Ma Tôn Tại Đô Thị Huyền Huyễn

Chương 467: Tiểu Nữu Nữu





Gửi đi một cái ánh mắt khinh bỉ, Thiên Long bĩu mỗi ngồi xuống nhắm mắt điều tức, có trời mới biết trong lòng Thiên Long nghĩ cái gì, cho dù Thiên Long muốn đi bất quá hắn mà đi chậc chậc, có chút chưa thích hợp.

Mọi người câm nín rồi, còn sợ Thiên Long qua bên đó rồi bị Thánh Mẫu đưa đi, nếu là bọn họ, nhất định bọn họ phải điên cuồng mà phóng qua mới được, Sơn Tiêu Mục ngoác hết cả mồm, trong lòng hắn điên cuồng chửi Thiên Long một trận, đã gặp qua ngu ngốc nhưng loại này hắn là lần đầu chiêm ngưỡng cũng như gặp mặt.

Thánh mẫu bên trong liệu vàng khó chịu bức bối đến lạ, nàng thật sự rất đau lòng, không ai hiểu được cảm giác lúc này của nàng, Thiên Long là đệ đệ của nàng, đệ đệ ruột, có huyết mạch tương liên, bất quá huyết mạch của Thiên Long là bị phế bỏ, là một cái kiếp khác trọng sinh, không khác một người bình thường là bao, có khi vì huyết mạch bị phế linh hồn không chịu được đầu thai làm một cái súc sinh hay một cái nhân loại nhu nhược.

Bị đệ đệ ghét bỏ nàng thật sự không hiểu vì cái gì, vì cái gì nàng cũng không biết, thật sự nàng không hiểu, nàng chỉ muốn đi ra tóm lấy Thiên Long hỏi cho rõ vì sao? Bất quá cái tôi của Thánh Mẫu quá lớn, nàng không thể.

~ Thiên Long ngươi làm vậy có cảm thấy có chút quá đáng không?

Ở một hướng khác, trong một cái lồng đèn tỏa ra kim liên ánh sáng đẹp đẽ giữa ban ngày, một đại trung niên thân cao một trượng cầm lồng đèn nhìn phi thường không đúng thói tình, bất quá cho thêm vạn lá gan không ai dám cười, lồng đèn đó là một món Tiên khí đó nha, là tiên khí chính hiệu, bên trong là Yêu Hậu hàng thật giá thật không lừa không gạt.

Đến lượt Yêu Hậu lên lời, mọi người ở đây trong lòng không khỏi thoái mái một điểm, Thiên Long đây là triệt để chọc vào tổ ong vò vẽ à nha, Yêu Hậu không có dẽ nói chuyện Như Thánh Mẫu đâu a, là một cái thiên đại sát tinh Sống.

~ hừ, các ngươi có giỏi cùng hợp lực giết ta đi, cho người đi giết ta trăm vạn thiên sơn, bây giờ gặp được ta rồi, còn không mau mau động thủ chần chờ cái gì, một đám giả tạo.

Thiên Long cười lạnh vẫn khí định thần nhàn nói to, Thiên Long chưa có đi đến Yêu lâm, bất quá theo Thiên Long nghĩ nơi đó chắc cũng không tốt đẹp gì, hắn có chân huyết long tộc, yêu thú hung thú cần ăn các loại huyết mạch cao cấp để cường đại, hắn nghĩ bản thân cứ cố ở lại nơi này may ra còn có thể an toàn một điểm, đi đến Yêu lâm vậy đi tự sát luôn cho nhẹ người.

Thiên Long biết Yêu Hậu là người tình kiếp trước của hắn, cảm giác khi tiếp xúc gần đều có cảm giác thân thiết muốn ôm chầm lấy nàng một cái, bất quá đó chỉ là cảm xúc thoáng qua nhè nhẹ, hiện tại hắn mới thức tỉnh được một chút ký ức mà thôi, chỉ biết loáng thoáng Yêu Hậu là người tình kiếp trước của hắn, còn về hình dạng khuôn mặt ra sao hắn còn chưa nhớ ra được.

~ Ngươi….

Ngày trước ngươi không có như thế, tại sao hôm nay ngươi lại kích động như vậy, ngươi có biết lời ngươi nói khiến chúng ta cảm giác ra sao không?
Yêu Hậu bí ẩn truyền âm cho Thiên Long, nhưng là Thiên Long sau khi nhận âm liền phong ấn thần thức lại, không ai có thể truyền âm được cho hắn nữa, hắn không muốn nghe cái gì nữa, đến trảo con gái hắn, đây là vảy ngược, nếu là hắn không biết sự tình này, không phải con gái hắn bị kẻ khác bắt làm nô ư? Vì vậy cảm xúc Thiên Long lúc này không thể nào bình tĩnh được, một người trầm ổn như Thiên Long, bị ép đến mức này vẫn đủ tỉnh táo để xử lý sự tình cũng là quá giỏi rồi.

Im lặng trong âm thầm một lúc, mọi người lục đục lấy bảo cụ bảo khí thần binh của bản thân ra, khí tức đang dần dần tăng lên, bất cứ khi nào có thể xảy ra đại chiến.

Uh….


Thiên Long đứng dậy vươn người một cái, tay phải cầm lấy Ma kiếm bùng phát ra một trận tề âm vang vọng cửu trọng thiên, khắp nơi xuất hiện một cái phong bão chớp giật trên bầu trời đều điên cuồng gào thét muốn lao xuống, Thiên Long một kiếm trong tay không sợ bất cứ cái gì, hắn vẫn hiên ngang đứng ở nơi đó, đây có thể là cuộc chiến cuối cùng của hắn.

