- Chúng ta phải lập tức rời khỏi nơi này.
Đàn Càn hòa thượng nhìn về phía hạp cốc, có chút lo lắng.
Chiến đấu bên phía hạp cốc đã sắp chấm dứt, Yến tộc và Lôi tộc có lẽ cũng không có mấy người có thể trốn thoát được.
Đợi sau khi đám quỷ nô kia thu thập bọn chúng xong, nhất định sẽ đến đối phó với đám người Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên biết rõ quỷ nô rất khó dây vào, bị bọn chúng chú ý lại càng không phải chuyện tốt gì.
Bọn hắn lại tiếp tục xuất phát, hướng đến khu vực trung tâm của Hắc Vụ Quỷ Nguyên.
Yến Thủy Nhất và Yến Minh Châu đã tiến vào sâu trong trung tâm Hắc Vụ Quỷ Nguyên, giống như hai đạo thân ảnh quỷ mị, tốc độ nhanh đến kinh người.
Bất chợt, Yến Minh Châu ngừng lại.
Yến Thủy Nhất cũng ngừng lại, nói:
- Cảm thấy tôn nghiêm của mình bị giẫm đạp sao?
- Cô cô, trong lòng ta rất hận.
Ánh mắt Yến Minh Châu lạnh lùng không gì sánh nổi, năm ngón tay siết chặt, trên người phát ra hàn khí, đông cứng cây cối trong phạm vi mấy chục mét xung quanh thành băng.
Yến Thủy Nhất nói:
- Biết hận là tốt, biết hổ thẹn thì sẽ có dũng khí, cũng có động lực tu luyện Võ Đạo. Tôn nghiêm bị mất trong tay người nào thì sẽ tìm lại từ trong tay người ấy, Tư Đồ Cảnh làm được, ngươi cũng có thể làm được. Nếu ngươi có thể làm được, vậy ngươi sẽ trở thành người chiến thắng cuối cùng.
Yến Minh Châu nói:
- So với Tư Đồ Cảnh, người càng đáng hận hơn là Ninh Tiểu Xuyên, ta mất đi tôn nghiêm trong tay hắn, ta nhất định sẽ đòi lại từ hắn.
- Mặc dù ta biết không thể thay đổi được ý chí của ngươi, thế nhưng, ta vẫn phải nhắc nhở ngươi một câu, tốt nhất không nên trêu chọc vào Ninh Tiểu Xuyên, sau lưng kẻ này, nhất định có đại nhân vật làm chỗ dựa.
Tu vi Võ Đạo của Yến Thủy Nhất đã tiếp cận Thiên Nhân cảnh, tất nhiên có thể cảm nhận được khí tức bất thường trên người Ninh Tiểu Xuyên.
Luồng khí tức này, ngay cả nàng cũng đều cảm thấy sợ hãi.
Nếu như Yến Minh Châu không biết tốt xấu, đi đối phó với Ninh Tiểu Xuyên, rất có thể sẽ lâm vào kết cục thiêu thân lao vào lửa.
Yến Minh Châu xem Ninh Tiểu Xuyên là địch nhân số một, trong mắt bắn ra hàn ý, căn bản không hề nghe bất kỳ lời khuyên nhủ nào.
- Ninh huynh, ngươi có biết rằng đắc tội với một nữ nhân thì sẽ có kết cục thảm như thế nào không?
Tư Đồ Cảnh cầm một cây trường thương màu tím, bước chân trầm ổn, giẫm lên lá rụng đầy đất mà đi.
Thanh trường thương này chính là binh khí của Lôi Nhất – Tử Long thương, chính là một kiện bảo binh của Lôi tộc.
Ninh Tiểu Xuyên trầm tư một lát, nói:
- Rất thảm.
- Vậy tại sao ngươi còn đắc tội với Yến Minh Châu? Nàng ta nhất định sẽ trả thù với ngươi, hơn nữa sẽ không từ thủ đoạn nào.
Tư Đồ Cảnh có chút lo lắng nói.
- Không sao, cho dù là nữ nhân ác độc hơn nàng thì ta cũng đã từng đắc tội rồi.
Ninh Tiểu Xuyên rất lạc quan, cũng không để Yến Minh Châu vào lòng.
