Viên đan dược Phục Tâm Đan tỏa ra khí tức mãnh liệt, một khí tức như mời gọi ăn nó ngay và luôn, Thiên Long nâng niu như trứng đặt nhẹ vào bình ngọc, mai hắn sẽ đi về luôn, Tuyết Băng Băng nàng chờ ta, nàng sẽ không còn đau đớn, cứ thoải mái vui chơi đi, bởi cảm giác đau đớn mỗi khi vết thương hở sẽ không còn nữa đâu.
Nói sao đi nữa, cho dù nhìn Tinh Linh Nữ Hoàng xinh thì xinh thật, yêu thì yêu thật, nhưng nếu dám đụng đến Tuyết Băng Băng hay nữ nhân của Thiên Long, cho dù lật tung xóa sổ Tinh Linh sâm lâm Thiên Long cũng dám. Đừng đùa với cậu ta.
~ ngươi nhập định tu luyện đi, được tý nào hay tý đó.
Nghe Hắc Long khuyên Thiên Long cũng liền làm theo không cãi nửa lời, nếu không có cơ duyên vậy khó mà khống chế được độc Xà, cứ mỗi ngày phun một hai ngụm máu chắc chết sớm!
~ Phành Phành…
~ Rầm… Rầm…
~ dừng lại…
~ Ầm Ầm…
Tinh Linh Nữ Hoàng đã đến trước cửa động Thiên Long, nàng nhìn một chút cũng đã thấy Thiên Long đang tu luyện sâu bên trong bóng tối, nhưng chưa kịp đi vào đã bị lưỡng Lân tấn công tới tấp, trước kia có lệnh chơi với nàng nó khác, chúng nó cũng biết sương sương Thiên Long bị Tinh Linh Nữ Hoàng làm tổn thương không nhẹ, cho nên chúng tấn công một cách nhiệt tình, không hề nể nang, hóa Thần Thú thân cao mười trượng lao lên tấn công..
~ tại sao?
Tinh Linh Nữ Hoàng vô cùng khó hiểu, tại sao khi trước chúng lại quấn quýt mình như mẫu thân, vậy mà cách chưa được một ấm trà đã trở mặt, hóa Thần Thú tấn công nàng như vũ bão…
~ Vù…
Dù là hồi phục thương thế tới Động Hư võ giả, nhưng bầu bì to lớn cũng gây trở ngại không ít, khó cái là lưỡng Lân da giày thịt béo đánh cũng khó, mà Tinh Linh Nữ Hoàng lại không lỡ đánh chúng, nàng bỏ đi chạy ra xa, lưỡng Lân không rượt theo mà lui về ẩn nấp, chỉ cần kẻ địch đến liền giết.
~ phù…
Nửa ngày sau Thiên Long tỉnh lại, gọi lưỡng thú về, xem ra bọn này nhai sống không ít võ giả, khóe miệng vẫn còn vài tia máu người.
~ haiz… huyết khí không thông, ta phải đi giết người nâng cao thực lực thôi.
Ma khí trong Hắc Ma Thiên Long sống chết không sài, khi trước hóa Long một lần biết rồi, Hóa Long nào dễ như biến hình, một lần hóa Long tiêu tốn mười hai thành thực lực, nếu bên trong Hắc Ma không có Ba phần Ma khí Thiên Long sống chết không dám biến Long một dù chỉ một lần, quá tốn Ma khí.
Chán nản lao đi, có vẻ nơi đây mà ở thêm lúc nữa là khỏi đi luôn, thấy Thiên Long đi ra Tinh Linh Nữ Hoàng không chậm trễ lao lên, nàng đứng trước mặt Thiên Long còn không dám nhìn thẳng.
~ dừng lại.
Thiên Long thấy vậy vui mừng khôn xiết, tưởng Tinh Linh Nữ Hoàng nhớ mình nên đi tìm, Thiên Long cười tiêu sái:
~ có chuyện gì vậy?
~ chúng ta cần nói chuyện một chút!
~ được.
Tìm một cái động thiên, Thiên Long lao vài trước, thấy một viên đá gập gềnh Thiên Long đưa kiếm vuốt một đường, tạo hình uốn lượn như chiếc ghế nằm dựa ra sau.
~ nàng nằm xuống cái đã, ta thấy nàng khổ sở quá!
Nằm vào nơi Thiên Long vừa bào mịn khá dễ chịu, Tinh Linh Nữ Hoàng vào vấn đề chính luôn:
~ thứ linh dịch ngươi đưa ta đó, ngươi lấy đâu vậy?
~ à cái đó ta có một mắt suối!
Thiên Long thật thà khai luôn.
~ Cái gì? Một mắt luôn, tại sao nó lại chọn ngươi làm chủ?
Kinh ngạc này đến kinh ngạc khác, một mắt suối phun trào Sinh Linh Chi Tuyền vĩnh viễn, cái này là gì?
~ ta không xứng sao?
Thiên Long nhíu mày khó chịu, nó cần ta chứ ta không cần nó, à… nhầm, mà là cả hai đều cần nhau, linh dịch cần ta để sống và duy trì còn có thể thăng cấp, ta sử dụng chỉ là một phần nhỏ của nó, cớ sao ta lại không xứng có được nó?
Thấy Tinh Linh Nữ Hoàng mặt đỏ bừng bừng vì ngại, biết nàng nghĩ gì Thiên Long hỏi:..
~ trượng phu của nàng đâu? Sao để nàng long nhong thế này không lo lắng ư?
