Ma Vương Siêu Cường Của Thế Giới Hắc Ám

Chương 1029: 1029: Chương 1111




Hả?
Mọi người nhìn về phía nơi phát ra giọng nói thì thấy Tiêu Quang Tuấn nhếch mép, với ánh mắt khiêu khích và đắc ý, nhìn thẳng vào Lâm Thiệu Huy và Bạch Tố Y.

Ngay lúc này, những người giàu có và quyền lực có mặt đều thể hiện vẻ mặt cân nhắc!
Bởi vì bọn họ đều biết trong tay nhà họ Tiêu không có dự án liên quan đến y học, bây giờ đấu thầu rõ ràng là để tìm cớ!
“Bạch Tố Y, tôi biết những máy móc này rất quan trọng với cô, chỉ cần cô theo tôi một đêm thì tôi sẽ giao chúng cho cô, thế nào?”
Vẻ mặt Tiêu Quang Tuấn tà dâm nói, bây giờ anh ta không còn kiêng dè thân phận của Bạch Tố Y, bởi vì anh ta biết rằng đêm nay thì Bạch Tố Y sẽ hoàn toàn kết thúc!
Và anh ta muốn báo mối thù lúc trước của mình và tàn nhẫn hành hạ con tiện nhân này!
“Nằm mơ!”
Bạch Tố Y sắc mặt tái nhợt, sau đó không muốn lại nhìn vẻ mặt đáng ghét của người kia, một lần nữa hét lên:
“386 triệu đô!”

“Cho thể diện mà không cần!”
Tiêu Quang Tuấn đột nhiên hừ lạnh một tiếng, vẻ mặt đột nhiên trở nên méo mó và gớm ghiếc, hét lên:
“620 triệu đô!”
Ầm! Tất cả mọi người có mặt tại nơi này đã bị sốc!
Tiêu Quang Tuấn, vậy mà đã trực tiếp tăng lên gần gấp đôi!”
Vậy là anh ta đã nhất định phải thắng máy chế tạo thuốc này!
“Anh!”
Thân thể Bạch Tố Y run lên vì tức giận, trên mặt tràn đầy nhục nhã cùng tức giận.

“Tiện nhân, bước chân vào đất của ông đây rồi mà còn dám kiêu ngạo? Tôi nói cho cô biết, chỉ cần tôi không đồng ý thì hôm nay thì cô đừng hòng lấy được mấy cái máy móc này!”
Tiêu Quang Tuấn cười lớn: “Ta cũng biết những máy chế thuốc này đối với công ty của cô cực kỳ quan trọng, nhưng không có cách nào, tôi so với cô còn giàu có hơn!”
“Mà tôi nghĩ, mấy người nghèo kiếp xác như cô thì làm gì có tiền?”
Nghe những lời này thì sắc mặt của Bạch Tố Y muốn bao nhiêu khó coi thì có bấy nhiêu khó ci.

Quả thật, vốn lưu động của cô chỉ có hơn 465 triệu đô, còn lại toàn bộ số tiền khác đã được đầu tư sản xuất vắc xin viêm phổi mới.

Hơn nữa với sự giàu có của cô thì làm sao có thể cạnh tranh được với nhà họ Tiêu đã tích lũy tài sản suốt bốn trăm năm?
Ngay lập tứ cô chỉ có thể nhìn những cỗ máy dược phẩm đủ để tăng tốc độ sản xuất dược phẩm của toàn bộ dây chuyền sản xuất của tập đoàn Bạch Lạc đội lên mấy lần đã bị Tiêu Quang Tuấn lấy đi.


Mọi người có mặt cũng cười lạnh và nhìn Bạch Tố Y bằng ánh mắt khinh thường.

Người phụ nữ này đúng là đồ ngốc!
Hiếm thấy cậu chủ nhà họ Tiêu quan tâm đến cô, nhưng cô thà là theo tên rác rưởi còn hơn chứ chịu khuất phục trước Tiêu Quang Tuấn.

Bây giờ thì hay rồi, chỉ cần đêm nay Tiểu Quan Tuấn không gật đầu thì Bạch Tố Y đừng hòng có thể lấy cái gì của nhà đấu giá này!
Thực sự xứng đáng!
Nhưng sau đó, một cảnh tượng khiến cả khán phòng không thể tin được đã xảy ra!
“775 triệu đô!”
Mọi người đều kinh hãi khi thấy Lâm Thiệu Huy trông có vẻ bình tĩnh, giơ một tay lên cao ra giá!
Bối rối!
Mọi người đều chết lặng!
Họ còn tự hỏi liệu mình có bị lóa mắt không!
Đồ bỏ đi ăn cơm mềm của vợ lại dám ra giá?

Ngay cả vợ anh cũng đã bị Tiêu Quang Tuấn đánh bại, đồ bỏ đi này dựa vào cái gì chứ!
Này, anh ta chắc là điên rồi?
Lúc này, tất cả mọi người đều lộ ra vẻ mặt đang xem cuộc vui, tựa hồ chờ xem Lâm Thiệu Huy xấu hổ một hồi!
Không chỉ họ, mà Bạch Tố Y cũng chết lặng, cô lo lắng hô lên: “Anh đừng kêu giá loạn, em không có tiền lau mông cho anh đâu!”
Ha ha ha!
Mà ngay lúc này Tiêu Quang Tuấn cười lớn: “Bạch Tố Y ơi Bạch Tố Y, cô thật sự lấy được một người chồng tốt!”
“775 triệu đô.

Nếu người chồng ở rể của cô lấy ra được 775 triệu đô thì tôi có thể liếm giày của anh ta!”
“Nếu anh kêu giá mà không trả thì anh phải bồi thường thiệt hại đã thanh lý, ít nhất là một 154 triệu đô! Ha ha ha! Các người xong rồi!”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.