Mạc Tích Thì

Chương 1



Ta có chút nhàm chán nhìn người đàn ông hiện tại đang ở trên người ta, không ngừng rong ruổi tiến lên này. Nhìn xem dáng vẻ của hắn kìa, thật sự thích như vậy sao?  Haizz, còn ta á, ta chỉ cảm thấy hạ thân vừa sưng vừa đau đớn, thắt lưng cũng nhức nhối ~ Đại khái, cứ coi như ta bị lãnh cảm đi |╮(╯_╰)╭| Đối với loại chuyện này, ta không hề có ham muốn hay thích thú đến điên cuồng như cái đứa đang nằm trên mình. Trái lại ta cảm thấy cùng nhau làm cái chuyện này vô cùng tốn thời gian, trong lúc làm làm thì chả còn hơi sức đâu mà trò truyện! Cùng lắm có mở miệng thì …e hèm.. đó có thể coi là nói chuyện thể hiện cảm xúc qua lại không?

Chi bằng nghĩ đến vấn đề thực tế là tiền đi còn được việc hơn ~(‾▿‾~)! Ta là đại diện tiêu biểu cho những người thích tiền, tình yêu ta dành cho tiền bạc vô cùng mãnh liệt, tha thiết. Thử hỏi có ai là không thích tiền chứ? Ta cực kì tin tưởng rằng trên thế gian này, chỉ có tiền mới không phản bội chính mình……

Ai! Rốt cuộc làm cái gì mà vẫn không chịu ngừng lại vậy? Người này là quái vật à? Từ nãy giờ đã lãng phí rất nhiều thời gian quý giá của ta rồi! Nhưng những lời này ta cũng không dám phun ra khỏi miệng. Ai kêu hắn là áo cơm cha mẹ của ta chứ, ờ… thì… ban đầu áo cơm cha mẹ này là do ta câu về đấy | (¯¯3¯¯) |.

Nói đến quyến rũ hắn, thật sự là bất đắc dĩ thôi mà, nếu không phải bỗng phát hiện ra cả nhà cả cửa không còn xu nào thì sao ta phải ở trong hoàn cảnh như thế này. Con người của ta nói túm lại là …lười, siêu cấp lười! Cái sự lười của ta đã có thời điểm ngay cả chính ta cũng có chút không mê nổi! Nhưng ta chẳng biết làm thế nào hết, bởi vì ta yêu và không muốn miễn cưỡng bản thân mình. Nói cứ như là ta đang bao biện cho chính mình ấy nhỉ! Mà kệ thôi~ Để ta kể tiếpchuyện đang nóng cho mà nghe~

Cứ đau khổ vì hết sạch tiền như vậy, ta quen chân đi vào một quán bar, ghế ngồi dựa nghiêng dựa ngả còn chưa nóng chỗ, ta đã phát hiện ra mình ở trên người một gã đàn ông mất rồi. Nhìn hắn anh tuấn nhiều xiền lại tản mát ra tứ phía bộ dáng uy nghiêm, lạnh lùng đúng kiểu vương giả, ừ thì nhìn cái là biết đại gia, đại đại gia liền à..

Ta đã từng nói qua rồi đấy, ta cũng không phải kiểu người khoái miễn cưỡng chính mình, cho nên yêu cầu của ta đối với kim chủ aka hũ vàng rất là cao. Mà người này rất hợp với khẩu vị của ta. Duyệt! Vì thế, ta bèn tiến lên quyến rũ hắn. Đối với điều kiện bề ngoài, ta cực kì tự hào, tự mãn về bản thân. Gì chứ, ta ư? Danh xưng mỹ nam là hoàn toàn xứng đáng. Nhưng ta trông cũng không quá ẻo lả, bởi vì khi phụ nữ nhìn thấy ta, chân đang đứng thẳng bỗng trở nên mềm nhũn, đúng các bước kĩ thuật từ từ khựu xuống, rồi ngã cái rầm mà hun mặt đất (づ  ̄ ³ ̄)づ~. Khà khà, thế là có thể thấy được sức quyến rũ của ta không người nào có thể kháng cự rồi phải không!

