Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn

Chương 420: Không Khí Căng Thẳng



Tụ Khí Đan là đan dược cấp 2 nhẹ, nhưng nó là đan dùng để đột phá, nếu như bỏ lỡ khó lòng kiếm được, đem về cho con cháu trong tộc phụng dụng là vô tiền khoáng hậu.

Các cao thủ Độ Kiếp đại năng hay Động Hư cao thủ đều không quan tâm với các loại đan dược cấp thấp này. Thứ họ cần đó chính là Phách Đan, đan dược này tên như ý nghĩa, khi phụng dụng sẽ tạo ra một loại Phách đẩy cao tiến độ tụ Cửu Linh Khí, một cái quan trọng hơn, dùng để đột phá Nhân Uân huyết mạch, giúp bản thân đề cao thực lực gấp ba lần hiện tại, thứ này là thứ Độ Kiếp cao thủ có liều mạng cũng phải lấy được.

Năm xưa Tinh Linh Nữ Hoàng cũng dùng một viên này cho Thiên Long, nàng là đầu tư sinh lời, may mà đã đầu tư thành công, Thiên Long đột phá viên mãn, những méo thấy sinh lời chỗ nào, dùng xong chạy mất dạng.

~ Tiếp theo là một Gốc Tuyết Linh Chi Tai Thừ năm ngàn năm, công dụng của nó chắc ít ai biết, ngoài luyện thành loại đan nổi tiếng Linh Căn, nó là linh dược giúp chữa trị Linh Hồn vô cùng mạnh mẽ.

~ Giá khởi điểm hai trăm nghìn Tử Tinh Thạch….

Ngưng Sanh liên tục lôi ra nhiều loại Linh Dược Đan Dược, Hầu như đan dược là chiếm bảy thành đấu giá ngày hôm nay, đó cũng là thứ tu sĩ cần, vừa nhỏ gọn vừa giúp ích bản thân, ai mà không ham

~ Ba Trăm Ngàn Tử Tinh Thạch….

~ Ta ra giá Ba Trăm Hai mươi ngàn….

~ Ba trăm ba mươi ngàn….

Mọi người điên cuồng hét giá, hầu như là tầng một và hai, tầng ba và bốn im re không một tiếng động, bởi vì sao? Bởi vì hai tầng đó là lên tiếng hai tầng dưới nhất định câm nín hết, bởi tầng ba và bốn là thứ mà khó ai dám địch lại, chỉ có tầng 3 và 4 địch nhau chứ tầng 1 và 2 chịu thua.

Cuối cùng Ba trăm năm mươi ngàn Tử Tinh Thạch của một lãng khách cô độc tầng 1, hắn nhận Linh Cho lập tức bỏ đi ngay, tránh sự đem ngó của cường giả cùng giữ mạng, trong tay nắm bảo vật không bỏ đi sớm muộn cũng gặp họa.

~ Tiếp theo đây là một món bảo vật, đây là Lang Nha Trảo, một món bảo khí cấp độ cao, tầm khoảng cấp độ 4, giá khởi điểm là Năm Trăm ngàn Tử Tinh Thạch!

Lang Nha Trảo là một cặp trảo ba móng, phù hợp cho kẻ chơi cận chiến, bảo khí phân làm bảy cấp độ, cấp độ thứ bảy là Thần khí rồi, mặt hàng này hoàn toàn như cá dưới sông khó vớt bằng tay, cấp 4 binh khí đã là vô cùng hiếm có, muốn mà được à! Không đời nào

~ Bảy trăm ngàn Tử Tinh Thạch….

~ Tám trăm ngàn….

~ một trăm ngàn Lam Tinh Thạch.

Mọi người nghe thế hít một hơi lạnh, một trăm ngàn Lam Tinh Thạch hạ phẩm đó a, đó là mười vạn tử Tinh Thạch Đặc Cấp Phẩm, kẻ nào nào có cái ngân khố khủng bố như thế vậy, cùng đồng thanh nhìn lên, phòng 1 tầng ba, tầng này là tầng của Lam Gia, gia tộc quyền thế nhất Hỏa Đô Kinh Thành.

Ngưng Sanh mừng như điên, có lời lớn rồi, Lang Nha Trảo bọn họ định giá có tám trăm ngàn Tử Tinh Thạch Đặc Cấp Phẩm, bây giờ đã có người trả hơn bốn trăm ngàn Tử Tinh Thạch, quá lời rồi.

~ Còn ai đấu giá được nữa không?

….

~ Vậy Lang Nha trảo thuộc về Phòng số 1 tầng ba.

Sau một hồi đếm số không còn ai ho he gì, mọi người im lặng như tờ, Ngưng Sanh đập búa định giá gói hàng cho Lam gia. Lần này có đích thân gia chủ Lam gia đến, con trai hắn Lam Nhan Khuê cũng ở trong đó, không biết lần này sẽ ra sao.

