Thiên Long đến nơi này, một điểm sợ hãi không có, một cái ngạo nghễ bộ dáng ngông nghênh đứng nơi đó không sợ trời không sợ đất, tuy hắn trọng thương nhưng là không có bị phê, nghêu ngao hát vang một đường đến Thái Băng Cốc.
~ Hỗn đản tiểu tử.
Đám Đế nộ hô lên, ở Thiên Trọng vực bọn họ cơ bản đã là vô địch tự xưng Đế hiệu, nếu là một kẻ mạnh mẽ hơn bọn họ không nói thì thôi, Thiên Long đây một cái gia hỏa nho nhỏ một ngón tay của mỗi người đều có thể giết, dám Xưng Đế trước mặt Đế thật, đây chính là sỉ nhục bọn họ giữa thanh thiên bạch nhật, sỉ nhục danh hiệu Đế vị đây là tội không phải có thể dung thứ nữa rồi.
~ phụ thân.
Lưỡng nữ thấy Thiên Long đã không kịp nghĩ nhiều nữa, hai tiểu tinh linh nữu nữu nhào động cánh như một tia chớp lao vào ngực Thiên Long nỉ non, thấy Thiên Long thương thế như thế khiến cho Thiên Tinh hai mắt nhòe lệ, nàng chỉ mới tách Thiên Long ra có mấy ngày Thiên Long lại đi làm chuyện điên rồ, sau này đừng hòng nàng rời đi khỏi Thiên Long vòng tay, ở một cái địa phương bạt ngàn là chông gai nguy hiểm giữa hàng trăm triệu đàn sói đói, có bóng dáng Thiên Long đứng đó Tiểu nữu nữu vẫn là rất yên tâm, Thiên Long có chuyện gì nàng đúng thật không dám nghĩ tiếp.
Tịnh Vân thấy Thiên Long vẫn là rất kích động nhưng không có công khai như Thiên Tinh, nàng biết bây giờ mà công khai quan hệ giữa nàng và Thiên Long khẳng định không đem lại một chút có lợi gì cho Thiên Long, còn có đem đến một lượng lớn thù địch là điều chắc chắn, nhìn thấy Tiểu Nữu nữu thân cận Thiên Long như thế Tịnh Vân hay là ngưỡng mộ ước ao, dù biết nơi đó vẫn có của nàng một phần, nhưng nàng sợ Thiên Long thương Tiểu Nữu nữu hơn thương nàng, nàng không muốn biết cái thứ này, nàng sẽ rất đau lòng.
~ Tịnh Nhi, ta nhớ ngươi chết mất.
Đang lúc buồn bã chợt trong đầu xuất hiện giọng nói Thiên Long, là Thiên Long truyền thần niệm cho nàng, làm cho Tịnh Vân hết sức phấn khởi, Thiên Long vẫn như cũ vẫn như lúc trước vẫn rất thương nàng, chỉ là do nàng nghĩ nhiều mà thôi.
~ Vâng, rất tốt, phụ thân ngươi không nên tới nơi này nha, nơi này có điểm không tốt.
Tịnh Vân lo lắng khuyên Thiên Long rời đi, Thiên Long khi thời kỳ toàn thịnh đều khó có cơ hội tranh phong, bây giờ thân mang thương tật, yếu đến gió thổi đều muốn đổ, đi đến nơi này một mình cũng liều mạng quá đi.
~ Không sao, gặp được ngươi ta cao hứng phi thường.
Thiên Long cười sang sảng truyền thần niệm, an ủi Tịnh Vân một cái hắn quét mắt một vòng quảng trường, nơi này hội tụ không ít người, người đến tiếp sau vẫn còn rất nhiều, bất quá bọn họ không có đi thẳng tọa độ trung tâm như Thiên Long, tọa độ của họ được sắp xếp đến chỗ khác.
~ Liễu tông chủ, ta đến nơi này không có ý gì, chỉ là nay là ngày ngươi thăng quan tiến chức, ta chỉ đến để chúc mừng ngươi một cái mà thôi.
Thiên Long đã thấy Liễu Liên Nhi, cười cười gật đầu với nàng một cái liền nhìn qua Liễu Lục Hạ, nay là ngày vui của Liễu Lục Hạ, Thiên Long và Thái Băng Cốc cùng Liễu Lục Hạ là không có thù oán gì hết, sau này thì không biết bất quá bây giờ là không có xích mích gì, mà đã không có xích mích gì Thiên Long đều không cợt nhả, hắn chân chân thật thật đến chúc mừng đối phương.
Liễu lục hạ nhiu nhíu mày có chút khó chịu, hắn đường đường là tông chủ của Thái Băng Cốc rồi, là một trong thế lực mạnh nhất Thiên Trọng vực, Thiên Long không quyền không địa vị không chỗ dựa, thực lực không bằng một tên đệ tử tốt tốt tông hắn, gây ra động tĩnh lớn như vậy khiến hắn có chút ngại ngại, biết Thiên Long không phải dạng thường, là rồng trong loài người, bất quá Thiên Long vẫn là còn quá trẻ, thực lực kém cỏi không lọt mắt hắn lắm còn chưa đợi Liễu Lục Hạ hắn lên tiếng, Thổ Đế tên Thổ Đô Cung cục cằn giận giữ nhìn Thiên Long cười lạnh,:
~ Ồ Thiên Long đại Đế đó nha, vậy ngươi đến nơi này đem theo lễ vật gì vậy nha, đừng có bảo đồ vật gia truyền ba đời truyền xuống cái gì đó.
