Thiên Long phát hiện, đám Ngũ Lăng có thể cùng nhau hợp lực, họ có thể tự tạo ra một sát trận, sau khi tạo ra sẽ do huynh đệ Hoành Sung bên trong tạo áp lực thêm, đây chính là bọn họ hợp tác đã lâu, thành danh trên chốn giang hồ nhờ sát trận loại này, đã thế thì càng tốt nha.
Thiên Long có kế hoạch riêng, đầu tiên sẽ để đám Ngũ Lăng nghiên cứu tên quản gia một hồi, sau đó để bọn họ mất sức đến đám người Liễu Lục Hạ ra tay, khả năng giết chết một quản gia có thể là rất dễ.
Chênh lệch thực lực nó là rất lớn, một cái trọng cũng làm con người xao xuyến, nếu như không chuẩn bị kỹ càng, khả năng bị lật úp trong mương là chuyện dễ dàng.
Thiên Long và mọi người cùng đến địa điểm chỉ định, họ bố trí cạm bẫy cùng một số trận pháp cỡ nhỏ, có công có thủ, chuẩn bị xong mỗi người một nơi theo đội hình để ẩn nấp.
Chờ một lần chính là ba ngày, ba ngày ròng rã qua đi không một bóng người xuất hiện, nơi này là biên giới giữa Thổ quốc và yêu lâm, không biết Liễu Lục Hạ có hoàn thành được nhiệm vụ hay không.
Ở một nơi khác có hai bóng bạch y tuấn lãng, họ lao tốc độ xé gió như gấp gáp chuyện gì đó, khả năng là muốn truy bắt một người.
~ Liễu cốc chủ, ngươi khẳng định Thiên Long sẽ đi qua nơi này đúng chứ?
~ Mộc gia ngài yên tâm, tình báo của ta tuyệt đối không sai.
~ được, nếu bắt được Thiên Long thành công, công lao của Liễu cốc chủ tuyệt đối chúng ta sẽ không bạc đãi.
Chính xác hai bạch y trung niên này chính là Liễu Lục Hạ và Mộc quản gia, nhiệm vụ của Liễu Lục Hạ là lôi kéo Mộc quản gia tới nơi này theo ý Thiên Long, chuyện rất thuận lợi, dường như Mộc Quản gia quá dễ dàng bị lừa.
Đang lúc cao trào, Mộc Quản gia hắn đột nhiên dừng lại, trong tay hắn xuất hiện một lệnh phù đưa tin, thứ đồ này vừa xuất hiện đã làm cho Liễu Lục Hạ trái tim nhảy dựng lên, hắn bề ngoài vẫn bình tĩnh hỏi:
~ thứ này là để?….
~ uh….
Ta không muốn hớt tay trên của huynh đệ, ta đã thông báo Thổ huynh, chờ hắn một chút, rất nhanh hắn sẽ đến đây thôi.
Mộc quản gia trịnh trọng gật đầu, tay hắn liên tục đánh ra pháp chỉ truyền tin, Liễu Lục Hạ triệt để mất niềm tin vào cuộc sống, hắn biết Mộc và Thổ quản gia hai tên này thân thiết có thừa, không nghĩ đến hiện tại phải đối phó cùng lúc cả hai tên, như vậy chỉ còn cách tự Thiên Long đi mà xử lý, hắn chịu thôi.
Hai ngày qua đi, Phía chân trời bay đến một cái nhân ảnh, đem đến một cỗ khí thế hãi hùng nhân tâm, cỗ khí thế này mang nồng đậm sinh cơ lực lượng, rõ ràng chính là Thổ quản gia đã tới.
~ chuyện không thể chậm trễ, chúng ta lập tức lên đường.
Lập tức ba đại cao thủ bay đi, tốc độ của họ quá khủng bố, khủng bố đến mức cây cối phải rẽ ra hai bên nhường đường cho họ đi.
….
Đến ngày thứ ba dường như mọi thứ đi vào hư không, Thiên Long tính bỏ đi rồi, thế nhưng khi mọi người đang chán nản, họ lập tức đã cảm nhận được ba cỗ lực lượng như bài sơn diệt địa lao tới, khoảng cách còn rất xa thế nhưng phàm là cao thủ đều cảm nhận được sự điên cuồng của nó.
Thiên Long đã cảm nhận được sức mạnh của một quản gia nó ra sao rồi, đây mới chính là cao thủ chân chính, cao thủ trong cao thủ.
~ Kiếm Chủ… chúng ta vẫn còn 1 lhacws để suy nghĩ lại vấn đề này.
Hoàng Lăng đại diện các huynh đệ khuyên Thiên Long một câu thật lòng, cảm nhận là biết mỗi một khí thế bên trong đều mạnh gấp mười lần Lăng Ngũ, kèo này thúi lắm.
~ các ngươi hợp lực có thể giết được một tên không?
Thiên Long tính toán một chút rồi hỏi lại, nếu khó quá có thể bỏ qua lần này.
~ cố một chút chắc là sẽ được một người thế nhưng hai người còn lại sẽ không để yên đâu.
~ vậy thì mọi người chuẩn bị chiến đấu đi, lần này không thể bỏ qua.
~ được.
Thiên Long đã nói được là được, không qi lấy mạng mình ra làm ví dụ, cứ nghe theo lệnh biết đâu bất ngờ.
Vấn đề nan giải hiện tại chính là có thể tin tưởng tuyệt đối Liễu Lục Hạ hay không? Nếu hắn ta trở mặt, Thiên Long rất có khả năng lành ít dữ nhiều.
~ Lợi ích đủ lớn ma quỷ đều có thể mua.
