Ma Vũ Đại Lục Hành Ký

Chương 57: Sự thật



Bạch Hành cho rằng anh và Tiểu Ngân mỗi người tác hợp một đôi, như vậy trên thực tế á?

Để chúng ta trước đến xem bên rồng nhỏ.

—— Rồng nhỏ khóc nước mắt đầy mặt chạy đến bên cạnh trưởng lão Wester hình người, vừa mới há lớn miệng muốn gào khóc ra tiếng, kết quả liền đối diện với một ánh mắt hỗn hợp xấu hổ ngượng ngùng tức giận và không dám tin trợn mắt như muốn nhảy ra khỏi hốc mắt.

“A – khụ khụ ——” Tiếng gào khóc đã bay lên đến yết hầu cứng rắn nghẹn nín trở về, rồng nhỏ đáng thương nhất thời bị sặc.

“Wes, Wester ngươi ngươi, ngươi làm sao tỉnh?!”

Trên thực tế trưởng lão Wester chỉ là chân tay trật khớp có chút phản ứng không được, không thể trả lời vấn đề của rồng nhỏ. Trên thực tế, toàn bộ lực chú ý của hắn lại đều tập trung ở trên một hồi đối thoại vừa rồi của Tiểu Ngân và rồng nhỏ.

Cho nên mặc dù trưởng lão Wester như cũ trừng mắt to vô cùng đối với rồng nhỏ, nhưng chẳng qua là biểu tượng.

“Wester?!”

Hắn không để ý tới rồng nhỏ, rồng nhỏ bên này nóng nảy, chẳng lẽ Vua ma thú hạ ám chiêu?

“Vâng, hoàng tử, có chuyện gì sao?”

Vừa rồi hắn cái gì cũng chưa nghe được đi? Ừ, quả thật cái gì cũng chưa nghe được! —— Trưởng lão Wester hàm hậu cố gắng dựng lên cho mình một tâm lý – vừa rồi mình cái gì cũng chưa nghe được đi? Ừ, vừa rồi có người nói chuyện sao? —— Đương nhiên không có – vậy không thành vấn đề.

Tận lực đem chuyện vừa rồi trở thành ảo giác, cuối cùng dứt khoát đem nó chưa từng phát sinh qua.

“Ngươi trước tiên là nói về thân thể ngươi thế nào rồi?”

Một móng vuốt của rồng nhỏ đem nước mắt nước mũi trên mặt mình biến mất, quan tâm hỏi tình huống cơ thể của Wester.

“Ta không có việc gì, chỉ là tay chân trật khớp. Vừa rồi không thể động chính là bị khí thế của Vua ma thú chặn lại, hắn quả nhiên rất lợi hại!” Suy nghĩ lại vừa rồi mình bị Tiểu Ngân chỉ dựa vào khí thế đã dễ dàng ngă cản một khắc kia, trong mắt trưởng lão Wester hiện lên một tia kinh hãi, “Thần cấp ——”

“Không có việc gì thì tốt.”

Rồng nhỏ lúc này mới chân chính yên lòng, thở dài nhẹ nhõm một hơi đặt mông ngồi dưới đất, trong lòng hạ quyết tâm về sau không có việc gì không nên lại hiện ra trước mặt Tiểu Ngân.

Lập tức, hai con rồng đều trầm mặc.

Trưởng lão Wester vốn là không hay nói chuyện, hơn nữa mặc dù hung hăng thôi miên mình vừa rồi cái gì cũng chưa phát sinh qua, chẳng qua trong lòng vẫn là có chút không được tự nhiên.

Rồng nhỏ hơn thế, tâm tư cẩn thận của mình bị vạch trần, đối mặt trưởng lão Wester chung quy có chút chẳng biết làm sao, không biết nên nói cái gì nữa.

Một lát sau, trưởng lão Wester khôi phục khí lực một bên bả vai để trên mặt đất, ca rắc một tiếng, một cái cánh tay trật khớp liền khôi phục, hắn vốn là rồng am hiểu công kích vật lý, bình thường đối với vũ kỹ vô cùng si mê, kinh nghiệm chiến đấu và chữa thương đều vô cùng phong phú.

