Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn

Chương 351: Khuyên không được



Thần Giới có các võ viện, thế gia, danh môn, tông phái, các hiểm địa phong phú.

Ba mảng đại lục bắc trung nam chia ra ba đế quốc, rộng lớn tới mức có thể gọi là ba mảng đại lục, trong đại lục có chia ra các phân bậc lãnh thổ, nhỏ nhất là trấn, lên trên là thủ phủ, đến các cấp đế hư, và trang trọng nhất là lãnh thổ trung tâm của mỗi đại đế, gọi là kinh đế, đương nhiên, kinh đế là trung tâm của toàn bộ một khu vực, nơi đó là nơi phồn hoa nhất, có thể gọi là đầu não.



~ Đế Vương đã lâu không về, chúng ta không nghe theo chỉ thị của Đại Đế khác, mong ngài thông cảm.

Ở mảng đại lục chính giữa, trong Đế Quốc Khai Sơn, ở trung tâm một khu vực rộng lớn, đó gọi là Kinh Đế Ám Thần, nghe tên là hiểu, Kinh Đế này dưới sự cai quản trực tiếp của Ám Đế, nằm ở một nơi đắc địa, trung tâm hành chính, trong một biệt phủ nguy nga tráng lệ, nơi đây chính là nhà của Ám Đế, ở nơi đại điện, một lão già râu tóc bạc phơ chống một quải trượng gỗ tức giận đập xuống, lão là quản gia thân tín, sống một đời người đi theo Ám Đế bao năm, nay đột ngột Ám Đế mất tích, các Đế còn lại đều đầy đủ, thế thì thôi cùng đẳng cấp với nhau, phía Lôi Đế ngỏ ý muốn điều quân của Ám Đế đi truy lùng Diệt Thế Kiếm Chủ, đây gọi là gì?

~ Lão cũng biết, Ám Đế đang ngộ đạo ở thánh địa, Phong Đế và Thủy Đế túc trực hộ pháp bên cạnh, đây là ý chỉ của Ám Đế.

Đối diện lão quản gia, đó là ba lão già khác, bọn họ đến ra lệnh, yêu cầu lão quản gia đưa ra lệnh phù điều binh, hiện tại chỉ cần dụ dỗ được lệnh phù trong tay lão quản gia biệt viện Ám Đế, như vậy thiên địa của Phong và Thủy Đế không cần kêu họ cũng tự giao Ấn phù, cốt lõi nằm ở khu vực Ám đế.

~ Ta cũng muốn lắm, nhưng Công Tử nhà ta để lệnh ở đâu sao ta biết được? Ngươi có biết chủ ngươi để ấn lệnh ở đâu không mà hỏi ta?

Lão quản gia cực kỳ khôn khéo, hắn lật ngược lại tình thế chỉ bằng một câu nói, đúng thế… Chủ các ngươi có để các ngươi biết lệnh phù ở đâu không? Các ngươi sao biết được! Cái này tự tin luôn, mấy đại đế khác kẻ nào cũng kỹ tính khó lường, đâu có dễ dãi như Ám Đế nhà ta.

~ Lão không tin thì có thể đến đến thánh địa để xem tình hình mà a…

Lão già hung y áo choàng ngồi giữa ba lão già lên tiếng, ba bọn họ là ba lão quản gia của ba đại đế, lần lượt là Thanh Y quản gia nhà Lôi Đế, Hung Y quản gia nhà Hỏa Đế, Mộc sắc Y Phục là của Mộc Đế. Ba bọn họ phụng lệnh đến đây làm sao thì làm lấy được lệnh phù, điều khiển binh lính truy sát Diệt Thế Kiếm Chủ.

Tuy ánh mắt của ba lão già đều được phủ một lớp màng mờ, ánh mắt của những cụ già gần đất xa trời, nhưng lão quản gia nhà Ám Đế vẫn dư khả năng nhận biết, ánh mắt thèm thuồng và gấp gáp của bọn họ, chỉ một cái liếc mắt với nhau thôi đã sáng tỏ cả ngàn thứ khác nhau, ý nghĩa không thể chối cãi.

Nếu lão đi đến Thánh Địa, quyền lực ở nhà sẽ mất cánh hoàn toàn, rất có thể sẽ có tên nào đó dùng thuật trú nhan, tự biên tự diễn nhan sắc của lão, như thế coi như vứt. Đã thế thì thôi, thánh địa chỉ có Đại Đế mới được vào, hắn là quản gia dưới Đại Đế trên vạn quân, nhưng dưới là dưới, không có ngoại lệ cho kẻ cấp dưới, cho nên có đến Thánh Địa cũng như không.

