Ma Vương Siêu Cường Của Thế Giới Hắc Ám

Chương 380: Chương 380




“Tên khốn kiếp ấy sao có thể chứ? Trong ba năm qua, tôi chưa từng thấy hắn lái đống sắt vụn kia, thế mà hiện tại, hắn lại đạt đến trình độ của tay đua chuyên nghiệp!”
Lâm Thiên Quang không tin được.

Trong một khoảng thời gian dài, anh đã luôn tin Lâm Thiệu Huy chỉ là thứ bỏ đi.

Nhưng bây giờ…
Kỳ tích đã xảy ra hai lần liên tiếp, đây là kỹ thuật đua xe mà những tay đua chuyên nghiệp nhất cũng phải bó tay!
Điều này khiến thế giới quan của Lâm Thiên Quang sụp đổ.

“Trời ạ, còn năm trăm mét! Hỏng rồi, anh Lê Kiệt có hay không sẽ bị đuổi kịp!”
Vào lúc này, một tiếng hét kinh hãi vang lên trong đám đông.

Mọi người nhận ra rằng chiếc Santana đang áp sát gần hơn đến Lamborghini.

Đặc biệt là từ hơn một cây số, bây giờ chỉ còn năm trăm mét.

Nhìn thấy cảnh này, sắc mặt các thành viên câu lạc bộ siêu xe đều tái mét.

Đồng thời.

Trên chiếc Lamborghini, Lê Kiệt không biết bên ngoài đang xảy ra chuyện gì.

Một tay cậu điều khiển xe, tay còn lại không ngừng vuốt ve cơ thể trắng nõn của người đẹp bikini nóng bỏng.


Cô gái vừa đỏ bừng vừa thở hổn hển.

Đặc biệt hơn!
Tốc độ cực nhanh và màn chạm môi cuồng nhiệt khiến hot girl gần như không thể kiểm soát được.

“Này, thế nào rồi? Ngồi trong xe của thiếu gia Lê Kiệt có ổn không?” Lê Kiệt hỏi cô gái nóng bỏng với một nụ cười xấu xa.

Nghe được điều này!
Hotgirl không thể không nháy mắt với Lê Kiệt, sau đó thở hổn hển nói:
“Tuyệt! Kỹ năng lái xe của thiếu gia Kiệt chỉ có thể đơn giản nói là tuyệt vời.

Em… em không thể chịu nổi!”
Vừa nói, hotgirl vừa kéo tay Lê Kiệt.

Sau đó, đôi môi đỏ mọng nóng bỏng của cô khẽ mở ra, bắt đầu liếm lấy ngón tay cậu.

Khi chiếc lưỡi thơm và ấm chạm vào ngón tay của Lê Kiệt, dục vọng trong mắt cậu hoàn toàn sục sôi.

“Này! Cái cô nàng giống hệt Phương Y Thần đó thật không có mắt, sẵn sàng ngồi trong một chiếc Santana rách nát!”
“Hahaha… Lúc này, sợ hai người đó đã hít đủ khói rồi!”
Khi nói, Lê Kiệt cảm nhận được đầu ngón tay anh đang bị chiếc lưỡi thơm thơ của cô gái quấn lấy, dục vọng cũng theo đó dâng trào.


“Đồ hư hỏng này, chờ anh, để anh bỏ xa cái đống sắt vụn kia, sẽ chăm sóc em cẩn thận.”
Lê Kiệt cười rất xấu xa.

Nhưng tại thời điểm này.

Tiếng chuông điện thoại của cậu vang lên.

Lúc này, Lê Kiệt còn tưởng rằng là một thành viên câu lạc bộ siêu xe muốn báo tin vui cho cậu, rằng cậu đã bỏ xa đống sắt vụn của Lâm Thiệu Huy.

Liền bấm nghe máy, cuộc gọi được kết nối.

Tuy nhiên, ngay khi cuộc gọi được kết nối, Lê Kiệt rất bất ngờ khi nghe thấy tiếng ồn ào và chửi bới phát ra từ đầu giấy bên kia.

Chuyện gì thế này?
Lê Kiệt sửng sốt trong giây lát, chưa kịp mở mồm hỏi đã nghe thấy âm thanh hoảng hốt của thành viên câu lạc bộ.

“Anh Kiệt, tăng tốc! Tăng tốc đi! Tên đó sắp đuổi kịp anh rồi!”
Hả?
Ngay sau khi nghe được điều này, nụ cười trên gương mặt Lê Kiệt hoàn toàn đóng băng.

Ngay lập tức, anh nhìn vào gương chiếu hậu.

Và dưới tầm nhìn của anh.

Ầm.

Dưới ánh đèn đường đua mờ ảo, một chiếc Santana với động cơ gào rú, đang xuyên qua màn đêm, đuổi kịp đến đây một cách nhanh chóng.

Lê Kiệt hoàn toàn bối rối..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.