Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 247: Phong vũ dục lai



Nghỉ ngơi trong Sơn cốc nhỏ hai canh giờ, khôi phục thể lực và tinh lực, Dương Lăng liền cưỡi Thú một sừng chạy đến hiểm địa tiếp theo.
Căn cứ theo trí nhớ của Thú nhân tế tự Áo Cổ Tư Đô thì hắn đã tu luyện đến cảnh giới sơ cấp Thần miếu Tế tự, vừa vặn có năng lực kiến tạo Thú linh tế đàn. Tuy nhiên, cần phải có rất nhiều tài liệu hếm có mới có thể động công, hắn phải nhanh chóng trở về Duy Sâm tòa thành tìm phương pháp giải quyết. Phái người đi khắp nơi tìm kiếm, ra nhiệm vụ ở ngay trong Thợ săn Công hội.
Điều kiện để quay lại Duy Sâm Trấn đó là phải nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ với Hắc ám hiệp hội.
Căn cứ hiệp định lúc trước, Hắc ám hiệp hội cung cấp 100 tên Luyện kim thuật sĩ giàu kinh nghiệm, hắn phải thăm dò và vẽ được địa hình mấy hiểm địa trong vòng 10 ngày. Đối phương sớm đưa Luyện kim thuật sĩ đến, cho dù có bận đến đâu, Dương Lăng cũng không tiện kéo dài thời gian. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL
Ngoài ra, Hắc ám hiệp hội cho dù bị Giáo Đình chèn ép, thế lực chỉ còn ở phía Tây Nam Thái Luân đại lục. Nhưng vẫn có thực lực khổng lồ, quan hệ thật tốt với bọn họ thì tuyệt đối có rất nhiều chỗ tốt với sự phát triển của Lãnh địa. Nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ, không thể nghi ngờ sẽ tạo được trụ cột thật tốt cho sự hợp tác của đôi bên.
Cưỡi Thú một sừng tốc độ rất nhanh, Dương Lăng nhanh chóng chạy đến Áo Khắc Ni địa huyệt ở gần Hắc rừng rậm. Đáng tiếc, cũng giống như Hắc rừng rậm, sớm bị người nhanh chân giành mất. Mặc dù hầu hết chướng ngại bên trong huyệt động đã bị người đến trước trừ bỏ, nhưng cũng mất đi cơ hội tìm kiếm bảo vật.
Mỗi một hiểm địa đều rất nguy hiểm, nhưng một khi nhanh chân đến trước, cho dù không tìm được Di tích cự long, thì hoặc nhiều hoặc ít đều có thu hoạch. Ngoại trừ vẽ bản đồ cho Hắc ám hiệp hội, Dương Lăng cũng không ngại thuận tay lấy được một ít đồ vật hiếm có.
Theo như trí nhớ của Áo Cổ Tư Đô thì tấm bia ở sâu trong Hắc rừng rậm ẩn chứa ma lực rất kinh khủng, trên mặt khắc đầy đồ án, tản mát ra một cỗ Năng lượng ba động khó hiểu. Dường như là một đoạn văn lưu lại từ thời viễn cỗ, hoặc là Thượng cổ Ma pháp, đáng tiếc đã bị Hồng y chủ giáo của Giáo Đình cướp mất.
Thăm dò Áo Khắc Ni địa huyệt một chút, Dương Lăng nhanh chóng lên đường chạy đến hiểm địa tiếp theo, hy vọng đến trước các thế lực khác. Đáng tiếc, hắn rất nhanh phát hiện mình vẫn chậm một bước.
Các địa phương Hắc ám hiệp hội muốn thăm dò tất cả đều bị người nhanh chân tìm tới trước. Có khi thấy thi thể của Thú nhân; có khi thấy Giáo Đình toàn quân chết hết; có khi thấy các Hắc y nhân chết không nhắm mắt. Xem ra, các thế lực quan tâm đến Di tích cự long càng ngày càng nhiều, tình thế càng ngày càng phức tạp.
Ở mấy hiểm địa tiếp theo, Dương Lăng mặc dù không tìm được bảo vật, nhưng dọc theo đường đi nhặt được không ít Ma thú đang hấp hối hoặc là đã chết. Có lẽ vì thời gian gấp gáp hoặc là tổn thất trầm trọng, hầu như không có ai quét dọn chiến trường, cứ như vậy, thành ra tiện nghi cho hắn là kẻ đến thăm dò phía sau.
Đi qua vài hiểm địa, trong Không gian giới chỉ của Dương Lăng chất đầy thi thể Ma thú. Có ngực bay tứ giai, có Đại địa bạo hùng cấp năm, thậm chí còn gặp phải Lôi điểu cấp bảy. Chỉ cần mang về Duy Sâm tòa thành giao cho Cổ Đức xử lý, là có thể lấy được không ít Ma thú tinh hạch trung cao cấp.