Đây là lời của Thanh Ngọc Diệp, Thiên Long cũng tin châm ngôn này, nếu thế thì không có gì phải suy nghĩ cho nặng đầu, cứ thế tiếp tục thôi.
Một nén nhang trôi qua, bầu trời đột nhiên tối sầm lại, không phải là ban đêm kéo đến, nó chính là sát lhis che đậy.
Thiên Long không có ẩn nấp, hắn hiên ngang đứng trên ngọn cây cổ thụ lớn, hai tay chắp sau ánh mắt thơ thẩn nhìn trời.
~ haha….
Người còn chưa thấy đâu nhưng âm thanh đã đến trước, âm thanh đáng sợ mang theo cương khí xé rách màng nhĩ, đến là một trung niên mặc kim bào hoa lệ, từ khí tức đánh giá có thể biết tên này là Thổ quản gia, đem theo lực lượng Thổ khí quá mạnh mẽ, mạnh mẽ đến bức ép.
~ Thiên Long, ngươi sao không chạy tiếp đi.
Thổ quản gia cười sang sảng nhìn Thiên Long như nhìn xác chết, ánh mắt là khinh thường đến tận xương tuỷ.
~ haizzz ta không nghĩ đến nơi này sẽ là mồ chôn của ngươi….
Thiên Long vũ động y phục phần phật trong gió, hắn tựa như là người đi săn chứ không phải con mồi.
~ mạnh mồm.
Oành….
Không thể kìm chế, Thổ quản gia không buồn nói nhiều, đầu tiên hắn đánh ra một kình khí lao đến muốn bẻ cổ Thiên Long, Thiên Long như du long xuất kích bật lên trời, tiếp sau đó từ dưới đất lấp lánh ánh sáng loé lên một trận đồ, trận đồ hào quang bạc nhược nhưng tính giam cầm rất kiên cố, Thổ quản gia bọ trận pháp giam cầm bên trong.
Không để Thổ quản gia kịp hiểu chuyện gì, ăm huynh đệ Lăng vệ lao lên, năm cây đinh ba cùng hướng về Thổ quản gia mà phóng đến.
Ầm….
Thổ quản gia đánh ra một chưởng phá huỷ lớp công kích đầu tiên, nhưng bất chợt có ba tia chớp từ trong bóng đêm sử dụng đoản dao đâm thẳng, Thổ Quản gia né được hai sao nhưng vẫn bị chém một nhát ở đùi.
~ Hoàng Kim Vệ các ngươi muốn làm phản?
Thấy tám bóng vàng kim quang Thổ quản gia là mờ mịt lhos hiểu, cái kia Hoàng Kim Vệ thứ không thể bị mua hay thể lại phục tùng cho Thiên Long, quá khó hiểu.
đám Lăng vệ cơ bản không muốn giải thích, bọn họ chia ra năm góc lần lượt tấn công Thổ quản gia, chỉ với tám người đã có thể đánh ngang tay với một quản gia chính hiệu.
Thiên Long biết không phải đám Hoàng Kim Vệ mạnh, bọn họ chính là phối hợp ăn ý tạo thành một sát trận người, để được như vậy họ đã cùng nhau xông pha ít cũng trên 50 năm lịch luyện chiến đấu, nằm bên trong sát trận của họ, bọn họ có thể giải phóng 12 thành thực lực chiến đấu mạnh hơn rất nhiều nếu đánh đơn lẻ.
~ Thổ huynh ngươi cố gắng.
Mộc quản gia đã đến, hắn thấy Hoàng Kim vệ đang vây công Thổ quản gia, cả hai bên đang tiêu hao đáng kể, chỉ cần một bên sơ hở đều có thể đi bán muối cùng cao tằng cố tổ, Mộc quản gia muốn lao vào ứng cứu phá vòng vây, bất quá có một sức mạnh vô hình đang cản hắn lại.
~ Mộc gia ngươi hết sức bình tĩnh.
Liễu Lục Hạ thấy kế hoạch có hi vọng, hắn lập tức nên biết chọn lựa ra sao, lập tức Liễu Lục Hạ đã ra tay ngăn cản Mộc quản gia.
~ ngươi đây là ý gì? Không lẽ ngươi muốn đem cơ ngơi Thái Băng Cốc ra để lựa chọn diệt vong?
Đến bây giờ Mộc Quản gia còn không hiểu chuyện nữa thì đập đầu chết cho xong, đây chính là một âm mưu được bày ra sẵn, nếu hắn tham lam rất có thể đã bỏ mạng lại nơi này, rất may mắn hắn đã rủ thêm một người để lật ngược tình thế.
~ Thái Băng Cốc không thể bị diệt, nó sẽ trở nên huy hoàng, còn đám thế lực các ngươi sẽ dần dần lụi tàn haha…
Liễu Lục Hạ lao lên, trong tay hắn xuất hiện một cái Dạ Xoa Phiến, Dạ Xoa Phiến phóng ra hàng ngàn loại ám khí bén nhọn.
~ ngươi tưởng với chút thực lực của ngươi có thể làm gì ta?
Mộc quản gia cười gằn lao lên, Liễu Lục Hạ rất mạnh, thế nhưng muốn hạ hắn là chuyện tuyệt nhiên không thể nào.
~ thêm ta nữa.
Phía chân trời xuất hiện một đốm trắng, đốm trắng bay đến không nói nhiều, đốm trắng đó đánh ra một kiếm hoành không lăng lệ mà đậm chất sát khí, kiếm chiêu đột nhiên đến làm Mộc quản gia trở tay không kịp, hắn chỉ kịp tạo ra một lá chắn bằng mộc khí, thứ bảo hộ này rất tốt , nó chịu một kích đã tích tụ lâu của kẻ mới đến nhưng chỉ bị nứt một chút.