Ma Thần Thiên Quân

Chương 84: Đừng xem mình là thứ đồ vật quan trọng



Hấp thu xong kiếp vân, tu vi cũng đến Thần cảnh tầng thứ năm bình cảnh tuỳ thời có thể đột phá, Vũ Thiên Quân quyết định giải quyết xong một số chuyện lại làm tiếp đột phá! Dù sao nếu không có chuyện gì hắn độ kiếp đột phá còn thi lấy được Lôi kiếp dịch.

Theo hắn đột phá Dung truyền thừa kia ức lại hiện lên, cái này cũng làm hắn khó hiểu, theo lý thuyết hắn là Dung hậu duệ không sai thế nhưng hắn thân thể bị hủy, thân Thể mới chính là Thái sơ thể chất, làm sao lại còn kế thừa Dung truyền thừa ký ức?

Hắn nhận được lần này truyền thừa cộng thêm hắn từ Lão ma, Thời không Thể nội thế giới chủ nhân Vân Thanh hắn đã hiểu gần như hết Thái cổ thời đại rồi. Đến đây hắn càng thêm dung động, Thái cổ chư tộc vậy mà từng đi ra tinh không, hay chính là cái kia người ta gọi là Vực ngoại tinh không, phía bên kia cũng có tinh không khác khu vực, không những thế còn là ba khu vực! Về cơ bản thì đều là bốn khu vực tách biệt, thông thường cho dù Hỗn độn cường giả đại năng cũng không đi ra được Tinh không vực ngoại đến bên kia tinh không khác, thế nhưng cách một khoảng thời gian sẽ có chỗ hổng ở cái kia Vực ngoại tinh không thì có cường giả may mắn vượt qua được nó đến được phía khác tinh không! Đương nhiên có thể đi qua được cũng chỉ có Hỗn độn cảnh đại năng mà thôi, Hỗn độn cảnh phía dưới cho dù là Bán bộ Hỗn độn cảnh đi qua cũng là cửu tử nhất sinh!

Cái kia nhận biết làm cho Vũ Thiên Quân cũng giật mình vô cùng, nếu không phải biết Dung truyền thừa hắn còn không biết Tinh không vô tận chỉ là một trong bốn cái tinh không mà thôi, còn cái kia Vực ngoại tinh không sau này hắn chắc chắn sẽ đi! Hắn muốn xem bên kia một cái khác tinh không ah!

Tuy biết là như vậy thế nhưng hắn hiểu hắn lúc này còn chưa đủ tư cách đi tìm chỗ đó, hắn còn cần rất nhiều thời gian mới có thể đến được đó.

Tạm thời bỏ qua Dung truyền thừa hắn đi tìm hiểu cái kia ngọc giản Vũ Thế Thần lưu lại, trong đó nhắc đến một cái Thánh tộc! Bọn hắn từ trên tay Vũ Thế Thần cướp đi linh hồn của Mẫu thân của Vũ Thiên Quân, Vũ Thế Thần khi đó đang bị mấy cái Thần cảnh lục trọng vây công nên không thể bảo vệ linh hồn vợ hắn nên vô cùng đau khổ ah.

Thánh tộc là một cái vô cùng cường đại chủng tộc Thượng cổ, bọn hắn tuy rằng không sánh kịp Thần Ma hai tộc Thái cổ thế nhưng ở Thượng cổ đa số các tộc Thái cổ ngủ đông, Thánh tộc xuất hiện trở thành một cái cự tộc khi đó, sau này Nhân tộc ngày càng lớn mạnh xưng bá tinh không bất ngờ nhảy ra một đám Thái cổ chủng tộc đại năng dẫn đến hỗn chiến ở Thượng cổ, vô số cường giả trong lần đó vẫn lạc, có lẽ tiền chủ nhân của Ma Long Thành cũng là một trong số đó, khi đó hắn chỉ đạt Thánh tổ bước thứ sáu, không phải là đỉnh phong cường giả khi đó ah.

Vũ Thế Thần nghi ngờ Thái Thương gia có người cùng Thánh tộc bí mật cấu kết, về phần tấn công Vũ gia ở Thanh Vân tinh chính xác là do có người của Thái Thương gia thao túng bốn tên Thánh thần đến nhằm tiêu diệt Vũ gia, người kia là một kẻ có thực quyền ở Thái Thương gia, quyền lực rất lớn, Vũ Thế Thần cũng không biết hắn là ai.

Tiêu hoá xong tất cả tin tức Vũ Thiên Quân trầm ngâm một chút, hắn lúc này không sợ bọn người kia chút nào, muốn rời đi tin rằng không ai cản được, hắn muốn từ Thái Thương gia hai vị Đại Thánh xác nhận một việc. Thánh tộc cùng bọn hắn phải chăng có cái gì đó liên hệ?