Sau khi cánh tay phải tốt rồi, bàn tay to thô ráp cầm giữ cánh tay trái của mình, lại sau một tiếng, hai tay liền không vấn đề. Sau đó là hai chân, chỉ chốc lát sau, hắn liền khôi phục lực hành động.

Đứng người lên, thân thể cao lớn tráng kiện hoàn toàn đem rồng nhỏ bao phủ ở trong bóng râm cơ thể hắn hình thành.

“Hoàng tử, chúng ta trở về đi.”

Hắn bình tĩnh nói, chẳng qua lại không như mọi khi giống nhau ôm lấy rồng nhỏ.

Rồng nhỏ cúi đầu.

“Vừa rồi lời của ta và Tiểu Ngân ngươi nghe được đi?”

Wester sửng sốt, trên mặt cương nghị hiện ra một loại thần sắc xấu hổ.

“Lời gì, ta hình như không có nghe thấy cái gì…”

Rồng nhỏ mạnh mẽ ngẩng đầu.

“Vua ma thú kia hỏi ta là có phải thích ngươi, để ý ngươi. Ta không phản đối, nhưng cũng không thừa nhận.” Ánh mắt màu vàng kim lúc thấy trưởng lão Wester nhẹ nhàng thở ra thì tối sầm, “Hiện tại ta nói cho ngươi, Wester Ben Tela Slitfin, ta thích ngươi!”

Trưởng lão Wester khuôn mặt màu đồng lập tức trướng đỏ, hắn chẳng biết làm gì xoay quá độ, nhìn trời nhìn đất chính là không nhìn rồng nhỏ.

“Ngươi vẫn là một đứa trẻ, nói cái gì thích ta còn quá sớm.”

Trong âm thanh trầm thấp để lộ rõ không biết làm sao ra. Trưởng lão Wester cho đến bây giờ, trong danh tiếng tuyệt đại bộ phần thời gian đều ở trong tu luyện và tăng lên phương diện thực lực của mình, tình yêu cũng không ở trong suy nghĩa của hắn, càng miễn bàn đối phương vẫn là một đứa trẻ, lại còn là Vua rồng bổ nhiệm của Long tộc.

Hắn cào cào cái mái tóc ngắn cứng đên chĩa lên trời, “Ngươi mới lớn một chút như vậy…”

“Ta đã hai trăm tuổi!”

Rồng nhỏ trừng lớn con mắt màu vàng kim, không phục nói.

Hắn vừa nói như vậy, trưởng lão Wester ngược lại cười, rồng nhỏ ở trong mắt hắn quả thực tựa như một đứa trẻ chứ không phải là đá quý yêu thích, chỉ là tính tình cáu kỉnh mà thôi.

Nghĩ vậy một chút, cơ thể Wester lập tức thả lỏng.

Đúng vậy, hoàng tử khẳng định chính là không phục mà thôi.

Cho nên không phục cái gì, Wester thật không có nghĩ nữa, hắn chỉ biết là hiện tại biểu hiện của rồng nhỏ là không phục là được.

“Chúng ta trở về đi, bằng không các rồng khác sẽ lo lắng. Hoàng tử, lần này ngươi rất lỗ mãng, nếu nói không phải ta xuất hiện, Vua ma thú thật sự sẽ giết ngươi!!! Cho dù như thế, Long tộc chúng ta cũng không có biện pháp báo thù, bởi vì ngươi là mơ ước trước bạn đời của người ta. Thân là vương của một tộc, mặc kệ là vì mình hay tôn nghiêm của vương, giết chết kẻ mơ ước bạn đời của bản thân đều là hợp tình hợp lý. Càng huống chi hắn chính là Vua ma thú của rừng rậm, lại là một Thần cấp duy nhất trên thế giới, trước mắt chúng ta thật không có thực lực cùng hăn đấu tranh. Cho nên, vì chính ngươi và Long tộc mời ngươi buông tha cho con người kia đi.”

Wester như mọi khi giống nhau ôm lấy rồng nhỏ, ở bên tai hắn lảm nhảm nói không ngừng.

