Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn

Chương 375: Thung Lũng Trung Tâm



Đi một tuần trời, chỉ có đi và đi, không hề gặp một trở ngại nào, làm mọi người thở phào nhẹ nhõm, họ chỉ cầu càng đi càng lâu càng tốt, nhân tài gáng tem đang điều thương thế, khổ lắm chứ đâu phải dạng vừa.

Thiên Long được dược lực bồi bổ, hạnh phúc muốn nhảy lên hôn Phá Bá vài cái, hắn đang lo thương thế do hệ lụy của tên khốn Đao Phách để lại, không ngờ được Phá Bá giúp một mạng, thương thế lúc trước có thể nói không còn gì có thể cứu vãn, nay được Phá Bá giúp sức, hồi phục tám thành thương thế, như vậy là quá hoàn mỹ luôn.

n này Thiên Long quyết không quên, Hắc Long tiền bối nói đan dược Phá Bá cho hắn dùng thuộc hàng thượng phẩm ở cái đại lục này, chứng tỏ là hàng hiếm một khi lộ thông tin trên giang hồ sẽ khiến một tràng hạo kiếp tranh giành đan dược xảy đến, thứ quý giá như thế lại tặng kẻ vô danh, ân này Thiên Long quên không nổi.

Di chuyển tiếp sâu vào trong lòng đất, đi qua nhiều trạm gác với đủ loại quái vật khác nhau, tâm phải vững lắm mới không bị hù chết, hai từ kinh tởm không thể nói được một phần của mấy con ác linh dạ xoa.

Những trạm canh gác này cũng giúp đám Phá Bá rất nhiều, đi từ hồ Linh Dịch vào tới hiện tại họ đi qua ba trăm cái trạm kiểm soát, mỗi trạm kiểm soát là một ác linh đang canh gác, nếu không có ác linh nơi đó sẽ là một thiên đại phiền phức, bởi vì mỗi trạm đó hồi trước là một trận pháp, hoặc một cái bẫy nào đó, để đề phòng có kẻ đột nhập, những ác linh không những canh gác kiểm định mà còn tháo rỡ trận pháp tắt hoạt động của nó, để binh đoàn các tướng lĩnh đi vào dễ dàng hơn.

Xoạt xoạt…..

Đi thêm một ngày tiếp theo, đi đến một thung lũng rộng lớn vô kể, đặc biệt khí tức bên trong này lăng lệ ác liệt vô cùng, Phá Bá nín thở điều động Thiên Ma đi xuống thung lũng, thung lũng này là một sa mạc khô cằn không có cây cối, từ xa nhìn xuống có hàng vạn chấm đen li ti, đi lại gần mới phát hiện ra, đó là hàng vạn ác linh, những ác linh này đang láo loạn lên, dường như bọn chúng đang tận hưởng một đại hội nào đó vui vẻ.

Phá Bá điều khiển Thiên Ma đi đến một trạm canh gác, đối diện là một con Thố Thi Cốt dân chơi hệ tà tu.

~ Ngươi nghỉ ngơi đi, ta thay thế!

~ Được.

Thố Thi Cốt thân cao hai mét lõi mắt đỏ rực, nó cảm nhận sát khí trên người Thiên Ma quá nồng, không thể cưỡng lại, mà nồng như thế nhất định là cấp cao, nó chỉ biết theo lệnh mà làm theo, ác linh không có linh hồn, chúng là thứ xác sống vô thức nghe lệnh, uy áp cao hơn thì tất nhiên mạnh hơn, mà kẻ mạnh là vi tôn.

Phá Bá đưa Thiên Ma đến trạm, nhẹ nhàng ngồi vào thạch bàn, uy nghiêm ngồi đó, theo Phá Bá tham khảo nhiều ngày nay, trạm canh gác cũng chỉ là cho có lệ, Phong ấn mỗi trạm đều đã được tắt hết, mỗi khi có binh đoàn đi đến chỉ cần đứng lên cúi đầu chào là xong

Bây giờ thứ cần là nghỉ ngơi, ngồi xem đám ác linh bên xa xa kia đang làm cái khỉ gì, phải tham khảo cái rồi tính sau.

