Ma Thú Lãnh Chúa

Chương 787: Tài phán giả thần điện



Hô......
Tay mang Chiến Hồn đao , thân ảnh của Dương Lăng liền nhoáng lên, trong nháy mắt đã xuất hiện ở phía sau của Bỉ Lô Phổ Tư, một đao bổ vào cần cổ của hắn, vừa nhanh lại vừa chuẩn. Đao phong chém xuống, đồng thời lại phát ra một đạo hồn bạo bén nhọn, trực tiếp công kích linh hồn của đối phương; Cũng có tác dụng giống như Thi Vu Vương khi xuất ra Tử Vong Văn Ba, linh hồn không chỉ bị thương tổn mà còn bị đánh tan nếu lực phòng ngự không đủ.
" Khoa Lí Sâm, mau, liên thủ chặt bỏ đầu của ma thú chủ thần, mau!"
Thấy Dương Lăng đột nhiên xuất hiện ở phía sau lưng của mình, Chiến Hồn đao kia cũng đã gần trong gang tấc, thủ hộ chiến tướng Bỉ Lô Phổ Tư lớn tiếng gọi Khoa Lí Sâm. Quát lên một tiếng lớn, Bỉ Lô Phổ Tư không lùi mà tiến tới, lợi dụng sự trầm trọng của lang nha bổng hung hăng nện lên Chiến Hồn đao.
Đông......
Một tiếng vang trầm buồn qua đi, Chiến Hồn đao sắc bén đã bị đẩy văng sang một bên, một cổ năng lượng lôi điện như luồng điện theo Chiến Hồn đao truyền vào trong cơ thể Dương Lăng. Chỉ trong một thoáng, khiến cho trái tim của Dương Lăng có cảm giác như muốn ngừng đập, cánh tay mềm oặt vô lực, Chiến Hồn đao thiếu chút nữa đã rời khỏi tay.
Lôi thần chi bổng!
Lang nha bổng trong tay thủ hộ chiến tướng Bỉ Lô Phổ Tư, ngoại trừ có hình dáng khổng lồ, cũng không có đặc điểm gì bất thường. Không ngờ lại là Tài quyết thần khí của chúa tể thứ mười ba lưu lại , uy lực quả nhiên không thể coi thường. Mỗi một lần công kích, đều mang theo lôi điện vô hình gây thương tổn, nhẹ thì cả người vô lực, mất đi khả năng chiến đấu, nặng thì sẽ bị đánh chết tại chỗ, lực công kích cực kỳ đáng sợ. Thực lực cường đại như Thi Vu Vương, cũng chỉ chịu được một kích của đối phương là đã bị thương nặng!
" A......, sát, giết hắn!"
Trong lúc Dương Lăng sau khi dính một chùy, đang cảm thấy cực kỳ khó chịu trong lòng, tình trạng của thủ hộ chiến tướng Bỉ Lô Phổ Tư cũng chẳng khác chút nào. Từ trong đầu truyền đến một trận đau nhức, phảng phất như có ngàn vạn con kiến đang điên cuồng cắn xé ở bên trong . Linh hồn phòng ngự lung lay muốn vỡ, chỉ thiếu chút nữa đã bị linh hồn công kích của Dương Lăng đánh cho vỡ tan!
Dựa vào Lôi thần chi bổng, thủ hộ chiến tướng Bỉ Lô Phổ Tư có khả năng cận chiến vô cùng lạ thường, được đứng số một số hai trong tám thủ hộ chiến tướng; Nhưng về mặt linh hồn công kích cùng linh hồn phòng ngự, lại vừa vặn là nhược điểm lớn nhất của hắn. Đối mặt với linh hồn công kích của Dương Lăng , cao cấp vu thần này, quả đúng là khổ không chịu nổi.
Hống......
