Cùng lúc đó, ở một chỗ phía dưới ảo ảnh Cự Nhân trên hòn đảo chợt hiện ra một bóng người được bao bởi một ngọn lửa đen đang bốc cháy rào rạt, nếu nhìn kỹ còn có thể phát hiện trên thân phủ đầy những mảng lân phiến cùng những Ma Văn thần bí, đang đứng bên trong mảng núi đá đã đổ nát.
Người này chính là Liễu Minh.
Chẳng qua là lúc này, toàn thân hắn đã tiến vào trạng thái Ma hóa vì vậy thoạt trông cực kỳ dữ tợn, trong mắt hắn hiện lên vẻ phức tạp. Chân Đan của hắn lần này đã được chữa trị như lúc ban đầu, không những thế hắn còn có thể cảm thấy pháp lực toàn thân hùng hậu hơn trước vài phần, cộng thêm La Hầu thúc giục bong bóng thần bí quán chú pháp lực tinh thuần cho nên trong quá trình trùng kích Thiên Tượng tuy lại gặp vài lần khó khăn nhưng xét về tổng thể thì coi như thuận lợi.
Mà sau khi ngưng tụ ra Thiên Địa pháp tướng, hắn thi triển công pháp thông qua ảo ảnh pháp tướng phát hiện rằng uy năng so với trước gấp ít nhất là mười lần, điều này làm cho trong lòng hắn lúc này cực kỳ mừng rỡ.
Nhưng mà ngay tại thời điểm hắn định thu hồi ảo ảnh pháp tướng, âm thanh của La Hầu bỗng nhiên vang lên bên tai làm cho thân thể hắn trở nên ma hóa một lần nữa tiếp tục ngưng tụ thiên địa pháp tướng lần thứ hai.
Khiến cho hắn giật mình chính là hắn không ngờ lại ngưng tụ ra một pháp tướng Ma Nhân cũng là ảo ảnh mà Hạt nhi đã thấy, chỉ một lần giơ tay nhấc chân thì uy năng đã khiến hắn khinh hãi không thôi.
Với việc bản thân có thể ngưng tụ ra hai loại thiên địa pháp tướng hoàn toàn bất đồng khiến hắn rất bất ngờ nhớ lại trước kia đã đọc qua nhiều điển tịch, dường như cũng chưa bao giờ có ghi chép lại việc tu sĩ có thể ngưng tụ ra một đôi ảo ảnh pháp tướng khác nhau như thế này. Tuy rằng cũng không có gì xấu, nhưng nội tâm của hắn vẫn có vài phần cảm thấy bất an.
Hắn thầm nhủ sau này trước mặt người khác chỉ có thể gọi ra pháp tướng màu vàng, trừ khi gặp những tình cảnh sinh tử nếu không cũng không thể nào đơn giản sử dụng pháp tướng Ma Nhân. Dù nói thế nào đi chẳng nữa thì tại Trung Thiên cùng Vạn ma đại lục thì việc có được Chân Ma chi khí của Ma Nhân đều là điều hoàn toàn cấm kỵ. Hắn cũng hoàn toàn hiểu rõ, bên trong phế tích thượng giới, yêu tu của Man Hoang đại lục căm hận Ma Nhân như thế nào.
Liễu Minh tâm niệm vừa động, ảo ảnh pháp tướng ma nhân lần nữa hóa thành hắc khí cuồn cuộn chậm rãi chui vào bên trong cơ thể hắn.
Bên trong Linh Hải, Chân Đan hai màu đen trắng đang từ từ xoay tròn tản mát ra những hào quang chói mắt, phân thành hai vùng đen trắng mà rõ ràng màu đen so với màu trắng mạnh hơn không ít. Vào thời khắc này bất chợt trong đầu Liễu Minh hiện ra mảng phù văn màu máu, sau một khắc, phù văn màu máu lóe lên lập tức vỡ vụn ra, biến thành vô số yêu văn.
Ánh mắt Liễu Minh lóe lên, hắn lập tức nghĩ tới lời thề tâm ma mà mình đã chấp nhận tại Cửu U Minh Giới. Những Yêu văn này sau khi chớp động vài cái đã chui vào bên trong Thần thức hải của hắn. Liễu Minh nhắm mắt chỉ trong chốc lát lập tức chậm rãi mở hai mắt ra, trong mắt hắn có vài tia sáng lóe lên không hiểu hắn đang nghĩ gì.
