Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn

Chương 188: Con Bài Áp Rương



Thiên Long hóa Long Nhân nhưng dựa vào Huyết Mạch vẫn không nhằm nhò gì. Nơi đây thực lực vi tôn, và cái quan trọng nhất là Xà tinh muốn Thiên Long, nếu có thể cắn nuốt Thiên Long nó cảm thấy mình tuyệt đối sẽ bước vào hàng ngũ Động Hư thần tọa cao cấp, Huyết Mạch sẽ được Thăng Tiến rất có thể sẽ lột xác biến thành Giao Long.

~ Nhu Bộ Song Lân Quyền!

Một chiêu tiếp Thiên Long xuất con bài gần áp rương ra, đánh lẻ thì Nhu Bộ Song Lân Quyền là heo bích, còn heo cơ phải cận kề cái chết mới dám xuất, có phải mọi người đang rất thắc mắc ngoài Nhu Bộ Song Lân Quyền Thiên Long còn chiêu áp rương nào nữa đúng không? Cứ ngồi đó, kịch hay còn dài, sống chết có số! ( mất dạy)

~ Grào…..

~ Grào…..

Lưỡng Lân xuất hiện, chúng gào thét âm vang trời xanh lao lên cắn xé Xà tinh, cả Xà Tinh Đầu người và Hư Huyễn đều thất thần trước con bài này của Thiên Long, Xà tinh thì vô cùng choáng váng tại sao ta mới chỉ là Xà thôi mà đã có ba loại thần thú đến tranh đồ, Hư Huyễn thì cực sợ hãi trước cái độ che dấu nội tình cùng sức mạnh Thiên Long nãy giờ bộc phát, quả thực hết sức bưu hãn a…

~ xong rồi…

Nhẹ nhàng thốt lên, lấy ra một rương ngọc, bỏ gốc Kim Quang Đề có rộng cộng 1 thân 5 lá vào bên trong, Hư Huyễn cấp tốc khinh công bỏ chạy lên trên.

~ muốn chạy? Đến rồi thì đừng có đi!

Vẫn là âm thanh gào thét sởn da gà đến tận linh hồn, Xà tinh nghiến răng gào lên.

~ Thanh Xà Bích Ba Nộ!

Thét lớn, Xà Tinh Đầu Người đột nhiên toàn thân biến to gấp ba lần, sức mạnh tăng lên bán Động Hư thần tọa, một vụt quang Thiên Long bay tít lên.

~ hộc…

Thiên Long phun một ngụm huyết đen, cố nén đau đớn chạy lại chỗ Hư Huyễn, cầm eo nàng Thiên Long cắn răng vận lực quăng hết cơm lên trên.

~ đừng…

Thấy Thiên Long ngơ ngác đối nhãn cùng Xà Tinh, Hư Huyễn hét lớn, đột nhiên một biến cố khiến nàng không tin vào mắt mình, Thiên Long chân tay bốn trảo hóa khổng lồ, đuôi cũng bắt đầu phá y mà bạo tạc hết.

~ Ầm Ầm Ầm…

Thiên Long hóa Long, kích thước không hề kém cạnh Xà Tinh Đầu Người, lưỡng Lân lùi lại nằm rạp xuống đất đầu không dám ngẩng, chúng là chúng sợ tuyệt đối dạng này của Thiên Long, con bài áp rương đưa ra, bốn cặp mắt như bốn cái chiếu to nứt vách đổ tường nhìn thẳng nhau.

~ Roẹt Roẹt…

Hai tia sét song song bắn vào mắt đối phương, không ai chịu nhường một chút thế.

~ còn không mau chạy…

m thanh khàn khàn rung động thiên địa, Hư Huyễn vội vã lấy lại tinh thần tạm gạt đi kinh hãi cùng tò mò, khinh công bật chế độ bắt đầu bay lên trên.

Không may vừa mới đi một đoạn xa Hư Huyễn gặp phải người quen, Tôn Thất Cấp và đám Hóa Thần Lục cấp, hình như có cơ duyên, một lão già đã đạt được trạng thái Thất cấp.

~ muốn chạy…

Tôn Thất Cấp vội vã bay ra cản đường Hư Huyễn, Hư Huyễn liền lạnh nhạt:

~ các ngươi không chạy sẽ chết!

~ nàng định lừa ai vậy?...

~ Haha…

Mọi người cùng cười rộ lên, mặc dù nhìn thấy sâu trong mắt Hư Huyễn là tuột độ sợ hãi, nhưng họ không hề quan tâm, nơi đây của họ có cả một dàn Hóa Hóa Thần cao cấp, chả lẽ lại sợ Hư Huyễn mới Nguyên Anh Tứ cấp?

~ Gầm…

m thanh muốn nổ màng nhĩ vang lên, một bóng đen như Thiên Thạch lao vào đám Hóa Thần, mọi người hừ lạnh đồng thanh chưởng ra một chưởng, ai cũng tự tin đánh cho cái bóng đen đang lao về phía họ tan thành mây khói…

~ Ầm Ầm Ầm…

~ Rầm Rầm Rầm…

Bóng đen là Xà Tinh, nó bị Thiên Long cắn vào cổ quăng lên trên đây, một hít chấn bay toàn bộ đám lão già Hóa Thần bay đi phá thạch cứng mở đường.

~ Rít Rít Rít Rít…

Xà Tinh lao ra rít dài thống khổ cùng giận giữ, nó vừa thấy Hư Huyễn liền đỏ mắt lao đến, Hư Huyễn hoảng sợ ưa tay che mắt.