Một đường đi thẳng về phía đám người ở rất xa, hắn tin tưởng bọn người kia sẽ không rời đi, lúc này Thiên kiếp qua đi, nếu hắn làm khó dễ bọn người kia lập tức xé rách hư không rời đi cũng không muộn ah! Bọn hắn chắc chắn nhận ra nếu bọn hắn muốn đi Vũ Thiên Quân cũng không cản được.

Nhìn hai người chắn trước mặt mình Vũ Thiên Quân nhíu mày. “Các ngươi muốn cùng ta đối địch?“. Hắn lạnh lùng hỏi, hai tên này cùng hắn đều không chút quan hệ ah.

“Ah! Hiểu nhầm! Ta là Khương gia Khương Thái Xung!“. Đao Thánh cười làm lành nói. Qua bọn người cùng vào Thể nội thế giới với Vũ Thiên Quân bọn hắn mấy lão quái liền hiểu, tên kia tuy rằng thực lực mạnh vô cùng thế nhưng không phải người thích lạm sát nếu không chỉ sợ không có bất kỳ ai có thể sống sót rời đi cái kia Thể nội thế giới ah.

“Tiểu huynh đệ! Cái kia Thái Thương gia cùng Vũ gia thù hận e rằng còn có uẩn khúc ah?“. Võ Thần nghiêm nghị nói, lại để cho tên này quái vật nổi loạn chỉ sợ không thể cản ah!

“Huh!?! Khương Thái Xung? Khương gia?“. Vũ Thiên Quân có chút kinh ngạc, đều là người cùng gia tộc của thuộc hạ hắn. “Thái Thương gia cùng ta Vũ gia thù đã kết xuống các ngươi nghĩ có thể lại giảng hoà sao?“. Hắn chuyển giọng nói, hắn không thể chỉ vì chút mặt mũi mà bỏ đi thù hận, diệt gia mối thù hắn quyết phải tìm cho ra kẻ đứng đằng sau tất cả, bất kể là ai hắn tuyệt đối sẽ không tha thứ.

“Nếu thật là hiểu nhầm chắc chắn sẽ có cách giải quyết! Chúng ta đều là Nhân tộc nếu thật sự ra tay đánh nhau sẽ để bọn kia dị tộc chê cười ah!“. Đao Thánh tận tình khuyên nhủ.

“Các tộc ta không quan tâm! Chủng tộc đại chiến cũng không liên can đến ta! Hừ! Ngày tộc ta bị đồ sát sao không thấy các ngươi đến ngăn cản? Ah! Phải rồi! Không phải nói chúng ta Vũ gia là Ma tộc sao? Các ngươi còn muốn ngăn cản?“. Vũ Thiên Quân nhìn hai tên kia lạnh nhạt nói, thế nhưng nghĩ đến ngày gia tộc hắn gặp hoạ giọng đã chuyển lạnh.

“Ah! Tiểu huynh đệ! Có nhiều chuyện chúng ta làm sao quản hết được..“. Đao Thánh lúng túng.

“Ha! Nếu đã không quản hết được thì chuyện này cũng đừng quản! Tránh sang một bên đi!“. Vũ Thiên Quân cười nhạt nhẽo nói, kỳ thực việc gia tộc này hủy diệt, gia tộc kia đứng len cũng là chuyện bình thường trong tinh không vô tận mà thôi, mấu chốt ở đây đó là gia tộc bị diệt là Vũ gia hắn mà thôi. Hắn không để ý hai người kia nữa mà tiếp tục tiến về phía Thái Thương gia bọn người.

“Ách! Chúng ta là có chỗ khó ah!“. Đao Thánh thấy vậy lập tức lùi lại vẫn chắn ở giữa Vũ Thiên Quân cùng Thương Thánh, dĩ nhiên Võ Thần cùng hắn như thế.

“Chỗ khó? Ha! Các ngươi có cái gì chỗ khó?“. Vũ Thiên Quân nhíu mày, hắn quả thật không muốn đi ra tay với hai người này ah.

“Tiểu huynh đệ! Chúng ta Nhân tộc không thể mấy đi bất kỳ là ngươi hai Thái Thương gia, đối với toàn Nhân tộc các ngươi đều có ý nghĩa rất quan trọng, một trong hai mất đi đều là tổn thất rất lớn của Nhân tộc, bọn ta là không muốn nhìn thấy các ngươi ra tay đánh nhau làm lợi cho kẻ khác!“. Võ Thần truyền âm phân tích.

“Các ngươi lo chư tộc nhòm ngó sao? Hừ! Không liên quan đến ta! Tránh ra đi!“. Vũ Thiên Quân cũng không truyền âm mà lạnh lùng nói, hắn khoảng cách đến cái kia Thương Thánh chỉ còn hơn nghìn dặm mà thôi.

