Trên Ma Đà Sơn, Ninh Tiểu Xuyên bay ngang quang phía trên quần thể Dưỡng Tâm Điện.
Ninh Tiểu Xuyên lúc này vẫn đang nhớ lại cuộc đối thoại với Đan Bảo Thần Nông.
- Muốn giữ mạng cho bằng hữu ngươi, trước tiên phải tìm được bảo vật có tên Thần Hồn Chi Sa nuôi dưỡng Thần Cách của hắn. Như vậy mới giúp ý thức của hắn kiên trì được lâu hơn. Ngoài ra ngươi phải tìm một vị Dưỡng Tâm Sư cấp Thần Nông đỉnh phong mới hy vọng cứu được hắn.
- Thần Nông đại nhân có biết nơi nào có Thần Hồn Chi Sa không?
- Thần Hồn Chi Sa là bảo vật thai nghén ở trong nhân của tinh cầu có sự sống trong bầu tinh không, vô cùng hiếm có. Nhưng ta vừa hay biết được một nơi có Thần Hồn Chi Sa. Hồi ta chưa đạt tới cảnh giới Thần Nông, từng phát hiện được sự tồn tại của Thần Hồn Chi Sa ở nơi thí luyện của Nguyên Giới. Vừa hay mấy tháng nữa là Ma Đà Sơn tổ chức một lần thí luyện, đến lúc đó ta sẽ tiến cử ngươi được đi truyền tống pháp trận tới nơi thí luyện, tìm Thần Hồn Chi Sa. Nhưng nhiều năm đã qua rồi, ta cũng không đảm bảo liệu Thần Hồn Chi Sa có còn hay không.
….
Với địa vị của Đan Bảo Thần Nông ở Ma Đà Sơn, rất dễ dàng có thể giành cho Ninh Tiểu Xuyên một suất dùng truyền tống pháp trận.
Hơn nữa Đan Bảo Thần Nông đã cho Ninh Tiểu Xuyên biết vị trí xuất hiện Thần Hồn Chi Sa.
Có hai điều kiện này, Ninh Tiểu Xuyên có khả năng rất lớn có thể tìm được Thần Hồn Chi Sa, tạm thời giữ được tính mạng cho Tư Đồ Lãng. Hơn nữa hắn cũng có thể nhân cơ hội này tới Nguyên Giới.
Đan Bảo Thần Nông lại giúp hắn việc lớn như thế, Ninh Tiểu Xuyên cũng rất ngạc nhiên.
Thật ra Ninh Tiểu Xuyên lúc trước vẫn có chút cảnh giác với Đan Bảo Thần Nông, dù sao thì Đan Bảo Thần Nông cũng quá nhiệt tình.
Nhưng lúc này thì hắn vô cùng cảm kích Đan Bảo Thần Nông.
Hắn có thể nhận ra Đan Bảo Thần Nông không có ác ý mà toàn thân toàn ý muốn giúp hắn.
Rời khỏi Thần Nông Điện, Ninh Tiểu Xuyên mới cười khổ.
Ban đầu hắn tới Ma Đà Sơn coi tất cả là người xấu, cảnh giác với bất cứ ai ở đây. Nhnưg giờ nghĩ lại, Ma Đà Sơn quy mô lớn như vậy, chiếm cả một tinh hà, ít nhất cũng có tới vài trăm tỷ người. Nhiều người như vậy đương nhiên không thể đều là kẻ xấu được.
Những người tốt như Đan Bảo Thần Nông, Ma Đà Sơn đương nhiên sẽ không thiếu.
Khi Ninh Tiểu Xuyên đang cảm thán thì bỗng phát hiện từ trong Xuyên Ô Dưỡng Tâm Điện có một đạo thân ảnh khí thế hung hăng lao ra.
- Quả nhiên có người ngoài tới Xuyên Ô Dưỡng Tâm Điện. Xem ra chắc là thiên tài ca ca của Tống Thiên rồi. Giờ không phải lúc xung đột với hắn, ta phải tránh đi trước rồi nói.
Lẩm bẩm một câu, Ninh Tiểu Xuyên tăng tốc bay về phía Thiên Kiêu Cung.
Hắn đã truyền tin thông báo cho Ma Thiên Hương, nàng đang khởi hành tới hướng này.
Khi không thể để lộ thực lực thì Ninh Tiểu Xuyên căn bản không phải đối thủ của Tống Thiên nên hắn chỉ có thể dựa vào Ma Thiên Hương để chống lại Tống Thiên.