Ha ha ha…… Quen miệng cười, phải là Huhu, đáng tiếc, ta lại chẳng có hứng thú với phụ nữ, đây là bi ai lớn nhất của đời ta, dù theo thống kê, nữ giới so với nam giới sẽ dễ bị lừa tiền hơn, tính hướng như thế chẳng phải đã chặt đứt không ít con đường tiền tài của ta còn gì! Ta đành tự an ủi mình rằng có lẽ đây là ông trời đánh đố hồng nhan đi.

Nhưng điều mà ta muôn ngàn vạn lần không thể nào lường trước được là, không ngờ tên đàn ông này lại công khai đến nhà ta, nghênh ngang ở lại. Ôi, ôi, với lực hấp dẫn của chính mình chính ta cũng bó tay mà~~~

Nói thật là việc hắn ở lại đây ta không hề phản đối, dù sao trong mắt ta, tiền bạc là nhất, ai có tiền thì người đó được hưởng quyền lợi. Chính nhờ hắn mà ta có thể tiếp tục sự nghiệp sâu gạo của mình, sao lại không làm chứ!

Nghiêng đầu nhìn lên bức tường, lại âm thầm thở dài trong cõi lòng, nếu hắn cứ tiếp tục hùng hục như trâu bò thế này thì ta sao có thể lết dậy xem tivi đây? Nhờ ơn ti vi vệ tinh, ta có thể xem không ít phim truyền hình nước ngoài mà ta thích. Duy nhất không tốt chính là, bởi vì múi giờ lệch nhau, đến đêm khuya mới có các bộ phim hay ho. Haizzz! Không thể mê được, xem ra chỉ có thể dựa vào chính mình.

Hai tay bò lên bờ vai của hắn, nhẹ nhàng hôn lên gáy hắn, thuần thục không ngừng liếm rồi cắn cắn, cảm thấy hắn cả người chấn động. Ha ha, ta biết rồi,(≧◇≦) hóa ra đây chính là điểm mẫn cảm của hắn. Vậy thì tiếp tục thôi, khuyến mãi thêm chút ít tài năng cho hắn mở rộng! Ta bắt đầu ghé vào lỗ tai hắn mị hoặc kêu lên,“A…… Ưm…… Tuyệt quá…… đến đây…… A……” Hắn từng nói qua thanh âm của ta có điểm sàn sạt rất gợi cảm,  vì thế ta bắt đầu lợi dụng triệt để sở trường. Quả nhiên, chỉ chốc lát sau, cùng với một tiếng hô, một cỗ nhiệt lưu phóng vào tận sâu trong ta. Ha ha, thắng lợi! Trong lòng ta sự đắc ý dâng lên thật cao, chỉ hận không thể giơ hai ngón tay lên làm dấu hiệu chiến thắng cho hắn nhìn.

“Chết tiệt…… Em  cố ý!” Thở dốc liên tục, thanh âm trầm thấp có chứa từ tính hung tợn từ phía trên truyền đến.

“Nào có.” Ta vô tội mở to mắt nhìn hắn, lại chớp chớp, nháy nháy vài cái. Thực muốn gào thét hô to xê em ra, rồi chạy đi tắm rửa, ôm lấy một bao đồ ăn vặt thật nà to, vừa ngồi nhấm nháp vừa xem tivi. Nhìn nhau chán rồi, ta hào hứng đề nghị: “Dịch, ôm em đi tắm rửa đê.”

Hắn chỉ có thể nhìn ta với vẻ mặt cưng chiều rồi nhanh chóng ôm ta đi tắm rửa. Hắn từng nói hắn luôn đối xử tốt với tình nhân, cũng không hề keo kiệt. Điểm ấy ta giơ tay đồng ý, ít nhất hắn rất sủng ta. Yêu cầu của ta hắn đều có thể làm được, cơ mà ta cũng có yêu cầu to tát gì lắm đâu, chỉ cần ăn no, mặc ấm, muốn làm cái gì cũng đều có thể thực hiện được là tốt rồi (●^o^●).

