Huyền thú kéo xa giá di chuyển, mặc dù mặt đất có chút chông chênh, nhưng trong xe vẫn rất vững vàng ổn định.
- Ca ca, huynh có định tặng Nguyên Mệnh Đan cho Thiến Thiến quận chúa không?
Thanh âm của Ninh Hinh Nhi rất mềm mại, tựa như nước chảy qua đá, như gió mát thổi qua rừng trúc, khiến người khác cảm thấy rất thoải mái.
Ninh Tiểu Xuyên lắc đầu, nói:
- Thiến Thiến quận chúa không thiếu Nguyên Mệnh Đan, bởi vì nàng cũng có ca ca.
Kim Đô thế tử chính là thân ca ca của Ngự Thiến Thiến.
Nên biết rằng, ở trong Thiên Đế Thần Cung, Kim Đô thế tử cũng lấy được bảo vật không ít hơn Ninh Tiểu Xuyên, nhất định hắn cũng sẽ đem Tam Diệp Nguyên Mệnh Thảo về cho Ngự Thiến Thiến phục dụng.
Ngày hôm qua, lúc Ngự Thiến Thiến giao thủ với Ngọc Ngưng Sanh, Ninh Tiểu Xuyên cũng phát hiện tu vi Võ Đạo của Ngự Thiến Thiến mạnh hơn hắn rất nhiều, đạt đến Thoát Tục tầng thứ năm. Hơn nữa, thể chất của nàng cũng bước vào cấp bậc năm ngàn năm khó gặp, hiển nhiên là đã phục dụng không ít thiên tài địa bảo.
Ninh Hinh Nhi mím môi nói:
- Vậy ca ca rốt cuộc là yêu quận chúa điện hạ hơn hay là yêu Ngưng Sanh cô nương hơn?
Ninh Tiểu Xuyên cười nói:
- Chuyện này muội đừng quan tâm. Đừng chỉ nói chuyện của ta, muội thì sao rồi? Muội đã mười tám tuổi rồi, cũng có thể xem là một đại cô nương, hẳn đã có đối tượng trong lòng rồi?
Ninh Hinh Nhi ngượng ngùng không thôi, khuôn mặt đỏ bừng, thẹn thùng nói:
- Ca, người ta còn chưa muốn gả cho người khác.
Ninh Tiểu Xuyên lại càng hứng thú hơn, nói:
- Nghe nói muội muội của ta bây giờ đã trở thành tiểu mỹ nhân trong Hoàng thành, người theo đuổi rất đông, chẳng lẽ không thấy có người nào thuận mắt?
- Ta không thèm để ý bọn hắn, không có người nào vượt qua ca ca của ta cả.
Ninh Tiểu Xuyên cười nói:
- Nếu muôi muốn tìm một nam tử ưu tú hơn ta, e rằng cả đời muội cũng không gả đi được rồi.
- Nếu như không gả được, vậy ta sẽ bám theo ca ca cả đời.
Ninh Hinh Nhi nói.
- Được, được, được, cho dù muội có bám theo ta cả đời, ta cũng có thể nuôi được, tuyệt đối không để bất kỳ kẻ nào ức hiếp muội.
Ninh Tiểu Xuyên nói.
Ninh Tiểu Xuyên cũng không cưỡng ép chuyện tình cảm của nàng, để cho nàng tự mình lựa chọn.
Thế nhưng, nếu như có người dám ức hiếp nàng, Ninh Tiểu Xuyên nhất định sẽ là người đầu tiên tiễn hắn xuống Địa Ngục.
Đến ngoài đại môn của Đại Kim Bằng Vương Phủ, Ninh Tiểu Xuyên liền xuống xe, tự mình đưa lên bái thiếp.
Sau khi thị vệ của Vương Phủ nhìn thấy danh tự trên bái thiếp, lập tức cung kính nghiêm cẩn với Ninh Tiểu Xuyên, khom người nói:
- Thì ra là tiểu Hầu gia giá lâm Đại Kim Bằng Vương Phủ, bây giờ thuộc hạ sẽ đi bẩm báo với quận chúa điện hạ.
Không lâu sau, một tên thị vệ từ trong Vương Phủ đi ra, trên mặt lộ ra thần sắc khó xử, nói:
- Quận chúa điện hạ nói… Nàng nói…
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Nàng nói cái gì?