Tìm tòi tất cả các hiểm địa, sử dụng da cừu vẽ lại bản đồ mà Hải dương chi tâm ghi lại. Dương Lăng cưỡi Thú một sừng nhanh chóng trở về. Vì tận dụng thời gian, đỡ phải quay lại lần nữa, quyết định trực tiếp đi đến điểm dừng chân tạm thời của Hắc ám hiệp hội trong rừng sâu.
Tri nhân tri diện bất tri tâm, đề phòng người khác không thể không có.
Mặc dù hợp tác thuận lợi với Hắc ám hiệp hội, nhưng hắn cũng không hy vọng bại lộ quá nhiều thực lực và bảo vật với trưởng lão Khắc Lỗ Y Phu. Mặc dù bước đầu nắm giữ được cách sử dụng Hải dương chi tâm, nhưng hắn hiểu được rằng Hải dương chi tâm còn có rất nhiều bí mật, không chỉ đơn giản là để ghi lại bản đồ.
Tùy tiện bại lộ Hải dương chi tâm lấy được trên người sát thủ Lưu Độc, không cẩn thận là mang lại họa chết người. Thành công thuần hóa một đám Song túc Phi long, hắn tự tin đối mặt với cao thủ thánh giai, không sợ sự uy hiếp của bất cứ kẻ nào; nhưng cũng không phải là được dương dương tự đắc, mang đến phiền toái không cần thiết.
"Tất cả hiểm địa đều bị người khác xông vào, không tìm được đầu mối của Di tích cự long?"
Nhìn bản đồ địa hình Dương Lăng vẽ lại, biết được tất cả hiểm địa cũng đều bị người khác nhanh chân tiến vào thăm dò, đừng nói là Mai Lệ Nhĩ Tư mà ngay cả trưởng lão Khắc Lỗ Y Phu cũng chấn động trong lòng, vừa nói vừa nhìn chằm chằm vào Dương Lăng.
Mặc dù biết được có không ít thế lực cũng nhắm vào các hiểm địa trong Đặc Lạp Tư rừng rậm, nhưng dù thế nào hắn cũng không thể tưởng tượng được nhanh như vậy đã có người mạnh mẽ xông vào.
"Đúng vậy, mỗi một Hiểm địa đều bị người khác thăm dò trước" Nhìn trưởng lão Khắc Lỗ Y Phu, Dương Lăng lắc đầu cười khổ, nói tiếp: "Di tích cự long không tìm được, nhưng gặp phải rất nhiều thi thể, thi thể của các thế lực. Trong đó có không ít Kỵ sĩ và Ma pháp sư"
Để tăng tính thuyết phục, Dương Lăng vừa nói vừa lấy tất cả trang bị của Giáo Đình thu nhặt được ra. Có áo giáp của Kỵ sĩ dính đầy vết máu, cũng có Ma pháp trượng cao cấp bị cắt thành hai đoạn.
Sự thật thắng hùng biện.
Nhìn trang bị của Giáo Đình chất cao như núi, không ai còn hoài nghi lời nói của Dương Lăng.
"Hừ, xem ra có rất nhiều người không thể đợi được nữa" Sau một tiếng hừ lạnh, trưởng lão Khắc Lỗ Y Phu lấy một tấm da thú từ trong lòng ngực ra: "Dương Lăng, đây là một ít tin tức tình báo từ Mông Đặc Sâm báo về, sau khi trở về Duy Sâm tòa thành, tốt nhất ngươi sớm bố trí thì hơn"
Trưởng lão Khắc Lỗ Y Phu không cần niệm chú nghĩ, không sử dụng Đấu khí mà tấm da thú trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Dương Lăng. Chỉ lưu lại trong không khí một tia rung động mơ hồ, không hổ danh là Ma pháp sư thánh giai, Không gian ma pháp đã đến mức xuất thần nhập hóa, Dương Lăng nhìn thấy không khỏi cảm thấy giật mình.
Tin tức tình báo từ Mông Đặc Sâm?
Nghi hoặc, hắn nhanh chóng mở tấm da thú trong tay ra, càng xem càng kinh ngạc, sắc mặt càng lúc càng tối tăm.
Chữ trên tấm da thú không nhiều nắm, nhưng ghi một tin tức động trời. Dong binh công hội tổng bộ ở Mông Đặc Sâm gần đây triệu tập tất cả Chấp sự trưởng lão lặng lẽ mở một hội nghị bí mật, thương lượng đối phó Thợ săn Công hội của Ma thú lĩnh trong tương lai có thể gây xung đột về lợi ích với Dong binh công hội.
Mặc dù có người phản đối, nhưng có một tên Trưởng lão rất kiên trì, Dong binh công hội thông qua một mưu đồ, ý đồ bóp nghẹt Thợ săn Công hội mới thành lập.