Thổ Đế cười lạnh lên tiếng, Thiên Long phớt lờ bọn họ đã khiến bọn họ không vui, Thiên Long nghe vậy khó chịu trong lòng, đây cũng quá trắng trợn đòi quà đi, ở dưới hạ giới mấy cái quà cáp này đều âm thầm đưa lén cho nhau, cả hai hiểu ý là được, đều thỏa mãn hai bên đều không có việc gì, ở nơi này đã là cường giả, tham lam rất nhiều, trắng trợn đòi quà đến mức trở thành việc bình thường của giới thượng lưu.
~ Nhìn hắn xem đi, trên người ngay cả một bộ y phục mới một chút đều không có, bộ y phục mục như nhấc tay là rách này, xem hắn có cái lễ vật gì mà
Người nói chính là Dương Nam Tông tông chủ Dương Khuyết Đa, ở Thiên Trọng vực ai không biết Dương nam tông là tông môn chuyên luyện đan, thứ tông môn này chính là tài lực ép chết người, là một cái thổ hào tông môn, người của Dương Nam tông đi ngoài đường đều có thể nhận biết qua cách ăn mặc của bọn họ, sang trọng giàu có mùi tiền tỏa ra đến ép người, thử nhìn đám hoa phục của Dương Nam tông kia kìa, ánh mặt trời phả vào lóe lên muốn mù mẹ mắt, ngoài là một cái Đan Tông tông môn này còn có cái tên khác là Thần Tài tông môn.
Sau khi Dương Khuyết Đa nói vậy mọi người đều gật đầu bàn luận sôi nổi, Thiên Long xác thực khí tức bần hàn từ nhỏ, hắn là không có cái khí chất của thế gia công tử không có sức đe dọa, mặc trên người một bộ mộc phục có chút ám màu theo thời gian, nhìn hoàn toàn không được đẹp lắm.
Ở đây ngoài Thiên Long và Tiểu Nữu nữu không ai biết hắn là mặc đồ ra sao, đây chính là sợi tơ được lấy từ ấu trùng hiếm có trong Tinh Linh sâm lâm, tinh linh tộc nuôi thứ ấu trùng này nhả tơ vô cùng vất vả, nếu là may cho tinh linh diện bọn họ sẽ xử lý tạm đi sau đó thêm vào rất nhiều phụ gia, còn như Thiên Long đang mặc chính là tự tay Tinh Linh nữ hoàng đặc chế, nàng biết Thiên Long không thích hoa hoa màu mè, một đen hai trắng ba là tối một xíu, nàng tự tay may cho Thiên Long được vài bộ, phải biết Tinh Linh nữ hoàng khó tính ra sao, không vừa mắt nàng đều bị nàng bỏ đi, những bộ y phục nàng may cho Thiên Long đều là thiên tầm bảo ti dưới Độ Kiếp ra tay với hắn căn bản không có gây ảnh hưởng lớn lắm đối với Thiên Long là bao, ở nơi này toàn mắt chó sao nhận ra hàng tốt như vậy, nếu không phải đi đến gặp Liễu Liên Nhi, Thiên Long mới là mặc mặc sét đồ xa xỉ phẩm này lên người
Tiểu nữu nữu là khinh bỉ tất cả mọi người, y phục Thiên Long mặc còn chê, vậy ở cái Thiên Trọng vực này nam nữ gì đó lột hết ra khỏa thân đi cho sang trọng.
~ Ta tính ghé Dương Nam mộ tổ bái phỏng một chút, đốt nén nhang cắm đóa hoa cung kính với người đã khuất, haiz….
Ta nghĩ đến ta trăm công nghìn việc không có thời gian, chắc Dương tông Chủ cảm thấy ta không có thời gian đến bái phỏng mộ tổ nhà ngươi cho nên ngươi giận ta đúng không? Ta thật cầm thú mà.
Thiên Long vỗ ngực dậm chân thở dài ăn năn, hắn tựa như có quen biết với nhiều đời tổ tông Dương Nam tông vậy, là bằng hữu thân thiết của tổ lão Dương Nam tông, nhiều năm không gặp kẻ đi địa phủ kẻ trên dương gian làm Thiên Long hắn khóc lóc cảm giác bản thân sống quá ích kỷ, ngay cả đến cắm nén nhang cho bằng hữu đều không đến, mọi người nơi này đều cảm giác như vậy, cảm giác Thiên Long đê tiện không gì để tả.
Đây chính là con mẹ đe dọa còn cái gì? Ý nói ngươi không câm mõm lại có tin ta đến đào mộ tổ nhà ngươi không? Nếu ngươi dám ngươi lên tiếng nói thêm một câu nữa xem sao, ta liền từ nơi này về đến mộ tổ nhà ngươi bái phỏng một chút, làm cho Dương Nam tông đệ tử cùng Dương Nam tông môn chủ dựng râu lên giận dữ răng nghiến ken két.