Đột nhiên ánh mắt Phá Bá và Phá Chấp co rút, bởi vì họ nhìn thấy điều họ không thể tưởng tượng, phía bên kia trên một vương vị, có một hắc bài đang ngồi, hắc bào đó hoàn toàn không phải ác linh, nó là con người hàng thật giá thật, phía sau kẻ đang ngồi trên vương vị đó là một đoàn mười hắc bào khác, bọn chúng đang bàn tán vui vẻ điều gì đó

~ Ta lại cứ bảo sao BÁch Quỷ Dạ Hành lại xuất hiện sớm như thế, không ngờ là có kẻ cố ý, cưỡng chế Huyết Sát Tướng tỉnh dậy.

Phá Bá nghiến răng tức giận, theo như thường lệ Bách Quỷ Dạ Hành phải tận 10 năm nữa mới xuất hiện, mà khi xuất hiện sẽ có dấu hiệu báo trước trên các tinh tú, ai ngờ đâu lại là có kẻ không chờ được dùng tà pháp gọi đến.

~ Ngươi không ra bên ngoài xem sao với hai tên thiếu niên kia đi!

Hắc Long nhìn thần thức Thiên Long bên cạnh thở dài, cứ thấy việc nặng là chốn, ăn hại đủ đường. Đã thế bữa nay Thiên Long muốn rục rịch đột phá Ngũ cấp Động Hư, và còn hơn thế nữa, mấy nay Hắc Long phải dùng thực lực bản thân áp chế năng lượng hộ Thiên Long, không có đột phá ở trong này là hơi bị căng nha.

~ Ta có biết gì đâu? Ra bên ngoài chỉ hạ thấp IQ bản thân, không chơi dại, cứ để bọn họ tùy cơ ứng biến.

Đúng thế a, Thiên Long hắn có biết cái mẹ gì về ác linh đâu, mà Phá Bá nghiên cứu mấy thứ tà ma ngoại đạo đủ đường đủ loại, đi ra xong cái gì cũng hỏi có mà ngại chết, cứ để Phá Bá hắn giải quyết là vẹn toàn. Khi nào cần gấp Thiên Long mới xuất hiện giải quyết.

~ Ta thấy Huyết Sát Tướng đã bị giam giữ linh hồn, còn thân xác Huyết Sát Tướng đã bị khống chế, mấy tên hắc bào kia mà khống chế được Huyết Sát Tướng,lắm trong tay đại binh khủng bố, chậc…. Thần giới không rung vài ta đến quỳ.

Hắc Long nhìn phát biết luôn tình thế, mà Thiên Long lại đang tính, nếu cứ để chuyện này thành công, nhất định đám ác linh này sẽ gây kinh động thần giới, như thế phía mấy tên đại Đế sẽ bị phân tán lực lượng qua bên này, sẽ giảm đi sự căng thẳng phía miền trung đế quốc, giúp tam đế Ám Phong Thủy nhẹ gánh đi một chút, như thế lại hay a…

~ ngươi đừng có mơ xa nữa, trong đám hắc bào có một tên chơi hệ Lôi điện một tên chơi hệ Thổ lực, hiểu chưa?