~ Tiếp theo là Hồng Đăng Trâm… bảo vật cấp 5, mọi người chắc không biết, thứ bảo đăng này một khi đốt lên sẽ tạo thành bảy đầu Hồng Long hội tụ Linh Khí, ngồi cạnh bảo đăng giúp mọi người tiến nhanh tốc độ tu luyện gấp bảy lần, đây là một món bảo khí hiếm có, phải thật nhanh tay nếu không tiếc hận muộn màng…

Thứ Bảo đăng này xuất hiện ở đây khiến mọi người vô cùng kinh ngạc, không ai ngờ luôn chứ đừng nói đã chuẩn bị tinh thần, mắt ai cũng bắn ra hỏa bầu thèm khát, đây chính là một món bảo vật, nghe nói bảo đăng ngoài tụ tập Cửu Linh Khí còn có tác dụng tự bạo giải cứu chủ nhân bảo đăng, vụ nổ tạo ra một không gian dị biến đưa chủ đăng đi nơi khác, còn nó sẽ tạo ra một vụ nổ ngang Độ Kiếp Sơ Cấp Sơ Giai, đây đích thị vừa là bảo khí vừa là sát khí.

~ Ta ra giá hai vạn Lam Tinh Thạch.

Còn chưa đợi Ngưng Sanh hô giá, một vị khách máu mặt của tầng ba phòng hai lên tiếng, Đây chính là Tụ Nghĩa Đường ở trấn Thạch Đà của Hỏa Đô Kinh Thành, thế lực này vô cùng hiếu sát và khát máu, bọn họ chuyên cướp của người nghèo chia cho người giàu, không chuyện phi pháp ác độc nào không làm, nhưng bọn họ có quyền làm vậy, bởi thế lực họ quá mạnh, giàu thì họ không biết viết chữ đó. Họ chỉ biết chà đạp chữ Giàu sao cho thật hiển hách thôi.

~ Hai vạn năm!

Một âm thanh khàn khàn lên tiếng, mọi người đồng thời nhìn qua, Phòng số ba tầng ba, là Dương gia Gia tộc lớn nhất của Kim Thành Kinh Đô, hèn gì dám hô lên chặn họng Tụ Nghĩa Đường, phải có tầm cỡ mạnh mẽ Như Dương gia mới có cái khí phách đảm lượng này.

~ hai vạn năm trăm lẻ một!

Nghe như sấm vào tai, kẻ nào thế? Kẻ nào dám trêu ngươi hai thế lực lớn như Tụ Nghĩa Đường và Dương gia vậy? Dương gia nâng giá tận 1 Lam Tinh Thạch một lần, kẻ nào lại dám nâng có một Lam Tinh Thạch thế? Đây rõ ràng là đá xoáy Dương Gia đè đầu Tụ Nghĩa Đường!

Nhìn qua mọi người đều sửng sốt, là Hồng Bàng Tông, tông môn số một Hỏa Đô kinh thành, ba thế lực sừng sững mạnh mẽ nhất đã lộ mặt, họ đều có ý thèm khát Hồng Đăng Trâm, thứ bảo vật này đem về cho huynh đệ hay con cháu, đệ tử tu luyện thì quá bá đạo, duyệt ngay!

~ Hồng Hà Quang, Ngươi muốn đấu với ta?

Dương gia chủ lên tiếng, âm thanh khàn đục nhưng lại vang vọng trong tâm trí mọi người không thể ra, linh hồn lực rất cường đại, thực lực bậc này đã trên Độ Kiếp rồi, lão ta già mà không phế, vô cùng hoạt bát, hắn muốn lấy mạng kẻ hắn vừa gọi, Hồng Hà Quang là Tông chủ Hồng Bàng Tông.

~ Haha…. Bình sinh ta rất thích đè đầu Dương gia ngươi….

Hồng tông chủ không hề khách khí muốn chèn ép Dương Gia, hắn và Dương lão nhất định có thâm thù đại hận năm xưa, hiện tại họ đấu bằng vật chất, càng là già thì càng phải đấu theo thứ mà mọi người ghen tị.

~ Được được…. Xem ra hôm nay ngươi muốn đấu với lão phu, vậy để xem ai thắng ai thua, Dương Khiết ta một đời chưa ngán bất cứ ai.

Dương gia chủ hùng hồn tuyên bố, phất tay một cái một cô nha hoàn đướng trước rèm phòng hắn giơ biển có hình mũi tên đi lên, đây chính là ra dấu hiệu nâng giá theo, mà ban tổ chức có quy định mỗi một đợt nâng giá là một ngàn Lam Tinh Thạch, Dương hia giơ biển tức theo thêm một ngàn, lần này Dương Gia muốn solo kinh tế với Hồng Bàng tông.

~ Hai mươi sáu vạn!

Tụ Nghĩa Đường nghiến răng nghiến lợi giận dữ, đây rõ ràng là không coi Tụ Nghĩa Đường họ ra cái gì, Đường chủ Tụ Nghĩa Đường rất tự tin kinh tế nhà hắn không thua kém gì hai cái thế lực Dương Gia và Hồng Bàng tông, vậy mà hai thế lực đó không coi hắn ra gì, đây là trắng trợn sỉ nhục, trực tiếp nâng giá gấp mười lần, hắn không ăn được thì hắn sẽ đạp đổ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.