Bầu trời bị mây đen bao trùm, thái dương đang hừng hực khí thế bị hắc vân che lấp, từ người Thiên Long bắt đầu xuất hiện lôi điện chi khí quấn quanh cơ thể hắn.

Chíu chíu vù vù….

Đột nhiên trên tế đàn có âm thanh, Thiên Long vội vã quay lại, chỉ thấy lớp phong ấn xung quanh Tiểu nữu nhi biến mất, tiểu nữu nhi của hắn đã thức tỉnh, nàng nhẹ nhàng bay lên không trung, lộ ra bộ dáng bụ bẫm khả ái, hai cánh sau lưng nhào động tỏa ra một đống kim tuyến bột phấn nhè nhẹ lấp lóe hòa tan vào không khí, khuôn mặt khả ái thanh tú nhìn một cái đã khiến lòng người mềm nhũn, hai má phấn hồng hơi khẽ đỏ lên như say nắng, khí tức thánh thiện có thể tịch hóa trăm vạn yêu binh cô hồn, đôi mắt to mỹ lệ kiều diễm đáng yêu khả ái, nàng hai tay ngọc mũm mĩm dụi dụi mắt hết sức mị nhãn người nhìn.

Trong khung cảnh mây đen ùn ùn, bóng tối dần chiếm lĩnh không gian, Tiểu Nữu nhi tinh linh như một thiên thần mang trong người ánh sáng thánh thiên bay bay phiêu động trong không trung, nhìn thôi đã cảm thấy trong lòng một trận nhẹ nhõm của ánh sáng sinh mệnh.

Nhìn thấy Thiên Long đầu tiên khi mở mắt, hai đôi mắt to tròn của nàng chợt thẫn thờ một chút, cảm nhận linh hồn đang hơi run rẩy, một cảm giác ấm áp toàn thân như có một cái thiên lôi oai vệ nột tay chống trời hai chân chống địa khí thế hiên ngang, từ khi xa cách mẫu thân, nàng vẫn luôn đi tìm Thiên Long, bất quá bị nhân loại phát hiện truy bắt nhiều ngày, đánh bậy đánh bạ đi vào trong Phong Ấn sơn mạch này, khi tỉnh lại đã gặp Thiên Long.

~ Phụ Thân….

Huhu….

.

Dù là một thiên thần nhỏ chỉ như lòng bàn tay, nàng vẫn là một tiểu hài tử mới sinh được chưa đầy 2 năm, biết là nàng bên trong bụng mẹ đã có chút ý thức, nhưng phải nhớ kỹ, nàng là tinh linh, mẫu thân nàng tuy lớn tuổi bất quá vẫn là một cái thiếu nữ ngốc nha đầu ít trải sự đời, những ngày qua tiểu nữu nữu ăn không ít đau khổ, nghĩ như vậy Thiên Long hận nghiến răng nghiến lợi.


~ Không sao không sao, phụ thân ở đây, mẫu thân đâu rồi?
Nấc nở một lúc, tiểu nữu nằm trong lòng Thiên Long ngước đôi mắt lóng lánh lệ quang, nàng cũng là hoang mang cực điểm, nàng không biết Mẫu thân hiện tại sao rồi, bất quá không có chết là được, nàng có thể cảm nhận được huyết mạch của mẫu thân nha.

~ Chuyện dài lắm, chúng ta đi nơi khác nói được không?
~ Được.

Thiên Long để tiểu tinh linh vào trong lồng ngực, con bé hiếu kỳ thò đầu lộ hai mắt vẫn còn sưng nhỏ nhìn ra bên ngoài, nhìn thấy sự tình khiến nàng hết hồn, trong lòng âm thầm sợ hãi lão tía nhà mình, xem ra lão tía nhà mình lăn lộn ở cái giới này có chút không được chào đón à nha.

Tiểu tinh linh khiếp sợ một mọi người vây quanh Thiên Long khiếp sợ mười, họ đã hiểu tại sao rồi à nha, đến bây giờ sự tình ở đây còn không phải là tiểu tinh linh kia là con gái cùng huyết mạch với Thiên Long, con gái phi thăng lên đây tìm cha, biết tin con gái bị bọn họ xem như hung thú đem trảo, ai mà không tức giận cho nổi? Từ đầu đến giờ Thiên Long là điên cuồng lăng mạ mọi người, Thánh Mẫu cái gì? Yêu Hậu con khỉ? Đến trảo con hắn, hắn không điên mới là lạ đó nha.

Đây chính là một tin tức kinh người, Thiên Long có một cái thê tử là Tinh Linh, có cả con gái luôn, điều này làm mọi người hết sức ghen tị, ai mà không biết tinh linh ngoài có vũ dực mạnh mẽ lại là một cái Thập Thần chính hiệu, còn có cái phụ là nhan sắc, nhan sắc của tinh linh tộc đẹp đến lạ thường, khiến cho cục đá cũng phải tan chảy vì yêu, cứ nhìn tiểu nữu nữu kia mà xem, chỉ với bộ dáng ngây thơ vô số tội kia đã làm hơn nửa người nơi này mềm hết xương cốt ra, đều muốn lao đến bảo vệ nàng, đều muốn đưa tay nặn nặn má nàng một phát cho thỏa mãn lòng người.





Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.