Đây là những tin tức mà Thanh Lam để lại, nhằm kể lại chuyện xưa của lão một cách tỉ mỉ. Đương nhiên, kẻ thù không đội trời chung của Thanh Lam cũng có một phần trong đó, không ai khác chính là một trong những trưởng lão Thiên Tượng cảnh của Thiên Hồ tộc tên là 'Hồ Mị'.
Trải qua chuyện năm đó từ chỗ Thanh Lam Liễu Minh đã nghe nói đại khái vấn đề, nhưng lần này hắn đã mới thực sự hiểu rõ những tin tức mà Thanh Lam để lại, trong đó bao hàm rất nhiều nội dung.
Mấy trăm năm trước, lúc ấy Thanh Lam và Hồ Mị đều là có tu vi Thiên Tượng cảnh đỉnh phong, một nam một nữ, hai người một người được thất vĩ, lại có thiên tư hơn người, người kia càng xuất chúng hơn khi có được tư chất bát vĩ, lúc ấy tại Thiên Hồ Nhất Tộc được xưng là Thiên Hồ Nhất Tộc song bích, cả hai đều là những người có hy vọng cao nhất tiến giai Thông Huyền. Thanh Lam đối với Hồ Mị cũng có nhiều tình cảm, nhưng Thanh Lam vẫn có cảm giác rằng Hồ Mị chỉ coi y như người xa lạ.
Trong một lần vô tình Hồ Mị đã nhận được một tin tức có liên quan đến bí bảo của Cửu U minh giới, là tung tích của Cửu U Minh yêu đan. Đây là một trong những loại đan dược phụ trợ tiến giai Thông Huyền cảnh tốt nhất trong truyền thuyết. Hồ Mị đã mời Thanh Lam tham gia tầm bảo và Thanh Lam đã vui vẻ đồng ý, cùng nhau đi tới Cửu U Minh Giới tầm bảo.
Nhưng mà Thanh Lam tuyệt đối không ngờ rằng, cái gọi là Cửu U Minh Yêu đan lại có ẩn tình khác, cần phải có Yêu đan của đồng tộc Thiên Tượng cảnh với tư cách thuốc dẫn. Vì muốn đạt được yêu đan của y, Hồ Mị đã hợp tác với U tộc xuống tay hạ sát thủ. Sau một phen tranh đấu, Thanh Lam một không thể địch lại nhiều cuối cùng đã bị hủy diệt thân thể, cướp đoạt Yêu đan, tinh phách cũng bị đánh tan tại chỗ.
Liễu Minh sau khi hiểu được toàn bộ sự việc không khỏi tỏ ra do dự.
Thanh Lam một chút tin tức cũng không giữ lại, hẳn vì biết mình sắp chết nên đem hết mọi sự việc kể cho hắn. Dựa theo tin tức Thanh lam cung cấp cho hắn, Hồ Mi rất am hiểu mị thuật, tâm tư lại kín đáo, không phải là nhân vật dễ đối phó.
Hơn nữa nàng này mấy trăm năm trước cũng đã có tu vi thiên tượng đỉnh phong còn lấy được yêu đan của Thanh Lam cùng với Cửu U Minh Yêu đan thì chỉ sợ tu vi hôm nay cũng đã tiến giai Thông Huyền cũng không phải là không có khả năng.
Đối với Liễu Minh hôm nay mà nói, trừ khi hắn sử dụng Ma hóa, nếu không thì không còn cách nào giữ được tính mạng khi đối mặt với tu sĩ cấp Thông Huyền, chỉ sợ trong thời gian ngắn không thể giúp Thanh Lam báo thù.
Nhưng cũng may là lúc trước Tâm Ma chi thề cũng không hạn chế thời gian, chỉ cần sau này thực lực hắn đủ mạnh thì việc thực hiện lời hứa với Thanh Lam cũng sẽ không có gì nguy hại đối với bản thân hắn.