- Nàng nói ngươi đi chết đi.
Thị vệ thấp thỏm nói.
Ninh Tiểu Xuyên cười nói:
- Vậy làm phiền các hạ đi báo cho quận chúa điện hạ một tiếng, bây giờ ta còn chưa muốn chết.
Không lâu sau, tên thị vệ kia lại quay trở về, nói:
- Quận chúa điện hạ nói, muốn gặp nàng cũng được, trừ phi tiểu Hầu gia có thể đưa Ngưng Sanh cô nương đến Đại Kim Bằng Vương Phủ ở vài ngày, quận chúa điện hạ rất muốn tâm sự luận võ với nàng ta.
Ninh Tiểu Xuyên biết Ngự Thiến Thiến nhất định đang bực bội, cũng không muốn đi chuốc lấy phiền toái, liền nói:
- Nếu như quận chúa điện hạ đã không muốn gặp ta, vậy thì ngày khác ta lại đến bái phỏng.
Ngay lúc Ninh Tiểu Xuyên sắp rời đi, đại môn Vương Phủ mở ra, một tên thị vệ từ bên trong chạy ra, nói:
- Tiểu Hầu gia dừng bước, Vương Phi nương nương muốn gặp ngươi.
Ninh Tiểu Xuyên dừng bước, trên mặt lộ ra thần sắc kinh ngạc.
Vương phi nương nương?
Đại Kim Bằng Vương Phủ thật không hổ là đệ nhất Vương Phủ, trong phủ cực kỳ xa hoa, có đông đảo cao thủ Võ Đạo, tùy thời đều có thể cảm nhận được khí tức Võ Đạo cường đại, mặc dù ẩn trong bóng tối, nhưng không thể giấu được tâm thần cảm ứng của Ninh Tiểu Xuyên.
Nơi này quả là một tòa thành lũy kiên cố, bất kể người nào muốn mạnh mẽ xông vào trong Vương Phủ, nhất định phải vượt năm quan, chém sáu tướng thì mới qua được.
Ninh Tiểu Xuyên tự nhận mình cũng đã bước vào hàng ngũ cao thủ, thế nhưng muốn hắn mạnh mẽ xông vào Đại Kim Bằng Vương Phủ, thì e rằng vẫn sẽ vẫn lạc trong Vương Phủ.
Tây Mộc vương phi, chính là phi tử mà Đại Kim Bằng Vương yêu quý nhất, cũng là mẹ đẻ của Ngự Thiến Thiến.
Vị Vương phi nương nương này không chỉ xinh đẹp, mà bản thân nàng còn là một vị Võ Tôn, tu vi thâm hậu, ở trong Đại Kim Bằng Vương Phủ có quyền lực và địa vị không bình thường, thậm chí còn có thể điều động cả một lượng lớn quân đội.
Một thị nữ xinh đẹp khoảng mười sáu tuổi đi trước dẫn đường, đưa Ninh Tiểu Xuyên đến bên ngoài một tòa Tử Trúc Lâu ba tầng, sau đó để Ninh Tiểu Xuyên ở bên ngoài chờ, còn nàng thì tiến vào bẩm báo.
Ninh Tiểu Xuyên tất nhiên hiểu được quy củ trong Vương Hầu phủ đệ, cho nên vẫn đứng tại chỗ chờ đợi, đồng thời bắt đầu quan sát xung quanh.
Mặc dù đây chỉ là một tòa Tử Trúc lâu, thế nhưng cũng không hề khiến người khác cảm thấy tầm thường.
Cột trụ của trúc lâu đều là do Huyền Linh mộc tạo thành, bên trên treo màn lụa bằng tơ vàng, vách tường cũng treo đủ các loại "Binh khí bài danh phổ" Huyền Khí, có bảo đao, trường thương, chiến thương,… Ước chừng có mấy chục kiện Huyền Khí.
Ở bên ngoài trúc lâu, còn có một khu vườn nhỏ trồng đủ loại Huyền dược.
Trong vườn, thậm chí còn có ba gốc Huyền dược cửu phẩm, tất cả đều được huyền quang bao trùm, tản mát mùi dược nồng đậm, dẫn dụ không ít Huyền thú linh điệp tới, bay lượn trong dược viên.
