Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn

Chương 278: Giảng Đạo a



Sáng sớm lại là tiếng Đinh Đinh vang vọng của Thần Chum Thanh Niên Cung, Hư Huyễn nay dậy sớm đến phòng Thiên Long mặc đồ chuẩn bị ăn sáng đầy đủ cho hắn như một lão bà đúng chất, căn dặn đủ điều cuối cùng cả hai bắt đầu kinh du đến quảng trường, cả hai nay mặc một bộ trường bào bạch y, Hư Huyễn và Hư Thước Thước hai tỉ muội vận đồ kiều diễm nóng bỏng, tuy không hở nhưng lại bánh cuốn.

Ba người đến quảng trường mặt trời đã muốn leo tới đỉnh, trên bục lớn, lão cung chủ và bốn mươi trưởng lão đã tề tụ đông đủ, còn có thêm hai gương mặt quen thuộc Viện chủ Biệt Liên Viện, và Đại Trưởng lão Biệt Liên Viện, hai lão già không yên tâm Thiên Long cho lắm, họ cũng muốn đến xem tầm kiến thức Thiên Long.

Bên dưới các học viên đã ngay ngắn thẳng hàng, không sai một li không lệch một thước, phải ở trên rất cao mới có thể xem hết được học viên, bát ngát như cỏ luôn.

~ Bái kiến các vị, ta tới hơi muộn.

Thiên Long khinh vân bay lên bục chào mọi người một cái, hai đứa nhỏ kia đi từ cánh gà vòng ra sau.

~ Ừm… Hắc Long… Ngươi tới vừa đúng lúc ta và Cung chủ đánh xong ván cờ.

Biệt Liên Viện chủ tức giận nghiến răng nhìn Thiên Long, có biết bây giờ là giờ nào không hả.

~ Không có quá vậy đi!

Thiên Long cười khan đi thẳng vào cái ghế còn trống duy nhất.

~ Haiz…

Lão cung chủ tiến lên thở dài, hướng xuống bên dưới học viên cất:

~ Học viên Thanh Niên Cung tề tụ đầy đủ, những người vắng mặt coi như lỡ một kiếp hóa long, buổi giảng đạo chính thức bắt đầu.

~ Mời Hắc Long tiến lên.

Nhường sân chơi lại cho Thiên Long, lão cung chủ đi về an tọa tại chỗ, Thiên Long lắc cổ đi lên bục cao, hướng xuống toàn thể học viên ở dưới nói:

~ Ta Ngũ trưởng lão Biệt Liên Viện, phụng lệnh đến đây giảng đạo, các huynh đệ tỉ muội cũng đừng bắt bẻ ta, ta cũng chả hoàn mỹ rất nhiều lỗ hổng, muốn bắt bẻ ta lại dễ như ăn cơm ba bữa, bàn tay có năm ngón cũng có ngón cao ngón thấp, ta cũng vậy.

~ Được rồi, mọi người cứ đặt ra vấn đề, ta sẽ giúp mọi người lĩnh ngộ Đạo theo một hướng gián tiếp, sẽ ảnh hưởng rất nhỏ đến con đường võ đạo, nhưng cũng không thể làm gì hơn, nơi đây các vị là thiên tài, thiên phú kinh người chắc có thể tự bù đắp được chỗ khuyết.

Trước tiên đi lên Thiên Long không có kiêu ngạo mà tỏ ra hòa thuận dễ gần, sau đó tự hạ thấp bản thân mà cũng tự đề cao mình, sau đó nêu ra cái hại của có người can thiệp vào đường đi nước bước và cũng xoa dịu đi những câu trước, điều này làm các vị trưởng bối rất đề thán Thiên Long.

~ Ta muốn hỏi? Ngũ trưởng lão năm nay bao nhiêu tuổi mà đứng đây dạy đời chúng ta?

Phía xa rất xa, mắt thường chỉ có thể nhìn thấy một cái chấm đang nhúc nhíc, nhưng nơi đây toàn kẻ tu luyện nội tình cao thâm, liếc nhẹ cũng có thể thấy kẻ đặt ra câu hỏi là một trung niên chạc tuổi 40. Hắn thấy Thiên Long không thuận mắt.

~ Ta hả? Ta năm nay không nhầm thì vừa sang tuổi 21!

~ Haha…

Bên dưới khán đài cả mười mấy ngàn người cười rộ, bỏ qua kinh hãi mới 21 tuổi đã leo lên làm Ngũ trưởng lão Biệt Liên Viện, tuổi 21 họ đã từng trải qua, cái tuổi đó họ còn đang cầm mộc kiếm luyện tập khổ sở ở mấy cái tuyệt địa sơ cấp do môn phái thiết lập, cũng là cái tuổi mới xa gia tộc được vài năm để đến với võ đạo, Thiên Long đây 21 thì chả đang vắt mũi chưa sạch dạy đời họ?

~ Ta hiện tại là Hóa Thần Cửu cấp Điên Phong!

~ Khụ…

Rất nhiều tiếng sặc bên dưới phát ra, ai cũng trợn tròn mắt nhìn về bàn tay Thiên Long. Một đoàn linh khí tỏa ra quấn quanh người hắn, khí tức đúng là Cửu Cấp Điên Phong không lẫn đi đâu được, đây là sỉ nhục họ còn gì? Tên đặt ra câu hỏi năm nay 43 tuổi nhưng mới chỉ Hóa Thần Ngũ Cấp, đó đã là thiên tài cả 800 năm rồi mới chỉ có vậy thôi đó a…

Thanh Niên Cung chủ nén kinh hãi mà cười nhẹ, cũng tốt, đánh vào tâm lý bọn nhỏ, để họ lấy đó mà theo đuổi, đừng có bày đặt ta đây từng này tuổi đã đạt tới trình độ này, lôi Thiên Long ra so sánh không tới kẽ răng.