~ Grào…

Thiên Long lao lên, cắn vào cổ Xà Tinh Đầu người, cả hai quấn lấy nhau như mã gen xoắn lên trời…

~ Rầm Rầm Rầm…

Không gian xụp đổ, từng tảng đá to như cái ao đường kính lên tới 10 trượng đổ xuống, thẳng hướng Hư Huyễn

~ Rầm…

Một húc nát viên đá, Kim Lân hất Hư Huyễn lên đỉnh đầu, sau cùng cả Hắc Lân cũng từ dưới mò lên, cả hai phá đá mở đường lao lên…

~ trời ơi… Rồng…

~ Có cả Lân nữa, chuyện này là sao?

Màn trình diễn phô thiên cái địa đương nhiên không thể che lấp được thần thức cùng ánh mắt cao thủ, tất cả cùng lao lên trên, đám Tôn Thất Cấp và đám Hóa thần cao giai không thể nào tin vào mắt mình, họ tuyệt đối phải lao lên cho dù còn một hơi thở, Rồng và Lân hai thứ này là Thần Thú đó a.

Võ giả không dưới hai trăm người đều nhìn thấy Long và Lân, bọn họ ngơ như trời trồng không thể tin vào mắt mình, chuyện này là sao? Tại sao trong Tuyệt địa lại có Thần Thú A…

~ Grào…

~ Gầm…

Thiên Long một vuốt kéo rách thịt rách da Xà Tinh Đầu người, vảy của nó bay đi chúng võ giả nào chết ngắc võ giả đó, trúng núi nát núi.

~ Xoẹt Xoẹt…

~ Phập…

Xà Tinh Đầu người cắn một miếng, xé rách một miếng thịt lưng Thiên Long, nó không hề quăng đi mà nuốt luôn miếng thịt đó, đồ bổ cả đó a, một giọt huyết Long trên đời này làm gì mà có? Chỉ có bây giờ mà thôi.

~ Grào…

Thiên Long giận dữ hét lớn, không đợi ma khí ngấm vào người Xà Tinh Đầu người, biết là có hại đó nhưng lợi nó nhiều hơn, huyết mạch Long tộc nào có bình thường.

~ Phành Phành Phành…

Hắc Kim Lân lao lên nãy giờ, toàn bị con Xà Tinh Đầu người vụt cho bay như đạn, chúng tức muốn hộc máu, hai đôi mắt Hắc Kim Lân đỏ như huyết thị nhân, chúng càng bị đánh càng lao lên hăng, ta đây sức chiến đấu không bằng ai, nhưng được cái full giáp.

~ Phập…

Lựa lúc Xà Tinh Đầu người vụt Hắc Lân bay đi, Thiên Long lại che khuất một bên tầm nhìn, Kim Lân lao lên, sát khí đằng đằng, nó cạp một cái vào đuôi Xà Tinh.

~ Rít Rít...

~ Vù Vù Vù…

Xà Tinh Đầu người vẫy đuôi vù vù, quăng Kim Lân lên trời xuống đất, quất như quất ngựa, hai mắt Kim Lân từ Đỏ như máu chuyển qua sao trăng đầu trời, hoa hết cả mắt.

~ Grào….

Thiên Long hai chân hai tay ôm lấy cả cơ thể Xà Tinh Đầu người, mồm đỏ như máu há ra cắn ngang cổ nó, mặc cho Xà Tinh Đầu người vùng vẫy, lợi thế của có trảo có khác!

~ Gào…

Hắc lân mắt đỏ như lòng đào, nó lao lên trên không trung, há miệng đen như hố đen, cắn phập vào đuôi Xà Tinh, vận toàn bộ cơ hàm cùng nỗi uất ức nãy giờ bị vụt, Ma khí bùng nổ, mồm ngậm đuôi Xà Tinh gầm gừ như máy nổ.

~ Phập…

Đuôi Xà Tinh Đầu người bị đứt, Hắc Kim Lân rớt xuống theo khúc đuôi bị đứt…

~ Rít…

Mặc Xà Tinh rít gào thống khổ, lưỡng lân cắn xé khúc đuôi Xà tinh ăn một cách không hề quý tộc, cắn xé tranh nhau róc từng miếng thịt, lưỡng Lân áp dụng câu tục ngữ, hận tới mức thù hận đã ngấm vào tủy, nhai cả xương!

~ Phành…

Toàn thân Xà Tinh Đầu người tỏa ra một lớp kim quang, nó nạt một tiếng hất văng Thiên Long ra, một đường lao đi.

~ về!

Nạt một tiếng, lưỡng Lân như hiểu ý Thiên Long, hai đứa nó vù cái biến về ôm gọn hai trảo Thiên Long, Thiên Long nạt mạnh đưa chi phải là Hắc Lân tọa trấn lên:

~ Khốn Lao Ngục!

Một chiêu vừa xuất, Xà tinh bị một cái lồng màu đen nhốt lại bên trong, chỉ cần chạm vào Ma khí tạo lên lồng liền làm bỏng rát cơ thể Xà Tinh Đầu Người, mặc cho nó vùng vẫy gào rít, Thiên Long ánh mắt như lôi đình vạn quân tiếp tục nạt mạnh:

~ Lôi Thần Chi Lực!

Ngũ Trảo chi trái đưa lên, một chùm tia sét phô thiên cái địa lao tới Xà Tinh Đầu người. Khí tức tỏa ra từ chiêu này khiến toàn thể võ giả thở cũng không dám thở mạnh,

~ Phành Phành Phành…

Bị Lôi Thần Chi Lực đánh cho tan nát vảy cứng, toàn thân Xà Tinh hiện giờ phải gọi là một Xà Huyết Yêu, bị đánh cho máu Huyết tuân như mưa, chỗ bị đánh chính diện cháy đen khét lẹt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.