Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn

Chương 380: Chiến Đấu Cấp Bậc Quản Gia



~ Đùa thôi các ngươi có cần hù người thế không a….

Ám quản gia nhìn mà lác hết cả mắt, chậc chậc, quả này toang rồi, ví dụ khoảng tên thôi đã làm Ám quản gia cao cao tại thượng như hắn túa bắt mồ hôi lạnh, bây giờ chui ra năm tên, đùa chứ các ngươi không tính cho người khác sống à?

~ Sao? Thấy sợ rồi ư? Haha…

~ Haha..

Hỏa quản gia nóng tính nói đểu Ám quản gia làm mọi người cười rộ lên, nói chung Ám quản gia sống rất đẹp, khiến ai ai cũng ghét hết, bởi vì ai chả có lòng ghen tị? Phải nhẫn nại và biết chấp nhận lắm mới chơi chung được với Ám quản gia, và cũng chỉ có nhẹ nhàng mềm mại như gió nhu thuận hiền hậu như Phong quản gia và mềm mại uyển chuyển không cân đo thế nhân không để ý mọi chuyện như Thủy quản gia mới chơi chung được.

Chứ cùng cấp cùng giai cùng phẩm, lại có thể vượt cấp khiêu khiến ba đứa cùng lúc, thằng nào chịu cho nổi đả kích này a….

~ ừm… Kim, Thổ, Hỏa, Quang, Lôi, được đấy.

~ Tên ban nãy bị sóng xung kích đánh có phải là Mộc quản gia?

Không thấy ai nói gì, mặt đứa nào cũng buồn hiu, vậy chắc chắn là thật rồi, Ám quản gia cười vui sướng khi thấy người gặp họa, trong lòng thì nghĩ, các ngươi còn non lắm, cắm quyền trượng xong không chịu chạy đi, bày đặt đứng đó canh gác, ngu như lợn, không…. Nói như lợn lại bôi nhọ thanh danh nhà lợn rồi.

Còn lại bốn hắc y khác, bọn chúng chắc là lính đánh thuê cao cấp mượn của Thánh Mẫu, Ám quản gia nghĩ thế, bởi vì phía Thánh Mẫu có một tổ chức sát thủ cũng như chiến sĩ tinh nhuệ trong tinh nhuệ, mỗi đại đế có thể thuê một số lượng nhỏ Lính đánh thuê hạng nặng này.

~ Hay là như vầy, chúng ta đình chiến một lúc, cho ta ăn một bữa thật no lấy sức đánh nhau, chứ nhìn các ngươi như thế làm ta run, mà ta run chứng tỏ là ta đói.

Ám quản gia bủn rủn tay chân như bị bỏ đói năm này tháng nọ, cảm giác vô lực khiến Ám quản gia khó chịu, như vầy thì tinh thần đâu để chiến một trận ra trò đây a….

~ Khốn kiếp!

Hỏa quản gia rống giận, tên Hỏa quản gia này tuy não hơi ngắn nhưng được cái nóng tính, hai quyền biến ảo tạo ra hai lỗ đại pháo, hắn tưởng Ám quản gia đang đùa giỡn bọn họ, mà một kẻ đứng trên đỉnh cao của sự sùng kính như hắn không thể chấp nhận được, cho dù là cùng cấp với hắn.

Ầm Ầm….

Hỏa viêm bắn ra khỏi lòng lao với tốc độ hủy diệt, sức mạnh tầm cỡ này lập tức có thể bất ngờ giết một kẻ cùng thực lực, đừng hỏi tại sao trên thế gian này có chín hệ thần lực chưa nói đến các hệ Tà Đạo, Hệ Hỏa được dùng nhiều nhất chiếm tới sáu thành, nhà nhà luyện hỏa vũ kỹ người người luyện hỏa công pháp, binh khí cũng được tạo ra theo hệ hỏa là nhiều, bởi vì sao? Bởi vì Hỏa tu là bước cơ bản của kẻ tu đạo, nó dễ luyện và cũng rất mạnh, dễ mà mạnh thì ai chả thích.

Ù ù …

~ Tản!

Đột nhiên Kim quản gia hô lớn, mọi người không kịp hiểu chuyện gì nhưng lập tức làm theo, tản ra bốn phương tám hướng, tại nơi bọn họ vừa chạy, những viên hỏa cầu được bắn ra đột nhiên đã xuất hiện tại chỗ bọn họ vừa đứng, hỏa cầu bạo liệt tạo ra một vụ nổ nhỏ, nhưng lại là sát thương lớn, nếu để chúng chiêu nhất định cũng bị trầy da tróc vảy là ít.

~ Khốn nạn Phong Quản gia!

Quang Thần quản gia nạt lớn rống giận, sống với nhau một đời người hắn biết chiêu thức hất văng sát thương này của ai, cái chiêu thức đau dái nhất mọi thời đại, nhiều khi Phong quản gia ra tay kẻ địch không hiểu chuyện gì đã chết trong chiêu thức bản thân.

~ Ám quản gia ngươi tại sao tới đây không rủ ta? Làm ta giả mạo yêu ma quỷ quái một mình, buồn!

