Ma Vương Siêu Cường Của Thế Giới Hắc Ám

Chương 368: Chương 368




Cách đấy không xa!
Cô gái đeo mặt nạ bí ẩn khi nghe những lời này, đôi mắt xin đẹp lộ ra màu sắc phức tạp:
“Đồ con kiến, mấy người làm sao hiểu được năng lực của anh ấy!”
Cô gái đeo mặt nạ lắc đầu.

Không chỉ có cô ấy!
Phế vật?
Từ Bạch Đình và Trương Thái Sơn nghe xong, khóe miệng co giật.

Ông chủ đứng sau Tập đoàn Thiên Long và Câu lạc bộ Thịnh Bảo!
Nếu như người như thế là rác rưởi, thì đám thiếu gia giàu có này là giống gặm nhấm, hay là cái gì.

Lúc này!
Từ Bạch Đình và Trương Thái Sơn muốn phản biện.

Nhưng đúng lúc này!
Hừ!
Tiếng động cơ vang lên trong màn đêm xa xăm.

Hả?
Mọi người đều sửng sốt, không nghĩ ngoài họ ra sẽ có người đến núi Lục Sơn.

Hơn thế nữa.


Tiếng động cơ trong đêm đen, giống như tiếng gầm của một con rồng không lồ, đang phóng đi với tốc độ nhanh cực điểm.

Nhìn từ xa, nó dường như đang phóng đến đây với một tốc độ khủng khiếp.

“Hả? Trên đường núi này, tốc độ cao nhất là 105 km/h, làm sao có thể đi nhanh hơn thế? Mà tên này cua không giảm tốc độ sao?”
“Không thể nào!”
Tai Lê Kiệt cử động và cậu tiếp tục lắng nghe âm thanh động cơ.

Sau khi nghe trọn một phút, cậu ta vẫn không thể phân biệt được đó là loại xe gì:
“Lạ thật! Ai trong số các bạn có thể đoán ra được mẫu xe gì? Siêu xe nào không?”
Lê Kiệt không khỏi nhìn các thành viên câu lạc bộ siêu xe đang đứng cạnh mình.

Đối với những người chơi xe quanh năm như họ.

Chỉ cần nghe âm thanh của động cơ cũng đủ để xác định đó là loại động cơ nào, từ đó đoán được đó là loại xe nào.

Nhưng bây giờ…
Mọi người lần lượt lắc đầu, vẻ mặt đầy khó tin:
“Nghe không được, thật kỳ quái, hình như không có siêu xe nào có loại động cơ này! Tiếng ồn động cơ này nghe hơi nặng nề!”
“Đúng vậy, tôi không nhận ra động cơ của siêu xe nào, nếu không phải là siêu xe, loại xe nào có thể lái nhanh như vậy trên con đường núi hiểm trở này!”
“…”
Mọi người đều nói rất nhiều, khuôn mặt lộ ra vẻ khó hiểu sâu sắc.

Chỉ là một cô gái dường như nghĩ ra điều gì đó, vẻ mặt đầy khó tin và nói rất nhỏ như không chắc chắn.


“Tôi… tôi nghe thấy thứ gì đó giống như tiếng động cơ Santana?”
“Có lẽ tôi nghe nhầm thôi!”
Dứt lời!
Cô gái lắc đầu, như thể chính cô cũng không tin được.

Santana?
Khi nghe được điều này.

Lê Kiệt và những người khác cười phá lên ngay lập tức.

“Hahaha… Lạc Linh, em có thấy em ngốc không? Santana của ai có thể lái nhanh như vậy trên con đường núi hiểm trở thế này!”
“Đúng đấy, bỏ quả đi.

Loại xe như Santana mà đi trong đêm tối thế này, với địa hình này thì rơi xuống vách núi là cái chắc.”
“…”
Hết người này đến người nọ cười nhạo khiến cô gái cúi đầu xấu hổ.

Ngày cả bản thân cô cũng tự cười sự ngu ngốc của bản thân.

Đúng!
Santana của ai mà có thể đi trên ngọn núi này vào ban đêm, cùng với tốc độ kinh ngạc như vậy thì quả là khó tin.

Chỉ là!
Khi mọi người còn chưa chê cười đủ!
Ầm!
Tiếng động cơ đã nhanh như chớp, vang lên trước mặt mọi người.

Khi chiếc xe đó xuất hiện, ai nấy đều sững sờ.

Bởi vì họ thấy.

Đây thực sự là một chiếc… Santana!.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.