~ Hiện tại đại lục đang rất cần quân số, nếu như phía Ám điện các ngươi không giúp lực thì cũng không thể ngồi không, các Đại đế yêu cầu các ngươi tuần tra dò xét khu vực của mình, như thế cũng được rồi.

Thanh y áo choàng lên tiếng, làm gì có lý toàn thể giang hồ toàn thể mọi nơi đều săn lùng kiểm tra, thanh lọc tu sĩ, chỉ có mỗi ba nơi của Ám Đế, Phong Đế, Thủy Đế ăn chơi hát lượn không làm gì, cũng quá là sướng đi.

~ Ơ… Thế đây là các người tự ngược tự đào việc ra làm chứ Ám Đế nhà ta có ép đâu?

Đúng rồi còn gì, tự đào việc lên còn hò người khác khổ sở chung, đã thế sau này mà giết hụt thì ôi thôi, chết chùm là chuyện như đinh đóng cột.

~ Lão…

Cả ba lão già bực lên nghiến răng, chủ nào tớ nấy, ngang ngược như nhau, nếu không phải đang trong địa bàn lão quản gia nhà Ám, chắc bọn họ tùng xẻo lão ra ngàn mảnh.

~ Nếu như lão làm liều kháng lệnh, sau khi Ám Đế về điện nhất định sẽ lôi đình tức giận, đây là giao tình vạn năm của các đại đế, nếu như lão còn làm chậm trễ việc đại sự, ta không biết lão có gánh nổi trọng trách này không.

Hung Y Áo choàng lão giả lên tiếng, ánh mắt trầm xuống đưa ra một tia uy hiếp thấy rõ, hơn ai hết mọi người nơi đây đều biết, làm chia rẽ nội tình của các đại Đế kết cục sẽ ra sao, không cần đại Đế ra tay, thiên đạo tự khắc xuống tay thẳng.

Sắc mặt lão quản gia Ám Đế biến đổi đi thấy rõ, đúng thế, chuyện này dù sao cũng không thể bồng bột, nếu Ám Đế nhà lão bế quan thật, như thế lão ở nhà mà không nghe lệnh, kháng lệnh đó là tội đồ của nhân loại, mạnh miệng thì mạnh miệng, nhưng hiện tại không phải lúc làm liều.

~ Chuyện này không phải ta quyết định là được, thực tình ta cũng muốn góp lực, nhưng ta chỉ là quản gia, quyền lực không nằm trong tay ta cũng hoàn toàn là thật.

Lão quản gia Ám Đế chỉ có thể lựa chọn làm liều. Gia chủ vắng nhà mọi chuyện lão đầu gánh vác, nhưng thực sự chuyện này quá trọng đại, vượt ra ngoài tầm kiểm soát của lão, liên quan đến trăm vạn sinh mệnh dưới tay Ám Đế, sai một li đi một dặm, lão thà tự hủy bản thân còn hơn hi sinh mạng sống trăm vạn người.

~ Được… Được… Rốt cuộc đến cuối lão sẽ hối hận.

Thanh y Lão giả giận dữ đứng lên phất áo bào bỏ đi, hai lão già đằng sau cũng thở dài bỏ đi theo, lỡ diễn thì phải diễn cho chót, tuy là làm trái sự thật, nhưng trong đại cục không thể để sơ hở một góc.

Nhiệm vụ của họ thất bại trong nhục nhã, bọn họ một đường bỏ về đại lục phía nam, không hề ghé vào đế điện của Phong Đế và Thủy Đế, bởi vì hai bên thế lực đó đều nghe theo ý chỉ của Ám Đế, ngay cả Ám Đế muốn đồ sát thiên hạ hai thế lực đó cũng đi theo, nếu không khuyên được phía Ám Điện thì đừng có nghĩ xa xôi gì nữa, có thể nói, dù thiên hạ có sập cũng không lật được tam đại thế lực Phong Ám Thủy.

Ba lão già tượng trưng ba thế lực Lôi Hỏa Mộc bỏ đi nhanh chóng, bọn họ đều là quản gia cấp cao, quyền hạn của quản gia thì biết rồi đó, dưới đại đế trên mọi người, không hề ngán một ai.

Bọn họ không biết, sau khi bọn họ vừa rời đi chưa được bao lâu, trong đị điện nhà Ám Đế, lại xuất hiện thêm hai lão già khác, khí chất tao nhã sạch sẽ gọn gàng, đều có bộ râu trắng như tuyết lông mi dài tới bụng, ánh mắt tỏa ra nguyên lực linh khí ba động hấp dẫn, chứng tỏ, hai lão già mới đến đầu là cao thủ không thua kém ba lão già mới rời đi. Một là nữ một là nam.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.