Thấy Dương Lăng trong khoảnh khắc sắc mặt đột nhiên tái nhợt, giống như đã bị thủ hộ chiến tướng Bỉ Lô Phổ Tư đánh cho bị thương nặng, thủ hộ chiến tướng Khoa Lí Sâm đứng gần đó lớn tiếng rít gào, ý định lợi dụng tình hình lao tới, một kiếm chặt bỏ đầu Dương Lăng. Không ngờ, còn chưa kịp di chuyển thì đã bị Hậu Thổ cùng Cộng Công, hai đại Tổ vu vây lại, chỉ trong khoảnh khắc liền rơi vào tình trạng cực kỳ nguy hiểm. Hơn mười danh Hắc y nhân thuộc nhóm của Khoa Lí Sâm tình cảnh cũng không khác là bao. Hoặc là bị bọn Hắc Long Vương cùng Cự Viên Vương bao vây chặt chẽ, hoặc là đã bị tổ vu Đế Giang lần lượt đánh chết từng tên một, số lượng giảm đi rất nhanh.
Cùng lúc đó, đám Hắc y nhân trong nhóm của thủ hộ chiến tướng Bỉ Lô Phổ Tư cũng bị bọn Kim Bằng cùng Mẫu Hoàng bao vây lại, đừng nói đến chuyện hỗ trợ cho Bỉ Lô Phổ Tư, mà ngay cả bản thân mình cũng đều khó bảo toàn…Sau khi thi triển ma thú chiến trận, vô luận Kim Bằng hay là Mẫu Hoàng. Tất cả đều bùng nổ ra lực công kích kinh người, điên cuồng công kích đám Hắc y nhân.
" Ân......, lực công kích cũng tạm được, nhưng nếu bổn sự chỉ có như vậy, các ngươi chết chắc rồi!"
Kêu lên một tiếng đau đớn, Dương Lăng thủ kháp vu ấn, hộ thể vu lực điên cuồng vận chuyển, hô một tiếng lại vung đao tiếp tục lao vào cuộc chiến, lao thẳng vào đối phương. Một đạo hồn bạo sắc bén lại tiếp tục xuất hiện. Điên cuồng đánh sâu vào linh hồn phòng ngự của đối phương.
Đông......
Một lần nữa, tiếng nổ trầm buồn lại vang lên. Nhưng lần này làm cho thủ hộ chiến tướng Bỉ Lô Phổ Tư phát sinh nỗi khiếp sợ chính là, Dương Lăng vẫn đang cố nén sự đau đớn, vẫn tiếp tục công kích như điên cuồng. Chiến Hồn đao sắc bén không ngừng múa may, thế công liên miên không dứt. Lần lượt đem toàn lực ứng phó với công kích mãnh liệt, cùng với từng đạo linh hồn công kích sắc bén của đối phương. Bất chấp việc đã chiếm được ưu thế về vật lí công kích, một lần lại một lần công kích ngược trở lại trái tim của Dương Lăng, nhưng trong lòng Bỉ Lô Phổ Tư lại cảm thấy thống khổ không nói ra thành lời, trong đầu truyền đến từng trận đau nhức, cả đầu như muốn vỡ tung ra từng mảnh!
"Đồ điên, ngươi đúng là điên mất rồi!"
Sắc mặt tái nhợt, Dương Lăng vẫn điên cuồng công kích không để ý đến bản thân mình, ngược lại thủ hộ chiến tướng Bỉ Lô Phổ Tư thì vừa sợ vừa giận. Không nghĩ tới ma thú chủ thần lại lợi hại đến như vậy, càng không nghĩ tới, Dương Lăng lại có thể chiến đấu giống như một kẻ điên! Vừa định kêu gọi Khoa Lí Sâm đến hỗ trợ, thì đột nhiên, ở cách đó không xa truyền đến một giọng quen thuộc, một tiếng kêu thê lương thảm thiết. Bỉ Lô Phổ Tư lập tức xoay người lại, sắc mặt không khỏi đại biến.
Tình cảnh lúc này, trọng kiếm của thủ hộ chiến tướng Khoa Lí Sâm, một kiếm xuyên thủng lồng ngực của tổ vu Hậu Thổ, nhưng thân mình hắn lại bị Tổ vu Hậu Thổ túm lấy hai chân, sau đó hung hăng xé thành hai nửa. Đầu của hắn thì đã bị tổ vu Cộng Công đập cho một quyền nát bét, máu tươi cùng não tương phun ra như hoa nở!
