Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn

Chương 417: Trước Giờ Đấu Giá



Ngày hôm nay đấu giá hội của Ngũ Tầng Tháp chính thức bắt đầu, lưu lượng người đến vượt quá dự tính, người đến tham gia đã đứng chật cả lầu một không cựa quậy được, nhưng bên ngoài vẫn còn quá động.

Hôm nay thế lực Đại Đế liên hợp với Dương gia cùng Lục gia, hai gia tộc có thế lực mạnh nhất Kinh Thành trừ 1 Tông môn, hợp thành liên minh hộ vệ đội, không phân biệt ngày đêm tuần tra trên đường phố, đề phòng các chuyện có thể xảy ra.

Hôm nay những cường giả của ba thế lực cũng đã ở gần nơi này, nếu có người ở trong Kinh Thành phạm tội muốn rời khỏi, chắc chắn sẽ bị bọn họ đuổi theo bắt lại.

Mà nơi cửa lớn Ngũ Tầng Tháp đã có cường giả Kim Đế ngồi trấn thủ, nếu như có người dám can đảm thừa cơ xâm phạm, trừ khi người đến từ Độ Kiếp trở lên, nếu không nhất định sẽ có đến mà không có về.

Mặt khác Lục gia còn từ Ma Vực mang đến hai gã Động Hư đỉnh phong cùng hơn mười tên Động Bát cấp trung kỳ, những người này đều giao một kẻ có máu mặt Dương gia điều phối, xem như giao tình hai gia tộc đã đạt đến một trình độ nào đó rồi.

Ở thời điểm này Dương gia tự nhiên sẽ không từ chối, dù sao việc cử hành đấu giá hội như vậy, lực phòng vệ càng mạnh càng tốt, bằng không mà nói một khi đấu giá hội bắt đầu, bị một ít kẻ tham lam che đậy lý trí, làm ra sự tình cướp đan dược gì đó.

Đối với đan dược, cơ hồ tất cả võ giả đều có hứng thú thật lớn, lại càng không cần phải nói lần này Ngũ Tầng Tháp cử hành đấu giá hội, còn xuất hiện đan dược nghịch thiên như Phách đan, Phách Đan là một loại đan mạnh mẽ có thể giúp cao thủ đề thăng Động Hư Điên Phong Lên Độ Kiếp thuận lợi chín thành, có một viên như thế không khác có trong tay một cấp độ.

Ở Ngũ Tầng Tháp, có một đội ngũ năm người đang từ tầng 5 nhìn xuống tầng một, bọn họ ai cũng tỏa ra khí tức cao thủ, đây chính là đầu lão Ngũ Tầng Tháp, đứng đầu là Tháp chủ, hắn là Trần Khiếu Thiên, bên cạnh Trần Khiếu Thiên là lão già thẩm định Huyết Long Thụ Trần Hóa Cốt, nam thanh niên đứng bên cạnh Trần Khiếu Thiên là Trần Khiếu Lập con trai Tháp chủ, cô gái xinh đẹp còn lại là Ngưng Sanh cô nương, nàng không phải chỉ là người hầu kẻ hạ bình thường trong Ngũ Tầng Tháp, nàng là chuyên gia về tính toán, đứng đầu kiểm kê ngân sách ngân khố.

~ Lần này người tới tham gia đấu giá hội đã vượt qua suy đoán của chúng ta, nếu như để toàn bộ những người này vào, ta nghĩ Ngũ Tầng Tháp này khẳng định dung nạp không nổi, cho nên chúng ta muốn chế định một hạn chế tiến vào hội trường, đối với chuyện này ngươi thấy thế nào?

Trần Khiếu Thiên tháp chủ mang theo nụ cười ôn hòa nói.

- Ha ha, Tháp chủ khách khí, việc này Tháp Chủ có quyết sách, vậy trực tiếp chấp hành là được, gặp được cản trở gì, Hóa Cốt tự nhiên sẽ đi hỗ trợ.

Lão già thẩm định Trần Hóa Cốt khẽ cười nói, bất quá lập tức cũng bỏ thêm một câu.

- Bất quá ta đề nghị, nếu như họ không có một trăm vạn Tử Tinh Thạch Đặc Cấp Phẩm trở lên, thì không cho vào trong này!

~ một trăm vạn Tử Tinh Thạch Đặc Cấp Phẩm, ý kiến này cũng rất tốt!

Tháp chủ nhìn bên ngoài, nơi đó đã chen chúc một đám người đông nghịt, tiếng ồn ào, tiếng quát mắng hội tụ cùng một chỗ, tình huống cũng đã có chút hỗn loạn.

Thấy vậy Tháp Chủ cũng không còn gì để phản bát, tốt nhất là cứ như vậy đi.

Tháp chủ liền cho người đi làm, con trai hắn và Ngưng Sanh cũng chỉ cười cười không nói gì thêm. Rất nhanh đấu giá hội chính thức mở cửa, đám người chậm rãi tiến vào trong Ngũ Tầng Tháp, một ít người bởi vì không có một vạn Tử Tinh Thạch trở lên, thì ở bên ngoài cãi nhau ầm ĩ.

Bất quá lần này Trần Khiếu Lập tập trung phần lớn đội thủ vệ của Trần gia, gia tộc hắn và đội ngũ tinh nhiệm Ngũ Tầng Tháp ở bên ngoài, cho nên đám người kia cũng chỉ là ngoài miệng kêu gào, lại không có bao nhiêu người dám xông vào.

….

~ Phụ Thân nhìn đẹp không?