~ Ngài Là Đấu Chiến Thần Long Kỵ Sĩ?

~ Đúng vậy!

Một cô bé đáng yêu khả ái đứng dậy hỏi Thiên Long, được câu trả lời lam cô bé không thể tin vào mắt mình, truyền thuyết cả đó nha.

~ Ta muốn hỏi, ranh giới giữa Nguyên Anh và Hóa Thần nó là cái gì?

Một cô bé khác đứng dậy hỏi, vẻ mặt cô nàng này khá khó chịu, đứng lên liền đặt vấn đề.

~ Ừm… Câu hỏi rất khá, chắc rằng trong sách trong vở của Cung có ghi rõ, nhưng các ngươi muốn thì ta nói theo cách khác, ta chưa được dạy qua, nhưng ta nói theo cảm nhận của ta.

Thiên Long dõng dạc nói.

~ Các ngươi ở đây cũng có người đã từng đột phá qua Nguyên Anh đến Hóa Thần, cũng chưa chắc biết nguyên lý sâu xa bên trong đó.

~ Vũ Trụ sơ khai, Lấy Nguyên Anh làm Tâm, Cửu Linh lực bị cắn nuốt cực kỳ khổng lồ, hơn xa một phần Linh hồn Thần Linh. Nhưng cửu linh khí bị cắn nuốt không cuồng bạo như Linh hồn Thần Linh. Bản thân Cửu linh lực bị cắn nuốt đã là Cửu linh lực, Nguyên Anh bị luyện hóa bài trừ tạp chất chừa lại tinh thuần là có thể dùng đúng không!

~ Mà Nguyên Anh theo trong sách trong vô vàn lịch sử, chưa hề có trường hợp nào khi chủ nhân chết Nguyên Anh thoát xác đi đoạt xá thân thể khác, có chăng cũng chỉ những thủ đoạn hồi sinh nào đó chăng? Nhưng đây Nguyên Anh là Nguyên Anh, nó là tâm, là mắt hố đen vũ trụ sơ khai, không có bản thể nó cũng không thể thoát xác, nhất định sẽ chết, khi các ngươi ở Nguyên Anh điên phong nửa chân vào Hóa Thần, phải bài trừ khai tử một cái ý niệm, đó là tu sĩ Nguyên Anh khi chết sẽ chết theo cả Nguyên Anh bên trong đan điền phải bỏ ngay cái suy nghĩ đó đi, không nên dựa dẫm vào nó là khi chết ta vẫn có thêm một mạng, không có đâu, ta trải qua ta biết rồi, những kẻ ta giết tất cả đều chết hết không còn một đường sinh cơ.

Không gian im lặng, im lặng đến đáng sợ, mười mấy ngàn tu sĩ chỉ cần thở thôi cũng ô nhiễm âm thanh, thế nhưng mọi người lại chỉ dám thở nhẹ nhàng, nghe một sát thần trong nghề kể lại kinh nghiệm, không ai dám thở mạnh.

Ầm…. Ầm…

~ Ừm… Thiên phú rất cao!

Thiên Long gật đầu thán phục, không hổ thiên tài Thanh Niên Cung, giảng một tý đã có mười mấy tên đang đột phá, số lượng cũng đang dần tăng.

~ Sau hôm nay ta quấn gói về Viện tĩnh tu!.

Kim Tinh Tam Nhãn vỗ vai đồng bạn của mình, lũ bò dạy bao năm vật vã, nay gặp người ngoài giảng một tý đã đột phá, đây chứng tỏ không coi họ ra gì.

Sau một hồi đột phá được hai mươi người, cảm thụ Cửu Linh Khí đã hết bão hòa, một thiếu niên đứng lên hỏi.

~ Ngũ trưởng lão, ta mạn phép hỏi, hiện tại ta đang là Hóa Thần Ngũ trọng cao cấp, sắp đột phá Lục cấp, thế nhưng ta đã dừng lại ở ngũ cấp hai năm ròng rõ, ta không hiểu tại sao phong ấn đột phá Lục cấp lại khó khăn như vậy, mong ngài chỉ giáo.

Thiên Long có thể thấy những ánh mắt xung quanh tên thiếu niên này có chút khinh bỉ có chút tội nghiệp, cảm thụ khí thế thiếu niên nọ, Thiên Long cảm thấy hắn có một khí chất hiu quạnh buồn chán, Thiên Long gật đầu nhàn nha:

~ Để ta giúp ngươi, qua khí tràng của ngươi, một nỗi niềm hiu quạnh bỏa vây, gia đình ngươi gặp chuyện không may là bảy phần, người ngươi thương nhất ra đi là chín phần, điều đó làm cho ngươi trở trên trầm mặc, rất hay đố kỵ với mọi người có hạnh phúc, mà tang thương lại đổ lên đầu gia đình ngươi.

Nghe Thiên Long nói làm mọi người trợn mắt khinh dị, đúng như Thiên Long nói, gia cảnh nhà tên này bị giết trong đêm, vì thiên phú của hắn quá kinh hồn, bị thế lực nơi đó ghen ghét bức hại, chỉ vì thiên phú mà làm mấy thế lực nhỏ ở trấn của hắn giết, làm hắn nhận được tin mà thổ huyết bất tỉnh nhiều ngày, khi tỉnh lại đã trở lên âm trầm khó tả.

!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.