Bọn hắn di chuyển trong Hắc Vụ Quỷ Nguyên hơn mười ngày, ban ngày lên đường, tìm kiếm Ngọc Ngưng Sanh, hy vọng sẽ tìm được ký hiệu mà nàng lưu lại.
Đến lúc trời tối thì kiếm nơi bí mật ẩn núp.
Bởi vì lúc trời tối, lực lượng của quỷ nô sẽ càng trở nên cường đại hơn.
Ninh Tiểu Xuyên tất nhiên sẽ không nghỉ ngơi, mà tiếp tục luyện hóa cốt tủy của Huyền thú cửu phẩm, tranh thủ sớm đạt tới Địa Tôn cảnh tầng thứ chín.
Mãi cho đến ngày thứ mười bảy, cuối cùng cũng nghe thấy tiếng nước chảy trong rừng, lần theo tiếng nước chảy, cuối cùng cũng tìm thấy U Linh hà.
- Chỉ cần dọc theo U Linh hà tìm đến thượng du thì nhất định có thể tìm được đầu nguồn của U Linh hà.
Tư Đồ Cảnh hưng phấn nói.
Ninh Tiểu Xuyên rất thận trọng, nói:
- Chẳng qua, mọi người phải cẩn thận một chút, những đệ tử đại tộc, môn nhân Đạo quán, Huyền thú cao cấp khác cũng rất có thể sẽ tìm đến đầu nguồn của U Linh hà, chúng ta tùy thời sẽ bắt gặp bọn họ.
Tư Đồ Cảnh nói:
- Hơn nữa, chúng ta còn phải cẩn thận hai nữ nhân của Yến tộc, nói không chừng bọn họ sẽ ẩn nấp trong chỗ tối để đánh lén.
Trong lòng Ninh Tiểu Xuyên khẽ động, trên mặt lộ vẻ mừng rỡ, nói:
- Song Đầu Thạch Thú đã hoàn toàn dung hợp với thạch thú hình người rồi.
Dưỡng Tâm Chân Đỉnh từ trong Tâm khiếu bay ra, lơ lửng trên hư không, nắp đỉnh mở ra, từ bên trong phóng ra một đạo hồng quang.
Grào...
Một tiếng cự thú gầm rú.
Song Đầu Thạch Thú lao ra khỏi Dưỡng Tâm Chân Đỉnh, toàn thân đều là nham thạch nóng chảy, thân thể cao lớn nặng nề hạ xuống trong khu rừng đen.
Nhiệt độ trên thân thể nó cực cao, khiến cho cây cối trong rừng đều bốc cháy, tạo thành một trận cháy rừng lớn.
Grào...
Thân hình Song Đầu Thạch Thú cao đến 200 mét, nham thạch càng thêm ngưng tụ, khí tức hùng hậu không gì sánh nổi.
Trong miệng của nó phát ra tiếng thét dài, chấn cho đất rung núi chuyển, ngay cả nước trong U Linh hà cũng cuộn trào dậy sóng.
Thiền Thừ nói:
- Khá lắm, bây giờ e rằng nó còn mạnh hơn ta vài phần, chẳng qua, ta có huyết mạch viễn cổ, nếu như thi triển ra Thần Thông mà tổ tiên lưu lại, nhất định có thể đánh nát nó.
Tư Đồ Cảnh thoáng nhìn qua đầu quái vật khổng lồ trước mặt, nói:
- Chiến lực của nó e rằng có thể sánh ngang với Võ giả Nhị Bộ Thiên Thê.
Ninh Tiểu Xuyên cũng thỏa mãn gật đầu, chiến lực của Song Đầu Thạch Thú quả thật đã tăng lên một bước dài.
- Trở về!
Ninh Tiểu Xuyên thu hồi Song Đầu Thạch Thú vào trong Huyền Thú Giám, sau đó tiếp tục tiến về phía thượng du U Linh hà.
Bọn hắn đã phát hiện ra dấu chân nhân loại ở gần bờ U Linh hà, hiển nhiên thật sự đã có người tiến về đầu nguồn của U Linh hà trước bọn hắn một bước.
Ngày thứ bảy…
Bọn hắn cuối cùng cũng đến đầu nguồn U Linh hà, ngẩng đầu lên có thể nhìn thấy thác nước màu đen trên đỉnh núi, chỉ cần leo lên tòa núi cao này là có thể tìm được “sinh mệnh chi tuyền”, nơi đó cũng chính là đầu nguồn của U Linh hà.