Tịnh Vân như kiểu đất nhà diện lên một bộ đồ xinh đẹp của thiếu nữ, quần ngắn qua mông một xíu, áo trắng xinh đẹp tôn lên vẻ thục nữ, đi đôi giày cao gót làm dáng con bé cao thon thả, nhìn cực kỳ mê li. Đùi trắng nõn nà mịn màng, nhìn cực độ câu dẫn.

~ Ừm…. Tịnh Vân mặc gì cũng được, mặc hở hang thì ở nhà.

Thiên Long chốt luôn, mặc đồ kiểu vậy á hả? Ngươi sợ chưa đem tới phiền phức cho phụ thân à, thấy bữa nay ta nhàn hạ quá nên kiếm rắc rối đúng không, mà quan trọng là mặc thế cho thiên hạ nhìn hay sao, thật sự tức chết ta rồi.

~ Không ta muốn mặc vầy cơ….

~ Vậy ở nhà.

~ Phụ thân là đồ vô tình.

Tịnh Vân phụng phịu chui lại vào phòng thay một bộ đồ xinh đẹp khác, nữ nhân xinh đẹp mặc gì cũng xinh.

Bốn người bọn họ di chuyển đến Ngũ Tầng Tháp liền choáng ngợp, đây mà là đông đúc dân cư cái gì, đây rõ ràng là biển người, muốn chen vào cũng khó mà. Ai cũng đeo mặt nạ còn Tịnh Vân đeo khăn.

~ Aiz… zô…. Aiz…. Zô…. Mỹ nhân xinh đẹp.

Hôm nay Tịnh Vân chỉ đeo một cái khăn trắng, không đeo mũ lưới bên ngoài, ánh mắt to tròn ngây thơ, mi cong uốn lượn hồn nhiên lập tức hút hồn biển người, một đám hào hoa công tử cũng không tránh khỏi bị hấp dẫn, bọn họ vội vã kéo đàn kéo đống đến vây quanh đám Thiên Long.

~ Ta bảo mà….

Phá Bá nuốt một cục nước bọt to, ở nhà đã kêu Tịnh Vân đeo nón lên không chịu, nhan sắc của con bé khi đeo khăn lên phải gọi tăng lên vô cực, đến hắn ở chung bao lâu nhìn đôi mắt con bé còn mê, tỉ lệ góc cạnh vàng, đặc biệt nó à cặp mắt vạn năm khó gặp, có một mị lực hút hồn, nãy giờ đi toàn đi trước che con bé đằng sau, thế méo nào bọn cô hồn vẫn đánh hơi ra, tài thật.

Dẫn đầu là một bạch y công tử, thề luôn tên công tử này đẹp xuất sắc, cỡ Phá Bá đẹp nhất trong nhóm cũng thua xa, nhan sắc Thiên Long thì tầm thường không đáng nói, đến Phá Bá mệnh danh đào hoa công tử cũng cam bái hạ phong.

Mũi cao lông mi dài cong, môi hồng răng trắng, tỉ lệ khuôn mặt thuộc top tỉ lệ vàng. Hoàn toàn không có gì để chê.

Bạch y công tử này chính là đệ nhất mỹ nam đất bắc, thuộc gia tộc quyền lực nhất Hỏa Thành Kinh Đô, Lam Gia, Lam đại công tử Nhan Khuê!

Thế lực gia tộc hắn hiện tại là tóp một Hỏa Thành Kinh Đô, Trước kia Hỏa Thành Kinh Đô còn một mãnh hổ nữa, đó là Ngạo Thị Gia tộc, chúng ta cũng biết Ngạo Tà Vân gánh gia tộc đã chết, vì thế Ngạo Thị gia tộc mất tư cách tranh phong cùng Lam thị gia tộc.

Lam gia tộc quyền cao trức trọng, không thế lực nào dám không nể, Lam Nhan Khuê là độc đinh dòng chính Lam thị gia tộc, đi cùng hắn là các gia tộc nhỏ lẻ của Hỏa Thành Kinh Đô, có một ít là ở ngoại ô kinh đô.

Đang khó chịu vì không có đường vào Ngũ Tầng Tháp, đột nhiên nhìn thấy ánh mắt vưu vật của Tịnh Vân, nàng chỉ liếc qua quảng trường một vòng rất nhanh nhưng đã hấp dẫn cả biển người, trong đó có Lam Nhan Khuê, mà hắn lại đang trong quá trình tuyển vợ, nhìn thấy Tịnh Vân một cái hắn đã định Tịnh Vân là lão bà sắp tới của hắn.

~ Cô nương xinh đẹp, ta mạn phép muốn hỏi gia tộc nàng họ gì được không?

Lam Nhan Khuê tự tin vào nhan sắc của hắn, hắn nhìn thẳng mắt Tịnh Vân không hề kiêng cữ gì, thực sự càng nhìn càng đẹp.

~ Ta hiện họ Tịnh, sau này chắc là họ Thiên!

Tịnh Vân nhớ không nhầm là thế, sau này nhất định sẽ có họ Thiên thôi, nàng lại không biết vì Mẫu Hậu nàng gọi Tịnh Vân nên nàng quen, tưởng Tịnh là họ nàng, nhưng hoàn toàn không phải, nàng đã định họ tên đầy đủ là Thiên Tịnh Vân, sau này mọi chuyện sẽ được làm sáng tỏ, trong này là một bí mật nhỏ của Thiên Long và Yêu Hậu!

~ Sao lại có chuyện kỳ lạ thế được nhỉ? Vậy nàng có muốn con chúng ta mang Họ Lam không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.