Những Huyền thú linh điệp này đều là Huyền thú nhất phẩm, có thể giết chết cả Võ giả tu vi thấp.
- Ninh Tiểu Xuyên, ngươi có biết tại sao bổn cung lại mời ngươi tới không?
Thanh âm của Tây Mộc vương phi từ trong Tử Trúc lâu truyền tới, ngữ khí không nhanh không chậm, khiến người khác không thể nhìn thấu được suy nghĩ thật sự trong lòng bà ta.
Nghe thấy thanh âm này, thoạt nhìn thì niên kỷ của vị Vương phi nương nương này dường như cũng không lớn, chỉ như thanh âm của nữ tử hai mươi tuổi, rất trong trẻo dễ nghe.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Có lẽ là có liên quan đến Thiến Thiến quận chúa?
- Thiến Thiến có tình ý với ngươi, với sự thông minh và tài trí của ngươi, không có khả năng không nhìn ra, ngươi tuyệt đối không nên vì một nữ tử thanh lâu mà làm nó thương tâm.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Quận chúa điện hạ đối với ta là chân tình thật ý, thế nhưng, Ngưng Sanh cũng tình thâm ý trọng với ta. Xin hỏi Vương phi nương nương, nếu như người đứng ở góc độ của ta, bảo ta nên nhận hay nên bỏ đây?
Thanh âm của Tây Mộc vương phi bắt đầu trở nên nghiêm lạnh, nói:
- Thân là người thừa kế của Kiếm Các Hầu Phủ, tương lai sẽ kế thừa đại vị Hầu tước, ngay cả việc nhỏ như nhi nữ tình trường cũng muốn người khác quyết định giúp ngươi thì làm sao có thể thành đại sự?
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Vương phi nương nương giáo huấn rất đúng.
Tây Mộc vương phi tiếp tục nói:
- Ngươi nhìn phụ thân của Thiến Thiến mà xem, bên cạnh có hàng trăm hàng ngàn nữ tử, phi tần vô số, chẳng lẽ hắn chỉ thật sự chuyên tâm tình cảm với một nữ tử? Làm một vị Vương Hầu, không những phải phát triển lực lượng của gia tộc, mà còn phải sinh sôi nảy nở hậu đại, khiến cho nhân khẩu hậu đại thịnh vượng. Nếu như hậu nhân tàn lụi, như vậy thì thật là có lỗi với tổ tiên, còn nói gì đến cường thịnh gia tộc?
- Bên cạnh Vương Hầu có thêm vài nữ nhân cũng không phải là chuyện lớn gì, nên cân nhắc như thế nào thì do chính ngươi quyết định. Thiến Thiến tức giận là do nó không hiểu chuyện, đều là ta từ nhỏ nuông chiều nó thành hư. Dù sao nó cũng còn trẻ, nữ hài nháo sự cũng là chuyện thường, ngươi nên bao dung cho nó.
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên thầm đổ mồ hôi, không ngờ Tây Mộc vương phi lại có cách nghĩ như vậy. Như vậy không phải là đào hố cho con gái mình sao?
Thật ra, tư tưởng của Ninh Tiểu Xuyên vẫn dừng lại ở kiếp trước, cho nên mới không thể chấp nhận được cách nói của Tây Mộc vương phi.
Phải biết rằng, đây là một thế giới nam tôn nữ ti, đặc biệt là trong triều đình, nam tử phải có được uy nghiêm tuyệt đối, thê thiếp đều phải phục tùng ý chí của hắn.
Theo Tây Mộc vương phi, Ninh Tiểu Xuyên dù sao cũng sẽ trở thành Vương Hầu, nếu như loại chuyện nhỏ nhặt như nữ nhi tình trường cũng không xử lý được, vậy thì nhất định sẽ bị người khác xem thường, loại người như vậy cũng khó thành được đại sự.
Mặc dù bà ta thương yêu Ngự Thiến Thiến, thế nhưng cũng tuyệt đối không cho phép Ngự Thiến Thiến làm xằng làm bậy.
Đương nhiên, nếu như Ngự Thiến Thiến thật sự bị ủy khuất, bà ta cũng nhất định sẽ ra mặt tìm Ninh Tiểu Xuyên tính sổ, hai người đối chất một phen.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Nếu như Vương phi nương nương không phải tìm tại hạ vì chuyện của quận chúa điện hạ, vậy thì là vì chuyện gì?