Hắc Long vỗ cho Thiên Long phát, nhìn là biết Thiên Long đang ảo tưởng cái gì, Thiên Long hắn muốn mấy tên hắc bào kia thành công gọi Huyết Sát Tướng dậy, rồi đại náo đại lục, giảm căng thẳng cho ba đại đế đứng về phe hắn, nhưng không hề nha, trong đám Hắc bào có hai kẻ đã phát hiện là chơi hệ Lôi là Thổ tu, như thế có bảy phần là do Lôi Đế Và Thổ Đế phái người đến đây dở trò, nếu thành công phía Lôi Đế như hổ mọc thêm cánh, sức mạnh đàn áp thế lực Ám Phong Thủy còn gì. Ba phần còn lại là lỡ may ngoài ý muốn, hai tên kia là kẻ tu luyện Lôi và Thổ khí bình thường, không có liên quan gì đến phía đại đế, đâu nhất thiết cứ tu lôi điện là người của Đại Đế, như Thiên Long cũng tu Lôi điện này, nhưng lại là địch thủ.

Bất quá khổ nỗi Thiên Long không chơi dại, mấy trò may rủi Thiên Long không muốn đụng vào, đã có manh mối liên quan đến Địch thủ thì quên đi, thà phá nhầm còn hơn may rủi.

~ Ơ, thế nhưng ác linh làm gì có linh hồn?

Tiếp tục lại là vấn đề, ác linh làm gì có linh hồn nhận thức? Bọn chúng chỉ làm theo chỉ lệnh mà, hoàn toàn là vô ý thức luôn a…

~ Đồ lợn sữa này, phải có ý thức mới có thể ra lệnh, mà đã ra được lệnh thì có linh hồn để nhận thức suy tính, ở đây Huyết Sát Tướng có linh hồn rồi, con lợn này, không nói thì không biết mà nói thì lại chứng tỏ bản thân ngu dốt.

Hắc Long chỉ tiếc rèn sắt không thành, người thường nghĩ một chút là ra đây cái tên đù này ăn xong hỏi hoài, mà hỏi toàn câu ngu mới điên, tức chết hắn.

~ Biết rồi…. Mồm to …

Thiên Long lẩm bẩm không thèm nhìn Hắc Long, thì hỏi nhẹ nhàng thế cũng nên nhẹ nhàng giải thích đi chứ, nhảy lên xù vảy làm cái gì, đồ điên!

Đi một tuần trời, chỉ có đi và đi, không hề gặp một trở ngại nào, làm mọi người thở phào nhẹ nhõm, họ chỉ cầu càng đi càng lâu càng tốt, nhân tài gáng tem đang điều thương thế, khổ lắm chứ đâu phải dạng vừa.

Thiên Long được dược lực bồi bổ, hạnh phúc muốn nhảy lên hôn Phá Bá vài cái, hắn đang lo thương thế do hệ lụy của tên khốn Đao Phách để lại, không ngờ được Phá Bá giúp một mạng, thương thế lúc trước có thể nói không còn gì có thể cứu vãn, nay được Phá Bá giúp sức, hồi phục tám thành thương thế, như vậy là quá hoàn mỹ luôn.

Ân này Thiên Long quyết không quên, Hắc Long tiền bối nói đan dược Phá Bá cho hắn dùng thuộc hàng thượng phẩm ở cái đại lục này, chứng tỏ là hàng hiếm một khi lộ thông tin trên giang hồ sẽ khiến một tràng hạo kiếp tranh giành đan dược xảy đến, thứ quý giá như thế lại tặng kẻ vô danh, ân này Thiên Long quên không nổi.

Di chuyển tiếp sâu vào trong lòng đất, đi qua nhiều trạm gác với đủ loại quái vật khác nhau, tâm phải vững lắm mới không bị hù chết, hai từ kinh tởm không thể nói được một phần của mấy con ác linh dạ xoa.

Những trạm canh gác này cũng giúp đám Phá Bá rất nhiều, đi từ hồ Linh Dịch vào tới hiện tại họ đi qua ba trăm cái trạm kiểm soát, mỗi trạm kiểm soát là một ác linh đang canh gác, nếu không có ác linh nơi đó sẽ là một thiên đại phiền phức, bởi vì mỗi trạm đó hồi trước là một trận pháp, hoặc một cái bẫy nào đó, để đề phòng có kẻ đột nhập, những ác linh không những canh gác kiểm định mà còn tháo rỡ trận pháp tắt hoạt động của nó, để binh đoàn các tướng lĩnh đi vào dễ dàng hơn.

