Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn

Chương 197: Nỗi Đau Rách Thịt



Vừa đi chưa được một đoạn ngắn, Thiên Long hai mắt đỏ ngầu, Ma Kiếm xuất ra, tinh thần mười phần đề phòng.

~ ra đi!

Nạt lớn, vừa rồi Thiên Long cảm giác nguy hiểm ngay bên, có trên một cặp mắt đang rình mò cậu ta quanh đây.

~ haha… đi ngàn dặm không bắt được, ngồi ăn cơm lại tự rước thân đến.

Hỏa m lão quái và Hỏa Quân lão quái cười khanh khách, ánh mắt Thiên Long biến đổi, đồng thử co rút lại, lần trước ở dưới nước hai loại vũ kỹ thuộc hệ hỏa của hai lão vứt đi sài không được, nên đám Đạo Tiêu mới có thể chiến đấu cùng thoát thân, nhưng nay thì khác.

~ ta không phải đệ tử ai hết, ta cũng không môn không phái, các ngươi và ta không thù không oán!

~ haha…

Nghe Thiên Long biện minh hai lão già cười rộ lên, bọn họ đã nghe câu nói đó quá quen thuộc, hầu như mỗi lần ra tay họ đều được nghe câu nói đó từ con mồi.

~ ngươi không phải hay phải thì đã sao? Ta bảo ngươi chết Diêm Vương cũng không thể cản!

~ phập phà phập phồng…

Hỏa m lão quái múa chùy vù vù hướng Thiên Long lao tới, đôi chùy tỏa ra lửa xanh cháy như lửa Hỏa Diệm Sơn, trong nước họ thất thế nhưng trên cạn họ lại dư lực.

~ Phành…

Cầm thanh cương Kiếm Thiên Long đối kháng kích liệt, Hỏa m lão quái Hóa Thần Thất trọng trung giai, ăn đứt Thiên Long từ đầu tới cuối, nhưng Thiên Long vẫn có thể thủ được một cách ngọt ngào, Khinh Vân mở lên né chiêu thức Hỏa m lão quái có chút hơi vã nhưng vẫn miễn cưỡng ngang sức.

~ Hừ…

Thấy vậy Hỏa Quân lão quái hừ lạnh lao lên, biết Thiên Long đã lấy được gì đó khi ở dưới mật phủ thủy cung, hai lão quyết truy cho bằng được, mặc Thiên Long có phải đệ tử của tên đã hiếp đệ tử bọn họ hay không, hiện tại phải truy cho được thứ Thiên Long có được.

~ Phành…

Một chưởng Thiên Long bay vù ra sau, đụng phải một hàng cây làm chúng nát hết, một đường thẳng tắp không cần suy nghĩ sâu xa cũng biết, Thiên Long hoàn toàn không phải đối thủ của hai lão già này.

~ chạy!

Mượn đà Thiên Long quay về sau chạy mất hút, hai lão Hỏa cười khặc khặc nhìn Thiên Long chạy đi, mà hai lão chỉ đi bộ rượt theo, hoàn toàn không quan trọng lắm, cứ như kiểu Thiên Long đã nằm gọn trong lòng bàn tay.

~ không ổn!

~ Rầm…

Thiên Long đang khinh vân, chợt đầu óc quay cuồng không thể làm gì hơn, độc tố của Xà Tinh Đầu người được đà tái phát làm Thiên Long công thủ cả ngoài lẫn trọng chịu hết, té cái rầm xuống đất bất tỉnh.

~ a…

Tỉnh dậy Thiên Long rên đau đớn một cái, lắc lắc đầu Thiên Long lấy lại tinh thần, nhìn xung quanh, đây là một cái động tối, xung quanh có vài viên minh châu phát sáng, cảm nhận cơ thể thì đã bị một luồng ý chí khóa thực lực lại, cơ thể thì bị trói như thánh giá hai tay hai chân, toàn thân không một mảnh vải, để lộ bộ ấm chén đồ sộ ra.

~ khốn!

Thiên Long rên khẽ một câu, trước mặt mỹ nữ còn khoe tý được, chứ trước mặt hai lão già gần đất xa trời mà khỏa thân vầy đúng là có chút kinh kinh!

~ lạch... cạch…

Thấy hai lão già đi về, Thiên Long gục đầu giả vờ đang bất tỉnh tiếp.

~ tên này rất trẻ, nhưng thực lực lại là Hóa Thần Tứ phẩm, hèn gì đám đồng bọn lại ra sức bảo vệ hắn, nhất định hắn là đệ tử ưu tú nhất của tên Nga Sơn kia.

Ý Nga Sơn ở đây chắc là sư phụ của đám Đạo Tiêu kẻ hiếp chết đệ tử hai lão.

~ đã là tên thứ ba mươi bảy rồi.

~ hoa Lạp Lạp…

Nhóm lửa hai lão bắt đầu nướng thịt, vừa nướng hai lão vừa nói:

~ đệ tử cưng của chúng ta năm đó mới 15 tuổi, vậy mà đã bị sư phụ hắn hiếp chết, ta tức muốn nổ máu.

~ thôi chuyện cũ qua rồi, tiếp theo chúng ta sẽ chút giận lên tên này cũng được.