Rồng nhỏ trầm mặc không chốc lát, mới dùng nụ cười tinh nghịch ngày thường, “Biết rồi, vốn đang muốn nói là mỹ nhân kia đẹp như vậy nên muốn mang trở về Long tộc, một khi đã chọc không nổi thì để lại bỏ qua là được.”

Nghe được rồng nhỏ nói như vậy, Wester càng thêm cao hứng. Hắn mở rộng miệng, liên tục gật đầu, “Đúng, đúng. Lại nói hoàng tử ngươi cũng sắp trưởng thành, mỹ nhân của Long tộc chúng ta cũng còn nhiều mà, muốn người nào còn không phải việc ngươi một câu sao? Chẳng lẽ còn sẽ có rồng từ chối ngươi sao?”

Rồng nhỏ ôm lấy cổ rắn chắc của Wester, đem đầu tựa vào trên vai dày rộng của hắn, dùng một loại ngữ khí khờ dại hỏi: “Là như thế sao?”

“Đương nhiên, ngươi chính là hoàng tử của Long tộc chúng ta, bổ nhiệm Vua rồng, thiên tư vượt qua Vua rồng đương nhiệm, lại thông minh lanh lợi. Ta cũng nghe qua được không ít lần đám nữ long dùng ánh mắt ái mộ nhìn xem ngươi, cho nên, ngươi yên tâm đi, Long tộc tuyệt đối không có rồng có thể từ chối ngươi!” Trưởng lão Wester khẳng định trả lời nói.

“Vậy được.” Rồng nhỏ cao hứng cười khanh khách, “Thật hy vọng có thể trưởng thành nhanh lên.”

“Ách, hoàng tử ngươi cũng không thể đem tâm tư đều đặt ở phương diện này đó.”

“Ta biết…”



Bên kia, Andreu và Maude mắt to trừng mắt nhỏ đứng đối mặt.

“Lời nói vừa rồi anh đều nghe được?” Andreu mặt không chút thay đổi đối diện với mặt không chút thay đổi của Maude.

“Ừ, toàn bộ nghe được.” Maude sắc mặt bình tĩnh ánh mắt vô động, tựa hồ không có vui mừng cũng không có phẫn nộ.

“Vậy anh có suy nghĩ gì?”

Andreu nhẹ nhàng thở ra, xem ra là thật nghe được, nếu không người này cũng sẽ không đứng ở đây mà là trở về sắp xếp người ám sát anh.

“Tôi vốn nghĩ thấy chúng ta có thể từ từ trở thành bạn bè.” Maude cau đôi mày tinh xảo xinh đẹp.

Andreu thật sự là hết chỗ nói rồi – rất đố kị Bạch a!! Làm sao anh ta lập tức khiến cho Maude nhìn thuận mắt trở thành bạn vậy? Nghĩ anh nhiều năm như vậy, bày tỏ ở trong sáng trong tối xong đã đạt được kết quả, ngay cả em trai của y cũng trở thành em trai yêu của mình, cư nhiên đến bây giờ vẫn là bạn bè dự bị, ngay cả bạn bè chính thức cũng chưa lên làm!!!

Như là nghĩ đến cái gì, Maude đột nhiên sắc mặt hoãn lại, “Anh sẽ đem tình báo trên tay anh đều đưa cho tôi sao?”

Andreu hoảng sợ, “Anh muốn cái này làm gì?!” Mặt này có vài thứ chính là Maude người thừa kế gia tộc Orly này không thể chạm vào, nếu không anh trai anh thật là sẽ đối với gia tộc Orly triển khai hành động.

“Không phải nói nếu một người yêu một người khác sẽ muốn vì người đó trả giá tất cả, muốn đem toàn bộ của bản thân đều cho đối phương sao?”

Maude còn nghiêm túc nói.

Andreu hồ nghi nhìn y một cái, mình có phải là làm chuyện ngu ngốc, sau khi bị người này biết tình cảm của mình, y khẳng định sẽ lợi dụng tình cảm của mình dắt mũi mình đi.

“Đúng là có loại cách nói này đó, chẳng qua tình huống cụ thể phân tích cụ thể. Anh là từ đâu nghe được hai câu vừa rồi?”

“Trên một quyển sách gọi ‘Anh yêu em, em không yêu anh’.”