Xoạt xoạt…..

Đi thêm một ngày tiếp theo, đi đến một thung lũng rộng lớn vô kể, đặc biệt khí tức bên trong này lăng lệ ác liệt vô cùng, Phá Bá nín thở điều động Thiên Ma đi xuống thung lũng, thung lũng này là một sa mạc khô cằn không có cây cối, từ xa nhìn xuống có hàng vạn chấm đen li ti, đi lại gần mới phát hiện ra, đó là hàng vạn ác linh, những ác linh này đang láo loạn lên, dường như bọn chúng đang tận hưởng một đại hội nào đó vui vẻ.

Phá Bá điều khiển Thiên Ma đi đến một trạm canh gác, đối diện là một con Thố Thi Cốt dân chơi hệ tà tu.

~ Ngươi nghỉ ngơi đi, ta thay thế!

~ Được.

Thố Thi Cốt thân cao hai mét lõi mắt đỏ rực, nó cảm nhận sát khí trên người Thiên Ma quá nồng, không thể cưỡng lại, mà nồng như thế nhất định là cấp cao, nó chỉ biết theo lệnh mà làm theo, ác linh không có linh hồn, chúng là thứ xác sống vô thức nghe lệnh, uy áp cao hơn thì tất nhiên mạnh hơn, mà kẻ mạnh là vi tôn.

Phá Bá đưa Thiên Ma đến trạm, nhẹ nhàng ngồi vào thạch bàn, uy nghiêm ngồi đó, theo Phá Bá tham khảo nhiều ngày nay, trạm canh gác cũng chỉ là cho có lệ, Phong ấn mỗi trạm đều đã được tắt hết, mỗi khi có binh đoàn đi đến chỉ cần đứng lên cúi đầu chào là xong 

Bây giờ thứ cần là nghỉ ngơi, ngồi xem đám ác linh bên xa xa kia đang làm cái khỉ gì, phải tham khảo cái rồi tính sau.

Đột nhiên ánh mắt Phá Bá và Phá Chấp co rút, bởi vì họ nhìn thấy điều họ không thể tưởng tượng, phía bên kia trên một vương vị, có một hắc bài đang ngồi, hắc bào đó hoàn toàn không phải ác linh, nó là con người hàng thật giá thật, phía sau kẻ đang ngồi trên vương vị đó là một đoàn mười hắc bào khác, bọn chúng đang bàn tán vui vẻ điều gì đó 

~ Ta lại cứ bảo sao BÁch Quỷ Dạ Hành lại xuất hiện sớm như thế, không ngờ là có kẻ cố ý, cưỡng chế Huyết Sát Tướng tỉnh dậy.

Phá Bá nghiến răng tức giận, theo như thường lệ Bách Quỷ Dạ Hành phải tận 10 năm nữa mới xuất hiện, mà khi xuất hiện sẽ có dấu hiệu báo trước trên các tinh tú, ai ngờ đâu lại là có kẻ không chờ được dùng tà pháp gọi đến.

~ Ngươi không ra bên ngoài xem sao với hai tên thiếu niên kia đi!

Hắc Long nhìn thần thức Thiên Long bên cạnh thở dài, cứ thấy việc nặng là chốn, ăn hại đủ đường. Đã thế bữa nay Thiên Long muốn rục rịch đột phá Ngũ cấp Động Hư, và còn hơn thế nữa, mấy nay Hắc Long phải dùng thực lực bản thân áp chế năng lượng hộ Thiên Long, không có đột phá ở trong này là hơi bị căng nha.

~ Ta có biết gì đâu? Ra bên ngoài chỉ hạ thấp IQ bản thân, không chơi dại, cứ để bọn họ tùy cơ ứng biến.