Ngược lại trước mắt việc cần làm là phải đi tìm Dao Cơ một phen bởi vì đã trải qua hai năm ba tộc đại chiến lòng hắn đã như lửa đốt khi nghĩ về Dao Cơ rồi, hôm nay đã tiến giai thiên tượng thành công, xem ra đi Vạn Ba Cung một chuyến là việc phải làm rồi.
Nghĩ đến đây Liễu Minh thoáng bay lên.
“Chúc mừng chủ nhân đã tiến giai Thiên Tượng cảnh!”. Hạt nhi vừa trông thấy Liễu Minh hiện thân gánh nặng trong lòng liền được gỡ bỏ, phá không bay đến.
“Mấy năm nay khổ cực cho ngươi rồi.” Liễu Minh khẽ cười nói.
“Đây là chuyện mà Hạt nhi phải làm.” Hạt nhi nhoẻn miệng cười.
“Bất quá, tiếp theo ta muốn đi Vạn Ba Cung của tộc Thiên Hồ một chuyến. Chuyến đi này nhiều khả năng phải nhờ năng lực của ngươi, nhưng mà trước hết chúng ra trở về Lạc Thành, nói cho Như Bình được biết để nàng yên tâm.” Liễu Minh ánh mắt lóe lên nói.
Hạt nhi nhẹ gật đầu.
Những chuyện của Liễu Minh và Dao Cơ trước đây Hạt Nhi cũng có biết đại khái, lập tức không nói hai lời hóa thành một tia sáng đen bay vào bên trong Hóa Âm Hồ Lô. Liễu Minh vung ống tay lên hóa thành một tia ánh sáng đen bay về phía Lạc thành.
...
Hơn mười ngày sau, Liễu Minh sau khi cáo biệt Càn Như Bình, lại hướng về phía Thiên Hồ tộc bay đi.
Dùng tu vi Thiên Tượng cảnh của hắn hôm nay, ngày đêm gấp gáp phi độn chỉ tốn hai tháng liền đến phạm vi thế lực của Thiên Hồ Nhất Tộc nằm ở phụ cận sơn mạch Vạn Ba. Nơi này rừng núi mênh mông, xanh ngắt trùng điệp, suối chảy qua cốc, sinh ý dạt dào, ở giữa thiên địa nguyên khí vô cùng nồng đậm, quả nhiên là một mảnh đất tu luyện tuyệt hảo.
Vạn Ba Cung nằm tại trung tâm ngọn chủ phong bên trên sơn mạch Vạn Ba.
Liễu Minh hôm nay thi triển bí thật xa hoạn đồ đằng, mặc dù là yêu tộc Thiên Tượng tu sĩ chỉ cần không tận lực tìm tòi thì cũng rất khó phát hiện ra chút nào dấu vết.
Kết quả lúc hắn tốc lực chạy đến ngọn chủ phong bên dưới Vạn Ba Cung, lông mày bỗng nhíu lại.
Đã từng là đại bản doanh của Thiên Hồ nhất tộc Vạn Ba Cung hôm nay đúng như lời đồn chỉ toàn là một đống đổ nát bừa bộn. Trước mặt hắn, ở giữa hồ nước mênh mông màu xanh da trời, ngàn vạn tòa kiến trúc hôm nay phần lớn chỉ còn lại những đống đổ nát thê lương, các loại vật liệu gỗ cùng những khối đá xanh lớn đều bị các loại thủ đoạn công kích quét sạch, hoặc là cháy đen, hoặc là hóa thành những mảnh đá vụn không đồng đều.
Số lượng các toà kiến trúc hoàn hảo không còn lại nhiều lắm, phía trên điêu khắc một số đồ án đẹp đẽ, có chút giống với những lời đồn về toà thành trì huy hoàng, phồn thịnh ngày xưa, chỉ có điều hôm nay trên đỉnh những toà kiến trúc này cắm đầy cờ xí của Lang Ảnh tộc cùng Thanh Xà tộc. Trừ cái đó ra, còn có thể chứng kiến vài đoàn yêu tộc tu sĩ, thay nhau tuần tra bên ngoài.
Đủ loại dấu hiệu cho thấy Vạn Ba Cung hôm nay đã hoàn toàn bị tộc Ảnh Lang cùng Thanh Xà tộc liên thủ chiếm cứ từ đó biến nơi đây thành một chỗ cứ điểm của bọn chúng. Mắt thấy như thế, nhiều ý niệm trong đầu Liễu Minh không ngừng xoay chuyển.