Đó là gì? Andreu đầu óc rất nhanh chuyển động nhớ lại kiệt tác các tộc của các nước mà mình đã xem qua, hình như không có sách có tên gọi này a.

“Lần trước tôi gọi thủ hạ mua một ít sách về tình cảm cho tôi xem, quyển sách này chính là một trong đó, nghe nói rất nhiều cô gái đều si mê.”

Lời Maude như là một đạo thiên lôi từ trên trời giáng xuống, trực tiếp bổ vào đỉnh đầu của Maude, đem anh nướng đến ngoài cháy trong mềm.

Maude?! Maude Orly người thừa kế gia tộc Orly, cái Maude trên thương trường quỷ kế chồng chất, tính toán không bỏ sót, người gặp người sợ xem tiểu thuyết tình yêu con gái?!

A, trời a!

“Đó là thủ hạ nào của anh mua cho anh?”

“Chủ quản Doran ở thành Palikh đấu giá được.”

Andreu âm thầm nhớ kỹ tên này, quyết định tương lai nhất định phải tìm cơ hội thu thập thu thập thật tốt cái tên chủ quản ngu ngốc kia!

“Quyển sách kia có cái gì không sao? Tôi đã điều tra qua, quả thật rất bán chạy, toàn bộ nhân loại các nước đều có bản ghi chép tiêu thụ không tệ.” Maude nhìn thấy Andreu mặt đen quay đi, nghi hoặc hỏi.

Andreu đột nhiên u buồn.

“Không có gì.” Anh có chút chán nản nói, “Tình báo trên tay tôi anh không cần suy nghĩ, bên trong mặc dù có thứ anh cần, chẳng qua có chút nếu anh biết ngược lại không tốt.”

“Vậy tôi cần có thể tới hỏi anh không?” Maude am hiểu sâu sắc kỹ năng đàm phán lập tức bắt lấy cơ hội.

“Có thể, chỉ cần không chạm đến giới hạn, tôi đều sẽ nói cho anh.”

“Vậy cái hợp ước đã nói lúc trước, có thể hay không lại hạ năm phần trăm?”

Andeu lập tức nhảy lên.

“Không được, lại hạ chúng tôi liền không có lãi!”

Nói xong, anh càng uể oải càng u buồn.

Vì sao vì sao vì sao?!

Anh rõ ràng vừa rồi thổ lộ nha! Nhưng mà lời của anh và Maude cư nhiên không một câu đề cập đến tình cảm giữa bọn họ, trực tiếp đã từ tình báo của anh quay sang một quyển tiểu thuyết con gái chết tiệt, lại đến tình báo trong tay anh, cuối cùng cư nhiên biến thành đàm phán buôn bán?!

Maude mạc danh kỳ diệu nhìn xem Andreu khó hiểu hắn vì cái gì lại uể oải như vậy, bọn họ trước kia lúc đàm phán làm ăn điều kiện anh đề xuất so với hiện tại này còn muốn hà khắc hơn nhiều, nhưng mà Andreu cũng chỉ là rất nóng nảy cùng anh lý lẽ mà thôi, anh có đôi khi sẽ cố ý đem điều kiện làm ăn nói rất hà khắc, bởi vì thời điểm đó Andreu luôn luôn hiếm khi đã sức sống bắn bốn phía, cảm giác chơi rất vui.

…Phù!

Andreu làm bản thân bình tĩnh lại, dù sao bị Maude đả kích cũng không phải một lần hai lần, đã sớm biết người này ngoại trừ việc làm ăn ra hoàn toàn là đồ ngu ngốc triệt để hoàn toàn! Không, nói ngu ngốc quả thật vũ nhục ngu ngốc, y chính là cái đồ đần độn!

—— Ngu ngốc và đần độn có cái bản chất gì khác nhau sao?

“Anh có biết đi?”

“Cái gì?”

“Tôi vừa rồi biết anh ở phía sau tôi.”

“Ừ.”

“Vậy anh tin lời của tôi sao?”