Phong quản gia xinh đẹp chỉ kém Phong Đế một bậc, một cái phất tay hất cằm cũng làm khuynh đảo chúng sinh, vưu vật có cầm đao giết người vẫn đẹp, khí chất tao nhã của phong lực nhẹ nhàng của gió nhưng vẫn là một thứ gì đó nguy hiểm.

~ Muội đến đây làm cái gì?

Ám quản gia nhìn thấy Phong muội của hắn xuất hiện còn giật mình gấp vạn lần đám Hỏa quản gia, không biết lý do là sao nhưng đó là bản năng sẵn rồi. Nghe trong giọng nói là biết cô nàng đang giận dữ cỡ nào, không thèm gọi ca xưng muội là hiểu, kèo này căng đấy!

~ Kệ ta!

Phong quản gia cô nàng cũng sợ bị mắng lắm chứ đùa, không dám dỗi luôn, nàng nhìn qua tên khốn Lôi quản gia, tên này lần trước làm Thủy ca của nàng suýt vẹo, đến bây giờ thương thế vẫn còn một cục nằm liệt giường, thù này không báo sau này không biết ăn nói sao với Thủy Đế!

~ èo….. Con gái nhà ai mà xinh dữ bay!

Thiên Long nhìn thấy Phong quản gia mà xuýt xoa khen ngợi, ở cái nơi âm binh cô hồn dã quỷ này lạnh lẽo bẩn thỉu, có vưu vật xuất hiện một cái là y như phong cảnh chốn thần tiên, không khí lập tức thay đổi 180 độ, có hơi gái có khác. Nhưng phải công nhận Ám quản gia cuồng vọng kinh hồn, gặp kẻ địch mạnh gấp năm lần bản thân vẫn cứ gọi là cuồng tới mức phát điên, bất cần đời, thể loại này không nên đụng vào, Thiên Long sợ nhất mấy kẻ chiến ý đã cao lại còn có cái để cuồng, đó là thực lực, không biết Ám Đế có thế không nhưng quản gia của hắn Thiên Long kính một dặm ngang.

Ám quản gia mà biết Thiên Long nghĩ thế nào về bản thân nhất định sẽ vuốt mũi cười nhẹ, hắn sẽ vỗ vai Thiên Long nói nhỏ, này tiểu huynh đệ, ngươi đừng nói thế, sinh thời bổn quản gia chưa ngán kèo nào, kể cả chủ nhân Ám Đế, nhưng mà cái cuồng vọng á hả? Ta học của Ám Đế đó, nhưng không bằng một phần ngàn của ngài ấy đâu.

~ Suỵt… Thần tượng trong lòng của ta đấy!..

Phá Bá muốn đấm Thiên Long một cái, hắn muốn bóp cổ Thiên Long nhấc lên trời rồi hét vào mặt Thiên Long, mặt hàng đó chỉ có thể ngắm thôi, với đẹo nổi đâu, để mà ngắm còn lâu dài, hểu chưa!

~ cút….

Thiên Long mắng một câu rồi xoay qua xem tình hình, đang căng thẳng lắm, chiến đấu bậc này không xem hơi bị phí.

~ Đến được đây cũng nói lên các ngươi đã tính toán đầy đủ, vậy hãy để lại mạng ở đây đi.

Kim quản gia nhếch mép cười đểu, được thôi, đến được thì đừng mong về được, hắn như một lưu tinh nhảy lên một chút biến mất, hôm nay không thể thoát khỏi một trận chiến kinh thiên, hôm nay thanh lý thù hận một thể đi.

Lần lượt các quản gia khác cũng biến mất khỏi không gian thung lũng, rất bình thường khi bọn họ đi vào không gian Dị Thời Không.

~ Cẩn thận!

Nhắc nhẹ Phong quản gia Ám quản gia trầm xuống cảm xúc biến mất theo, Ám quản gia tiến vào dị thời không trước, Phong quản gia hừ nhẹ một câu cũng tiến vào theo sau, cứ lo lắng cho nàng rồi bản thân chẳng bao giờ tự lo, phần lớn nàng dành thời gian đi chăm sóc Ám quản gia còn nhiều thời gian hơn hạt cơm nàng ăn, mọi người ghen tị Ám quản gia vượt cấp khiêu chiến nhiều người nhưng có ai để ý, trong thời gian bọn họ ăn chơi xa đọa Ám quản gia phải cùng Ám Đế tôi luyện ở chiến trường Thiên Ma, không có luyện tập sinh tử lấy đâu thành tích khiêu chiến, trong khi ghen tị lại không tìm hiểu coi người ta đã phải ra sức bao nhiêu.

Và rồi tất cả biến mất, phía địch Lôi, Quang, Kim, Hỏa, Thổ, phía ta Lôi Phong, 2 cân 5, kèo này hơi thúi nha, nhưng không thể khinh thường đám Lôi quản gia, bọn chúng đã đến đây nhất định đã chuẩn bị hàng nóng, vậy nên á, không thể phán đoán đội hình nào mạnh hơn, chỉ có thể lót dép ngồi xem chiến đấu, đây sẽ là cuộc chiến huy hoàng với thanh thế lớn nhất từ nhiều ngàn năm nay.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.