Thiên Long nghe lén cuộc nói chuyện, cảm thấy bất bình thay hai lão Hỏa này luôn, tên cầm thú nào, chả lẽ vã tới mức đi hiếp hết một đứa trẻ, khốn nạn, nếu là Thiên Long nhất định cậu ta cũng tìm đủ mọi cách để mà giết hết đám ô hợp đó.

~ tiếc chứ sao không tiếc, đệ tử chúng ta có thể chất Bát Quái Thiên Tinh, nếu để nó trưởng thành đến năm 18 tuổi, như vậy hai ta có thể thay nhau quan hệ dùng nó làm đỉnh lô, thực lực sẽ đột phá một cách chóng mặt, đáng tiếc a…

~ đúng vậy… haiz… thể chất Bát Quái Thiên Tinh, chỉ cần đè nó ra nhún nhảy thôi, vừa sướng vừa có thể giúp hai ta tăng thực lực một cách biến thái.

Thiên Long răng nghiến muốn chảy máu lợi, có mục đích cả, thì ra là vậy, hèn gì Thiên Long cứ cảm thấy hai lão già này khi nhắc đến đệ tử mình chỉ có mỗi cảm xúc phẫn nộ và tiếc nuối, hoàn toàn không có một chút yêu thương cưng chiều nào.

~ đưa ta mượn roi Ô Môn Cưa!

Cầm roi trên tay, chiếc roi với hàng trăm ngàn những cái đinh được gắn ở trên, mỗi đinh to như một cây kim, chiều dài cái roi tận một trượng.

~ vù…

~ hự…

Một vụt vào người Thiên Long, làm Thiên Long khốn khổ khốn nạn đau tới tận xương tủy, Thiên Long ngẩng đầu lên cắn răng nhìn Hỏa m lão quái một cách tàn bạo.

~ dám nhìn ta với ánh mắt đó!

~ vù vù vù…

Hỏa m lão quái thấy Thiên Long nhìn mình một cách muốn ăn tươi nuốt sống, còn có nồng đậm khinh bỉ cùng với một tia gì đó giống như kiểu chúng ta không cùng đẳng cấp, lão lần đầu bị nhìn một cách không hề che dấu vậy thì tức quá vụt như vũ bão vào người Thiên Long.

~ hự hự hự…

Cắn răng không hề muốn phát ra một tiếng nào, tuy Ma khí hình thành Thiên Long nhưng không như Tinh Linh Nữ Hoàng thấy. Hắn cũng có thần kinh, cũng có cảm xúc đau đớn vui mừng,... Bị đánh như vầy đau chứ sao không đau, vì để thích nghi với chốn giang hồ hiểm ác, cơ thể Thiên Long cũng thay đổi trở lên nhạy cảm hơn mới mọi thứ, bị hành hạ như vầy khiến Thiên Long đau muốn bất tỉnh, nhưng không thể bất tỉnh ngay vào lúc này, không ai biết khi mình bất tỉnh hai lão già kia sẽ làm gì, quan trọng là nhắm mắt lại toàn ma quỷ nó gào rống kinh hồn.

~ được rồi được rồi… ngươi cho hắn nghỉ chút đi, nếu hắn bất tỉnh sẽ mất vui.

Hỏa Quân lão quái cười trầm đục nướng thịt nói mà mắt không thèm nhìn, chứng tỏ hai lão già này hành hạ người đã quá quen rồi, không còn cảm thấy sốt ruột hay hừng hực khí thế như hồi trước.

~ chép chép…

~ hờ hờ…

Hai lão già vào bữa nghỉ tay chút, Thiên Long thở hấp hối khổ sở, khuôn mặt kiếm tiền đã không còn chỗ nào lành lặn, cơ thể cũng đã thành một huyết nhân, Ma Khí hóa huyết không bay đi mà cô đọng bên ngoài da Thiên Long làm tạp chất.

~ hehe… hai lão già các ngươi sớm muộn cũng có ngày ta trả lại gấp bội.

Thiên Long cười khanh khách lạnh rợn tóc gáy uy hiếp, thù này đã ghim, Thiên Long sẽ thanh lý hai lão già này, sau đó đi tìm đám Đạo Tiêu chắc đang trốn chui trốn lủi như chó nhà có tang trong phái, Thiên Long sẽ thanh trừ… à không, mà là hành hạ một lượt cái đã chứ, có gan gài Thiên Long vào tầm ngắm của hai lão Hỏa thì cũng phải có gan chịu trách nhiệm, còn hai lão già súc sinh không bằng này nữa, cứ ngồi đó cười ca như đúng rồi đi, ta sẽ cho hai lão biết thế nào gọi là đau đớn tới tận linh hồn.

~ ừm được rồi… tiếp tục chơi đùa vận động trước khi đi ngủ cái nào!

Hỏa Quân lão quái xắn tay áo lên, cầm cây roi đang còn nhỏ máu hướng Thiên Long vận lực phá không mà đến..

~ Vù…

~ hự…

Một vụt có thêm khí lực của Cửu Linh Lực vào làm Thiên Long như đứt cả thịt, da và cơ như muốn bị xé toạc ra.

~ vù vù vù…

Liên tiếp thêm mấy chục roi nữa, ăn một cái đau đớn nguyên đêm làm Thiên Long muốn bất tỉnh mấy lần, nhưng lại không dám chợp mắt, chỉ có thể cắn đầu lưỡi thanh tỉnh thần kinh, đến nỗi lưỡi Thiên Long cũng đã dập nát phía đầu lưỡi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.