Liều mạng chấp nhận chịu một kiếm, chấp nhận bị thương nặng, Tổ vu Hậu Thổ hung hãn tung ra một đòn công kích trí mạng, hai đại Tổ vu liên thủ, dùng tốc độ nhanh nhất xử lý xong một tên thủ hộ chiến tướng! Cùng lúc đó, tổ vu Đế Giang cũng đại triển thần uy, đem đám Hắc y nhân hộ vệ của thủ hộ chiến tướng Khoa Lí Sâm nhất loạt chém giết, hoặc là móc lấy trái tim, hoặc là trực tiếp bóp vỡ thần cách của bọn chúng!
Bất chấp việc vẫn chưa tìm lại được cao nhất vu khí của mình, Hậu Thổ, Cộng Công cùng Đế Giang, mặc dù thực lực của tam đại tổ vu có thể nói là đã bị giảm sút rất lớn, nhưng cho dù là chỉ dùng tay không, lực chiến đấu vẫn cực kỳ khủng bố!
" Chạy, chạy ra ngoài, mau!"
Chứng kiến một màn thủ hộ chiến tướng Khoa Lí Sâm bị đối thủ xé thành hai nửa, lại thấy Hậu Thổ, Cộng Công cùng Đế Giang tam đại tổ vu có người đang lớn tiếng rít gào, có người đang liên thủ lao tới, đám Hắc y nhân còn lại có cảm giác như hồn phi phách tán - hồn vía lên mây, thủ hộ chiến tướng Bỉ Lô Phổ Tư đang ôm đầu rên xiết vì đau đớn cũng không ngoại lệ. Một bên trầm giọng hạ lệnh, một bên cấp tốc triển khai một bức vị diện truyền tống quyển trục, lập tức một cước bước vào trong truyền tống môn, chỉ hận không thể ngay lập tức rời ra thật xa khỏi Dương Lăng, đang giống như kẻ điên , đang muốn lấy mạng đổi mạng với mình, chỉ hận không thể trong khoảnh khắc rời khỏi thật xa chiến trường tanh máu này!
" Hừ, bây giờ mà vẫn còn muốn chạy, lưu lại cho ta!"
Không trung đột nhiên xuất hiện truyền tống môn, thân hình thủ hộ chiến tướng Bỉ Lô Phổ Tư đang sắp biến mất trong truyền tống môn, Dương Lăng hét to một tiếng, trực tiếp vung Chiến Hồn đao chém ra, đồng thời lại thi triển một đạo linh hồn công kích sắc bén.
Hống......
Tốc độ của Dương Lăng tuy nhanh, không ngờ, được xưng là không gian chi thần , Tổ vu Đế Giang còn nhanh hơn, ngửa đầu thét dài một tiếng, dùng sức vỗ mạnh hai cánh, tản mát ra một vòng ngũ thải quang mang chói mắt. Chỉ một thoáng, hào quang đang từ truyền tống môn tỏa ra bốn phía đột nhiên từ từ ảm đạm, vừa mới thở dài một hơi nhẹ nhõm, thủ hộ chiến tướng Bỉ Lô Phổ Tư lại rơi vào tình trạng nguy ngập, đột nhiên truyền tống môn mất đi tác dụng, cho dù đã đưa thêm vào rất nhiều thần lực cũng không có cách nào khởi động lại được!
Không gian giam cầm!
Được xưng là không chi thần , Tổ vu Đế Giang rốt cục đã thi triển ra năng lực thần thông ngạo thị thiên địa của mình!
Phốc......
Đang vô cùng hoảng sợ, thủ hộ chiến tướng Bỉ Lô Phổ Tư còn chưa kịp hồi phục lại tinh thần. Chiến Hồn đao sắc bén liền gào thét đâm vào, mạnh mẽ xuyên qua lồng ngực, trước ngực chỉ còn lại chuôi đao khắc đầy phù văn. Tiếp theo, một đạo hồn bạo sắc bén giống như địa lôi nổ mạnh trong đầu, làm tan vỡ hoàn toàn tuyến phòng ngự linh hồn đang lung lay của Bỉ Lô Phổ Tư. Lôi thần chi bổng, uy lực vô song ở trên tay cũng từ từ rơi xuống......