“Tin.” Andreu kinh ngạc ngẩng đầu, không biết vì sao Maude lần này lại dễ dàng tin mình như thế, ai ngờ Maude vô cùng đáng yêu nghiêng đầu, một mảnh tín nhiệm nói: “Bạch nghĩ thấy anh là thật tình không phải sao? Nếu không anh ấy sẽ không giúp anh, Tiểu Ngân cũng không phản đối.”

Đả kích!

Vì sao a vì sao?! Bạch tên kia có cái gì tốt?!

Andreu có loại xúc động đi tìm Bạch Hành quyết đấu, chẳng qua nghĩ đến Bạch Hành ôn hòa thực lực bưu hãn tiêu diệt Vong Linh thì, lập tức tỉnh táo kiềm chế xúc động của mình, chẳng qua trong lòng vẫn là bi phẫn không rõ!

Anh hoàn toàn không nghĩ tới nếu nói không phải Bạch Hành và Tiểu Ngân, anh nếu muốn đối với Maude thổ lộ thì phải chờ Lankers tìm được một nửa khác, lấy tình cảm hiện tại của Lankers, vậy còn không chắc chờ đến khi nào đây!

Mặc dù hiện tại đãi ngộ của anh cũng không so với trước kia ít đi bao nhiêu, hơn nữa tâm tình cũng rối rắm hơn, nhưng tốt xấu anh thổ lộ thành công. Đối với mặt tình cảm Maude mà nói, điều này quả thật có thể nói là tiến bộ vượt thời đại!

“Anh thời điểm kia là theo đuổi tôi sao?”

Maude đột nhiên không đầu không đuôi hỏi.

Andreu gật đầu, “Nếu không anh nghĩ cái gì?”

“Mỹ nhân kế!” Trong đôi đỏ tươi Maude nhổ ra ba chữ này.

Andreu tan vỡ nhìn xem y – nhìn xem bộ dáng của bản thân mình, lại nhìn xem bộ dáng của y, hai người chúng ta là ai là mỹ nhân chứ!!!

Chẳng qua – “Anh nghĩ thấy bộ dáng của tôi nhìn đẹp lắm?”

Maude gật đầu, “Mặc dù không xinh đẹp bằng Lankers, Bạch và Tiểu Ngân, nhưng cũng không tệ lắm.”

Andreu ánh mắt sáng ngời, rất ít người biết, Maude người này đối với đánh giá con người hoàn toàn thể hiện ở trên hình dáng bên ngoài đối với đối phương, trên cơ bản y càng là nghĩ thấy một người được thì càng nghĩ thấy đối phương nhìn đẹp.

Đương nhiên, cho đến bây giờ, trong con người Maude có thiện cảm còn chưa có người xấu – đồng dạng, cho đến bây giờ, người có thể làm anh có thiện cảm lác đác chẳng có bao nhiêu.

Hóa ra Maude từ khi lần đầu tiên gặp mặt liền đối với mình có hảo cảm a.

Bởi vì nhận thức này, làm Andreu nở nụ cười, uể oải và u buồn vừa rồi tất cả đều bay đi rồi.

Đột nhiên, nụ cười trên mặt Andreu lại đông lại, Lankers thì không cần phải nói, thân nhân duy nhất Maude thừa nhận, em trai bảo bối. Bạch – tên kia, miễn cưỡng cũng tính đi…Nhưng vì cái gì ngay cả Tiểu Ngân khối băng kia cũng xếp hạng trước mình?!

“Tình yêu sẽ làm người ta biến thành kẻ ngốc.”

Maude đột nhiên nói một câu.

“A?”

“Trong ‘Anh yêu em, em không yêu anh’ nói, thấy biểu hiện của anh giống như rất có đạo lý. Chẳng qua, Tiểu Ngân và Bạch rõ ràng cũng rất yêu nhau, vì sao đến anh lại ngu ngốc rõ ràng như vậy?”

Đối với mặt trời của bầu trời phát thệ, Maude đơn thuần là nghi hoặc, không có ý tứ gì châm chọc Andreu.

Đối với y xem như hết sức hiểu rõ Andreu đương nhiên biết điểm này, cho nên đả kích mới lớn hơn nữa a.

