện ta muốn hỏi ngươi một chút!”. Thiên Quân gật đầu một cái không để ý đến Độc Cô Kiếm giật mình nói.

“Không sao! Ta cũng chuẩn bị đi ra ngoài!”. Độc Cô Kiếm lắc đầu nói. “Vũ sư huynh có chuyện gì cần ta giúp thì nói là được, nếu biết ta sẽ không dấu diếm!”. Từ khi biết Thiên Quân đến nay hắn còn không thấy vị sư huynh khủng bố này vội vàng như lúc này một lần nào, xem ra là có chuyện không nhỏ.

“Cũng không phải chuyện gì bí mật! Ngươi ở Táng thiên chi địa này hơn một năm, có thể cho ta biết đám người Hoa Chiến Kinh, Tiểu ma nữ, Tử Di, Thủy Yên Nhiên thời gian trước có ở đây chém giết Quái thú không?”. Thiên Quân cũng không có biểu tình ra cái gì nhàn nhạt nói.

“Đó là dĩ nhiên, Thần địa chúng ta vận động rất nhiều đệ tử cùng tu giả trên Hạo Thiên đại lục đến đây chém giết Quái thú, Lão đại, Lão ngũ cùng Tiểu ma nữ đến đây chém giết không ít Quái thú, nếu không phải bọn hắn thường xuyên qua lại giữa Thần địa cùng chiến trường thì thành tích cũng không kém đi nơi nào, nhất là Tiểu ma nữ cùng Lão đại, bọn hắn bị Tẩy lễ lực lượng hạn chế rất thấp, đơn độc chém giết Quái thú cũng không phải chuyện khó!”. Độc Cô Kiếm hơi chút cổ quái nhưng vẫn gật đầu nói. “Về phần Tử Di cô nương ta không được rõ ràng lắm, bất quá cách đây bốn tháng ta có gặp nàng đang chém giết Quái thú trong Táng thiên chi địa cùng Bất tử điểu tộc cường giả!”.

“Như vậy hiện tại Hoa Chiến Kinh mấy người đang ở Thần địa?”. Thiên Quân nội tâm có chút tính toán rồi lại nhìn Độc Cô Kiếm hỏi. Hắn hai ngày này không có cảm nhận được khí tức của mấy người thì cũng chỉ có thể nghĩ ra được như vậy mà thôi.

“Vâng! Cách đây hơn mười ngày bọn hắn đã quay lại Thần địa, nếu không có chuyện gì thay đổi thì có lẽ trong hôm nay hoặc sáng ngày mai sẽ quay lại!”. Độc Cô Kiếm gật đầu nói. Thiên Quân đột nhiên hỏi những này để hắn không hiểu ra làm sao nhưng cũng nghi vấn cái gì, nhất nhất trả lời những gì mà hắn biết.

“Uhm! Được rồi! Ngươi tiếp tục nghỉ ngơi đi!”. Thiên Quân gật đầu nói, bất quá trước khi rời đi lại nghĩ đến cái gì đó khẽ cười cười nói. “Ngươi cái kia tiểu tình nhân đâu?”. Nói đoạn thì thân hình cũng lóe lên biến mất. Thông qua khế ước với Tử Di, hắn biết được nàng kia nhưng đang ở Táng thiên chi địa này, một chút liên hệ liền để hắn xác định được vị trí của nàng.

“Tiểu tình nhân?”. Độc Cô Kiếm nhìn Thiên Quân ngay tại trước mặt mình biến mất thì không nhịn được lẩm bẩm, hắn một chút cũng không hiểu được Thiên Quân mới nói là có ý gì, thế nhưng cũng không lâu thì mặt mũi liền tái xanh hô lên. “Ah! Không phải như ngươi nghĩ...”.

Bất tử điểu tộc trụ sở. Chỗ này so về mọi mặt đều không thể so được với Hạo Thiên Thần địa trụ sở, bất quá Bất tử điểu tộc cũng là Thần địa thế lực, xung quanh cũng có mấy cái cấm chế mạnh mẽ, lúc này bên trong đó một chỗ được xem là nghị sự phòng của Bất tử điểu tộc ngồi mười mấy cái tộc nhân của Bất tử điểu tộc, bọn hắn đang thảo luận cái gì đó. Lấy hai vị mỹ phụ đều là Hỗn độn cảnh làm đầu, nếu Thiên Quân ở chỗ này đương nhiên đều sẽ nhận ra được thân phận của hai vị này, dù sao hắn có được rất nhiều trí nhớ của đại năng Hỗn độn cảnh nên cũng sẽ không lạ, nhất là khi hắn đã gặp cả hai vị mỹ phụ Hỗn độn cảnh này.