" Mau, chạy mau!"
" Rút lui, mau chạy a!"
Tận mắt chứng kiến cảnh ngay cả thủ hộ chiến tướng Bỉ Lô Phổ Tư cũng bị đánh chết, vốn đã quá hoảng sợ, không còn tâm chí để tiếp tục chiến đấu, hơn mười danh Hắc y nhân hoảng sợ chạy trốn tán loạn, cướp đường mà chạy. Dưới tình trạng hoảng loạn, đại bộ phận đã bị chết dưới tay bọn Kim Bằng cùng Mẫu Hoàng, một kích đoạt mạng, chỉ có ba tên gia hỏa có thực lực tương đối xuất sắc liều mạng trốn thoát, cả người đều đã bị trọng thương trốn vào trong Huyết hải. Nhưng là. Không có sự chỉ dẫn của thủ hộ chiến tướng, căn bản là không biết nên đi theo phương hướng nào để chạy trốn, cuối cùng vẫn bị lạc trong Huyết hải vô tận. Không lâu sau, cuối cùng cũng đã bị một nhóm ma thú cuồng bạo khát máu lần lượt xé thành từng mảnh nhỏ!
" Đại nhân. Ngươi không có việc gì chứ?"
Thấy Dương Lăng sắc mặt tái nhợt, trên trán toát ra từng giọt mồ hôi to như hạt đậu, Hắc giác đại mỹ nữ lo lắng hỏi.
" Không có việc gì. Chỉ bị thương nhẹ mà thôi, mau truyền lệnh, toàn quân giới nghiêm, đề phòng địch nhân có thể tiếp tục thâm nhập!"
Dương Lăng cố gắng bình tĩnh, dặn dò vài câu đơn giản sau đó phi thân lên đại vu đài khoanh chân ngồi xuống, rất nhanh uống hết một bình sinh mệnh nước suối, tập trung tinh thần nhanh chóng chữa khỏi thương thế trong cơ thể. Trải qua trận chiến này, bất chấp việc đã tiêu diệt hoàn toàn được nhóm ám sát của quân địch, nhưng bản thân Ma thú thần hệ cũng đã phải trả một cái giá không nhỏ. Thi Vu Vương sinh tử còn chưa biết. Còn không biết huyết hải phân thân có thể chữa khỏi thương thế cho hắn hay không; Tổ vu Hậu Thổ cũng bị thương không nhẹ. Bị Tài quyết thần khí Xích Diễm trảm xuyên thủng ngực; Ngay cả Dương Lăng, chỉ thiếu chút nữa trái tim cũng bị chấn vỡ, Tài quyết thần khí Lôi thần chi bổng quả nhiên cực kỳ khủng bố. Hơn xa mọi dự đoán của hắn.
" Chỉ có thực lực của thủ hộ chiến tướng mới có thể phá ảo trận, nói cách khác. Chỉ cần bí mật tập kích, xử lý hai tên thủ hộ chiến tướng còn lại, uy hiếp của Vân Trung thành cũng theo đó mà qua đi, cho dù bên ngoài có bao nhiêu Tài Phán giả quân đoàn cùng liên quân thần hệ cũng cũng không còn ý nghĩa gì nữa!"
Hít một hơi thật sâu, bước đầu chữa khỏi thương thế trong cơ thể, Dương Lăng trong lòng vừa động, liền nghĩ tới một cái ý tưởng lớn mật.
Lấy răng trả răng, lấy máu trả máu!
Chém giết được hai tên thủ hộ chiến tướng còn lại, Vân Trung thành sẽ không còn bị uy hiếp, không chỉ có có thể thoải mái hoàn thành nhiệm vụ phòng thủ trong mười ngày, mà còn có thể nhân cơ hội này để thăm dò các Thông thiên tháp còn lại, không chỉ làm sống lại các Tổ vu. Thậm chí, còn có thể bắt đầu chiến dịch trả thù đám thần hệ dưới trướng chúa tể!
