Ma Thần Trời Sinh

Chương 1216: C1216: Trảm thần 2



Thần sắc Ninh Tiểu Xuyên bình tĩnh, vung lên Diệt Thế Ma Kiếm trong tay, đánh ra mấy đạo kiếm khí. Đám kiếm khí này va chạm mạnh với hai cái vòng tròn Pháp tắc trường hà kia. Chỉ vẻn vẹn kiên trì được trong chốc lát, đám kiếm khí này đã răng rắc một tiếng, toàn bộ nát bấy. Mà hai cái vòng tròn Pháp tắc trường hà kia lại trực tiếp oanh kích thẳng lên trên người Ninh Tiểu Xuyên, đánh hắn bay rất xa ra ngoài.

Gã Thần linh xuất thủ với Ninh Tiểu Xuyên có chút không biết nói gì, nhìn về phía Ninh Tiểu Xuyên, ngay cả thân ảnh cũng đã bị oanh sâu vào trong lòng đất, trên mặt tràn ngập vẻ khinh thường, nói:

- Con mẹ nó! Hóa ra chỉ là một tên rác rưởi, làm hại lão tử phải xuất thủ nghiêm túc như vậy!

Đông đảo đám đệ tử Thần Trữ Cung vốn dĩ còn có chút mong đợi đối với Ninh Tiểu Xuyên, lúc này trên mặt chỉ còn lại một mảnh thần sắc tuyệt vọng. Bọn chúng tuyệt đối không ngờ nổi, Ninh Tiểu Xuyên vừa rồi vẫn còn tràn ngập lòng tin, nhưng thậm chí ngay cả một chiêu của đối phương cũng không tiếp được, đã bị đánh bay, sinh tử không biết như vậy rồi.

Mà Ngự Thiến Thiến cùng Niếp Lan Chi thì nghĩ muốn lập tức vọt tới bên cạnh Ninh Tiểu Xuyên, đi thăm dò tình huống hiện tại của hắn. Nhưng gã Thần linh vừa mới đánh bay Ninh Tiểu Xuyên kia đã trực tiếp ngăn cản trước mặt hai người, vung tay chụp về phía hai người, muốn một hơi bắt lấy cả hai.

- Hắc hắc… hai nàng tiểu mỹ nhân, ngoan ngoãn đi theo ta đi! Đồ Vạn ta tuyệt đối sẽ không bạc đãi các ngươi đâu!

Dưới sự vây khốn của hai đầu Pháp tắc trường hà, Ngự Thiến Thiến cùng Niếp Lan Chi căn bản ngay cả lực lượng hoàn thủ cũng không có, liền sắp sửa bị trực tiếp bắt đi. Nhưng ngay lúc này, một cỗ kiếm khí cường đại đột nhiên từ một bên bắn tới, mạnh mẽ đánh bay hai đầu Pháp tắc trường hà này.


- Này! Ngươi đừng lầm lẫn rồi, đối thủ của ngươi là ta!

Một đạo thanh âm bình tĩnh từ sau lưng hắn đột nhiên vang lên. Gã Thần linh tên gọi Đồ Vạn này lập tức quay đầu nhìn lại. Ninh Tiểu Xuyên vừa mới bị hắn đánh bay, hiện tại đã một lần nữa từ dưới mặt đất bò dậy, tay cầm Diệt Thế Ma Kiếm, một lần nữa đánh thẳng về phía hắn.

- Ngươi vậy mà vẫn chưa chết?

Thần sắc Đồ Vạn lộ ra một tia kinh ngạc, bất quá ngay sau đó lại cười lạnh nói:

- Vừa rồi không chết coi như ngươi may mắn, lần này ta cũng không lại khách khí với ngươi nữa!

Hai tay một lần nữa ngưng tụ ra hai cái vòng tròn Pháp tắc trường hà, Đồ Vạn vung tay lên, muốn phát động công kích với Ninh Tiểu Xuyên. Nhưng đúng lúc này, trên đỉnh đầu hắn chợt truyền đến một đạo thanh âm:

- Lão tam, chúng ta tới đây là để bắt người, không phải để nhặt xác. Ngươi ra tay cẩn thận một chút, đừng có đánh chết luôn tên tiểu tử này. Ta thấy hắn tư chất cùng thiên phú không tệ, ít nhất cũng có thể đổi lấy một kiện Thần khí!

- Thiếu chút nữa ta liền quên mất! Bất quá tên tiểu tử này cũng quá kiêu ngạo rồi. Cho dù ta không giết chết hắn, cũng phải phế bỏ tay chân của hắn, khiến cho hắn không thể nhúc nhích được nữa!

Đồ Vạn lẩm bẩm một câu, uy lực của hai cái vòng tròn Pháp tắc trường hà kia nhất thời yếu đi một chút.

Răng rắc!