"Dương Lăng, thời gian sắp tới, tốt nhất ngươi không nên dễ dàng rời khỏi Duy Sâm tòa thành. Nếu gặp nguy hiểm, chỉ cần bóp vụn Ma pháp cầu này, thì ta sẽ nhanh chóng chạy đến"
Thấy sắc mặt Dương Lăng càng lúc càng trầm, trưởng lão Khắc Lỗ Y Phu trầm ngâm một lát, sau đó đưa cho hắn một thủy tinh cầu đen ngòm, nói tiếp: "Vì đề phòng bất trắc, tốt nhất là ngươi nên lập tức liên lạc với gia tộc, nhờ cường giả của gia tộc đến đây giúp đỡ"
Thông qua năng lực thu thập tin tức tình báo cường đại, Hắc ám hiệp hội nhanh chóng biết được tin tức Dong binh công hội chuẩn bị đối phó Thợ săn Công hội. Mặc dù ngay lập tức không có cách nào biết được kế hoạch cụ thể của Dong binh công hội, nhưng không ai không hiểu với thực thực lực cường đại của Thợ săn Công hội, thì Thợ săn Công hội mới thành lập của Dương Lăng tuyệt đối không phải đối thủ.
Thợ săn Công hội bị hủy còn có thể lập lại, nhưng nếu Dương Lăng chẳng may bị giết, thì tuyệt đối không phải tin tức tốt đối với Hắc ám hiệp hội.
Nếu so sánh với sự tồn vong của Thợ săn Công hội thì trưởng lão Khắc Lỗ Y Phu càng lo lắng cho sự an toàn của Dương Lăng. Nếu Dương Lăng chẳng may gặp nạn, vậy kế hoạch kết minh với gia tộc Thượng cổ triệu hồi sư sau lưng hắn của Hắc ám hiệp hội sẽ bị đả kích rất lớn. Là Trưởng lão của Hắc ám hiệp hội, hắn tuyệt đối sẽ không khoanh tay đứng nhìn, mặc kệ cho Dong binh công hội làm loạn kế hoạch của mình.
Trong mắt người bình thường, Dong binh công hội chỉ là có lịch sử lâu một chút mà thôi, cũng không có cường giả nổi tiếng đại lục. Nhưng trưởng lão Khắc Lỗ Y Phu thì khác, là Trưởng lão của Hắc ám hiệp hội, hắn tự nhiên hiểu được thế lực sau lưng Dong binh công hội cường đại như thế nào.
Thực lực của Dương Lăng vô cùng cường đại trong những người cùng lứa, tiến bộ thần tốc, nhưng nếu thế lực sau lưng Dong binh công hội tự mình ra tay, cho dù hắn tu luyện mười năm nữa cũng không phải là đối thủ. Sợ rằng chỉ có cao nhất Triệu hồi sư của gia tộc hắn nhanh chóng chạy đến, mới có thể cứu mạng hắn.
Nhưng không ai hiểu được rõ kế hoạch cụ thể của Dong binh công hội, không ai biết bọn họ ra tay khi nào. Nếu cao thủ của gia tộc Dương Lăng không thể chạy đến kịp, vậy tình cảnh của Dương Lăng sẽ rất xấu.
Vì ích lợi của Hắc ám hiệp hội, trưởng lão Khắc Lỗ Y Phu hiểu rằng đến lúc bất đắc dĩ mình có lẽ không thể không ra tay. Đương nhiên, nếu cường giả Gia tộc Dương Lăng kịp thời chạy đến thì là tốt nhất, miễn cho mình và thế lực sau lưng Dong binh công hội trở mặt với nhau.
Ngoài ra, để Dương Lăng mời cao thủ của Gia tộc đến đây, hắn còn có một ý đồ khác, đó là để tính toán thực lực chính thức của Gia tộc Dương Lăng. Nếu Gia tộc Dương Lăng có thực lực cường đại, vậy sẽ có thể triển khai hợp tác với đối phương; nếu như Gia tộc Dương Lăng thực lực yếu, có lẽ không cần lo lắng hợp tác mới với bọn họ.
Cường giả của Gia tộc?
Thấy trưởng lão Khắc Lỗ Y Phu chờ mong nhìn mình, Dương Lăng bên ngoài không biểu hiện gì, nhưng trong lòng lại âm thầm kêu khổ. Mình vốn chính là há mồm nói khoác, bị mọi người nhầm tưởng là một Thượng cổ triệu hồi sư, tìm đâu ra Gia tộc Thượng cổ triệu hồi sư cường đại?
Cầm lấy tấm da thú, trong lòng hắn càng lúc càng trầm. Mặc dù sớm đã nghĩ Dong binh công hội tuyệt đối sẽ không để cho Thợ săn Công hội phát triển lớn mạnh, nhưng hắn không nghĩ được rằng Dong binh công hội nhanh như vậy đã bắt đầu ra tay.
Ma Thú Lĩnh Chủ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.