Tim Thiên Long giật thót một cái, nếu là Tinh Linh thì đứa bé trong bụng nàng không phải của thằng nào hết, là một mẹ một con, nhưng nghe câu cuối của nàng Thiên Long thực sự không chấp nhận nổi, Ma cũng có Ma tốt Ma xấu mà, sao nàng lại có ý phân biệt nặng nề vậy, tuy ta hiếu sát nhưng cũng có lúc ác lúc hiền, lúc mạnh mẽ lúc yếu đuối, nam nhân đâu thể hoàn hảo đâu mà nàng lại có ý phân biệt nồng đậm trong từng câu từng chữ.
~ ừ… hỏi xong chưa, xong rồi ta đi đây!
Lạnh nhạt như băng tuyết, Thiên Long lấy lại phong độ khi xưa, bây giờ Tinh Linh Nữ Hoàng có làm gì đi nữa cũng đừng hòng lấy được một tia cảm xúc khác của Thiên Long, dứt hẳn rồi, đó là chém gió thôi, dại gái như Thiên Long khó qua ải mỹ nhân.
~ ta muốn nhờ ngươi giúp ta, giúp ta giải cứu tộc Tinh Linh, giúp tộc ta thoát khỏi kiếp nạn sắp tới.
~ nàng bị điên!..
Thiên Long lạnh nhạt chửi lại ngay, Tinh Linh đầy đứa mạnh như bò, mình mới có Hóa Thần Tứ phẩm, để bảo vệ bản thân còn khó, vậy mà đòi ta đi cứu một tộc trong truyền thuyết, nội tình cả vạn năm.
~ ngươi sao nặng lời vậy, chúng ta có thể giao dịch mà, nếu ngươi chịu giúp, sau khi thoát nạn Tinh Linh chúng ta sẽ tôn người làm… làm Vương, hoặc bảo vật Tinh Linh rất nhiều…
~ oa… xin lỗi, ta không có hứng thú!
Ngáp dài Thiên Long vươn vai ra đi, nàng rất thuần khiết, rất dễ tin người, nhưng ta lại ghét!
~ tại sao ngươi lại có thể lạnh nhạt như vậy? Ngươi mất tính người rồi ư? Không phải ngươi là người Dẫn Đạo trong thời bàn cổ đã tiên đoán sao? Ngươi phải cứu toàn bộ sinh linh thiên hạ, tại sao ngươi hiện tại lại muốn phá muốn giết chứ không muốn sinh?
Khí tức Long tộc Thiên Long không kiềm chế được Tinh Linh Nữ Hoàng vẫn nhận ra, Lân nàng cũng đã thấy, tám thành Thiên Long là Người Dẫn đạo không sai được.
Thiên Long tay nắm kêu độp độp độp… răng nghiến ken két, cậu ta hít một hơi quay lại sát khí đầy mình nhìn Tinh Linh Nữ Hoàng làm nàng sợ hãi tuột độ:
~ ta Hắc Long, đến đất này theo đuổi con đường tu luyện, không thù không oán với ai, nhưng ta lại bị nguyền rủa, bị truy sát, bị xa lánh, ta có làm gì sai? Cái loài người vô học, chúng nghĩ chúng thượng đẳng cao cao tại thượng, chúng tạo ra tính cách của ta, ta trước kia cũng rất tốt, rất rất tốt, ta là người, nhưng vì bị chèn ép, bị xua đuổi, ép ta thành như hôm nay.
~ sớm muộn gì loài người ta cũng diệt hết, Tinh Linh nói thật ta chưa biết. Nhưng họ chưa đụng đến ta, nước sông không phạm nước giếng ok! Còn đã đụng đến ta, huynh đệ ta, nữ nhân của ta…
Ma khí bùng nổ, khoang thạch động bị xói mòn liên tục mở rộng, uy áp tăng đột biến:
~ phàm là ta miễn cưỡng giết được ta cũng sẽ liều mạng, người Dẫn thì sao? Ta không thích, làm gì ta?
~ vù…
Thiên Long nhảy đi biến mất, Nữ Hoàng Tinh Linh ở lại thơ thẩn không biết nói sao, thứ gì làm gì tại sao lại ép một thiên tài sa vào Tà Đạo, loài người thật sự ác đến nỗi nào?
~ nhưng ngươi cũng rất lạnh lẽo với ta, ta có làm gì sai đâu?
Nàng cảm thấy vô cùng oan ức, thì người lạ mới gặp nhau còn chưa tìm hiểu nhau được gì, Thiên Long đã từ thân mật gần gũi trở mặt một cái là 180 độ, mắng nàng xối xả, mặc nàng còn chả biết gì.
~ hựm hựm… về thôi, con gái cưng của ta, không ai giúp thì chúng ta sẽ tự cứu giúp bản thân và tộc đúng không hì hì…
Xoa bụng Tinh Linh Nữ Hoàng liền vui vẻ lại, Tinh Linh sống rất lâu, tuổi thọ rất lâu, vì thế tu luyện cũng sẽ lâu hơn con người, có thai cũng sẽ lâu hơn con người, nàng một lần có thai là 99 năm 10 tháng mới đẻ một lần, có thể tự tin nói, dù đứa bé chưa sinh ra nhưng nó lại gần gấp năm lần tuổi Thiên Long.
~ ta nên đi đâu làm gì tiếp đây?
Mới cách Tuyết Hàn Mặc có một tháng thôi, nhưng trong một tháng đó đã xảy ra vô vàn biến cố.
~ à à đi về đất Việt chữa thương cho đứa nhỏ Băng Băng cá đã, kaka…