Ninh Tiểu Xuyên và Tống Thiên, một trước một sau bay qua Ma Đà Sơn.
- Ninh Tiểu Xuyên, hôm nay ngươi có chạy đến chân trời góc bể ta cũng sẽ bắt ngươi lại.
Ninh Tiểu Xuyên biết rõ từ khi Tống Thiên phát hiện hắn đặt nô lệ ấn ký trên người Tống Phi thì hai người hắn không thể hoà giải.
Hơn nữa bây giờ trong Dưỡng Tâm Điện Ninh Tiểu Xuyên lại có Đan Bảo Thần Nông làm chỗ dựa. Chắc chắn một trăm phần trăm là hắn có thể đi truyền tống pháp trận. Vì thế hắn không cần phải quay lại Xuyên Ô Dưỡng Tâm Điện nữa mà chỉ cần đợi nửa năm nữa là được.
Trong hoàn cảnh đó, Ninh Tiểu Xuyên tuy có dè chừng Tống Thiên nhưng cũng chỉ có vậy, chỉ cần kéo dài nửa năm, cho dù Tống Thiên muốn tìm Ninh Tiểu Xuyên báo thù cũng không tìm được.
Không nhận được bất cứ hồi đáp nào từ Ninh Tiểu Xuyên, sắc mặt Tống Thiên tối sầm lại.
Hai tay chắp vào nhau, Tống Thiên vừa đuổi theo Ninh Tiểu Xuyên vừa tạo tư thế cổ quái.
Ninh Tiểu Xuyên bay phía trước bỗng thấy lạnh lưng, hắn gần như theo bản năng lướt người đi, một đạo kiếm quang lạnh lẽo lao vút qua chỗ vừa rồi của hắn.
Uỳnh!
- Lại tránh được công kích của ta, cũng có chút bản lĩnh. Nhưng để xem ngươi tránh được bao nhiêu lần.
Tống Thiên nhếch mép cười khảy, lòng bàn tay lại xuất hiện vài đạo kiếm khí lao về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Đúng lúc đó, một con phượng hoàng lửa rừng rực cháy từ xa xuất hiện, nháy mắt đã nuốt gọn toàn bộ kiếm khí của Tống Thiên.
Người vừa ra tay là Ma Thiên Hương, cuối cùng nàng ta cũng tới kịp.
- Ma Thiên Hương!
Tống Thiên dừng lại, sắc mặt tím lại nhìn Ma Thiên Hương.
Cùng là thành viên của Thiên Kiêu Cung, hơn nữa Tống Thiên và Ma Thiên Hương cũng là thiên kiêu cùng tầng thứ nên hai người đương nhiên biết rõ nhau.
Nhưng chỉ nhìn qua Ma Thiên Hương một cái, Tống Thiên lập tức lao về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Có Ma Thiên Hương thì cũng không thể ngăn cản Tống Thiên.
Ma Thiên Hương sắc mặt băng lãnh, giơ cây đoản cung lên, kéo thành hình bán nguyệt, nhắm chuẩn Tống Thiên:
- Tống Thiên, đây là bằng hữu của ta. Nếu ngươi ra tay với hắn thì phải qua ta trước. nếu ngươi muốn người của Hình Phạt Điện Đường tới thì cứ ra tay đi.
Ở Ma Đà Sơn, địa vị Hình Phạt Điện Đường rất cao, cho dù là thần linh cũng sợ Hình Phạt Điện Đường.
Nghe Ma Thiên Hương nhắc tới Hình Phạt Điện Đường, Tống Thiên liền dừng lại.
Ninh Tiểu Xuyên lúc này cũng dừng ở phía đối diện Tống Thiên nhìn hắn.
Hắn cảm nhận được một áp lực mạnh mẽ từ Tống Thiên, nó thậm chí còn mạnh hơn Ma Thiên Hương.
Rõ ràng thực lực Tống Thiên mạnh hơn Ma Thiên Hương vài lần.
- Ma Đà Sơn có một thiên kiêu lợi hại như vậy, thực lực của ta cũng là không tồi nhưng vẫn không thể sánh được thiên kiêu mạnh nhất ở đây. Giờ việc truyền tống trận đã xong, ta nên dùng nhiều tinh lực vào việc tu hành mới được.
Nhìn Tống Thiên, Ninh Tiểu Xuyên nghĩ bụng.
Khác với những người khác, thực lực của Ninh Tiểu Xuyên hiện giờ tuy chưa mạnh nhất nhưng tiềm lực cũng đủ mạnh.