Tây Mộc vương phi nói:
- "Binh khí bài danh phổ" là do ngươi biên soạn sao?
Trái tim của Ninh Tiểu Xuyên đột nhiên đập mạnh một cái, sau đó lập tức bình tĩnh trở lại, nói:
- Trước khi phát hành "Binh khí bài danh phổ", quả thật ta đã duyệt qua. Thế nhưng, người biên soạn lại không phải là ta.
- Vậy mục đích ngươi chế định "Binh khí bài danh phổ" là gì?
Thanh âm của Tây Mộc vương phi vô cùng cường thế, một luồng khí thế Võ Tôn đột nhiên bốc lên, khiến cho cả không khí dường như đều đông cứng.
Thái độ của bà ta cực kỳ nghiêm túc.
Ninh Tiểu Xuyên bình thản nói:
- Chỉ là một cái danh sách, đùa giỡn mà thôi, không có ý đồ gì khác.
- Đùa giỡn? Ta thấy một cái danh sách của ngươi có thể so với cả trăm vạn đại quân đấy, binh không thấy máu mà có thể giải quyết được rất nhiều đối thủ a.
Tây Mộc vương phi nói.
Ninh Tiểu Xuyên cười nhạt:
- Vương phi nương nương quá lo lắng rồi.
- Được rồi, ngươi lui xuống đi.
Tây Mộc vương phi nói.
Như vậy là xong rồi sao?
Ninh Tiểu Xuyên thở phào một hơi, liền cáo từ lui xuống.
Ninh Tiểu Xuyên tôn trọng Tây Mộc vương phi, vì vậy mới không sử dụng tâm thần cảm ứng để thăm dò tình huống bên trong Tử Trúc lâu. Cho nên cũng không biết được trong Tử Trúc lâu không chỉ có một mình Tây Mộc vương phi, mà còn có cả Đại Kim Bằng Vương uy chấn thiên hạ và Kim Đô thế tử, Ngự Thiến Thiến.
- Mẹ, ta rốt cuộc có phải do người sinh ra không? Không ngờ người còn nói giúp cho hắn? Người làm vậy không phải là cố ý giúp hắn càng thêm ngông nghênh càn rỡ sao? Hôm nay hắn dám mang nữ tử thanh lâu về Hầu Phủ, tương lai hắn còn dám mang cả một đám nữ tử thanh lâu về Hầu Phủ a.
Ngự Thiến Thiến mím môi, không ngừng trách móc, biểu thị sự bất mãn trong lòng mình.
Tây Mộc vương phi cười nói:
- Chỉ là một nữ tử thanh lâu mà thôi, nàng làm sao có thể vượt qua Thiến Thiến quận chúa của chúng ta được? Ngươi chẳng lẽ cho rằng Ninh Tiểu Xuyên sẽ thật sự lấy nàng ta làm vợ?
Kim Đô thế tử nói:
- Ninh Tiểu Xuyên đưa Ngọc Ngưng Sanh vào Kiếm Các Hầu Phủ, thật ra cực kỳ có lợi đối với Đại Kim Bằng Vương Phủ chúng ta. Ninh Tiểu Xuyên làm vậy cũng gián tiếp cho thấy hắn tuyệt đối đứng vào thế đối lập với Ngọc Lam Đại Đế.
Tây Mộc vương phi nói:
- Đúng vậy, Ninh Tiểu Xuyên muốn chuộc thân cho Ngọc Ngưng Sanh thì nhất định phải đối lập với Ngọc Lam Đại Đế. Hắn biên soạn ra "Binh khí bài danh phổ", lại cố ý xếp Ngọc Lam Đại Đế vào vị trí thứ nhất, trong chuyện này há có thể không có thâm ý sao?
- Chỉ sợ không lâu nữa, Ngọc Lam Đế quốc sẽ thật sự quần hùng cát cứ, phản loạn nổi lên bốn phía.
Kim Đô thế tử nhìn thoáng qua Đại Kim Bằng Vương, rất hiển nhiên, bọn họ đều muốn biết suy nghĩ của Đại Kim Bằng Vương.
Hiện nay, đây chính là cơ hội tốt nhất để Đại Kim Bằng Vương Phủ cướp lấy Đế vị.