Thế nhưng, bọn hắn lại bị chặn đường.
- Sinh mệnh chi tuyền đã có chủ nhân, các ngươi trở về đi!
Một nam tử toàn thân đầy vẩy cá màu bạc đi tới, đứng trên một tảng đá lớn, lạnh lùng nhìn chằm chằm đám người Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên thoáng nhìn qua hắn, nói:
- Thật là nực cười, sinh mệnh chi tuyền chính là thiên địa sinh ra, làm sao lại có chủ nhân được?
- Bảo ngươi cút thì ngươi cứ cút, nói nhảm nhiều như vậy làm gì? sinh mệnh chi tuyền đã bị Tứ hoàng tử của Thánh Ngư tộc chúng ta và Đát Nguyệt công chúa của Thương Hồ tộc chiếm cứ, Võ giả nhân loại dám đến khiêu khích thì chỉ có con đường chết.
Nam tử vảy bạc nói.
Một phu nhân mặc một cái yếm đỏ gợi cảm thản nhiên đi tới, trên bờ mông đầy đặn mọc ra một cái hồ vĩ, lộ ra dưới mép váy, cười thản nhiên nói:
- Ngay cả hai vị thiên chi kiều nữ của Yến tộc cũng đều rút lui, chẳng lẽ các ngươi còn dám xông vào? Người trẻ tuổi nên học cách ẩn nhẫn đi.
Một đại hán có thân hình cao chừng ba mét từ trong rừng đi tới, trong tay kéo theo hai cái tử thi, ném tới trước mặt Ninh Tiểu Xuyên, cười dữ tợn nói:
- Tại vùng đất Bắc Cương này, Huyền thú dị tộc chúng ta mới là chúa tể, nhân loại các ngươi tốt nhất nên thành thật một chút. Bằng không, đây chính là kết cục.
Tư Đồ Cảnh nhìn chằm chằm hai cái thi thể trên mặt đất, lập tức biến sắc, nói:
- Đây là hai vị tộc lão của Tư Đồ tộc, đều là cao nhân đã đạt tới cảnh giới Thiên Thê.
- Hắc hắc, thì ra là tộc lão của Tư Đồ tộc, máu của bọn chúng thật sự rất ngon, giống như dược tuyền vậy, khiến cho tu vi của chúng ta tăng trưởng không ít a.
Đại hán lộ ra hàm răng sắc bén, cười càn rỡ không chút kiêng nể.
Tư Đồ Cảnh phẫn nộ vô cùng, nói:
- Chẳng lẽ các ngươi không sợ Tư Đồ tộc sẽ trả thù sao?
- Ha ha, Tộc Vương của Tư Đồ tộc các ngươi đứng trước mặt Thánh Ngư Vương đại nhân cũng phải khom mình hành lễ, ngươi tưởng mình là cái thá gì?
Đại hán cao ba mét giống như đang nghe thấy chuyện nực cười nhất thiên hạ, cười khẩy một tiếng.
Xa xa, có rất nhiều tu sĩ nhân loại tụ tập, đứng trên một tòa sơn lĩnh, nhìn về phía đầu nguồn của U Linh hà.
- Ồ, bọn họ là ai? Dường như không phải là đệ tử của chín đại tộc và môn nhân của bốn đại Đạo quán chúng ta a.
Một nữ tử xinh đẹp mặc đạo bào, nhìn về phía bốn người Ninh Tiểu Xuyên, tựa như muốn nhìn ra lai lịch của bọn họ vậy.
Một nam tử mặc chiến giáp khẽ nhíu mày, nói:
- Thánh Ngư tộc và Thương Hồ tộc đều đã chiếm giữ sinh mệnh chi tuyền, một khi tu sĩ nhân loại đến gần, sẽ bị trấn áp ngay lập tức, bọn hắn có lẽ cũng sẽ không ngoại lệ.
- Không có biện pháp, Thánh Ngư Vương và Tam Vĩ Thương Hồ Vương có tu vi cường hành không gì sánh được, ngay cả các vị lão tổ tông cũng phải kiêng kỵ bọn chúng mà.