“Ah! Hai người các ngươi làm gì ah? Thù oán của nhân gia cùng các ngươi có quan hệ gì? Tiểu huynh đệ! Ta theo ngươi tới cùng, chúng ta tu giả có thù thì phải báo ah!“. Đột nhiên Thiên nhân lão quỷ giọng nói từ phương xa truyền đến, hắn trong lòng còn đang cười to đây.

“Thiên nhân lão quỷ! Ngươi câm miệng!“. Vũ Thần lạnh lùng nói. Trên tay hoa lên một cái lập tức một cây bạch thương xuất hiện, hắn khí tức như thay đổi thành một người khác, ban nay là nho nhã bao nhiêu thì bây giờ sát khí khủng bố âm trầm gấp trăm lần a.

“Ah..“. Thiên Nhân lão quỷ con ngươi co rụt, Võ Thần trạng thái kia là muốn lập tức động thủ với hắn ah.

“Thiên Nhân tộc? Hừ!“. Vũ Thiên Quân nhíu mày một cái rồi hừ lạnh, bàn tay lập tức xuất hiện Luân hồi chi lực, hắn vung tay một cái đoàn kia Luân hồi chi lực lập tức tấn công về phía cái kia Thiên Nhân tộc.

“Ah!...“. Biến cố này làm cho là đây mọi người giật mình kinh hãi, không biết hắn lại làm sao nổi điên đột nhiên ta tay với Thiên Nhâ tộc Đại Thánh, hắn gây với một cái Thái Thương gia xem ra còn chưa đã nghiền ah.

“Ngươi...“. Thiên Nhân lão quỷ cũng dùng mình một cái rất nhanh liền bình tĩnh lại xé rách hư không tránh đi cái kia Luân hồi chi lực, thế nhưng hắn tay trái đã chạm vào Luân hồi chi lực, hắn phản ứng cực nhanh chém xuống tay trái, Luân hồi chi lực lập tức phát huỷ tay hắn chỉ còn lại một đám nhỏ Luân hồi chi lực đang lơ lửng giữa không trung mà thôi, nó vậy mà không chút nào phá hư hư không xung quanh ah.

“Ha! Ta còn muốn chém thêm mấy cái Thiên Nhân tộc đây! Dù sao thì cũng đã hứa với người ta!“. Vũ Thiên Quân nỉ non, cái kia khí linh Ma Long Thành nhờ vả ah!

Lời nói vừa nói ra ở đây không riêng gì Thiên Nhân tộc, tất cả các dị tộc cường giả Thánh tổ đều tránh xa Vũ Thiên Quân, tên kia nhìn như vô hại thiếu niên thế nhưng vô cùng khủng khiếp ah! Thế gian ai lại có năng lượng lớn như vậy? Có thể nhờ Vũ Thiên Quân đi chém Thiên Nhân tộc cường giả? Bọn hắn không hiểu ah!

“Ha ha! Đánh được tốt! Ta vốn đã xem Thiên Nhân lão quỷ không tốt!“. Đao Thánh thấy như vậy thì cười lớn, bất kể vì nguyên nhân gì, tên kia không nghe li gián mà chuyển sang tấn công Thiên Nhân lão quỷ hắn cầu còn không được ah!

“Ah! Tốt!“. Nhân tộc một đám cường giả cùng tiểu bối nhìn thấy như vậy một màn thì vỗ tay hô lớn, Thiên Nhân lão quỷ hiện ra từ hư không ánh mắt lạnh như băng âm trầm nhìn Vũ Thiên Quân, cánh tay trái vừa bị hắn chém đi đang lấy tốc độ mất thường có thể thấy được mọc ra ah!

“Ngươi ta không thù oán tại sao lại ra tay với ta?“. Thiên Nhân lão quỷ ánh mắt như giết được người nhìn Vũ Thiên Quân.

“Ha! Bản thiếu gia làm việc còn phải nhìn mặt ngươi âm hiểm chủng tộc?!“. Vũ Thiên Quân cười trào phúng.

“Ngươi xác định cùng chúng ta Thiên Nhân tộc là địch?“. Hắn lạnh lùng nói.

“Ah! Nếu ngươi có thể quyết định thì xem như là vậy đi! Đừng xem mình là thứ đồ vật quan trọng!“. Vũ Thiên Quân cười lạnh nói. Hắn đã hứa tuyệt đối sẽ làm, một ngày kia hắn chắc chắn sẽ đến Thiên Nhân tộc tổ địa, tên này Thiên Nhân lão quỷ quá đáng ghét rồi, hắn chỉ tiện tay kiếm cái lợi tức thôi! Kịch hay còn ở phía sau ah!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.