“Hả?”. Thế nhưng lúc này trong đó có một vị mỹ nữ đột nhiên kinh ngạc quay đầu nhìn ra bên ngoài nghi hoặc, sau đó mặt mũi càng là biến sắc, lúc trắng lúc xanh. Nàng này chính là Bất tử điểu tộc Thiên chi kiêu nữ bị Thiên Quân “lừa” thành thiếp thân nha hoàn, Tử Di.

“Tiểu Di! Có chuyện gì thế?”. Mở miệng hỏi là một trong hai mỹ phụ ngồi ở chủ vị, nàng này mặc là lục y, Thiên Quân nếu tại thời điểm hung ác có thể gọi nàng là Hồng Lâu sư mẫu!

“Đúng thế! Tỉ tỉ làm sao thế? Mặt lại biến xanh! Á! Lại biến trắng...”. Ngồi bên cạnh Tử Di một cái tiểu cô nương mười lăm mười sáu tuổi cũng nghi hoặc nhìn sang hỏi.

“Là Vũ Thiên Quân!”. Tử Di đầy cảm giác thất bại nói. “Hắn mới dò xét cái kia ấn ký... Xem ra không lâu nữa hắn sẽ đến tìm ta”.

“Vũ Thiên Quân...”. Nghe đến ba chữ này thì khuôn mặt của hai vị mỹ phụ ngồi ở vị trí đầu cũng lập tức biến hóa, còn lại một đám người ở đây ngoài hai vị Bán bộ Hỗn độn cảnh ra thì cũng không hiểu có chuyện gì, từng cái ánh mắt cổ quái nhìn sang Tử Di. Một cái Thiên chi kiêu nữ của Bất tử điểu tộc như nàng lại bị đem thành thiếp thân nha hoàn đương nhiên không thể để lộ cho nhiều người biết, do đó nhắc đến Thiên Quân ở đây đa phần người không hiểu, bất quá mấy năm trở lại đây cái tên Vũ Thiên Quân không thể nghi ngờ chính ngôi sao sáng chói, lúc này Tử Di lại nhắc đến thì có thể để cho nhiều người có ý nghĩ kỳ.

“Ồ? Không phải vị kia hung danh hiển hách Huyết Họa Thánh Vương sao? Hắn lại đến tìm Tỉ tỉ...”. Quả nhiên cái kia nữ hài đã kinh ngạc một tiếng, ánh mắt khác lạ nhìn Tử Di nói. “Sẽ không phải là Tỉ phu chứ? Chậc chậc... không trách được...”. Nàng này ánh mắt sáng lên tặc lưỡi nói. Xung quanh một đám tộc nhân không hiểu chuyện cũng dùng ánh mắt cổ quái nhìn sang, nghĩ đến chuyện này nhưng cũng có khả năng đâu.

“Tử Huyên! Im miệng cho ta!”. Tử Di nghe vậy thì lập tức quay ngoắt đầu sang nhìn nhà mình muội muội hét lên. “Còn nói nữa cẩn thận cái mông nhỏ của ngươi!”. Sau đó càng là không ngại hung ác nói một hồi.

“Ô? Không phải chỉ hỏi một cái sao? Dù sao thì người ta cũng tìm đến Tỉ...”. Tử Huyên nghe vậy thì quang trong mắt lại càng thịnh, bất quá nhưng cũng không có tiếp tục hỏi nữa, chỉ là cúi đầu xuống nói thầm. Đương nhiên nói thầm quy nói thầm, ở đây đám người tu vi thấp nhất cũng là Thánh tổ cảnh, có ai lại không nghe được nàng cái này nói thầm?

“Ngươi...”. Tử Di mặt xoát cái đỏ au, khẽ quát một tiếng muốn làm ra cái gì trừng phạt thì thân thể đột nhiên cứng đờ, từ bên ngoài một giọng nói oang oang vang vọng truyền vào trong Bất tử điểu tộc trụ sở.

“Tại hạ Hạo Thiên Thần địa Vũ Thiên Quân có chuyện cần bái phỏng Bất tử điểu tộc Tử Di cô nương, hi vọng có thể ra gặp mặt!”. Thiên Quân đứng tại bên ngoài cấm chế của Bất tử điểu tộc trụ sở đem âm thanh truyền vào trong đó, hết cách rồi, cũng không thể trực tiếp đi vào cấm chế được, không tốt để một đám Bất tử điểu tộc đem thành kẻ địch công kích thì đúng là có chút không biết làm sao.

Tác giả: Đế Thanh

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.