Đúng thế a, Thiên Long hắn có biết cái mẹ gì về ác linh đâu, mà Phá Bá nghiên cứu mấy thứ tà ma ngoại đạo đủ đường đủ loại, đi ra xong cái gì cũng hỏi có mà ngại chết, cứ để Phá Bá hắn giải quyết là vẹn toàn. Khi nào cần gấp Thiên Long mới xuất hiện giải quyết.

~ Ta thấy Huyết Sát Tướng đã bị giam giữ linh hồn, còn thân xác Huyết Sát Tướng đã bị khống chế, mấy tên hắc bào kia mà khống chế được Huyết Sát Tướng,lắm trong tay đại binh khủng bố, chậc…. Thần giới không rung vài ta đến quỳ.

Hắc Long nhìn phát biết luôn tình thế, mà Thiên Long lại đang tính, nếu cứ để chuyện này thành công, nhất định đám ác linh này sẽ gây kinh động thần giới, như thế phía mấy tên đại Đế sẽ bị phân tán lực lượng qua bên này, sẽ giảm đi sự căng thẳng phía miền trung đế quốc, giúp tam đế Ám Phong Thủy nhẹ gánh đi một chút, như thế lại hay a…

~ ngươi đừng có mơ xa nữa, trong đám hắc bào có một tên chơi hệ Lôi điện một tên chơi hệ Thổ lực, hiểu chưa?

Hắc Long vỗ cho Thiên Long phát, nhìn là biết Thiên Long đang ảo tưởng cái gì, Thiên Long hắn muốn mấy tên hắc bào kia thành công gọi Huyết Sát Tướng dậy, rồi đại náo đại lục, giảm căng thẳng cho ba đại đế đứng về phe hắn, nhưng không hề nha, trong đám Hắc bào có hai kẻ đã phát hiện là chơi hệ Lôi là Thổ tu, như thế có bảy phần là do Lôi Đế Và Thổ Đế phái người đến đây dở trò, nếu thành công phía Lôi Đế như hổ mọc thêm cánh, sức mạnh đàn áp thế lực Ám Phong Thủy còn gì. Ba phần còn lại là lỡ may ngoài ý muốn, hai tên kia là kẻ tu luyện Lôi và Thổ khí bình thường, không có liên quan gì đến phía đại đế, đâu nhất thiết cứ tu lôi điện là người của Đại Đế, như Thiên Long cũng tu Lôi điện này, nhưng lại là địch thủ.

Bất quá khổ nỗi Thiên Long không chơi dại, mấy trò may rủi Thiên Long không muốn đụng vào, đã có manh mối liên quan đến Địch thủ thì quên đi, thà phá nhầm còn hơn may rủi.

~ Ơ, thế nhưng ác linh làm gì có linh hồn? 

Tiếp tục lại là vấn đề, ác linh làm gì có linh hồn nhận thức? Bọn chúng chỉ làm theo chỉ lệnh mà, hoàn toàn là vô ý thức luôn a…

~ Đồ lợn sữa này, phải có ý thức mới có thể ra lệnh, mà đã ra được lệnh thì có linh hồn để nhận thức suy tính, ở đây Huyết Sát Tướng có linh hồn rồi, con lợn này, không nói thì không biết mà nói thì lại chứng tỏ bản thân ngu dốt.

Hắc Long chỉ tiếc rèn sắt không thành, người thường nghĩ một chút là ra đây cái tên đù này ăn xong hỏi hoài, mà hỏi toàn câu ngu mới điên, tức chết hắn. 

~ Biết rồi…. Mồm to …Thiên Long lẩm bẩm không thèm nhìn Hắc Long, thì hỏi nhẹ nhàng thế cũng nên nhẹ nhàng giải thích đi chứ, nhảy lên xù vảy làm cái gì, đồ điên!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.