Bất luận là Chí Tôn Thể hay Diệt Thế Đạo, có được bất cứ cái nào cũng có thể trở thành nhất đại thiên kiêu.
Nhưng cho dù Ninh Tiểu Xuyên có cả hai lại vì viên Thần Cách cổ quái mà không thể phát huy hết được thực lực.
||||| Truyện đề cử: Đan Đại Chí Tôn |||||
Nhưng cũng may Vạn Pháp Thần Cách của hắn đã tiến hoá, chỉ cần Thần Cách của hắn không ngừng tiến hoá thì sớm muộn hắn cũng có thể đứng trên thiên kiêu mạnh nhất văn minh Thần Hà.
Khi Ninh Tiểu Xuyên đang suy tính thì Tống Thiên và Ma Thiên Hương đã đứng đối diện nhau. Sau khi Ma Thiên Hương xuất hiện, trong mắt Tống Thiên chỉ còn lại một mình nàng.
Còn về Ninh Tiểu Xuyên, Tống Thiên chẳng để vào mắt, vì thế đương nhiên chẳng thèm nói nhiều với hắn.
Ninh Tiểu Xuyên nhìn Ma Thiên Hương ra ý hãy yên tâm rồi bước tới trước mặt Tống Thiên:
- Nào bắt đầu!
- Rất tốt. Coi như ngươi có bản lĩnh. Vậy thì hãy tiếp chiêu!
Tống Thiên sắc mặt lạnh tanh, hừ một tiếng, ngón tay bỗng biến thành những thanh kiếm sắc chém về phía Ninh Tiểu Xuyên.
Tay Tống Thiên giống như những thanh kiếm sắc lẹm, còn trời đất như chiếc bánh lớn và tay hắn đáng cắt chiếc bánh vậy.
Ma Thiên Hương sắc mặt đại biến, chiêu này của Tống Thiên chính là tuyệt chiêu của hắn, uy lực cực mạnh nên Ma Thiên Hương thật sự lo lắng khi không được để lộ Diệt Thế Đạo, Ninh Tiểu Xuyên sẽ không đỡ nổi chiêu này.
Nhưng ngược lại với sự lo lắng của Ma Thiên Hương, Ninh Tiểu Xuyên lại đầy sự hồ nghi.
Vừa rồi khi Tống Thiên ra tay, hắn còn cảm thấy kiếm khí lạnh lẽo, dường như có thể chém tới hắn ngay tức thì. Nhưng khi Tống Thiên tới gần thì kiếm khí đột nhiên biến mất, giống như chiêu này của Tống Thiên dường như chỉ để làm cảnh, chẳng có chút uy lực nào vậy.
- Tống Thiên đang tung hỏa mù.
Ninh Tiểu Xuyên lẩm bầm, thầm cảnh giác hơn.
Tống Thiên tới gần Ninh Tiểu Xuyên thì đột nhiên trong lòng bàn tay xuất hiện một quầng sáng ngũ sắc.
Vung quầng sáng ngũ sắc đó lên, Tống Thiên đánh thẳng vào người Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên lướt đi định tránh nhưng không biết tại sao đột nhiên cơ thể lại cứng đờ lại, đỡ chọn quầng sáng ấy.
Phụt!
Ánh sáng ngũ sắc chui vào người Ninh Tiểu Xuyên, hắn phun ra một ngụm máu, thân thể lùi về sau vài bước suýt ngã ra.
- Ngũ Hành Sa!
Thấy quầng sáng Tống Thiên đánh ra, sắc mặt Ma Thiên Hương biến đổi.
Ngũ Hành Sa là một loại bảo vật rất đặc thù, nếu vào trong cơ thể thì sẽ tạo tổn thương rất lớn.
Ma Thiên Hương lao tới bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên đỡ lấy hắn.
- Ma Thiên Hương lần thí luyện sau chúng ta gặp lại.
Sau khi đánh quầng sáng ngũ sắc vào cơ thể Ninh Tiểu Xuyên, Tống Thiên đập đập tay, lạnh lùng nói với Ma Thiên Hương rồi quay người bay đi.
Được Ma Thiên Hương đỡ vào lòng, Ninh Tiểu Xuyên vẫn nhắm mắt, truyền âm cho Ma Thiên Hương:
- Về chỗ ở của ngươi trước.
Thấy Ninh Tiểu Xuyên vẫn giữ được tỉnh táo, Ma Thiên Hương mới bớt phần hoảng loạn, đỡ Ninh Tiểu Xuyên bay xuống Ma Đà Sơn.