Hô......
Sau khi đã quyết định chủ ý, Dương Lăng an tâm dưỡng thương, thủ kháp vu ấn luyện hóa linh hồn khổng lồ của đám Hắc y nhân cùng hai đại thủ hộ chiến tướng. Thương thế nhanh chóng từng bước phục hồi, hấp thu được linh hồn năng lượng kinh người vượt xa dự kiến của hắn.....
Ở chỗ sâu trong Vô tận hải dương, trong một tòa cung điện quanh năm mây mù bao phủ, một gã hắc bào lão nhân sắc mặt lạnh lẽo đang lặng im không nhúc nhích , cả người tựa vào chiếc ghế có phủ tấm da hổ. Vừa mới chuẩn bị nhắm hai mắt lại để dưỡng thần, đã thấy xuất hiện một gã võ sĩ, thân mang nguyệt luân trọng giáp, nét mặt hoảng sợ tiến đến:
" Đại nhân, không tốt lắm, pho tượng của Khoa Lí Sâm cùng Bỉ Lô Phổ Tư đại nhân đột nhiên bị vỡ ra!"
" Cái gì?"
Hắc bào lão nhân mở to hai mắt, hiện lên một ánh hàn quang kinh người, không ai so với hắn có thể rõ ràng hơn, pho tượng đặt ở trong Tài Phán giả thần điện đột nhiên bị vỡ ra là có ý nghĩa gì. Vốn tưởng rằng đã phái thêm ba tên thủ hộ chiến tướng cùng một đám tuyệt thế cường giả để tăng cường , thì sẽ có khả năng nhanh chóng chém giết được kẻ gây ra sóng gió là ma thú chủ thần. Không nghĩ tới, Vân Trung thành còn chưa đoạt được, đã bị mất đi hai tên thủ hộ chiến tướng!
" Chẳng lẻ, thượng cổ đại vu của trăm ngàn vạn năm trước, thật đúng là tất cả đều đã trở lại?"
Hắc bào lão nhân sắc mặt âm trầm, trầm tư suy nghĩ một lát sau đó đứng lên, thân hình nhoáng lên liền xuất hiện tại cửa đại điện, tiếp tục nhoáng lên lần nữa rồi biến mất vào trong mây mù. Không lâu sau, đã thấy đang đi tới một tòa cung điện nguy nga khắc đầy phù văn.
" Phổ Lạp Ni Kì đại nhân, chúa tể có chỉ đạo gì không?"
Vốn lúc bình thường , hắc bào lão nhân khi gặp người khác đều có khí thế bức người, nhưng giờ phút này lại có thái độ rất cung kính, đang khom người hỏi một gã giữ cửa trước đại điện , một lão nhân có chòm râu bạc.
" Ma quân đại nhân, nếu chúa tể có chỉ đạo gì, ta sẽ lập tức thông tri cho ngươi!"
Lão nhân có chòm râu bạc khẽ mở hai mắt, nhàn nhạt nói một câu, sau đó hai mắt lập tức nhắm lại. Trong tay đang cầm một thanh cổ phác trường kiếm, cả người trên dưới đầy văn ti bất động, phảng phất giống như một tòa thạch điêu lạnh lùng trấn thủ tại cửa đại điện. Nguồn: http://truyenfull.xyz
Ai......
Nhìn lướt qua đại môn đang đóng chặt, bên ngoài lại có lão nhân đứng im không nhúc nhích, Ma quân âm thầm thở dài, bất đắc dĩ phải nhanh chóng rời đi. Bất chấp tình thế có khẩn cấp tới mức nào, cho dù cho lá gan của hắn có lớn hơn nữa, cũng không dám tự ý xông vào, tự ý đi vào trong đại điện khắc đầy phù văn kia! Càng huống chi, cho dù hắn có dẫn theo đám thủ hộ chiến tướng còn lại, tất cả cùng tiến lên, cũng không dám chắc là có thể đột phá qua được cửa ải của kiếm nô Phổ Lạp Ni Kì!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.