“Tích!”

“Hử?” Ta có chút sốt ruột, nhíu mày nhìn hắn. Một tay ôm chặt đồ ăn vặt, thoải mái ngồi ở trên sô pha tập trung xem tivi, ta ghét nhất là bị làm phiền lúc này đấy nhé, cho ăn đòn bây giờ ~

Kỳ quái, mọi hôm vào giờ này là hắn đang ngáy khò khò rồi mà, ngày mai không cần đi làm sao?

“Ngày mai chúng ta cùng nhau đi Pháp đấy.”

“Ừ…… Hả? Cái gì cơ? E…Em không nghe nhầm đấy chứ?!’’ Ta không hiểu đầu cua tai nheo ra sao, quay đầu lại nghi hoặc nhìn hắn.

“Anh nói là em sẽ cùng anh đi Pháp, vào ngày mai.” Hắn kiên nhẫn lặp lại.

“Không đi!” Ta tình nguyện nằm dài đến nổi mốc ở nhà cũng không muốn đi. Thật ra ta là một người đàn ông tốt thích ở nhà ~

“Mười vạn!”Khẩu khí giống như quá hiểu bản chất của ta.

“Nhân dân tệ?” Ta lé mắt nhìn hắn. Có điểm dao động. Chết thật, ta đoán chín trên mười phần là mắt ta nó đang có tim bay phấp phới hiện lên.

“Tất nhiên!” Hắn không chút do dự, đáp ứng cực kì sảng khoái.

Hào phóng không thể tả được, sớm biết thế ta nói bảng Anh cho rồi. Bụng có chút đau quặn lại vì …. tiếc của! Chư vị khán giả nhìn khinh bỉ cái gì vậy! Đừng nói với ta là các ngươi không thích tiền, không tin đâu ~ trước cứ sờ sờ lương tâm của chính mình rồi nói sau nhé( ̄ー ̄).

“Như vậy……” Hắn đột nhiên ôm lấy ta, kéo vào phòng ngủ.

“Êu! Khôngggg! Em không muốn……” Còn chưa nói xong đã bị cái miệng của hắn ngăn chặn. Tên sắc lang này lại dùng đến chiêu này! Phim truyền hình lãng mạn toàn trai đẹp của ta ~~~~~~~~~~~

Phụt! Tiếng tivi bị tắt vang lên ~ Trai đẹp hoàn toàn bị biến mất ~

“Ngủ đi! Sáng mai tám giờ bay rồi.” Đem ta đặt lên giường, hắn nhẹ nhàng nói ở bên tai. Cánh tay cứng như sắt gắt gao ôm chặt lấy ta, làm cho ta không thể động đậy. Mẹ nó! Ta lúc trước sao có thể không suy nghĩ gì mà đưa cái tên bá đạo này về nhà vậy?  Cơ mà, nếu trở lại ba tháng trước, ta nghĩ ta vẫn sẽ liều mình quyến rũ hắn. Haizz, ai bảo điều kiện của hắn tốt như vậy!

“Tích! Tỉnh, tỉnh dậy nào!” Chán ghét! Ta nhíu mày đẩy đẩy bàn tay không ngừng vỗ nhẹ trên mặt ta ra. Ông đây còn chưa ngủ đủ đâu!

Cảm giác một đôi tay ở trên người ta sờ soạng, chỉ chốc lát sau, người như bị nhấc lên không. Tiếp theo rơi vào một cái ghế da, trong mông mông lung lung hình như ta thấp thoáng nghe được tiếng động cơ.

Chờ thời điểm ta chậm rãi ngáp ngáp cái mỏ tỉnh lại, thì máy bay đã sắp hạ cánh xuống Pháp rồi.

Thế giới lãng mạn của ta sau chuyến đi bắt đầu chậm rãi mở màn

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.