Ninh Tiểu Xuyên vẫn như cũ vung tay đánh ra mấy đạo Diệt Thế Kiếm Khí. Đám Diệt Thế Kiếm Khí này va chạm mạnh với hai đạo Pháp tắc trường hà của Đồ Vạn. Thế nhưng lần này cũng không giống với lần trước, đám kiếm khí này lập tức trực tiếp sụp đổ, mà chúng không ngừng cuồn cuộn dâng trào, người trước ngã xuống, người sau tiến lên xông tới. Cuối cùng không ngờ đã ngăn chặn được hai đầu Pháp tắc trường hà này.


Thần sắc Đồ Vạn khẽ kinh ngạc, lập tức toàn lực khu động lực lượng của Pháp tắc trường hà. Nhất thời, Ninh Tiểu Xuyên liền giống với lần trước vậy, bị lực lượng Pháp tắc trường hà đánh trúng, một lần nữa bay thẳng ra ngoài. Hơn nữa lần này Ninh Tiểu Xuyên rõ ràng là đã bị thương, trong lúc thân thể bay ngược về phía sau, trong miệng cũng hộc ra một ngụm lớn tinh huyết. Đám tinh huyết này tung bay trên không trung, giống như một đám bảo châu vậy, tản mát ra quang mang nhàn nhạt, bất quá ngay sau đó đã biến mất không thấy đâu nữa.

Đã có kinh nghiệm của lần trước, lần này Đồ Vạn cũng không chút thả lỏng khinh suất, mà nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Xuyên đã bay rớt ra ngoài, nghĩ muốn xem thử xem tiểu tử này rốt cuộc còn có thể đứng lên nữa không.

Hiện tại trong lòng hắn kỳ thật đã có chút kinh ngạc. Nếu đổi lại là những Thứ Thần khác, lúc này sớm đã bị hắn đánh chết vô số lần rồi. Nhưng gã tiểu tử trước mắt này, rõ ràng đã trúng phải đều là chiêu số hẳn phải chết không thể nghi ngờ, nhưng hết lần này tới lần khác lại không chết.

Dưới ánh mắt nhìn chăm chú của Đồ Vạn, Ninh Tiểu Xuyên té thẳng lên trên mặt đất, nhưng chỉ chốc lát sau hắn đã lại lồm cồm bò dậy. Bình tĩnh đứng yên tại chỗ, Ninh Tiểu Xuyên cũng không lập tức lao tới, mà chỉ khẽ cau mày, tựa hồ như đang suy tư điều gì.

- Con mẹ nó! Tiểu tử này chính là đang lợi dụng ta để tu luyện! Đã tới thời khắc này rồi, hắn tu luyện còn có tác dụng cái rắm gì nữa?

Đồ Vạn nhịn không được thầm mắng một tiếng, đồng thời ngầm hạ quyết định, lần này tuyệt đối sẽ không để cho Ninh Tiểu Xuyên có cơ hội một lần nữa đứng lên.

Bộ dáng Ninh Tiểu Xuyên hiện tại lại có chút chuyên chú, ngưng thần suy tư trong chốc lát, trên mặt mới lộ ra thần sắc hiểu ra.

- Sai rồi! Suy nghĩ trước đây của ta quả nhiên đều là sai lầm! Nếu đúng là như vậy, lần này ta sẽ có thể triệt để chém chết gã Hạ Vị Thần trước mắt này. Thảo nào trước đây sư phụ nàng vẫn luôn nói truyền nhân Diệt Thế Đạo, cảnh giới Thứ Thần đã có thể chém chết Thần linh! Chính là chỉ loại lực lượng này rồi!


Trong miệng Ninh Tiểu Xuyên khẽ lẩm bẩm mấy câu, dưới chân lại từng bước một bước về phía Đồ Vạn. Càng đến gần Đồ Vạn, thần sắc của hắn lại càng trở nên kiên định hơn.

- Tiểu tử, để xem lần này ngươi còn có thể đỡ nổi một kích này của ta không?

Đồ Vạn cười lạnh một tiếng, trực tiếp phóng thẳng về phía Ninh Tiểu Xuyên. Thanh âm hai đầu Pháp tắc trường hà ào ào chảy xuôi đột nhiên từ trên người hắn vang lên, giống như hiện tại trong cơ thể hắn thật sự có hai đầu Hoàng Hà đang chảy xuôi vậy.

- Diệt Thế Kiếm Đạo!

Ninh Tiểu Xuyên nắm chặt Diệt Thế Ma Kiếm trong tay, đồng dạng phóng vọt về phía Đồ Vạn. Thân ảnh hai người nhanh chóng giao thoa với nhau rồi lập tức tách ra, sau đó hết thảy mọi thứ đã bình tĩnh trở lại.

- Không có khả năng!

Trên mặt Đồ Vạn lộ ra thần sắc không thể tin nổi, ngay sau đó cái đầu của hắn liền rơi xuống khỏi cổ. Một khỏa Thần cách sáng lấp lánh từ trong cơ thể hắn bay ra. Vừa mới rời khỏi cơ thể không bao lâu, khỏa Thần cách này đã răng rắc một tiếng, xuất hiện một đường vết rạn, cuối cùng triệt để nát bấy.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.