Vươn tay dùng sức xoa nắn mặt của mình, thẳng đến trên mặt thấy nóng nóng mới dừng tay. Lúc buông tay, Andreu lại là cái quý tộc ôn văn nho nhã phong độ nhẹ nhàng.

“Đại khái là bởi vì hai người bọn họ là người yêu đi, phải biết rằng yêu nhau và yêu đơn phương khác nhau rất lớn. Yêu nhau là ngọt ngào, yêu đơn phương là trong ngọt ngào mang theo chua xót nhiều hơn. Tôi hiện tại đối với anh chính là yêu đơn phương, bởi vì anh đối với tôi thật sự không có tình cảm giống nhau, tôi nói đúng chứ?”

Con mắt lấp lánh rực rỡ nhìn chằm chằm mắt to xinh đẹp vô cùng của Maude.

Maude chớp mắt hai cái, cúi đầu.

“Ừ – tôi nói như vậy sẽ tổn thương đến anh sao?” Sau khi thừa nhận, anh lại ngẩng đầu, còn nghiêm túc hỏi.

Đem loại biểu hiện này nhìn thành quan tâm của đối phương đối với mình Andreu cười, “Có chút đi, chẳng qua cũng tàm tạm, dù sao tình cảm của tôi đều bị anh xem nhẹ nhiều năm như vậy, hiện tại có thể làm anh không tiếp tục hiểu lầm tôi thích Lankers, biết tôi thích chính là anh, tôi đã nghĩ thấy rất thỏa mãn.”

“Anh thật không cân nhắc đem lãi buôn bán lần trước hạ xuống năm phần trăm sao?”

Maude không đáp lại lời của Andreu, anh lại nhắc lại đề tài trước đó.

Lần này Andreu không có chán nản.

“Maude, nếu anh là muốn dùng khoản buôn bán này đến thử nghiệm tôi có nguyện ý không trả giá cho anh, tôi có thể nhượng bộ, cùng lắm thì tôi dùng tức lợi của mình bù vào tổn thất buôn bán. Nhưng mà, anh là vậy sao?”

Maude không nói chuyện.

“Không phải, đúng không? Anh mặc dù đối với tình yêu cũng không hiểu rõ, nhưng anh đầu óc và tâm cơ khôn khéo nói cho anh, đây là một cơ hội tốt để nắm giữ cơ hội quyền chủ động hợp ước. Nếu nói chỉ là lợi dụng tình cảm của tôi, tôi sẽ không đồng ý yêu cầu của anh.”

“Vì sao?” Dù sao đều là yêu cầu giống nhau, Maude không rõ.

Andreu hít một hơi, “Nếu anh bằng lòng thử nghiệm tình cảm của tôi thì là anh đã đối với tôi có chờ mong, tôi đây ngược lại hoan nghênh đối với tôi thử nghiệm, thậm chí thực sự làm ra nhượng bộ.”

Maude như cũ khó hiểu.

“Không nên ý đồ gạt tôi, giữa hai người chúng ta tranh đấu nhiều năm như vậy, trên cơ bản anh đã rất khó lừa được tôi, tôi cũng thế. Tôi còn có chuyện, đi trước.”

Nói xong, Andreu liền rời đi.

Maude đứng ở tại chỗ nhìn xem thân ảnh của hắn rời đi, một hồi lâu mới rời đi.



“Không nghĩ tới hai chúng ta còn có tiềm chất làm bà mai.” Bạch Hành và Tiểu Ngân cùng nhau nằm ở trên giường cao cao hứng hứng nói. Thành công (?) tác hợp hai đôi vui sướng làm buồn ngủ của anh tạm rời bay đi trong chốc lát.

“Bà mai?” Cái gì vậy?

“Chính là người lấy tác hợp bạn tình làm chức nghiệp.” Khôn khéo tỉnh lược đi chữ con gái này.

“Ta mới không có hứng thú.” Tiểu Ngân khinh thường hừ lạnh, một phen đem Bạch Hành ôm vào trong ngực, “Ngủ.”

Bạch Hành bĩu môi, không làm cũng không nên nói xấu, anh cũng có ý tưởng kiêm chức, chỉ là đối với bọn họ năng lực phương diện này tiến hành khẳng định miễn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.