Vạn Ba Cung tuy rằng đã bị công hãm nhưng Thiên Hồ tộc từng là đệ nhị tộc trong Man Hoang Bát Tộc không có khả năng không lưu lại không ý thủ đoạn, nếu tìm được một ít yêu tu Thiên Hồ tộc thừa dịp chạy loạn thì không chừng có thể đạt được một ít tin tức của Dao Cơ. Chủ ý đã định, Liễu Minh toàn thân hắc quang lóe lên, biến mất tại chỗ, sau một khắc, hắn không để lộ chút tung tích hướng một phương khác bay đi.
...
Liễu Minh cách bên ngoài khu vực của Thiên Hồ tộc khá xa, sau mấy ngày tìm tòi, trừ thỉnh thoảng thấy vài tiểu đội Ảnh Lang tộc cùng Thanh Xà tộc ra ngoài tuần tra cũng không có thu hoạch gì.
Ba ngày sau, hắn đứng trên một sườn núi ở phía Tây Vạn Ba sơn mạch, xa nhìn về hướng Vạn Ba Cung, trên mặt lộ ra vẻ do dự suy nghĩ kế sách đối ứng.
Nhưng vào lúc này một dãy ánh sáng màu đen độn quang đang dùng tốc độ bất khả tư nghị, hướng về một ngọn núi không xa phía Tây bay đi. Nhìn kĩ, có thể thấy được bên trong độn quang bên là một lão giả mặc trường bào, thân hình nhỏ gầy, đúng thật là một Lang Ảnh tộc lão giả.
Khí tức trên người phát ra thì rõ ràng là một yêu tu Thiên Tượng sơ kỳ. Liễu Minh thấy vậy nội tâm khẽ động, thân hình trở nên mơ hồ đuổi theo lão giả.
Sau nửa chén trà nhỏ công phu, cách phía tây Vạn Ba sơn mạch mấy ngàn dặm trên một dãy rừng núi trùng điệp, độn tốc của lão giả nhỏ gầy không giảm chút nào, cũng không phát hiện có người đang theo đuôi mình.
Nhưng vào lúc này, trong mắt Liễu Minh hàn quang lóe lên, tay áo run lên, một đạo kiếm quang màu tím lập tức kích xạ mà ra, trên không trung mơ hồ biến ảo thành hơn mười đạo lưu quang màu tím, khí thế như cầu vồng hướng lão giả nhỏ gầy mà quét đến.
Tay phải của hắn không để lại một chút chấn động, nổi lên từng mảnh lần giáp, đồng thời ma diễm màu đen cuồn cuộn nổi lên, nương theo đó là một hồi tiếng nổ đì đùng vang lên, toàn bộ cánh tay lập tức tăng vọt một vòng.
Tiếp theo thân hình hắn biến mất tại chỗ.
Lúc này lão giả cao gầy mới phát hiện mình bị đột kích bị dọa cho nhảy đựng, tranh thủ thời gian thân hình hơi cong lại, hướng về một bên nhanh chóng tránh né, đồng thời há miệng phun ra một viên ngọc màu xám, sau khi quay tít một vòng, một mảnh hào quang màu xám tuôn ra, hóa thành một tầng hôi quang bao bọc lão vào trong.
Kiếm mạc màu tím phá không bay đến mang theo tiếng xé gió kinh người, lập tức nện lên phía trên màn sáng màu xám.
Oanh long long... Một tiếng thật lớn vang lên, màn sáng màu xám sau một hồi run rẩy dữ dội, nhưng vẫn miễn cưỡng chèo chống được.
Đang lúc lão giả nhỏ gầy kinh nghi hướng về phương hướng đã đánh ra kiếm quang màu tím, lại phát hiện phía bên kia đã sớm không có vật gì, lập tức sắc mặt trắng bệch.
Sau một khắc, chỉ thấy sau lưng lão hắc quang lóe lên, một cánh tay trải đầy lân phiến được bao bọc bởi ma diễm màu đen, trên không trung kéo lê một đạo hắc tuyến cao vài trượng, đập mạnh về phía ngực lão.