- Tứ hoàng tử của Thánh Ngư tộc và Đát Nguyệt công chúa của Thương Hồ tộc đều là kỳ tài ngút trời, có lẽ muốn mượn lực lượng của sinh mệnh chi tuyền để trùng kích Thiên Nhân cảnh. Có hai người này tọa trấn đầu nguồn U Linh hà, trừ phi là Thiên Nhân cảnh giá lâm, bằng không thì có người nào có thể xông vào được chứ?
- Đáng tiếc là các vị lão tổ tông đều đã tiến vào chủ sơn của Táng Thần Sơn, cho dù đầu nguồn của U Linh hà cũng có bảo vật, nhưng cũng sẽ không đến lượt tu sĩ nhân loại chúng ta a.
Tất cả Võ giả đại tộc, Đạo quán nhân loại đều tụ tập cách đầu nguồn U Linh hà không xa, bọn hắn đều vì muốn tìm kiếm thông linh kỳ dược mà đến đây.
Thế nhưng, tất cả mọi người lại bị thuộc hạ của hai đại chúa tể Huyền thú ngăn cản ở bên ngoài, phàm là những người dám đến gần, đều sẽ bị rút gân lột da, biến thành bảo dược thịt người cho Huyền thú.
Tử Hàm Yên cũng đứng trong trận doanh của Võ giả nhân loại, dáng vẻ thanh tân thoát tục, tư thái yểu điệu, đôi tinh mâu sáng rỡ nhìn chằm chằm về phía thác nước màu đen.
Hai vị Trưởng lão của Tử tộc cũng đi tới bên cạnh nàng, bảo vệ an toàn cho nàng.
Sau khi nàng nhìn thấy Ninh Tiểu Xuyên, trong lòng liền trở nên vui vẻ, hóa thành một đạo lưu quang, bay thẳng về phía thác nước.
- Ninh Tiểu Xuyên, nơi này không xông vào được đâu.
Thanh âm của Tử Hàm Yên rất ôn nhu, mang theo một làn gió thơm, giống như Lăng Ba tiên tử đạp gió mà đến.
Hai lão giả áo bào tím theo sát sau lưng nàng, bảo hộ an toàn cho nàng, nhìn ba đầu Huyền thú cao cấp phía xa với vẻ đề phòng.
Ninh Tiểu Xuyên hỏi:
- Tại sao không xông vào được?
Tử Hàm Yên thập phần kiêng kỵ ba đầu Huyền thú hóa thành hình người phía xa, nói:
- Nghe nói cường giả Lôi tộc muốn đối phó với ngươi để cướp đoạt Huyền Khí cửu phẩm trong tay ngươi, trong Táng Thần Sơn, ngươi nhất định phải cẩn thận một chút. Lão tổ tông thập phần tin tưởng và thưởng thức ngươi, cố ý mời chào ngươi gia nhập Tử tộc, không bằng ngươi hãy cùng đồng hành với Tử tộc chúng ta đi, ít nhất có thể chiếu ứng lẫn nhau.
Nàng cũng không biết rằng, ngoại trừ lão tổ tông của Lôi tộc ra, có lẽ toàn bộ tu sĩ của Lôi tộc đã chết sạch rồi.
Nếu như nàng biết được, e rằng sẽ dùng loại ánh mắt khác để nhìn Ninh Tiểu Xuyên.
Ninh Tiểu Xuyên nói:
- Thánh Ngư Vương và Tam Vĩ Thương Hồ Vương rất lợi hại phải không? Ngay cả Tử tộc các ngươi cũng không dám trêu chọc bọn chúng?
Tử Hàm Yên dường như không muốn nhắc đến cái tên cấm kỵ của đám Huyền thú, liền nói:
- Trước tiên rời khỏi nơi này đã rồi nói, bọn chúng chính là hai vị chúa tể trong Đại Hoang, chín đại tộc đều không muốn trêu chọc bọn chúng, bằng không sẽ gây ra đại họa.
Phía xa xa, nam tử toàn thân tràn ngập vảy bạc cười nói:
- Nha đầu ngươi quả thật thức thời, ngươi là nữ tử của tộc nào?
Tử Hàm Yên khẽ nhíu mày, không kiêu ngạo cũng không siểm nịnh mà nói:
- Tử tộc, Tử Hàm Yên. Đã nghe qua đại danh của Ngân Lân tộc, các hạ phải chăng là thú tướng của Ngân Lân tộc?